Chương 8 :Ai Cập
Skyranger, Trên đường đến Ai
Cập .
Luke Warner cố gắng thả lỏng khi máy bay bay tới Ai Cập . Ít nhất thì lần này cả đội có chuẩn bị tốt hơn. Nhờ các báo cáo về hai nhiệm vụ trước đã đi tới mọi ngóc ngách quanh doanh trại và cá nhân anh cảm thấy khó tin một số trong số đó. Những sinh vật thấp bế màu xám có khả năng ngoại cảm và những chiếc drone bắn tia laze dường như là một điều quá xa vời.
Vì vậy, anh đã làm điều hợp lý nhất là quyết định nói chuyện với một trong những người đã thực hiện nhiệm vụ. DDó là một cuộc trò chuyện hấp dẫn; người phụ nữ mà anh đã nói chuyện, Paige, rất vui khi chia sẻ những gì đã xảy ra.
Thật không may, cuộc trò chuyện không chính xác là ... mang đến... khích lệ. Hiếm khi tin đồn thực sự trở thành sự thật, nhưng không phải trong trường hợp này. Nguy hiểm không khiến anh chùn bước. Anh lo lắng cho đồng đội nhiều hơn là so với bản thân anh
Anh không biết rõ về mọi người, nhưng đủ để nhớ tên. Hai người Mỹ, Abe Trapp và Adrian Francis, dường như đủ khả năng. Họ đã nói rằng cả hai đều đến từ Quân đội Hoa Kỳ, không có gì hơn. Một phần thú vị của XCOM; rằng hầu hết binh lính được tuyển chọn từ lực lượng đặc biệt hơn là lính thông thường. Sau đó là những kẻ ngoại đạo như anh những người không có kinh nghiệm quân sự chuyên nghiệp.
Roman Mendoza, người được cho là đến từ Mexico. Luke có phần nghi ngờ về điều đó. Người đàn ông trông hoàn toàn trái ngược với một người Mexico bình thường, không đề cập đến chất giọng Anh đáng chú ý . Anh ta đã thừa nhận mình là một phần của Mexico CISEN, cơ quan Tình báo của Mexico, điều đó sẽ giải thích cho lý lịch hơi đáng nghi vấn của anh ta. Rất thú vị để một nhân viên tình báo hoạt động ra sao trên chiến trường thực sự
Sau đó là hai người phụ nữ. Carma Hoyle, người Úc và chắc chắn rằng mọi người đều biết điều đó. Từ quan sát cô ấy, cô ấy có vẻ bốc đồng, nóng nảy và liều lĩnh. Không phải là một sự kết hợp tốt trong c·hiến t·ranh. Anh sẽ phải theo dõi cô ấy. Về khả năng của cô, anh không biết.
Mặt khác, giá·m s·át là người thu hút anh ta. Ngoài anh ra, cô là người im lặng nhất mà anh từng thấy ở căn cứ. Cô ấy có xu hướng giữ khuôn mặt lạnh nhưng bất chấp điều đó, cô ấy sở hữu một sức mạnh khó có thể che giấu. Khi cô ấy nói, mọi người chú ý. Nhưng tất cả những gì anh biết là cô ấy là người Israel, có lẽ cũng là lực lượng đặc biệt. Giá·m s·át không phải là một vị trí dành cho bất kỳ ai, vì vậy anh ấy muốn xem cô ấy hoạt động hiệu quả như thế nào.
"Đây là Big Sky tới đội Raven, chúng ta còn khoảng ba mươi phút nữa là đến địa điểm bắt codc . Chờ lệnh từ Commander trong vòng mười lăm phút."
" Đội Raven" Abe lặp lại. "Đặt tên kì vậy ta."
“Từ những gì tôi nghe được,” Adrian nói. "Commander không hẳn là một người cổ điển."
"Hmm," Abe tự hỏi. "Có lẽ nó tượng trưng cho một cái gì đó?"
Carma khịt mũi. "Không có khả năng," cô ấy xen vào, giọng Úc của cô ấy nói. " Người Mỹ mấy người nghĩ nhiều rồi. Chỉ là một cái tên thôi"
"Chỉ huy là người Mỹ." Abe chỉ ra.
