Chương 9 :UFO
UFO
Citadel, văn phòng của Commander
Commander xem lại đoạn phim về những người ngoài hành tinh cố gắng thăm dò tâm trí Luke Warner. Anh nở một nụ cười thỏa mãn khi chúng thất bại. Anh tự hỏi chúng cảm thấy thế nào khi năng lực ngoại cảm này có thể thất bại.
Nó đã đặt ra một số câu hỏi thú vị, chẳng hạn như cách sức mạnh của chúng hoạt động chính xác như thế nào. Đã khá hiệu quả với một số binh lính trước đây, vậy là do tùy người dùng? Hay có một yếu tố nào khác mà anh không biết? Anh đã xem các điểm quan trọng từ camera trong bộ đồ của Luke phát lại thứ hai và thấy chàng trai kỉ lục gia này đã giữ bình tĩnh trong suốt sự việc. Một mối liên hệ giữa bình tĩnh và khả năng chống lại ngoại cảm? Cần phải hỏi Vahlen. Trên thực tế, anh ấy đã gọi cô ấy lên để thảo luận về điều này ngay bây giờ, cùng với chiếc kén vẫn còn sử dụng được
Anh đã khóa nó một cách an toàn .Thành thật mà nói, cái kén thực tế không quan trọng đối với anh . Sau khi Vahlen lấy ra thứ cô ấy cần, anh rất đập nó ra để lấy các hợp kim. Không, anh quan tâm đến chất màu xanh lục mà nó tạo ra. Việc đầu tiên là phát triển một số loại chất hòa tan để binh lính của anh ta không phải lo lắng về việc bị dính nữa. Thứ hai là v·ũ k·hí h·óa nó.
Anh luôn thích biến v·ũ k·hí của kẻ thù thành của mình để chống lại chúng.
Một ánh sáng nhấp nháy trên bàn làm việc, cho thấy có người đang đợi bên ngoài. Vahlen. Anh ta bấm nút và cánh cửa mở ra tiến sĩ Vahlen bước vào trông vẫn chuyên nghiệp như mọi khi
Anh quay mặt về phía cô và cúi chào. "Vahlen, rất vui vì cô tới."
"Tôi sẽ không bỏ lỡ nó." cô ấy trả lời trong khi đặt máy tính bảng của mình lên bàn. Khi nhìn kĩ hơn, cô ấy trông không hoàn toàn tốt như những gì anh đã nghĩ ban đầu. Đôi mắt mệt mỏi trông như kiệt sức. Đã đến lúc làm điều tốt nhất có thể.
Anh ra hiệu cho cô sau bàn làm việc. "Ngồi đây. Trông cô có vẻ kiệt sức."
Cô vẫy tay một cách miễn cưỡng, nhưng lại đi tới. " Anh không cần phải lo lắng đâu, Commander. Tôi vẫn ổn
Anh chỉ vào cái ghế của mình. " Ngồi xuống đây, không phải cô đứng suốt ở phòng nghiên cứu sao. chưa thấy chán à"
Cô chớp mắt trước điều đó. "Anh thật tốt, Commander. Cảm ơn." Và cô ấy ngồi xuống. Anh ta chộp lấy một chiếc ghế khác khi quay lại đoạn phim về Luke và những người ngoài hành tinh.
"Bây giờ là lý do tại sao cô ở đây," anh bắt đầu, ngồi xuống. "Xem cái này đi."
Anh phát đoạn phim và quan sát Vahlen chăm chú xem đến khi cảnh đó diễn ra, sự mệt mỏi của cô ấy từ từ biến mất. Commander dừng cảnh quay khi cả đội t·ấn c·ông.
" Ấn tượng của cô?"
" Rất nhiều" Vahlen trả lời."Đây là lần đầu tiên một người lính của XCOM có thể chống lại khả năng ngoại cảm . Hiện tại, đây là phỏng đoán vô căn cứ, nhưng giờ đây tôi có thể thiết lập mối liên hệ giữa những người lính và khả năng của họ chống lại nó."
"Đó chính xác là suy nghĩ của tôi," Commander gật đầu. " Tôi muốn tiến sĩ làm một số kiểm tra cho Luke Warner để xem có tìm ra điều bất thường hay không"
Cô vội vàng gật đầu. "Điều đó không làm gián đoạn lịch trình của chúng tôi. Hãy cho tôi biết khi anh muốn cậu ấy làm kiểm tra."
Anh nghiêng người về phía trước. "Nghiên cứu của cô tiến triển như thế nào?"
Cô gạt vài lọn tóc ra khỏi khuôn mặt và mỉm cười với anh. "Rất tốt, tôi hy vọng sẽ có một cái gì đó để giao trong vài ngày tới."
" Đừng có làm việc quá sức"
Nụ cười của dần tắt và cô ấy thở dài. "Thành thật mà nói, tôi đang cố. Phần còn lại của đội cũng vậy. Tôi sợ rằng một số người đang dần trở nên quá tải với tầm quan trọng của nhiệm vụ của chúng tôi."
Commander cau mày. Điều đó không tốt. "Đây có phải là điều đáng quan tâm?"
"Vẫn chưa. Nhưng điều duy nhất thực sự giúp ích là có nhiều nhà khoa học tham gia hơn."
"Tôi sẽ dưa việc đó lên hội dồng," Commander hứa khi rút ra một cái lọ nhỏ. "Cô được thông báo về chiếc kén đã được thu hồi chưa?"
" Tôi có"
Anh đưa cho cô cái lọ. "Tôi không muốn điều này ảnh hưởng đến dự án đang diễn . Nhưng khi cô có thời gian, tôi muốn hợp chất này được nghiên cứu. Tốt nhất tạo ra một chất hòa tan"
Cô nhận lấy nó và nhẹ nhàng đặt nó vào trong áo khoác phòng thí nghiệm của mình. "Đây có nên là ưu tiên tiếp theo của chúng tôi sau khi hoàn thành việc nghiên cứu về người ngoài hành tinh không?"
