Triệu Húc tiến vào hoàng cung Tây Hạ, vốn dĩ y còn muốn để Triệu Nhan ở cùng với mình, dù sao huynh đệ họ xa cách bao lâu nay, y có rất nhiều chuyện muốn tâm sự thâu đêm với Triệu Nhan, nhưng Triệu Nhan lại không thèm nghĩ ngợi đã từ chối, vì hẳn nghe nói âm khí trong hoàng cung rất nặng, oán khí cũng rất sâu, là một trong những nơi nhiều oan hồn nhất thiên hạ, lại thêm thành phủ Hưng Khánh bị đánh hạ chưa bao lâu, thi thể trong thành đều chưa được dọn dẹp sạch sẽ, cũng có rất nhiều người chết trong cung, khiến cả hoàng cung thoạt nhìn cũng vô củng ma quái, Triệu Nhan không muốn ngủ ở một nơi như vậy.
Sau khi về nơi ở của mình, Triệu Nhan lại chợt thở dài ngồi lên ghế, khuôn mặt cũng lộ ra vẻ bất lực, hôm nay Triệu Húc đồng ý bỏ ý định lập Hoa Chỉ làm phi, nhưng lại đề xuất ba điều kiện, trong đó điều kiện đầu tiên rất đơn giản, chẳng qua là đợi sau khi y kế vị, phải lập Hoa Chí làm quý phi, địa vị chỉ đứng sau hoàng hậu, điều kiện này sớm đã trong dự liệu của Triệu Nhan và Triệu Thự, hơn nữa Triệu Nhan cũng cảm thấy đây là an bài tốt nhất cho Hoa Chỉ, nên cũng không phản đối.
Tuy nhiên điều kiện thứ hai của Triệu Húc hơi phiền phức, vì y đã đoán ra sau khi trở về kinh thành, Triệu Thự chắc chắn sẽ chọn thái tử phi cho y, có điều đối với người được chọn làm thái tử phi này, y yêu cầu bất buộc phải được sự đồng ý của mình, chứ không phải chỉ dựa vào chỉ định của Triệu Thự, nếu không y bất luận thế nào cũng không chấp thuận nạp thái tử phi này.
Đối với yêu cầu thứ hai này, tuy khá rắc rối, nhưng cũng không phải không thể chấp nhận, huống hồ chuyện này vốn không cần Triệu Nhan bận tâm, dù sao tất cả còn có Triệu Thự, vì vậy Triệu Nhan nghe xong lập tức tỏ ra đồng ý sẽ truyền đạt ý của Triệu Húc với phụ thân Triệu Thự, nhưng còn về có thể thành công hay không, thì chỉ có trời biết.
So sánh với hai yêu cầu trước đó, yêu cầu thứ ba mới khiến Triệu Nhan đau đầu nhất, vì yêu cầu này liên quan đến hẳn, Triệu Húc lại đề xuất đợi sau khi Hoa Chỉ sinh hoàng tử, muốn bái Triệu Nhan làm thầy, không phải làm những học sinh bình thường trong trường học, mà là đệ tử chân truyền chính thức, tuyệt đối không được coi thường yêu cầu này, có câu một ngày làm thầy, cả đời làm cha, Triệu Nhan nếu thu nhận đệ tử này, thì đồng nghĩa với việc thêm một đứa con trai, ngoài ra Triệu Húc sẽ làm hoàng đế, con trai của y chính là hoàng tử, đương nhiên có tư cách kế thừa hoàng vị, với sức ảnh hưởng của Triệu Nhan, e rằng con trai của Triệu Húc và Hoa Chỉ rất có thể trở thành thái tử tiếp theo.
Nghĩ đến những điều trên, Triệu Nhan cũng không khỏi đau đầu, hẳn không hề bài trừ việc nhận đồ đệ, nhưng mấu chốt là thân phận đặc biệt của con trai Triệu Húc, thêm nữa sức ảnh hưởng của hẳn lại ngày càng lớn, nếu như nhận đệ tử này, e rằng vị trí thái tử mai này thật sự khó nói, đến lúc đó hẳn cũng có thể bị cuốn vào cuộc tranh đấu hoàng vị tiếp theo, đây không phải là điều hắn muốn thấy.