“Ai chả biết,” cô thừa nhận. "Nhưng từ những gì tôi đã nghe, tôi không nghĩ anh ấy bận tâm đến biểu tượng"
"Và từ những gì tôi đã nghe," Roman xen vào. "Đó chính xác là những gì ngài ấy nghĩ."
"Cho đến khi mọi người nói chuyện với chỉ huy," Luke nói. "Tôi không nghĩ rằng ai trong số các bạn đúng"
Tất cả đều nhìn anh ta.
"Anh biết nói," Carma kinh ngạc tuyên bố. "Tôi không nghĩ anh có thể."
Anh ta liếc xéo cô một cái. "Tại sao lại giả định như vậy?"
Cô nhìn anh chằm chằm. "Hỏi lạ ghê? Ngoài thực tế là tôi chưa bao giờ thấy anh nói chuyện trong căn cứ? Anh chỉ im lặng quan sát mọi thứ, điều đó thật kỳ lạ, và cũng thật đáng sợ."
Anh mỉm cười bên dưới chiếc mũ bảo hiểm. Những người có quan điểm giống Carma khiến anh thích thú. "Hầu hết mọi người đều nói quá nhiều. Hãy theo xu hướng học hỏi nhiều hơn bằng cách lắng nghe trước khi nói."
Cô ấy bật dậy như thể bị xúc phạm, nhưng aanh biết rõ đó chỉ là chút ra vẻ . "Tự dưng quý ngài ít nói có tâm trạng nói chuyện đột ngột như thế này," Adrian cắt ngang. " Chính xác ânh là ai? Bởi vì Abe và tôi thề rằng chúng tôi nhìn thấy anh ở đâu đó rồi"
"Châc vậy "
"Thôi nào, đừng để bọn tôi tiếp tục phân vân nữa."
Không thể che dấu mãi được đâu . Nhưng có lẽ anh ấy có thể lấy được chút tự tin từ việc này " Cậu trước "
Adrian trả lời. “Thực sự thì không có gì nhiều để nói, Tôi là Adrian, cậu này là Abe. Cả hai đều là thành viên đáng tự hào của q·uân đ·ội Hoa Kỳ. Cả hai chúng tôi đã gặp nhau tại trại huấn luyện và quyết định gắn bó với nhau kể từ đó. Tôi đoán chúng tôi đã làm đủ tốt để thu hút sự chú ý của tuyển trạch viên"
" Bây giờ anh không thể trốn tránh được nữa, giới thiệu bản thân đi nào"
"Luke Warner."
Điều đó đã thu hút sự chú ý của tất cả, ngay cả giá·m s·át. Roman huýt sáo. "Giống như, Luke Warner? Nhà vô địch olympic?
"Một và chỉ một." Anh cởi mũ bảo hiểm ra cho họ xem và nở nụ cười đặc trưng của anh. Bây giờ anh đã già hơn, nhưng vẫn phù hợp với hình ảnh của một người Đức trẻ trung hoàn mỹ. Đôi mắt xanh và mái tóc vàng trên khuôn mặt cực kì ăn ảnh.
"Thật không thể tin được " Abe nói trong sự kinh ngạc.
Luke đội chiếc mũ bảo hiểm trở lại. "Tôi không muốn cho mọi người biết"
Carma lắc đầu. "Người nổi tiếng như anh đang làm cái quái gì ở XCOM ? Anh từng tham gia một khóa huấn luyện quân sự bí mật nào đó mà không ai biết?"
Câu hỏi làm anh thích thú. "Nếu có, tôi chắc chắn rằng giới truyền thông cũng sẽ moi ra được. Không, nhưng tôi là một thợ săn giỏi"
“ Nhưng XCOM không chỉ tuyển dụng bất kỳ ai,” Adrian nhấn mạnh. "Dù là người phá kỉ lục thế giới, huy chương vàng olympic môn chạy nước rút"
" Đó là chuyện bí mật"
Điều đó không làm Abe nản lòng. "Xin anh bật mí một chút đi, làm ơn"
Anh trả lời đanh thép ."Không."
