Chương 32: Thủy Quái
C32: Thủy Quái
Võ Văn và Dương Vân Nga bơi men theo hang động, càng lúc càng sâu.
Đã hơn nửa canh giờ. Vẫn chưa thấy lối ra. Lúc này Dương Vân Nga đã có chút đuối nước. Nàng không giống như Võ Văn giỏi về bơi lặn.
Có thể lặn đến hiện tại vì nàng là 1 cái Võ Sư Hậu Kỳ. Võ Văn quay đầu về sau thấy Dương Vân Nga bơi chậm lại, nhíu mày hỏi:
“Đậu Na, ngươi bị sao vậy?”(*) Nói đến cũng kỳ quặc, Võ Văn khi hỏi đến tên nàng, nàng liền nói phụ thân gọi nàng là Đậu Na, người đẹp nhưng tên thiệt quái lạ.
(*Võ giả có thể nói chuyện dưới nước nhé các lão)
Võ Văn quay lại, thấy Dương Vân Nga bắt đầu khó thở liền hiểu ra chuyện gì.
Hắn nhẹ giọng nói:
“Thất lễ”. nói rồi 1 tay liền dìu lấy Dương Vân Nga phóng hết tốc lực bơi về phía trước.
Dương Vân Nga giật mình, nhưng lại không làm ra chống cự, phối hợp hắn bơi về phía trước.
Lúc này ánh mắt nàng khẽ liếc nhìn đến khuôn mặt nghiêm nghị của Võ Văn, hơi thở nam nhân xộc vào mũi. Khuôn mặt chợt đỏ hồng.
Một lúc sau Võ Văn có chút gấp rồi, Dương Vân Nga đã hết hơi sắp ngất đi. Nếu không có đường ra, liền sẽ m·ất m·ạng oan uổng.
Dương Vân Nga đuối nước, khi ý thức dần mơ hồ, nàng đẩy tay muốn tránh thoát khỏi người Võ Văn khẽ nói:
“Bỏ ta lại, ngươi đi đi, đừng lo cho ta. 2 ngày nay ta đã rất vui vẻ”
Nhưng Võ Văn cũng không phải kẻ bạc nghĩa, liền bỏ ngoài tai, giữ chặt lấy đối phương bơi về phía trước. May mắn trời không phụ lòng người, lúc Dương Vân Nga ngất lịm đi, hắn cũng thấy được được phía trước có chút ánh sáng phát ra, vô cùng vui mừng.
Quả nhiên liền thấy được đó là cửa hang thoát ra. Hắn không suy nghĩ bơi nhanh đến trước. Ngay lúc Võ Văn tưởng rằng mọi chuyện ổn thỏa.
Lúc này chợt 1 cái xúc tu màu đỏ khổng lồ cuốn đến hắn. Võ Văn không phòng bị liền bị xúc tu đánh vào mặt, đau đến đầu hoa mắt choáng.
Tay liền buông rơi Dương Vân Nga khỏi lòng.
Xương mặt Võ Văn lúc này như muốn nứt ra. Hắn đau đớn cố giữ bản thân tỉnh táo. Quay đầu nhìn phía trước. Liền thấy được 1 con quái thú khổng lồ màu đỏ rực có 8 căn xúc tu đang đứng trước cửa hang.
“Bạch tuộc khổng lồ.”
Võ Văn kinh hãi. Khí tức con quái này phát ra không hề kém đám người Kiều Công Hãn, Phạm Bạch Hổ. Đây là quái thú cấp độ Võ Sư đỉnh phong.
Xúc tu lại cuốn đến, muốn bắt lấy Võ Văn. Vô cùng nhanh, Võ Văn kinh hãi vội vàng né tránh. Nhưng trong nước tốc độ hắn liền chậm hơn quái thú hệ nước như bạch tuộc, liền bị nó đập vào ngực, đâm sầm vào vách hang. Miệng thổ máu tươi.
Bạch tuộc lúc này cảm giác đã đánh gục Võ Văn, phát ra tiếng kêu: “khặc...khặc”. Nó lúc này mới để ý đến Dương Vân Nga đang rơi b·ất t·ỉnh ở bên cạnh.
Xúc tu cuốn đến cuộn chặt nàng, cảm giác trơn mịn và mùi thơm từ cơ thể nàng truyền đến làm nó vô cùng say mê.
Nó là quái thú cấp độ Võ Sư đỉnh, liền sinh ra 1 chút linh trí. Biết được thứ này chắc chắn là mỹ vị. Nó liền kéo đến gần miệng mình, hít lấy hít để. Đang muốn đưa nàng vào miệng. Một tiếng nói vang lên làm nó giật cả mình:
“Buông nàng ta xuống.” Tiếng nói rét đến tận cùng kèm theo sát ý lạnh thấu xương.
Bạch tuộc mắt nhìn đến thấy rõ người nói chuyện chính là tên nhân tộc vừa bị nó đánh hạ, liền cười lạnh, xúc tu lại cuốn đến.
Võ Văn lúc này khuôn mặt nghiêm nghị, trên xương gò má bị nứt khi nãy có hỏa năng đang liên tục chữa trị. Trên ngực hỏa năng cũng bao lấy, đây không biết là hỏa diễm gì lại có thể tồn tại song song dưới nước không bị dập tắt. Theo hỏa diễm bao lấy, v·ết t·hương của hắn cũng bắt đầu lành lại.