Anh lắc đầu. "Không. Hãy coi nó như một dự án phụ để cô tự làm. Trong toàn bộ phạm vi dự án, nó thực sự không quan trọng lắm."
Cô ấy gật đầu. "Đã hiểu, Commander."
Anh đứng dậy và bắt tay cô. "Đó là tất cả những gì tôi muốn nói, Vahlen. Cảm ơn vì đã đến."
"Moira," cô ấy sửa lại với một nụ cười nhẹ. "Cứ gọi tôi là Moira."
"Đó là một thói quen. Tôi muốn giữ mọi thứ chuyên nghiệp nhất có thể."
Cô dựa vào tường với ánh mắt đầy toan tính. "Khi ở với phần còn lại của hội đồng tất nhiên, nhưng khi chỉ có 2 người? Không cần trang trọng mọi lúc.
Commander cười " Được rồi, Moira. Tôi sẽ cố gắng hết sức để ghi nhớ nó."
"Bắt buộc phải nhớ," cô ra lệnh nhẹ nhàng. "Bây giờ tôi nên quay lại làm việc."
Nghiêm túc hơn, anh ngồi xuống bàn làm việc. "Giải tán"
Anh nghĩ rằng anh đã nghe thấy cô ấy sụt sịt khi nói điều đó, nhưng bỏ qua và chuyển sang những vấn đề quan trọng hơn. Khi cánh cửa đóng lại, anh mở hệ thống liên lạc nội bộ cho Bradford. "Bradford, triệu tập binh nhì Warner"
"Đã hiểu, thưa chỉ huy. thời gian?"
"Hãy để cậu ấy thư giãn trong vài giờ."
"Vâng, ngài còn cần gì nữa không?"
"Không phải ngay bây giờ. Hãy để ý đến hoạt động của người ngoài hành tinh. Việc chúng chú ý đến chúng ta chỉ là vấn đề thời gian."
"Đã rõ. Bradford out."
_______________________________________________________________________________________________
Citadel, doanh trại
Luke Warner nằm ngửa ra sau, đầu anh đập nhẹ vào gối. nh cảm thấy kiệt sức, điều mà anh đã không trải qua trong nhiều tháng. Toàn bộ chuyến bay trở lại anh ấy đã làm việc để loại bỏ chất màu xanh lá cây đó khỏi người, và đã loại bỏ được phần lớn.
Phần còn lại của đội đã tách ra ngay sau khi hạ cánh. Mọi người đều làm bản báo cáo nhiệm vụ sau đó tắm rửa sạch sẽ. Tất cả mọi người ngoại trừ Mira, cô ấy đã biến mất và anh ấy không quan tâm đến việc tìm thấy cô ấy lúc này.
Anh nhắm mắt lại. Một số binh sĩ khác đang trò chuyện nhẹ nhàng trên bàn và những người còn lại đang ở trong hành lang. Anh đã nghĩ đến việc ăn uống, nhưng lại quyết định bỏ qua để đi ngủ.
"Binh nhì Warner đến văn phòng chỉ huy. Binh nhì Warner tới văn phòng chỉ huy."
Đôi mắt anh mở to khi nghe thấy âm thanh của nữ phát thanh viên. Ngáp một tiếng, anh lăn lộn ngồi dậy. Hết cả nghỉ ngơi. Nhưng anh biết về lý do tại sao chỉ huy muốn gặp anh . Anh bắt đầu mặc lại áo giáp của mình và dừng lại. Anh có được yêu cầu phải mặc tất cả các thiết bị của mình khi nói chuyện với chỉ huy không? Có lẽ....? Tốt nhất không mạo hiểm.
Với chiếc mũ bảo hiểm được mang dưới cánh tay, anh bước ra khỏi doanh trại và bắt đầu đi bộ để gặp Commander.
________________________________________________________________________________________
Citadel, văn phòng chỉ huy
Luke đứng bên ngoài văn phòng . Anh đã gặp khá nhiều chức sắc trong suốt sự nghiệp của mình, nhưng phải thừa nhận rằng anh ấy tò mò về cách người đàn ông này trở thành người đứng đầu ở đây. Những gì anh nghe được là tích cực, nhưng anh đã học cách kiềm chế những kỳ vọng của mình trong nhiều năm.
Cánh cửa mở ra mời gọi anh bước vào căn phòng. Vị chỉ huy ngồi vào một chiếc bàn gần cuối căn phòng nhỏ. Phía sau anh ta là một màn hình lớn mà Luke giả định là để lập kế hoạch . Tay vị chỉ huy đặt trên bàn và anh ta chỉ chiếc ghế đối diện với mình.
"Xin chào binh nhì Warner mời ngồi"
Luke làm theo và ngồi xuống, nhẹ nhàng đặt chiếc mũ bảo hiểm của mình lên bàn làm việc và ngay lập tức cảnh giác với người đàn ông đối diện với mình. Dù có nụ cười trên môi, nhưng ánh mắt của ngài ấy là sự cứng rắn và đầy toan tính. Anh đã nhìn thấy cái nhìn tương tự từ đại sứ Trung Quốc, người đã giúp kết tội anh. Loại đàn ông này không thể đoán trước, thông minh và nguy hiểm. Anh sẽ phải cẩn thận. Chỉ huy có quyền lực ở đây và ngài ấy biết điều đó.
"Đầu tiên, xin chúc mừng cậu đã thực hiện nhiệm vụ thành công."