" Xin and đ"
Abe tự ngắt lời khi giam sát giơ tay ra hiệu dừng lại. Điều đó ngay lập tức nhận được sự chú ý của tất cả mọi người trong skyranger. Cô ấy từ từ hạ nó xuống và hướng ánh nhìn của mình trên anh
Lần đầu tiên, giá·m s·át Mira Vauner nói chuyện trực tiếp với họ, tất cả đều nghe giọng nói khắc nghiệt của cô ấy. "Trình độ của binh nhì Warner đã được chính chỉ huy phê duyệt. Ngừng ngay mọi câu hỏi"
"Vâng, thưa giá·m s·át."
Cô nhìn quanh chiếc skyranger. "Chờ lệnh từ Commander."
Vài giây sau, một giọng nói mới truyền qua mũ bảo hiểm của đội.
"Đây là Commander đến đội Raven. Sáu giờ trước, một thị trấn ở phía bắc Cairo đã chìm trong bóng tối và các dữ liệu vệ tinh không phát hiện ra hoạt động đến hoặc đi từ thị trấn kể từ đó. Nhờ ủy viên hội đồng Ai Cập, q·uân đ·ội hiện đang chờ đợi ."Các bạn chỉ được phép xâm nhập, chiếm lại thị trấn và ra ngoài. Mục tiêu như sau: Loại bỏ toàn bộ người ngoài hành tinh trong vùng và thu hồi bất kỳ hiện vật nào. Nếu gặp bất kỳ thường dân nào, hãy hạ gục họ ngay lập tức và quay trở lại Citadel.
“Trong trường hợp chúng tôi gặp thường dân,” Mira hỏi. "Chúng tôt nên làm gì nếu họ chống cự
"Tôi đã nói hãy hạ gục họ. Cho phép sử dụng vũ lực"
" Đã rõ, thưa chỉ huy"
Luke cau mày. Anh chưa từng tham gia một tổ chức quân sự trước đây, nhưng khá chắc chắn những từ như hạ gục hay vũ lực thường không được áp dụng cho dân thường. Nhưng Mira đang hành động như bình thường nên có lẽ anh ấy đang nghĩ quá nhiều ?
"Ồ, và một điều nữa," Giọng của Commander lại vang lên. "Tôi biết mỗi người trong số các bạn đều rất hào hứng khi có một vận động viên Olympic nổi tiếng làm cùng, nhưng xin hãy nhớ rằng anh ấy hiện là một người lính và được đối xử như vậy. Hãy hoãn lại mọi câu hỏi sau khi hoàn thành nhiệm vụ" Luke cười. "Và đối với Abe, tên đội không mang ý nghĩa biểu tượng gì hết. Mặc dù đúng là có một khuôn mẫu. Hãy suy nghĩ thật kỹ và cậu sẽ hiểu"
Abe và Adrian nhìn nhau và điều đó và anh khá chắc chắn rằng Carma đang cười khẩy sau chiếc mũ bảo hiểm của cô. Abe xấu hổ. "Tôi đoán là chỉ huy đã nghe điều đó."
"Tốt nhất nên cho rằng luôn có người lắng nghe . Chúc may mắn đội Raven. Commander out"
Roman vỗ tay chậm rãi theo kiểu người Mỹ. "Làm tốt lắm, nhờ có anh mà chúng tôi đẫ có được đáp án cho việc đặt tên đội"
"Im đi," Abe trả lời một cách tự nhiên. "Ít nhất tôi đã không nói bất cứ điều gì xúc phạm."
Adrian rên rỉ. "Đừng nói nữa. Làm ơn."
Luke không biết rằng Command3r có định cắt ngang lời nói của mình để giảm bớt căng thẳng hay không, nhưng bất chấp điều đó anh vẫn cảm ơn. Bất chấp vẻ thờ ơ của họ, anh có thể nói rằng anh chàng người Mỹ trẻ tuổi đang rất lo lắng. Nó thực sự không khác nhiều so với phòng thay đồ trước một cuộc thi chạy lớn, chỉ có điều lần này tính mạng bị đe dọa.