- Đại ca ơi đại ca, huynh đúng thật là kì cục vô nhân tính, vì để lấy lòng Hoa Chị, lại kéo cả người đệ đệ ruột này xuống nước, xem ra đùa giỡn với chính trị quả nhiên không có gì tốt đẹp! Triệu Nhan cuối cùng vò đầu bứt tai bất lực độc thoại
- Quận vương, lời của người lão nô đều nghe thấy hết rồi, coi chừng lão nô đi tố giác với Thái tử điện hạ đấy! Triệu Nhan vừa dứt lời thì nghe thấy bên ngoài đột nhiên có người cười nói, ngay sau đó chỉ thấy Hoàng Ngũ Đức sải bước dài đi vào, ông vốn dĩ cũng ở lại châu Tây An đợi Triệu Húc hồi phục, lần này theo Triệu Húc cùng tới phủ Hưng Khánh.
Nhìn thấy Hoàng Ngũ Đức bước vào, Triệu Nhan lại lườm ông một cái nói: - Những lời này cho dù trước mặt đại ca ta cũng dám nói, chắc ông không biết huynh ấy yêu cầu ta điều gì, lần này ta bị huynh ấy đào hố chôn đến thảm rồi!
- Quận vương mau kể lại cho lão nô điều kiện của Thái tử điện hạ, trước đó người chỉ nói với lão nô đồng ý từ bỏ chuyện lập tiểu cô nương Hoa Chỉ làm thái tử phi, nhưng lại có vài điều kiện, hơn nữa những điều kiện này Thái tử điện hạ không muốn nói cho ta, chỉ nói muốn tự mình nói với người, khiến lão nô cũng nóng lòng sốt ruột! Hoàng Ngũ Đức lúc này cũng có chút gấp gáp lên tiếng.
Triệu Nhan vốn cho rằng Hoàng Ngũ Đức và Triệu Húc cùng đến, chắc chắn sớm đã biết các điều kiện này, lại không ngờ ông hoàn toàn mù tịt, xem ra ông vội vàng tới tìm mình, chắc chắn là muốn nghe ngóng xem hôm nay Triệu Húc và hắn nói những chuyện gì, dù sao lần này thuyết phục Triệu Húc thay đổi suy nghĩ lập thái tử phi là nhiệm vụ chung của Triệu Nhan và Hoàng Ngũ Đức.
Nghĩ đến đây, Triệu Nhan liền kể lại ba điều kiện hôm nay Triệu Húc đề ra, kết quả Hoàng Ngũ Đức khi nghe được điều kiện đầu tiên, cũng không bất ngờ, mà khi nghe tới điều thứ hai, lại cười khổ, đợi sau khi nghe nốt điều kiện thứ ba, lại đứng bật dậy, sau đó hết sức đồng cảm nhìn Triệu Nhan.
- Lão Hoàng giờ ngươi hiểu rồi chứ, ta nói đại ca kì cục vô nhân tính có sai không? Triệu Nhan cuối cùng có lí hùng hồn nói, điều kiện thứ ba của Triệu Húc đích thực quá đáng, sớm biết như vậy, hắn đã không quan tâm chuyện hư hỏng của Triệu Húc, cứ để huynh ấy chống lại ý Triệu Thự.
- Kì cục vô nhân tính? Hoàng Ngũ Đức nghe thấy từ ngữ mới lạ này cũng ngây người, nhưng ngay sau đó phản ứng lại, liền cũng cảm thấy cực kì chuẩn xác, nhưng thân phận của ông đặc biệt, thực lòng không thể phát biểu ý kiến trong chuyện này, chỉ có thể cố gắng khuyên giải Triệu Nhan: - Quận vương không nên tức giận, Thái tử điện hạ yêu cầu như thế, cũng là tin tưởng Quận vương điện hạ, từ đây có thể thấy tình huynh đệ sâu đậm của người và Thái tử điện hạ.
-Ôi, huynh đệ có thân thiết đến đâu cũng không địch nổi tình cảm nam nữ, lão Hoàng ngươi chắc rằng rõ hơn ai hết dụng ý của đại ca, chẳng may sau này xảy ra chuyện gì, e rằng ta cũng khó thoát thân! Triệu Nhan nghe thấy vậy lại cười khổ một tiếng nói, hắn lần này tuyệt đối không hài lòng với cách làm của Triệu Húc.
Nhìn thấy thái độ trên mặt Triệu Nhan, Hoàng Ngũ Đức lại lưỡng lự một lát, vì ông nghĩ ra một cách giải quyết, nhưng lại không biết có nên nên với Triệu Nhan không, dù sao ngộ nhỡ bị Triệu Húc biết được, sợ là ông sẽ thê thảm rồi. Nhưng cuối cùng Hoàng Ngũ Đức vẫn cắn răng, tiến lên trước thì thầm bên tai Triệu Nhan mấy câu, kết quả Triệu Nhan nghe xong sững sờ một lúc, rồi sau đó cười lớn nói với Hoàng Ngũ Đức: - Tuyệt vời, lão Hoàng, cách giải quyết tận gốc này của ngươi thật là tuyệt!