Luke quyết định giả vờ theo "Cảm ơn ngài, thưa chỉ huy. Tuy nhiên tôi muốn tất mọi người quay về an toàn"
Tư lệnh mím môi. "Binh nhì Trapp đ·ã c·hết vì sự ngu ngốc và quá tự tin vào chính mình.Tôi không đổ lỗi cho bất cứ ai về c·ái c·hết của cậu ta, cũng như loại bỏ cậu ta khỏi tâm trí của tôi. Nhiệm vụ đã hoàn thành và cậu có màn thể hiện cực kì ấn tượng"
Luke ngơ người. Hầu hết người đứng đầu ít nhất cũng thể hiện một số hình thức thông cảm cho những người đã ngã xuống. Đúng, Abe đã ngu ngốc và liều lĩnh, nhưng anh ấy còn trẻ và đã làm hết sức mình. Luke không chắc liệu c·ái c·hết của mình có đảm bảo cho việc ... Commander bị sa thải hay không? Anh quyết định kiểm tra
"Thưa chỉ huy, Trapp sẽ được nhớ đến như một trong những người đã bảo vệ Trái đất khỏi mối đe dọa từ người ngoài hành tinh."
“Với bạn bè và gia đình của cậu ta" Commander lắc lư những ngón tay của mình. "Nhưng đó không phải là lý do tại sao cậu ở đây bây giờ."
Và màn chính đã đến
"Cậu đã chống lại năng lực ngoại cảm của người ngoài hành tinh," Commander tiếp tục. "Cậu có biết đã làm điều đó như thế nào không?"
Đó không phải là những gì Luke mong đợi. Anh thở dài. "Thưa chỉ huy, tôi không chắc chính xác ... ý tôi là, tôi không nghĩ rằng mình có thể cho ngài một câu trả lời rõ ràng hoặc ít nhất một câu trả lời ngài muốn."
Anh ta gật đầu. "Hiểu rồi, cứ thử xem sao"
"Tôi chỉ ... tập trung. Tôi tập trung vào việc không để bất cứ thứ gì lọt vào đầu mình . Tôi đã cố gắng dồn hết sức lực để không để người ngoài hành tinh thăm dò tâm trí mình."
Commander cảm thấy bất ngờ " Cậu nói đó là quyết định bởi ý thức"
Luke thành thật. "Đối với tôi, vâng. Nhưng tôi không biết liệu đó có phải là cách tôi chống lại nó hay không."
"Cậu rất bình tĩnh trong suốt nhiệm vụ. Tại sao vậy?"
"Tôi đã chấp nhận c·ái c·hết của mình từ lâu."
Commander viết nguệch ngoạc điều gì đó trên một tờ giấy. "Thật thú vị. Mặc dù tôi nghi ngờ điều đó là chính xác."
Anh nghiêng đầu. "Xin lỗi?"
"Tôi không tin rằng mọi người không s·ợ c·hết," Commander nhìn lên. "Một số ít đó thường không sống được lâu. Nếu cậu thực sự không s·ợ c·hết, cậu đã liều lĩnh hơn tên nhóc đó"
Luke căng thẳng bởi câu nói đó. Đến rồi. Commander tiếp tục nhìn thẳng vào mắt anh ta. "Tôi nghĩ cậu giống tôi sợ một c·ái c·hết vô nghĩa. Tại sao cậu lại gia nhập XCOM?"
Luke băn khoăn là làm thế nào mà Commander lại có thể đọc vị anh nhanh chóng như vậy. Anh cũng không mong anh để lộ bất kỳ nhược điểm nào của bản thân. Thật là không ngờ.
"Ngài là ai?" Luke hỏi.
Chỉ huy nhướng mày. "Cậu hỏi vì tò mò hay để đổi chủ đề?"
"Ngài đã có thể xác định nguyên nhân dẫn đến hành động của tôi trong vòng vài phút sau khi gặp tôi. Không nhiều người có thể làm được điều đó. Vì vậy, tôi cho rằng là cả hai"
"Ít nhất thì cũng thành thật," Commander nhận xét. "Mặc dù tôi có một số lợi thế, cụ thể là hồ sơ của cậu. Và từ đó, tôi không khó để tạo hồ sơ tâm thần. Nhưng để trả lời câu hỏi của cậu, tôi từng thuộc lực lượng đặc nhiệm black ops. Và tôi từng dưới trướng hắn.
Máu trong huyết quản của anh trở nên đóng băng. Điều này hoàn toàn không diễn ra như anh tưởng tượng. Anh khó xử ho một tiếng. "Tôi hiểu rồi."
"Tôi nghi ngờ điều đó."
Luke lắc đầu xin lỗi. "Không có ý định thiếu tôn trọng. Tôi chỉ nghe nói rằng tất cả thành viên trong đội của hắn ta đã bị ... xử tử. Vì tội phản quốc."
Anh ước mình có thể đọc được các khuôn mặt. Khuôn mặt của Commander hoàn toàn vô cảm. "Cậu đã nghe chính xác," anh trả lời một cách trung lập. "Họ đã bị. Nhưng một số đã đào ngũ trước Mecca. Tôi bỏ đi khi anh ta á·m s·át Phó Tổng thống."
Giả sử anh ta nói sự thật, thì ít nhất Luke cũng không phải đối phó với một số kẻ cuồng tín có nguyện vọng trở thành Commander thứ 2. Giờ anh nghĩ lại, có lẽ ông ta là nguyên nhân khiến Commander b·ị b·ắt và bị xử tử. Anh thở dài một hơi.
"Tôi rất vui vì ông đã làm vậy,thưa chỉ huy. Thế giới là một nơi tốt đẹp hơn nhiều khi không có hắn"
" Tôi chắc chắn là như vậy." Có điều gì đó kỳ quặc trong giọng điệu của anh ta, nhưng có lẽ ngài ấu không thích nhắc lại quá khứ. Một điều Luke hiểu rõ
Commander lắc đầu như để giải tỏa suy nghĩ của mình. "Cậu đã hoàn thành ở đây, tôi muốn cậu đi xuống phòng thí nghiệm và nghiên cứu. Tiến sĩ Vahlen sẽ chạy một số thử nghiệm để xem liệu có lý do gì khiến cậu có thể chống lại người ngoài hành tinh hay không."