"Đây là Big Sky đến đội Raven, chúng ta cách khu vực b·ắt c·óc hai phút. Giá·m s·át Vauner, chuẩn bị sẵn sàng"
"Đã rõ Big Sky," cô ấy đáp lại. "Đội Raven!" cô ấy hét lên trong khi đứng dậy. "Tất cả chú ý! Chuẩn bị dàn quân"
" 30 giây"
" Mã hóa âm thanh " Mira ra lệnh
Anh ta làm ngay lập tức, mặc dù nhận thấy do dự từ những người khác. Bọn họ nghĩ gì vậy? Đối với anh thì anh làm thế để tránh cho việc kẻ thù biết bạn đang đến. Skyranger rung lên khi nó chạm đất. Cánh cửa từ từ hạ xuống cùng tiếng hô.
"Dàn quân!" Mira ra lệnh và đội tiến vào sa mạc.
_____________________________________________________________________________________
Cảm giác như thời gian dừng lại
Luke không nghe, không nhìn, và không cảm thấy gì. Cát bay dưới chân họ, chỉ có vậy không có gì cả. Họ thực sự đang ở giữa hư không. Sau đó, anh nhìn vào thị trấn mà họ sẽ đến để điều tra. Không có ánh đèn chiếu từ các tòa nhà và nó trông tối tăm, hoang tàn như bị bỏ hoang từ lâu.
Skyranger cất cánh sau lưng họ và giọng nói của Big Sky lớn vang lên qua chiếc mũ của họ. "Commander đây là Big Sky . Đội Raven đang ở trên mặt đất. Đang khởi động Giao thức diều hâu."
Anh nghe thấy tiếng Mira trả lời. "Chỉ huy, đây là giá·m s·át Vauner. Chúng tôi đã đổ bộ thành công. Cho phép hành động?"
"Cho phép, Giá·m s·át Vauner. Hành động!"
Mira quay sang cả đội. "Người ngoài hành tinh là những kẻ mở màn tại 2 nhiệm vụ trước. Với tôi ở đây mọi chuyện sẽ thay đổi"
"Giá·m s·át có kế hoạch?." Roman phát biểu.
Cô gật đầu. "Chúng ta sử dụng các mái nhà. 5 người trong đội sẽ đi trên đó, chỉ để 1 người ở dưới đất.
"Làm mồi nhử." Abe chỉ ra.
"Làm mồi nhử," cô ấy lặp lại. "Những người ngoài hành tinh sẽ bị thu hút bởi một người đơn độc. Khi chúng lộ diện chúng ta sẽ diệt sạch tất cả."
" Tôi xung phong làm mồi nhử ở dưới" Luke đứng lên phía trước
Mọi người đều nhìn anh. . Tin tưởng vào người có đôi chân đầy tốc độ này, Mira nói " Tốt, hãy đi xung quanh thị trấn với tốc độ tùy ý, chúng tôi ở trên cao sẽ hỗ trợ cho anh"
" Tuân lệnh, thưa giá·m s·át"
Cô ấy ra hiệu với khẩu súng trường của mình. " Đi thôi, chúng tôi sẽ luôn trông trừng cho anh"
Anh gật đầu và nắm lấy khẩu súng trường của mình và đi vào thị trấn ma. Đôi giày của anh nhấp nhô trên mặt đường đầy cát. Ngay cả anh cũng biết một quy tắc bất thành văn trong q·uân đ·ội; không tình nguyện. May mắn thay, anh ấy chưa bao giờ ở trong đó. Anh đã có một lời giải thích đàng hoàng cho việc tình nguyện nếu có ai hỏi. Nói một cách đơn giản, anh ta có phản xạ nhanh hơn bất cứ ai trong số họ. Khi những người ngoài hành tinh chắc chắn phục kích anh anh là người có cơ hội sống sót cao nhất vì có thể dễ dàng chạy nhanh hơn họ. Sự thật là mạng sống của anh ta không quan trọng, anh cố gắng giúp đỡ hết sức có thể. Nếu họ giành chiến thắng trong cuộc chiến này, thế giới sẽ thay đổi mãi mãi và những người đàn ông và phụ nữ đó sẽ là những người dẫn đầu cuộc chiến. Nhưng anh ta? Bằng cách này hay cách khác, anh sẽ không nhìn thấy nó.
Anh lắc đầu để xóa bỏ những suy nghĩ đó. Anh đã phân tích các lập luận trong đầu nhiều lần và đây chắc chắn không phải lúc để hồi tưởng. Anh đặt khẩu súng trường lên vai khi tiếp tục bước đi, những tòa nhà ở bên cạnh anh tối tăm và yên tĩnh một cách kỳ lạ.