Nhìn xúc tu kéo đến, Võ Văn nhanh chóng lấy ra trên người 1 thanh chùy thủ tầm nửa xích (con dao). Chính là dao làm cá của hắn. Quơ tay chém đến.
"A..a..a”
Bạch tuộc đau đớn rên lên 1 tiếng sau đó liền rụt vòi lại. Trên xúc tu nó lúc này có 1 v·ết t·hương rất sâu, còn bị cháy xém. Bạch tuộc kinh hãi liền nhìn về phía Võ Văn. Lúc này Võ Văn cầm chùy thủ, trên chùy thủ còn có ánh lửa bốc lên giữa nước, vô cùng kỳ dị.
Nó kinh hãi, cái nhân tộc này khí tức có chút yếu lại có thể làm b·ị t·hương nó. Nó không dám chủ quan, lúc này 4 căn xúc tu lại cuốn đến.
Võ Văn khuôn mặt lạnh lẽo không cảm xúc. Ánh mắt hắn lúc này cũng có hỏa quang bao trùm. Chuyển động của xúc tu liền bị thả chậm trong mắt hắn.
Võ Văn quơ chùy thủ. Cắt qua 4 căn xúc tu như cắt đậu hũ. Trong đó 1 căn xúc tu liền bị đứt lìa.
Đau đớn làm đầu bạch tuột kinh hãi. Nó điên tiết nhất quyết không muốn dừng lại, 3 căn xúc tu còn lại cũng cuốn đến.
Nhưng Võ Văn lúc này phản ứng vô cùng nhanh, đạp chân 1 cái dễ dàng tránh thoát. Xông đến trước mặt Bạch tuộc. Nó giật mình kinh hãi, muốn thu lại xúc tu. Lúc này Võ Văn chém đến nhưng mục tiêu không phải đầu của nó.
“Xẹt” Căn xúc tu đang cuốn Dương Vân Nga liền bị đứt lìa. Võ Văn ôm lấy nàng, phóng qua 1 bên, lần nữa nhìn lại đầu Bạch Tuộc.
Bạch Tuộc lúc này đã kinh hãi, cái nhân loại này sao bỗng chốc lại mạnh lên nhiều đến vậy. Bị cắt đứt hết 2 căn xúc tu. Nó lấy lại bình tĩnh, biết cái nhân loại này không dễ đối phó. Không cẩn thận liền c·hết, ngay tức khắc quay người muốn bỏ chạy.
Nhưng Võ Văn lúc này đã lên sát ý. Quyết không tha cho nó. Hắn đặt Dương Vân Nga xuống.
2 chân Võ Văn lúc này cũng có hỏa quang xuất hiện. Đạp 1 cái liền phóng nhanh như điện tới Bạch Tuộc. Chùy thủ trong tay liên tục chém đến.
Đầu bạch tuộc lúc này có chút hoảng, tên này sao đến tốc độ cũng tăng lên đến vậy. Bị Võ Văn chém liên tục. Nó biết tiếp tục như vậy nó sẽ c·hết. Liền quay người lại.
6 căn xúc tu đan vào nhau, giống như 1 sợi dây thừng trụ đỏ khổng lồ đánh đến Võ Văn. Xúc tu che lấp cả đầu của Bạch Tuộc. Vô cùng kiên cố.
Võ Văn nheo mày, còn có chiêu này. Rất mạnh, Võ Văn không muốn đối cứng liền tránh thoát. Mỗi lần tránh lại tạo ra 1 vết chém lên xúc tu.
Đầu Bạch Tuộc đau đến nghiến cả răng lại nhưng vẫn không ngừng quất đến. Võ Văn vẫn tiếp tục vừa né tránh vừa chém đến. Quyết tâm mài c·hết nó.
Một lúc sau khi bạch tuộc trên người v·ết t·hương chi chít, cả người loang lổ vết chém, nó đã có chút suy yếu.
Lúc này Võ Văn liền nhìn thấy đầu của Bạch Tuộc dần lộ ra ngoài, hắn không suy nghĩ liền chém đến.
Đầu chắc chắn là bộ vị yếu nhất. Bị tổn thương con bạch tuộc này c·hết càng nhanh.
Nhưng dị biến xảy ra, lúc Võ Văn xông đến đầu nó, Bạch Tuộc khẽ há miệng. 1 cái chất nhờn màu đen liền phun ra như suối bao chặt lấy cả người Võ Văn. Tạo thành 1 cái bọc kén màu đen khổng lồ.
Bạch tuộc cười lạnh như đạt thành mục đích. Đây mới chính là sát chiêu mạnh nhất của nó. Nó vừa rồi chính là lựa gạt bản thân sắp c·hết. Đối phương lơ là cảnh giác. Nó liền phun mực nhốt chặt đối phương.
Mực đen của nó chính là có khả năng giữ chặt c·hết ngạt con mồi. Nhờ một chiêu này mà nó mới trở thành bá chủ khu vực này. Cắn nuốt hết thảy các con vật khác mà trưởng thành.
Bạch tuộc nhìn bọc kén, biết cái nhân loại kia không bình thường, không dám chủ quan nghĩ rằng đối phương ngạt c·hết. Xúc tu liền đập đến kén đen. Muốn trực tiếp đập đối phương c·hết tươi.