Anh ta gật đầu. "Tôi sẽ làm việc đó."
Commander đưa tay xuống và lấy ra một tập tài liệu. "Bây giờ lý do khác mà tôi hỏi ở đây là sự tò mò thuần túy. Nếu cậu không muốn nói về quá khứ của mình, tôi sẽ không ép buộc"
Anh do dự. Anh biết rằng khi một sĩ quan chỉ huy 'yêu cầu' một điều gì đó thì đó không bao giờ là sự lựa chọn. Tuy nhiên, anh thực sự tin rằng Commander đang thành thật . Anh sẽ phải đối mặt với điều này một lúc nào đó. Nó có thể là bây giờ.
"Tránh né cũng chẳng ích gì, thưa chỉ huy. Ngài muốn biết điều gì?"
"Góc nhìn của cậu. Hồ sơ không bao giờ kể toàn bộ câu chuyện."
"Thật buồn khi phải nói rằng hồ sơ có có lẽ là chính xác. Tôi đã không cố giấu nó."
"Nhưng chính phủ Đức đã làm," Commander lưu ý. "Và ngay cả với tôi, c·ái c·hết của con trai đại sứ không phải là một cái gì đó dễ dàng bị che đậy."
"Tôi không biết hắn ta là con trai của đại sứ Trung Quốc," Luke buồn bã giải thích. "Tất cả những gì tôi biết là hắn đã g·iết vợ tôi và tôi muốn trả thù."
"Cậu đã tìm thấy hắn ta rất dễ dàng"
"Tôi là một thợ săn. Con người thường dễ hơn động vật. Và tên khốn kh·iếp đến cùng câu lạc bộ và cùng băng nhóm mỗi đêm nên việc đó không khó. Và tôi có những thứ không phải ai cũng có được từ thời Olympic."
"Nhưng cậu biết hắn ở đâu. Tại sao không thông báo cho chính quyền?"
Luke im lặng trong giây lát. "Vào thời điểm đó, tôi tin rằng công lý sẽ không được thực thi.Nó còn chưa đủ tuổi thành niên và ngài biết rằng Đức đã bãi bỏ án tử hình cách đây nhiều thập kỷ. Nó có thể sẽ phải ngồi tù vài năm và sau đó được thả ra. Tôi thấy điều đó là không thể chấp nhận được. . "
"Chưa kể rằng nó sẽ làm xấu hình ảnh của Trung Quốc ." Chỉ huy nhận xét.
Luke cười một cách hài hước. " Điều đó nữa."
"Liệu cậu có săn đuổi thằng nhóc đó nếu biết nó là ai không"
" Có lẽ. Tôi đã không suy nghĩ tỉnh táo khi tôi làm vậy."
"Có hối hận không?
"Có. Điều đó thật bốc đồng và ngu ngốc và cuối cùng tôi chỉ làm mọi thứ trở nên tồi tệ hơn. Tôi đã g·iết một đứa trẻ. Điều đó có chính đáng không? Có thể. . Nhưng đó không phải để tôi quyết định. Tôi đã vi phạm pháp luật và xứng đáng với bản án của mình.
Commander kiểm anh ta. "Anh không nghĩ rằng việc báo thù cho c·ái c·hết của vợ mình là điều đáng giá sao?"
"Trong ngắn hạn? Có lẽ. Nhưng tôi biết cô ấy sẽ không muốn tôi ngồi tù vì một nỗ lực báo thù sai lầm. Bất kỳ sự thỏa mã nào mà tôi có được, tôi đã đánh mất từ lâu rồi." Anh nhìn người đàn ông im lặng đối diện với vẻ trầm tư. "Ngài biết nó như thế nào, phải không."
"Đúng, tôi biết."
Anh ta đánh liều tọc mạch thêm. " Ngài đã đánh mất ai?"
"Vợ và con trai tôi. Chưa kể những người bạn c·hết trên chiến trường."
Luke im lặng. Anhsẽ không tiếp tục thúc đẩy mọi chyện đi quá xa. Commander tiếp tục. "Tôi thấy tò mò. Cậu nhận bản án 30 năm. Một thời gian dài, nhưng cậu sẽ ổn lẫn được đối xử tốt. Nhưng khi được XCOM đề nghị, cậu chấp nhận ngay lập tức, đồng nghĩa một bản án tử hình bắt buộc sau một năm."
Bàn tay của Luke vô thức sờ tới vết mổ hộp sọ. " Tôi đoán rằng đó là điều kiện của người Trung Quóc'
" Đúng vậy". Commander xác nhận. " Họ đã làm rất tốt, cây một quả bom hẹn giờ siêu nhỏ vào trong đầu cậu, mọi nỗ lực lấy nó ra sẽ kích hoạt quả bom sớm hơn dự kiến. XCOM có được một người tài, cậu thì ra khỏi tù. Hầu hết mọi người không chọn như vậy, tại sao cậu?"
Luke trả lời. " Như ngài đã nói, tôi không muốn c·hết một cách vô nghĩa. Tôi coi đây là một sự hối lỗi cho những gì tôi đã làm sai. Nên trước khi tôi c·hết, tôi cố gắng làm mọi thứ có thể"
Commander cất hồ sơ đi. " Tôi không hứa gì hết, nhưng tôi sẽ làm mọi thứ có thể để giúp cậu loại bỏ quả bom đó ra khỏi đầu cậu an toàn. Hiện tại có nhưng ưu tiên khác, nhưng tôi không để cậu c·hết đơn giản như vậy bởi hệ thống tư pháp thiếu sót yêu cầu điều đó."
Luke choáng váng.