"Thấy bất kỳ dấu hiệu của chúng?" Mira hỏi
"Không, Giá·m s·át. Không có gì đáng nghi"
Anh ta ngẩng đầu lên khi phát hiện ra chuyển động ở nơi có vẻ là quảng trường thành phố.
"Hủy bỏ thưa giá·m s·át. Tôi có thể đã thấy gì đó"
"Xác nhận. Chúng tôi đang ở ngay sau"
Anh ta nâng khẩu súng của mình lên và từ từ tiến về phía vật thể lạ. Nó dường như là một cái kén, các vết nứt xung quanh có thể là do các chân cắm vào bê tông. Một ánh sáng xanh lục phát ra từ nó và một âm thanh ồn ào đến từ thế giới khác càng rõ ràng hơn khi anh đến gần.
"Binh nhì Warner, đây là Commander. Giữ nguyên vị trí"
Anh lập tức sững người. Kén tiếp tục mở ra khi anh ta chĩa súng vào nó.
"Giá·m s·át Vauner, cô đã vào vị trí chưa?"
"Vâng,thưa chỉ huy. Chúng tôi đang bảo vệ Binh nhì Warner"
"Hãy sẵn sàng. Tôi tin rằng những người ngoài hành tinh sử dụng những chiếc kén đó trong các vụ b·ắt c·óc . Chúng tôi vẫn chưa tìm được một cái còn hoạt động"
"Nhiệm vụ thay đổi thưa chỉ huy ?" Luke hỏi.
" Phủ định. Tiến tới cái kén, chuẩn bị nghênh địch. Chúng không để ta dễ dàng chạm vào thứ này đâu"
" Tuân lệnh" Luke từ từ bước tới cái kén. Khi đến đủ gần, anh thận trọng đưa tay về phía cái kén. Với một tiếng động, cái kén mở ra và phun chất nhầy màu xanh lục vào người anh. Với một tiếng hét, Luke giật lùi lại, nhưng chất nhầy đã bám chặt lấy chân anh.
" Giá·m s·át, tôi đã mất khả năng di chuyển" . Anh nới với Mira một cách bình tĩnh đến ngay cả anh cũng ngạc nhiên. " Tôi khuyên mọi người không nên lại gần nó"
" Có thoát được không?"
Anh thử, cái chất màu xanh giống như được bọc trong cao su, dù chỉ dính một chút thì cũng không thể dùng sức để thoát ra. Anh liền lấy con dao để thử cắt nó ra, nó dai đến đáng ngạc nhiên, nhưng cuối cùng anh cũng có thể thoát khỏi nó.
“Tôi có thể thoát ra” anh nói với cô. "Nhưng nó sẽ mất thời gian."
"Bao lâu?"
"Ba, bốn phút? Tôi không rõ nữa"
"Commander, tôi cho rằng nên cử đội thu thập mẫu vật. Ta có thể không có cơ hội thứ hai tìm được cái kén đang hoạt động như thế này trong một khoảng thời gian."
"Không cho đến khu vực được đảm bảo an toàn, Giá·m s·át. Sinh vật ngoài hành tinh không bất cẩn, chúng sẽ để lại một số để bảo vệ kén"
Luke định nói xen vào thì anh nghe thấy nó. Một tiếng lách cách yếu ớt, vang vọng. Chính xác như những gì Paige đã mô tả cho anh ta.
"Giá·m s·át!" anh bình tĩnh cảnh báo. "Chuẩn bị. Tôi nghe thấy tiếng động ngày càng tới gần hơn"
"Khi cuộc chiến bắt đầu, cúi thấp đầu xuống"
"Đã hiểu."
Bị mắc kẹt anh quỳ một chân xuống và giơ súng theo hướng phát ra âm thanh. Một tiếng vù vù máy móc cùng với tiếng kêu. Drone?
" Cô có nghe thấy gì không?"
" Drone, tôi có"
" Có kế hoạch nào không ?"
"Khi anh phát hiện ra người ngoài hành tinh đừng bắn. Anh bị mắc kẹt và đơn độc. Chúng có thể muốn bắt sống chứ không muốn g·iết anh. Hãy đợi tín hiệu của tôi."
