Chương 28: Đinh Bộ Lĩnh tức giận
C28: Đinh Bộ Lĩnh tức giận
Dây leo trên người Võ Văn bỗng chốc tuột ra, Võ Văn đơ người, rõ ràng vừa rồi hắn đã buộc rất chặc, còn cẩn thận buộc vào 2 chân và cả thân mình. Tại sao lúc này lại tự động tuột ra.
Thân hình hắn không có điểm tựa, liền rơi đập vào xuống nước. Ngay lập tức bị nước cuốn đi.
Võ Văn giật mình, mặc dù hắn bơi vô cùng giỏi nhưng một tay giữ người, tay còn lại hắn dùng hết sức bình sinh cũng không cách nào bơi chống lại sức nước.
Võ Văn khẽ nói : “ Xin lỗi”. Sau đó liền thả cô gái trong tay ra. Mặc dù hắn rất muốn cứu người nhưng đến hiện tại ngay bản thân cũng không giữ nổi nói gì đến việc cứu người.
Trước mắt chỉ có thể tự cứu lấy mình. Ngay tức khắc Võ Văn 2 tay nội lực dâng trào, dùng hết sức mạnh bơi ngược vào bờ. Cảm thấy bản thân lúc này có thể chống lại sức nước liền muốn thở ra.
Nhưng sau đó từ sâu bên dưới dòng nước bỗng phát ra 1 nguồn hấp lực dữ dội. Sức nước bỗng tăng lên gấp mấy lần. Võ Văn giật mình. Khoảng cách với bờ chỉ còn chưa đến 5 mét bỗng chốc lại bị nới rộng ra.
Võ Văn trợn mắt, 2 chân vận lực muốn nhảy ra khỏi dòng nước, sau đó đạp không thoát đi. Tưởng chừng sắp thoát ra, bỗng dưng từ đâu xuất hiện 1 cái dây leo đập mạnh vào đầu hắn. Võ Văn bị đập choáng váng, rơi vào lại mặt nước. Ngay sau đó liền bị cuốn trôi.
Cao Bá Ngọc nhìn thấy Võ Văn b·ị đ·ánh rơi, liền không suy nghĩ nhảy xuống dòng nước, hắn không vùng vẫy được mấy cái cũng bị trôi theo.
Võ Văn sau khi tỉnh táo lại liền phát hiện bản thân đã bị cuốn vào 1 cái hang nước rất sâu, bên trong tối đen. Tốc độ vẫn chưa có dấu hiệu dừng lại.
Cơ thể hắn không biết lúc này Dương Quyết liền tự hành lưu chuyển, cả người Võ Văn toát ra nhiệt lượng khổng lồ. Nội lực trong người nhanh chóng chảy về phía đôi mắt.
Đôi mắt liền trở nên nóng bừng như có tia lửa phát ra, kim quang từ trong mắt tỏa ra. Võ Văn ngay lập tức liền nhìn thấy được xung quanh rõ như ban ngày.
Nhưng vừa thấy được xung quanh hắn liền kinh hãi. Hắn nhìn thấy hắn đang ở trong 1 c·ơn l·ốc x·oáy bằng nước, đã rất gần tâm lốc xoáy, hắn muốn bơi trở ra nhưng đã chậm. Trong tức khắc liền rơi vào tâm vòng xoáy, xông mạnh xuống bên dưới.
Cơ thể liên tục xoay 360 độ, hắn chỉ có thể cố gắng chịu đựng giữ bản thân tỉnh táo đến tối đa. Cho đến một lúc không biết bản thân rơi xuống chỗ nào.
Lúc này cơ thể hắn như bị rơi vào 1 vùng chân không, nơi này không còn có nước hoàn toàn rơi tự do.
Lúc này 1 cái thân ảnh áo trắng rơi xẹt qua song song người với hắn. Võ Văn nhận ra chính là cô gái b·ất t·ỉnh kia.
Mắt hắn đảo xuống liền trông thấy bản thân đã sắp chạm vào mặt đất. Liền không suy nghĩ bàn tay giơ ra ôm lấy cô gái kia.
Nội lực Võ Sư sơ kỳ trong phút chốc tăng lên đến cực hạn, bên ngoài hắn lúc này như bao trùm 1 tầng lửa nóng. 1 cái cổ triện “Dương” chữ nhanh chóng bay ra ngoài vòng quanh hắn.
“Ầm..rầm...rầm..”
Thân thể Võ Văn đập vào mặt đất phát sinh 1 t·iếng n·ổ to, tạo thành 1 cái hố sâu. Võ Văn cả người tướm máu, áo quần bị xé tan nát, thổ ra ngụm huyết, b·ất t·ỉnh, 2 tay tức khắc buông nữ nhân ở trong lòng ra.
Hỏa diễm liên tục tuôn ra bao lấy thân thể Võ Văn. Các vết rách trên người đang từ từ kéo liền lại.
.....
Đinh Bộ Lĩnh lúc này đang ở trong Long Mạch, khuôn mặt hắn đã tức đến gân xanh lộ rõ. Nhìn lượng Long Khí lúc này đã nhạt như sắp biến mất. Hắn làm sao không biết có kẻ đã đến trước hấp nạp hết Long khí ở đây.