Đối với lời khen của Triệu Nhan, Hoàng Ngũ Đức lại không lộ ra chút đắc ý nào, ngược lại cười khổ nói với Triệu Nhan: - Quận vương, những lời vừa rồi từ miệng thần mà ra, vào tai người, người nhất định không được truyền ra ngoài, nếu không lão nô mất đi chức vị hiện giờ là chuyện nhỏ, nói không chừng đến cái mạng già cũng không giữ được.
Triệu Nhan nghe thấy vậy cũng lập tức thức tỉnh, liền tiến lên vỗ vai Hoàng Ngũ Đức thỏ thẻ:- Ta hiểu, lão Hoàng ngươi yên tâm đi, chủ ý này là do tự ta nghĩ ra, không liên quan đến người khác, hơn nữa chuyện này vốn dĩ là do đại ca ta sai trước, cho dù muốn trách tội ta cũng không tìm được lí do!
Nghe được lời hứa của Triệu Nhan, Hoàng Ngũ Đức mới yên tâm thở phào, liền nghĩ ngợi một lát lại cất lời:
- Quận vương, nếu Thái tử điện hạ đã thay đổi ý định lập Hoa Chỉ làm thái tử phi, hơn nữa còn đề ra ba điều kiện này, chúng ta có phải nên trở vẽ bẩm báo với Bệ hạ rồi không?
Triệu Nhan nghe thấy Hoàng Ngũ Đức nhắc đến chuyện trở về, liền không giấu được vẻ trầm tư, sau cùng gật đầu nói: - Cũng đến lúc trở về rồi, chỉ không biết sau khi phụ hoàng nghe xong điều kiện đại ca đưa ra sẽ phản ứng thế nào?
- Yên tâm đi, lần này mọi người giao dịch với Gia Luật Trọng Nguyên rất tốt, ủng hộ Gia Luật Trọng Nguyên sẽ khiến Liêu quốc căng thắng hơn, nói không chừng còn có thể kéo dài tốc độ phục hồi của Liêu quốc, vì vậy chuyện này đối với chúng ta chỉ có lợi mà không có hại, đợi người Gia Luật Trọng Nguyên phái đến, ta sẽ lập tức liên minh với gã, dự trù trong vòng, một tháng sẽ giải quyết xong, tuyệt đối không làm lỡ đệ về nhà bế con trai! Triệu Húc liền vỗ ngực cam đoan.
Triệu Nhan nghe đến đó cuối cùng cũng yên lòng, hiện tại mới là tháng chạp, theo lời hứa của Triệu Húc, phỏng chừng trước năm mới là có thể giải Lý Lượng Tộ về, như vậy đầu năm sau mình có thể về tới Đông Kinh, đích thực không bỏ lỡ Tào Dĩnh lâm bồn, chỉ có điều nếu như vậy, tết năm nay của hắn e rằng không thế ở bên Tào Dĩnh bọn họ rồi, nghĩ đến đây, Triệu Nhan không khỏi có chút áy náy.
- Đại ca, nếu bây giờ Tây Hạ đã diệt vong rồi, Lý Lượng Tộ cũng sắp bị áp giải đến Đông Kinh, vậy tiếp theo mọi người có dự tính gì tiếp với Liêu quốc không? Triệu Nhan lúc này bất chợt lại hỏi, cục diện ba thế đối lập đã bị phá vỡ, Triệu Nhan cũng không cho rằng Đại Tống sẽ chung sống hòa bình với Liêu quốc, nên hắn mới hỏi như vậy.
Vừa nghe thấy Triệu Nhan nhắc đến Liêu quốc, khuôn mặt Triệu Húc cũng lộ ra vẻ trầm lắng, tuy Liêu quốc trước đó vì nội loạn mà tổn thương nguyên khí, nhưng Liêu quốc không giống Tây Hạ, đối với Đại Tống mà nói, Tây Hạ chỉ là một lũ cướp, còn Liêu quốc lại là một kẻ địch mạnh, đặc biệt Liêu quốc lập nước sớm hơn Đại Tống, gốc rễ nội tàng còn phong phú hơn cả Đại Tống, lãnh thổ thì lớn nhất trong ba nước, có câu lạc đà gầy yếu còn lớn hơn ngựa, cho nên Tây Hạ không thể so sánh với Liêu quốc.