Anh nhướng mày. "Và nếu chúng muốn g·iết tôi?"
"Cúi xuống đểchúng tôi ứng biến. Anh sẽ biết khi nào "
Anh thở dài. "Đã xác nhận, thưa Giá·m s·át"|
Anh ta đặt khẩu súng trường xuống đất, và rút khẩu súng lục của mình bắn vào chất đang giữ anh ta. Sau đó, nhìn thấy chúng.
Ba trong số những sinh vật ngoài hành tinh màu xám chính xác như mô tả. Những sinh vật nhỏ bé, yếu ớt. Thành thật mà nói, anh không chắc chúng tạo ra nhiều mối đe dọa như thế nào. Con số áp đảo? Mặc kệ, trung tâm một con chỉ vào anh ta và hai con kia ríu rít như thể đồng tình. Làm thế nào chúng làm điều đó mà không có miệng nào đáng kinh ngạc.
Chúng từ từ tiếp cận anh bằng bốn chân và khi anh nhìn sang trái và phải, anh thấy ít nhất mười con nữa. Những giọt mồ hôi lăn dài trên mặt khi các sinh vật rón rén tiến lại gần. Phải rất ý chí để không bóp cò. Bất kì lúc nào Mira.
Sự quay cuồng cơ học trở nên đáng chú ý hơn nhiều và anh ta nhìn lên để thấy năm trong số các máy bay không người lái đang bay trên đầu. Mira cần phải hành động ngay nếu không máy bay không người lái sẽ phát hiện ra họ. Hai trong số những người ngoài hành tinh di chuyển đến hai bên của anh ta và nắm lấy cánh tay của anh ta. Anh ấy đã đưa ra một số kháng cự mã thông báo nhưng cuối cùng đã cho phép họ giành chiến thắng. Sức mạnh của họ lớn hơn anh ta tưởng tượng, nhưng không phải là không thể thoát khỏi.
Đáng chú ý hơn, anh nhìn lên thấy 5 cái drone đang bay lơ lửng trên đầu. Mira cần hành động ngay nếu không drone sẽ phát hiện ra họ, Hai trong số sinh vật ngoài hành tinh di chuyển đến hai bên và nắm lấy 2 cánh tay của anh ta. Anh cố gắng chống cự nhưng rồi cũng từ bỏ. Sức mạnh của chúng lớn hơn anh tưởng tượng nhưng không phải không thể thoát.
Việc trốn thoát ngày càng ít khả năng xảy ra. Con đứng đầu rõ ràng hướng đầu nó về phía anh ta và đầu nó đột nhiên được bao quanh bởi một luồng năng lượng màu tím mờ nhạt. Anh cắn lưỡi để không hét lên. Cô ấy đang chờ đợi điều gì? Người ngoài hành tinh đưa tay của nó ra và một số sợi màu tím mờ nhạt rời khỏi đầu nó và tiến thẳng về phía anh ta.
Anh thả lỏng bản thân. Nếu đây là kết thúc thì cứ như vậy
Nhưng cái thứ màu tim kia đừng hòng xâm nhập vào đầu anh
Anh ta nhìn thẳng vào sinh vật đang dùng khả năng ngoại cảm, nó nhìn lại với đôi mắt không chớp. 2 bên nhìn nhau chằm chằm trong năm giây .... mười giây ... vẫn không có gì.Luke khá chắc chắn một điều gì đó đáng lẽ đã xảy ra vào lúc này. Người ngoài hành tinh dường như cũng bối rối như anh . Vệt màu tím biến mất và nó bắt đầu thì thầm với những người bạn của nó.
" Tiêu diệt" Anh nghe thấy mệnh lệnh của Commander.
Mặt đất rung chuyển bởi quả lựu đạn p·hát n·ổ khiến các sinh vật kia ngã xuống đất. Luke ngay lập tức dùng đầu mình đập vào con dùng sức mạnh tâm linh lên anh, ném bay con bên trái, đấm vào mặt con bên phải.