Trong tất cả mọi thứ có thể xảy ra, đây là điều mà anh thậm chí chưa bao giờ tưởng tượng được. "Tôi ... không biết phải nói gì ..." anh lắp bắp. "Cả-cảm ơn ngài chỉ huy."
"Tôi đã gặp nói chuyện với vô số kẻ đáng c·hết. Cậu không phải là một trong số đó, Luke Warner. Nhớ rằng, không có lời hứa nào được đưa ra, nhưng tôi sẽ cố gắng hết sức. Bây giờ hãy đến phòng thí nghiệm, còn một số vấn đề nữa tôi cần phải tham dự. "
Luke đứng dậy, anh thể hiện lòng biết ơn sâu sắc " Cảm ơn ngài, Commander. Tôi không để ngài thất vọng"
" Tôi không nghĩ anh có thể làm tôi thất vọng"
Luke bước ra ngoài, anh cảm thấy mình muốn sống sau nhiều năm.
____________________________________________________________________________
Rủi ro. Việc lật ngược bản án tử hình do Trung Quốc đưa ra sẽ không giúp ích gì cho các mối quan hệ.
Tuy nhiên, Commander nhận ra rằng anh không quan tâm
Người mà Commandrr vừa nói chuyện không làm gì sai. Anh ta đã chính xác nhận thấy sự bất cập và thất bại của "hệ thống công lý" được cho là và phải tự giải quyết vấn đề. Anh ta đã trả thù cho vợ mình và xóa bỏ mối đe dọa đối với xã hội.
Nhưng như thường lệ, thế giới hoạt động rất khác so với những gì anh ấy muốn.
Quả bom siêu nhỏ được cấy vào đầu anh ta bắt đầu hoạt động cách đây vài ngày. Còn nhiều thời gian để Vahlen và Shen phát triển cách loại bỏ nó.
Và nếu Trung Quốc thấy có vấn đề, tốt thôi, hãy gặp mặt nói chuyện trực tiếp
Anh hy vọng họ sẽ làm như vậy. Đổi lại anh có lòng trung thành hoàn toàn của một người lính và điều đó đáng để đánh đổi. Giờ anh cần chắc chắn rằng lòng trung thành của mình đã được đặt đúng chỗ.
Nhưng đó là chuyện dành cho lúc khác. Bây giờ có việc quan trọng hơn, Commander mở hệ thống liên lạc nội bộ.
"Bradford, các bản kế hoạch dự phòng đã được hoàn thiện, sẵn sàng phân phát."
" Đã rõ thưa chỉ huy. Ngài muốn phát nó ngay bây giờ không?"
Shen đã bày tỏ không hài lòng của với một phần trong kế hoạch, nhưng sự thuyết phục của Bradford và Vahlen đã giúp giảm bớt nỗi sợ hãi của ông ấy. Thật may là vấn đề này đã được giải quyết êm đẹp. Những t·ranh c·hấp nội bộ không phải là điểu anh muốn lúc này
" Càng sớm càng tốt"
" Đã hiểu thưa chi hủy, Bradford, out. "
____________________________________________________________________________________________________________
Citadel, đại sảnh
3 giờ sau
Khá nhiều người ngạc nhiên khi nhìn thấy những xấp giấy ở bàn khi đến sảnh ăn tối. Paige nhận chúng và nhanh chóng loại bỏ chúng khỏi tâm trí cô.
Cô đang nghĩ về chuyện khác vui hơn, buồn cười hơn. Như khi Patricia lôi cô đi ngay sau khi được thăng chức. Cô không chống cự vì khá bối rối lúc đó. Cuối cùng cô yêu cầu được biết chuyện quái gì đang xảy ra.
Những gì Paige được nghe là một trong những điều thú vị nhất. Commander đến khu vực huấn luyện nói chuyện với Patricia mà không nói cho cô ấy biết anh ai và Patricia đánh bại Commander . Cô phá lên cười ở đoạn đó. Điều buồn cười hơn cả là Patricia hoàn toàn dưới cơ, một từ mà Paige không bao giờ dùng để miêu tả cô ấy.
Patricia bị câng thẳng trong toàn bộ sự việc. Đó là nhược điểm của cô ấy, suy nghĩ quá nhanh quá nhiều dẫn đến nhiều lúc không có chút logic nào. Paige cố gắng an ủi, trấn tĩnh đảm bảo rằng ngài chỉ huy sẽ không bãi nhiệm Patricia vì đã đánh thắng ngài ấy.
Điều đó có tác dụng, nhưng Patricia có kế hoạch đến gặp chỉ huy và xin lỗi về sự cố và Paige biết chính xác những gì ngài âsy sẽ nói. Có lẽ ngài ấy sẽ thuyết phục được cô đừng quá lo lắng.
Những suy nghĩ đó là lý do khiến cô ấy nở một nụ cười khi cô ấy lấy súp và ngồi xuống. Tò mò lơ mơ, Paige liếc nhìn tập giấy và ngay lập tức đặt bát súp xuống. Cô nhăn mặt với cái bìa có ghi
BẮT BUỘC PHẢI ĐỌC
KẾ HOẠCH DỰ PHÒNG CHÍNH THỨC CÁC ĐƠN VỊ CHIẾN ĐẤU
(XCOM)
Cô quay lại và ngồi xuống. Những người còn lại cũng phản ứng theo cùng một cách, một số ít không biểu cảm gì.
“Trông cậu lôi thôi quá đấy ” Patricia nhận xét khi cô ngồi xuống bên trái. "Nó không hợp với cậu." Paige cho cô ấy xem tài liệu. Phản ứng duy nhất của cô là nhướng mày. " Cái này làm cậu lo lắng?"
Paige bặm môi. " Lo lắng đâu, nhưng cái này có vẻ là điềm báo trước."