Lại đi xuống bên dưới, nhìn thấy 1 cái hồ lúc này đã cạn kiệt, xung quanh cảm giác Long khí nồng đậm đến thực chất vẫn còn quanh quẩn làm mặt hắn liền đen như đít nồi.
Đinh Bộ Lĩnh liền quơ trường thương đánh sụp 1 mảng hang động gầm thét:
"A...a...a, Không cần biết ngươi là ai, dám c·ướp đồ của Đinh Bộ Lĩnh ta, gặp được ngươi, ta nhất định băm vằm ngươi ra làm trăm mảnh.”
Bỗng 1 cái tiếng nói trầm thấp vang lên làm Đinh Bộ Lĩnh giật mình:
“Hừ, lại dám p·há h·oại Long Trì, cút khỏi đây.”
Vừa dứt lời Đinh Bộ Lĩnh liền bị cái gì đánh trúng, miệng phun máu tươi. Cơ thể bay ngược ra bên ngoài như đạn pháo.
Đinh Bộ Lĩnh lộm cộm mò dậy, nhìn cơ thể lúc này bị trấn đến dập nát, máu tươi phun ra. Hắn sợ hãi run rẩy chỉ vào bên trong nói:
“Đây là cường giả bước thứ 4 trở lên”
Sau đó dường như biết đối phương đã có chút nương tay liền quay đầu rút đi.
Cái giọng nói trầm thấp kia nhẹ vang lên:
“Nếu không phải ngươi có đế vương chi mệnh Nam Hoang, ngươi liền c·hết”
.....
Võ Văn ôm lấy cơ thể đau đớn, từ từ ngồi dậy.
Nhìn lấy cơ mình không khác gì 1 cái huyết nhân, Võ Văn trợn mắt. Vội vàng nội thị lại cơ thể.
Một lúc sau, Võ Văn có chút nhíu mày, không phải vì hắn b·ị t·hương quá nghiêm trọng mà ngược lại, cơ thể hắn dường như chỉ b·ị đ·au vì đập mạnh chứ không có cơ quan nội tạng nào b·ị t·hương.
Lại nhìn các vết rách ngoài da, lúc này đã sắp kéo ra da non. Cảm giác cho hắn biết, v·ết t·hương này của hắn sau khi lành liền 1 vết sẹo cũng không có. Rõ ràng cú va đập khi nãy của hắn không hề nhẹ chút nào. Cơ thể hắn trâu bò đến vậy.
Lúc này hắn mới nhìn qua bên cạnh thấy một cái giai nhân xinh đẹp tuyệt mỹ mới giật mình. Đúng rồi, vừa rồi là hắn cứu nàng ta.
Mắt phượng, mày ngài, lông mi cong v·út không cần qua ngoại vật tô vẽ, mũi cao kết hợp với miệng anh đào, tỷ lệ vàng hài hòa đến vô cùng.
Nữ nhân này giống như nhân gian tiên tử không ăn khói lửa nhân gian. Càng nhìn càng làm người khác cảm thấy câu hồn đoạt phách.
Nhìn người ngọc ngủ say, bỗng trên người Võ Văn sinh ra một luồng tà niệm. Trong người 1 luồng tà hỏa dấy lên vô hình. Võ Văn giật mình, vội vàng lắc đầu giữ bản thân tỉnh táo. Nheo mày, nữ nhân này mị hoặc thật mạnh. Đây chẳng lẻ là cái gọi là thiên sinh mị cốt.
Võ Văn đưa tay kiểm tra tâm mạch đối phương.
“Hơi thở rất yếu, nội lực tiêu tán, nhưng vẫn còn cứu được.”
“Phi lễ rồi.” Nói rồi Võ Văn liền dựng đối phương ngồi lên.
Hắn đưa tay vào trong túi áo, nhanh chóng lấy ra 1 cái hộp sắt nhỏ, nhanh chóng mở ra bên hộp sắt lúc này có 8 cây châm bạc nhỏ.
“1000 lượng vàng quả nhiên không uổng phí.”
Võ Văn vì đề phòng nhất nhất liền luôn mang theo châm bạc trên người để thuận tiện cho việc chữa thương. Còn cẩn thận tốn một ngàn lượng vàng để đóng chiếc hộp sắt này. Là do hắn đặc chế từ một luyện sư nổi nhất làng Đường Lâm.
Võ Văn đã kiểm hàng qua. Vô cùng cứng cỏi. Do vậy chiếc hộp sắt không bị vỡ từ vụ va đập vừa rồi.
Chỉ không nghĩ đến hiện tại lại dùng châm bạc để cứu chữa cho người khác.
Võ Văn nhanh chóng phóng nội kình vào châm bạc, dùng khí ngự châm thuần phục phóng vào các huyệt đạo trên ngực và lưng của nữ nhân.
Nhưng chuyện sau đó làm Võ Văn ngơ ngác. Châm bạc đụng vào người đối phương liền không đâm vào trong được cơ thể liền bị rơi ra. Đây là chuyện gì.
Võ Văn nhíu mày, lại một lần nữa phóng châm đến. Nhưng lại một lần nữa châm bạc liền rơi ra ngoài.
Võ Văn không tin tà, lại thử lại mấy lần đều không được. Hắn đến gần kiểm tra. Sau một lúc liền há miệng nói:
“Cơ thể cô ta bài xích nội lực của ta, đây là chuyện gì?”