Nắm chặt con dao của mình, anh ta đâm on quái vật vào mắt con quái vật màu xám, sau đó cắt cổ nó, cột máu màu vàng bắn lên người anh. Tiếp theo anh chộp lấy khẩu súng trường của mình và hạ gục 2 con màu xám đang bị choáng váng. Một khi chắc chắn chúng đ·ã c·hết, anh bắt đầu để ý đến những gì đang diễn ra xung quanh mình
Tiếng súng trường vang lên trong không trung được đáp trả bằng v·ũ k·hí xanh và các tia laze. Xác người ngoài hành tinh rải rác trên mặt đất,anh có thể nhìn thấy ít nhất 4 người trong số chúng đang ẩn nấp sau những chiếc thùng và tòa nhà. Một chiếc drone vẫn đang bay trên không, nhưng Mira dường như đang nhắm thẳng vào nó và vài giây sau nó cũng bị phá hủy.
Anh ta lợi dụng sự hỗn loạn mà tìm chỗ nấp. Chất nhờn xanh vẫn dính vào áo giáp của anh nhưng anh đã được tự do. Nấp sau một bức tường, anh nhìn xung quanh và chọn mục tiêu với khẩu súng trường của mình.
"Lựu đạn !" Abe hét lên và Luke nhìn thấy những người ngoài hành tinh bỏ chạy khi một v·ụ n·ổ khác làm rung chuyển đường phố, phá hủy bức tường mà chúng trốn phía sau.
"Bọn mày không thoát được đâu" Abe gáy to. " Truy đuổi "
" Đứng yên đó, bình nhì Trap. " Mira ra lệnh. Nhưng Luke nhìn thấy Abe bỏ ngoài tai và tiếp tục truy đuổi hững người ngoài hành tinh đang rút lui.
" Đó là cái bẫy" Luke hét vào mạt Abe
Thời gian như trôi chậm lại khi anh quan sát, bất lực khi một trong những người ngoài hành tinh nâng v·ũ k·hí của nó lên từ một vị trí ẩn nấp và bắn những tia sáng xanh vào Abe. Mỗi phát đều trúng Luke hy vọng người đàn ông trẻ c·hết ngay lập tức.
"Một người ngã xuống!" anh thét lên khi nổ súng vào vị trí của người ngoài hành tinh.
" Đã nhận,” Mira rít lên, anh không thể biết cô đang giận bản thân hay giận Abe quá ngu ngốc.
Luke ngắm bắn thêm một lần nữa, 50% không cao cũng không thấp. Anh bóp cò và thêm một con nữa bị anh tiêu diệt.
“Luke, di chuyển vào vị trí bên mạn sườn theo tín hiệu của tôi.” Mira ra lệnh trong khi những người còn lại tiếp tục nổ súng.
"Hiểu rồi!" anh hét lên và giơ ngón tay cái lên để nhấn mạnh điều đó.
"Bắn áp chế vào các mục tiêu còn lại! Sử dụng flash-bangs tùy ý!"
Đó là dấu hiệu của Mira. Những tiếng súng vang lên khắp thị trấn, anh lao đến một cái thang gần đó dẫn lên mái nhà và anh ta đã leo lên nó trong thời gian kỷ lục. Anh ấy có lẽ đã phá vỡ mọi kỷ lục Olympic của mình khi chạy nước rút qua mái nhà. Anh nghe thấy vài t·iếng n·ổ của flash bang. Đây là cơ hội, anh hít một hơi, nắm lấy mép mái nhà và nhảy xuống cực kì tinh tế.
Hoàn hảo. Những người ngoài hành tinh còn lại hoàn toàn mất cảnh giác và anh không hề tỏ ra thương xót khi g·iết chúng bằng khẩu súng trường của mình, nỗi kh·iếp sợ của chúng đêm cho anh cảm giácthỏa mãn. Anh ngừng bắn và quan sát thành quả của mình
Hai đ·ã c·hết và một còn chút hơi tàn. Sinh vật ục ục với máu phun ra từ nhiều v·ết t·hương đã cố gắng bò đi một cách đáng thương khi anh ta tiến lên, nhưng vô ích. Nếu đây là Luke vài năm trước, anh sẽ để nó như thế này đến c·hết. Nhưng giờ thì khác, đã đủ c·ái c·hết và mất mát. Anh quỳ xuống, cầm con dao đâm thẳng vào đầu người ngoài hành tinh.