Cô ấy lấy tài liệu từ Paige. "Bắt buộc phải đọc, huh. Hay thật, nó mỏng hơn mấy mớ lý thuyết tớ từng đọc"
“Chúng ta có cái tập tài liệu gì thế này"” Shawn nhận xét khi anh chọn một chỗ ngồi bên cạnh cô.
“Hey, Shaw" Paige vừa ăn vừa nói " Anh cũng đọc sao?"
" Đang rảnh thôi"
Nhiều binh sĩ hơn nhận lấy tập giấy và giành lấy chỗ ngồi trong phòng. Tân binh, Abby Gertrude đang trò chuyện với Liam Jaster nghiêm khắc. Cả hai người ngồi đối diện với họ.
Liam gật đầu về phía họ. "Cage, Broker, Trask, rất vui được gặp mọi người."
Shawn khịt mũi. "Thôi mà Liam, gọi nhau bằng tên có khó đến vậy không?"
"Nó lịch sự hơn," là câu trả lời của anh ấy.
Abby mỉm cười với họ. "Xin chào tất cả mọi người." Cô liếc nhìn Patricia đang chăm chú đọc tài liệu. " Đọc tập trung ghê"
"Im lặng." Patricia lẩm bẩm.
Liam và Shawn bắt đầu lật xem tài liệu của họ. Paige liếc qua Patricia, người trông nghiêm túc hơn nhiều so với vài phút trước.
Cô huých vào người Patricia. "Này, làm sao vậy?"
“Tôi đã đánh giá thấp chỉ huy,” cô lẩm bẩm và đưa tài liệu cho Paige, người cầm và xem nó
“Không hổ là người đứng đầu XCOM,” Liam nhận xét. "Rất ít người có thể nghĩ xa đến mức này."
Shawn huýt sáo. "Vãi."
"Hmm." Paige thật lòng không biết phải nói gì.
Abby lo lắng . "Tôi cho rằng bản kế hoạch này không bao giờ được Hội đồng hoặc bất kì chính phủ nào thông qua"
" Ai chả biết" Shaw mỉa mai "Rằng LHQ sẽ chấp thuận việc sử dụng v·ũ k·hí h·ạt nhân và v·ũ k·hí h·óa học, á·m s·át thành viên bị nghi ngờ của kẻ thù hoặc hành quyết không hạn chế thường dân?"
" Hành quyết không hạn chế thường dân?" Abby lặp lại một cách hoài nghi. "Ở đoạn nào vậy"
"Trang 3," Patricia dứt khoát trả lời. "Để tôi trích dẫn," Trong trường hợp dân số của một khu vực là
A: Không thể được xác định là thân thiện;
B: Bị các thế lực thù địch bắt làm con tin;
C: Chủ động làm việc chống lại lợi ích của XCOM hoặc Hội đồng
D: Bị nghi ngờ chứa chấp các thế lực thù địch,
XCOM được phép sử dụng vũ lực gây c·hết người đối với bất kỳ người nào hoặc những người trong khu vực đó"
Abby trông có vẻ choáng váng. "Điều đó có hợp pháp?"
Liam nghiêm túc. " Hợp pháp từ bây giờ"
Paige lắc đầu. "Không thể có chuyện hội đồng chấp thuận điều này."
"Chỉ là một phỏng đoán của cô mà thôi "Shawn bình luận một cách mỉa mai." Nhưng tôi khá chắc rằng ngài ấy sẽ không cho hội đồng xem đâu. "
" Kể cả khi hội đồng không chấp thuận, chỉ huy vẫn sẽ làm như vậy. Đừng quên ngài ấy từng làm việc cho ai" Liam nói
"Nhưng ..." Abby lắc đầu. "Cái thứ này. Đây là việc chúng ta phải nghe lệnh để thực hiện, điều này không khiến anh bận tâm chút nào sao?"
"Hãy nhớ rằng đó là các trường hợp dự phòng tình huống xấu nhất," Liam nhắc nhở cô ấy. "Tôi thực sự nghi ngờ rằng chúng ta sẽ sớm được lệnh xử tử bất kỳ thường dân nào."
" Điều buồn cười là chỉ huy nghĩ tất cả cho việc chống lại người ngoài hành tinh" Shaw nhận xét" Nhưng các kế hoạch này liên quan đến con người nhiều hơn"
" Người ta gọi đó là lường trước tất cả mọi thứ. Một vị tướng giỏi đều phải làm được như vậy" Liam trả lời
Paige tiếp tục đọc " Trang thứ 4 : Đầu đạn v·ũ k·hí h·óa học. Ban hành kế hoạch Zeus cho phép sử dụng v·ũ k·hí h·óa học. Chỉ có Commander và Giám đốc John Bradford mới có quyền phóng v·ũ k·hí"
Shawn ngơ ngác. "Chúng ta thậm chí có đầu đạn v·ũ k·hí h·óa học?"
“Tôi không ngạc nhiên,” Abby lẩm bẩm. "Thật kì lạ khi chỉ huy dành cả một trang để giải thích rằng cho phép sử dụng đầu đạn hóa học, nhưng chỉ đề cập một cách ngắn gọn về đầu đạn h·ạt n·hân."
Paige nhăn mặt " Thật sao?" Cô đọc làm lần nữa. Đúng vậy, v·ũ k·hí h·ạt nhân nằm trong danh sách những v·ũ k·hí khả dĩ trong kế hoạch Zeus. " Không chỉ huy không ngu ngốc đến mức sử dụng t·ên l·ửa h·ạt n·hân. "
“Đúng vậy,” Liam gật đầu. "Có quá nhiều nhược điểm để chúng thực sự phát huy hiệu quả"
Paige nhìn Patricia đang chăm chú vào tài liệu. Cô huých vào người Patricia. "Này, có chuyện gì vậy?" Patricia thậm chí còn không nhìn cô ấy
"Im lặng. Tớ đang nghĩ."
Một vài phút im lặng khi tất cả chăm chú đọc
" Tôi cho là không phải ai cũng biết về thần thoại Hy Lạp?" Shawn hỏi khi nhìn lên.
Paige trả lời. "Thần, Zeus, Artemis, Apollo, Athena "
"Ừ, Ai chả biết mấy thần đó?" Anh đặt tờ giấy xuống. "Nhưng Thanatos ?"
"Thần c·hết." Liam dứt khoát trả lời.
Paige cau mày. "Đó không phải là Hades sao?"
“Hades là vị thần cai quản địa ngục,” Liam sửa lại. "Thanatos là thần c·hết."
"À," cô ấy gật đầu.
"Còn Janus thì sao?" Abby hỏi khi đọc lướt. "Từ bản kế hoạch tôi đoán chắc rằng anh ta là vị thần của ... sự phản bội."
Liam khịt mũi, một âm thanh kỳ lạ phát ra từ anh ta. "Janus là một vị thần La Mã, không phải Hy Lạp."
"Sao cũng được. Anh ta là vị thần của cái gì?"
"Cánh cửa, lựa chọn, kết thúc."
"0h. Tôi nghe có lý phết"
Tất cẩ lại im lặng. Patricia đột nhiên đứng dậy. "Tôi cần phải suy nghĩ," cô lẩm bẩm với Paige. "Gặp lại sau"
Paige gật đầu và Patricia rời đi.
“Thật đột ngột,” Shawn nhướng mày lưu ý. "Cô ấy luôn luôn như vậy?"
" Còn nhiều điều anh chưa biết lắm Shaw à"
Abby xen vào. " Chúng ta nên ngủ sớm thôi, nhiệm vụ tiếp theo có thể đến bất cứ lúc nào. Hơn nữa Patricia đúng, Tôi thực sự cần phải suy nghĩ về tất cả những điều này."
Shawn ngáp. "Đó là một ý kiến hay."
Mỗi người trong số họ nói lời từ biệt và đi nghỉ ngơi trước khi có nhiệm vụ tiếp theo
____________________________________________________________________________________
Citadel, phòng nhiệm vụ
"Báo cáo tình huống, Bradford!" Commander yêu cầu khi anh nhanh bước tới
Bradford giơ tay chào. "Vâng, thưa chỉ huy! Chúng tôi đã phát hiện ra một cái gì đó trên không trung khoảng ba phút trước, chúng tôi tin rằng đó là một trong những con tàu của người ngoài hành tinh."
" UFO?"
Bradford gật đầu. "Nếu ngài thích thuật ngữ đó hơn, thưa ngài. Tôi đề nghị nên cử phi cơ b·ắn h·ạ nó."
Chỉ huy gật đầu. "Làm đi."
Bradford điều chỉnh tai nghe của mình. "Voodoo 3-7 cậu được nhận lệnh b·ắn h·ạ, nhắc lại, cậu được nhận lệnh b·ắn h·ạ ."
Commander lắc đầu trước cái tên dị hợm đó. " Voodoo? Ai nghĩ ra cái tên này vậy? Lại phải đổi tên rồi"
Giọng nói của người phi công khắp phòng nhiệm vụ. "Đây là Voodoo 3-7, tôi đang ở trên không và hướng đến vị trí của UFO."
"Hiểu rồi," Bradford xác nhận và nói với các nhà phân tích. "Hiển thị màn hình phân tích."
Hình ảnh 3D của trái đất được thay thế bằng hình đại diện của máy b·ay c·hiến đ·ấu . Ở góc dưới cùng bên trái là số liệu thống kê hiển thị các chỉ số quan trọng của máy bay. "Chúng tôi có thể theo dõi vị trí và thiệt hại của nó." Bradford giải thích. "Không hoàn hảo, nhưng có còn hơn không."
" Xác nhận mục tiêu " Phi công hét lên " Khai hỏa" Một con tàu thứ hai xuất hiện trên màn hình xanh. Con tàu của người ngoài hành tinh đã bắn một thứ gì đó mà phi công may mắn tránh được. Anh ta đáp trả bằng cách phóng một loạt t·ên l·ửa vào con tàu.
Chỉ huy có thể thấy nó rung lắc nhưng không biết là nó đã bị hư hại hay đơn giản là một chiến thuật của người ngoài hành tinh. Một loạt t·ên l·ửa khác trúng đích nhưng hỏa lực bắn trả của con tàu ngoài hành tinh cũng trúng đích phi công.
"Thiệt hại nhỏ," Bradford báo cáo. "Giữ vững mục tiêu!"
Phi công đã thả một chiếc t·ên l·ửa khác và một số v·ụ n·ổ bắt đầu xuất hiện trên UFO"
“Sắp được rồi,” Bradford động viên. "Cố gắng lên"
UFO bắn trả trúng trực tiếp vào máy bay. "C·hết tiệt!" Phi công cay cú
" Tiếp tục" Commander nói, và phi công chơi tất tay với toàn bộ t·ên l·ửa. Tất cả đều trúng đích, UFO bắt đầu rơi tự do
Cả khán phòng vỡ òa trong tiếng vỗ tay và cổ vũ. Nó có vẻ là con tàu yếu nhất trong hạm đội người ngoài hành tinh, chắc thuộc loại do thám, nhưng đó là một sự khởi đầu tốt đẹp cho con người.
" Central, đây là voodoo 3-7. Xác nhận đã b·ắn h·ạ thành công UFO 0-0-1. Nhắc lại, đã b·ắn h·ạ thành công UFO, over"
" Xác nhận, Voodo 3-7. Làm tốt lắm, Central out" Bradford chúc mừng. Sau đó anh ngủ quên trên chiến thắng" Được rồi, mọi người trở lại vị trí, sử dụng vệ tinh Bravo cung cấp hình ảnh về địa điểm UFO v·a c·hạm cho tôi"
Mọi người chờ trong vài giây. " Nó đang ở trong tầm ngắm, thưa ngài"
" Chiếu lên màn hình" Bradford ra lệnh.