Anh đứng dậy và nhìn thấy phần còn lại của đội ở quảng trường thành phố. Lau chùi con dao rồi kiểm tra v·ũ k·hí, anh tham gia cùng họ. Adrian đang quỳ bên xác Abe và những người còn lại đứng cách xa một khoảng kính cẩn. Mira để ý đến anh ta và bước tới.
"Làm tốt lắm," cô công nhận.
"Cảm ơn ." Anh nhận lời khen và cởi mũ bảo hiểm ra. "Tôi muốn hỏi một chuyện. riêng tư, nếu cô không phiền."
"Cứ tự nhiên"
"Cô có thể không muốn bất kỳ ai khác nghe thấy. Nó liên quan đến các mệnh lệnh của cô"
" Liên lạc qua mũ đang bị tắt trong lúc này. Chúng ta có thể nói thoải mái"
Anh thở ra một hơi. "Có lý do cụ thể nào khiến cô suýt để tôi bị chúng dùng sức mạnh ngoại cảm không?" Luke thành thật thậm chí không tức giận, chỉ là tò mò.
"Tôi nhận được lệnh, nếu không tôi sẽ g·iết chunhs ngay khi chúng tóm lấy anh."
Anh ta khoanh tay. "Chính xác thì mệnh lệnh gì? Để não tôi bị nướng c·hết?"
"Không. Để xem anh có thể chống lại nó không."
"Commander đã ra lệnh ." Đây là một tuyên bố.
" Đúng"
" Tôi hiểu rồi"
Mira tiếp tục. "Đó là một rủi ro, nhưng Commander cần biết liệu t·ấn c·ông tinh thần này có thể chống cự hay đẩy lùi được không"
“Tôi hiểu rồi,” anh ta nở một nụ cười nửa miệng. "May đó là tôi"
Mira không tỏ ra nhẹ nhõm. "Tôi rất vui vì anh hiểu, cũng như Commander . Hãy biết rằng tôi thường sẽ không chấp nhận rủi ro như vậy với đồng đội của mình"
Luke đội mũ bảo hiểm trở lại. "Không thành vấn đề. Dù sao thì tôi cũng sẽ c·hết sớm thôi." Trước khi cô có thể đáp lại, anh đã bước đến chỗ những người khác. Anh nghe thấy tiếng Mira gọi skyranger phía sau anh.
"Big Sky, đây là giá·m s·át Vauner. Khu vực này đã được kiểm soát. Hãy thu hồi hiện vật."
"Đã nhận thông tin, Gián thị Vauner. Tới đây"
Luke nghĩ về việc đến gặp chàng trai trẻ tuổi vừa mất đi người bạn thân nhất của mình và cố gắng giúp anh ta nguôi ngoai. nhưng anh quyết định không làm vậy. Anh biết điểm mạnh của mình và an ủi hay xoa dịu không nằm trong số đó. Anh ta im lặng khi phần còn lại của đội đứng xung quanh cơ thể của Abe, chỉ di chuyển khi skyranger bay vọt lên trời.
Đã đến lúc về nhà.
____________________________________________________________________________
Báo cáo
Chiến dịch : Silent Eclipse
1, Giá·m s·át Mira Vauner
Trạng thái : bình thường
Đã tiêu diệt : 4
2, Roman Mendoza
Trạng thái : bình thường
Đã tiêu diệt : 2
3, Abe Trapp
Trạng thái : t·ử t·rận
Đã tiêu diệt : 3
4, Luke Warner
Trạng thái : bình thường
Đã tiêu diệt : 6
5, Adrian Francis
Trạng thái : bình thường
Đã tiêu diệt : 1
6, Carma Hoyle
Trạng thái : bình thường
Đã tiêu diệt : 2
Chỉ huy nhiệm vụ : Commander
Phi công : Jason Olgard - mật danh "Big Sky"
Thu được
5 Drone (Thiệt hại vừa phải)
7 xác c·hết của người ngoài hành tinh (Thiệt hại vừa phải)
5 xác c·hết của người ngoài hành tinh (Không thể sử dụng)
1 kén ngoài hành tinhh (Hoạt động)
16 mảnh vỡ v·ũ k·hí của người ngoài hành tinh
25 hợp kim ngoài hành tinh
1 lọ hợp chất ngoài hành tinh