Màn hình 3D cho thấy khu vực hoàn toàn bị khói che lấp. Bradford dựa vào lan can. "Phóng đại." Màn hình phóng to nhiều lần cho đến nhìn thấy UFO vẫn còn nguyên vẹn, dù có bị hư hỏng
"Vẫn còn nguyên vẹn ?" Bradford lẩm bẩm một cách ngờ vực. Commander không ngạc nhiên. Con tàu chắc chắn được làm từ hợp kim ngoài hành tinh hoặc thứ gì đó cứng hơn. Commander sẽ ngạc nhiên hơn nếu con tàu vỡ thành nhiều mảnh.
" Chúng ta cần kiểm soát khu vực này" Anh nói với Bradford.
Bradford gật đầu. " Tuân lệnh, tôi sẽ thông báo cho Fallen Sky chuẩn bị."
Commander gật đầu. "Tôi sẽ tập hợp đội, và kết nối với hội đồng"
Bradford ngạc nhiên. "Tuân lệnh, thưa chỉ huy. Nhưng, tại sao?"
" Chính trị" Commander bày tỏ." Họ đang cảm thấy bất an, đây là cơ hội cho chúng ta kiếm thêm lợi ích. Hơn nữa chia sẽ thông tin này không mất gì cả, và cũng sẽ trấn an được những con chuột đang cố gắng làm trò trong bóng tối"
Bradford gật đầu. "Đã hiểu, thưa chỉ huy. Ngài có một đường dây an toàn trong phòng tình huống."
___________________________________________________________________________
Citadel, 0honfg tình huống
Màn hình hiện lên với nền màu xanh lam. Người được che mờ xuất hiện khác với người từng cùng ah nói chuyện. Dáng người này nhỏ hơn, mảnh mai hơn và có vẻ ngoài là tóc dài đến vai. Một ngươi phụ nư? Sự nghi ngờ của anh được xác nhận vài giây sau đó bởi một giọng nói phụ nữ được trộn từ nhiều giọng khác nhau.
"Xin chào, Commander. Hội đồng rất vui vì ngài đã quyết định nói chuyện với chúng tôi."
" Cô là ai?"
"Tôi là tiếng nói của hội đồng, Commander"
"Tôi khá chắc lần trước tôi đã nói chuyện với một người khác."
"Đây là hội đồng các Quốc gia, Commander. Không phải một người. Vị trí này luân phiên để đảm bảo từng tiếng nói của jội đồng được lắng nghe."
Tuyệt vời. Bây giờ anh có hai người bí ẩn để đối phó. Nhưng đó không phải là lý do tại sao anh muốn cuộc gặp gỡ này. "Tôi có một tin tốt," anh bắt đầu. "XCOM vừa b·ắn h·ạ một UFO xuống Iowa."
"Đó là một tin tuyệt vời," Tiếng nói bổ sung. "Hội đồng rất vui vì ngài đã ... chia sẻ thông tin... với chúng tôi."
"Điều này hy vọng sẽ dập tắt những nghi ngờ về khả năng chống loại người ngoài hành tinh của tôi"
"Mặc dù nó có thể không làm giảm bớt ... nghi ngờ..các thành viên về khả năng của ngài, đây là một khởi đầu tuyệt vời giữa chúng ta. Một đội của Liên Hợp Quốc sẽ được cử xuống để trục vớt xác tàu và lấy những gì còn lại."
Commander ngạc nhiên " ?. Ai cho đội của LHQ đụng vào con tàu"
"Có một lý do nào khác mà ngài nói với chúng tôi điều này, nếu không phải là để cung cấp lợi ích cho chúng tôi"
Một nửa anh muốn để đội LHQ đi để chứng kiến họ bị g·iết sạch bởi những sinh vật còn sống sót trong tàu. Nhưng điều anh làm là
" Tôi chỉ thông báo cho hội đồng không hơn không kêm. Tất cả những thứ liên quan đến người ngoài hành tinh đều thuộc về XCOM không phải hội đồng"
" Ai cho phép ngài có quyền sở hữu với mọi tài nguyên ngoài hành tinh?"
Đây câu hỏi gì? "Ngoài thực tế là tôi đang chỉ huy toàn bộ chiến dịch chống lại người ngoài hành tinh?" Commander trả lời một cách ngờ vực. "Bởi vì các người sẽ không biết cách sử dụng, còn XCOM thì có. Và tôi đảm bảo với rằng những thứ này sẽ sử dụng tốt hơn nhiều so với bất kỳ kế hoạch nào các người dự định"
"Kế hoạch duy nhất của chúng tôi là sự sống còn của loài người. Ngài giá·m s·át một tổ chức và làm việc chúng tôi. Chúng tôi giá·m s·át thế giới. Đừng so sánh bản thân ngài với chúng tôi."
"Kế hoạch duy nhất của chúng tôi là sự sống còn của loài người. Bạn giá·m s·át một tổ chức và cuối cùng trả lời cho chúng tôi. Chúng tôi giá·m s·át thế giới. Đừng so sánh bản thân với chúng tôi."
" Được thôi, chúng ta không còn gì để nói nữa. Bradford, ngắt kết nối"
" Ng..........................."
Commander hít một hơi thật sâu. Hội đồng là vấn đề anh có thể giải quyết. Người ngoài hành tinh, không dễ dàng như vậy. Tốt nhất hãy quay lại làm một việc gì đó quan trọng. Anh ta chộp lấy một chiếc máy tính bảng và bắt đầu tập hợp một đội t·ấn c·ông UFO và gửi một thông điệp tới người ngoài hành tinh và hội đồng khó thể quên