Chương 21 : Đồng minh (1)
Citadel, phòng tình huống
4 tiếng sau
5 người ngồi xung quanh holotable. " Cảm ơn mọi người đã đến." Commander bắt đầu. " Chúng ta có rất nhiều việc cần bàn nên tôi vào thẳng luôn vấn đề."
Anh nhất núi trên bàn, hình ảnh 3 chiều màu xanh lam của châu Âu hiện lên. " Vấn đề đầu tiên là về nước Đức." Anh ấn một nút khác, màu sắc các nước chuyển sang màu khác nhau dựa trên mức độ hoảng loạn. "Tôi không cần giải thích vấn đề ở đây là gì. Sự hoảng loạn đang gia tăng ở Đức với tốc độ đáng báo động nhưng nó không ảnh hưởng đến các nước xung quanh."
"Chính phủ Đức cố gắng ngăn chặn tin tức rò rĩ ra bên ngoài," Bradford thông báo "Bất cứ điều gì liên quan đến mối đe dọa từ người ngoài hành tinh đều bị kiểm duyệt, xóa hay ép buộc im lặng."
"Ngu ngốc" Commander lắc đầu. "Bảo sao tình hình leo thang lên quá mức. Nhưng chỉ riêng việc kiểm duyệt không giải thích được sự gia tăng hoảng loạn đột biến."
"Ngài nghi ngờ có sự can thiệp?" Shen hỏi.
" Theo cách nào đó." Commander gật đầu. " "Nước Đức, một mình nước Đức, đang bị ai đó nhắm tới."
"Câu hỏi hợp lý tiếp theo là ai?" Vahlen phát biểu.
“Người ngoài hành tinh dường như là n·ghi p·hạm đáng ngờ nhất,” Bradford nói. "Những tên biến hình dễ dàng qua mắt mọi người."
" Kế hoạch lâu dài như này cần có thời gian. " Commander lưu ý .
"Hãy nhìn vào các yếu tố," Zhang xen vào. "Điều gì đã đưa nước Đức đến tình trạng này?"
"Có một làn sóng lớn các cuộc b·iểu t·ình của công chúng về việc chính phủ đã 'che giấu sự thật với người dân như thế nào' '' .Commander trả lời. "Âm mưu điển hình. Ban đầu chúng không có nhiều sức hút, nhưng khi giới truyền thông bắt đầu tập trung vào chúng, mọi người trở nên lo lắng hơn."
Vahlen nhìn vào máy tính bảng của cô. "Một số vật thể k·hông r·õ n·guồn g·ốc được tìm thấy ở các thành phố lớn của Đức. Từ đầu không thu hút được nhiều sự chú ý cho đến khi q·uân đ·ội Đức đến và tịch thu các đồ vật và từ chối cho biết lý do. Những người tìm thấy chúng đã lên các phương tiện truyền thông để khiếu nại."
" Đổ thêm dầu vào lửa" Shen nhận xét.
"Có vẻ như yếu tố lớn duy nhất là việc kiểm duyệt hàng loạt đột ngột" Zhang lưu ý. "Sau thông báo, đã có các cuộc b·iểu t·ình ở Berlin, Hamburg và Munich. Những cuộc b·iểu t·ình càng ngày mất kiểm soát. Nếu những người b·iểu t·ình không sớm được kiềm chế, b·ạo l·oạn sẽ nổ ra."
"Và nếu q·uân đ·ội Đức đàn áp, điều đó chỉ khiến dân chúng thêm sợ hãi" Commander dứt khoát. "Không có giải pháp tốt."
"Vậy ai là người có khả năng gây ra những yếu tố đó nhất?" Zhang hỏi. "Trả lời và chúng ta có cách đối phó."
"Những kẻ biến hình có thể giải thích cho các vật thể được đặt trên khắp đất nước," Commander bắt đầu. "Chúng khả năng cao cũng chịu trách nhiệm về việc kích động các cuộc b·iểu t·ình và mít tinh."
“Những kẻ biến hình quá khác biệt để ai đó không nhận ra,” Vahlen chỉ ra. "Các phương tiện truyền thông hiện tại tập trung vào các thủ lĩnh các vụ b·iểu t·ình trong vài ngày nay. Bản thân tôi đã xem xét họ, họ không phù hợp với hồ sơ của những xác c·hết mà chúng tôi có bây giờ."
Commander lắc đầu. "Cô không bao giờ nhìn vào người lãnh đạo các cuộc b·iểu t·ình. Cô nên nhìn vào những người đang cố vấn cho họ. Đặc biệt trong các cuộc b·iểu t·ình có tổ chức, người đứng đầu thường là bù nhìn. Quyền lực thực sự nằm ở một trong những tên cố vấn. Một trong số họ là người ngoài hành tinh."
"Nó có thể giải thích cho các vật thể và vụ b·iểu t·ình. Nhưng vấn đề là các phương tiện truyền thông đã đưa tin về nó một cách rộng rãi."
"Vậy ai kiểm soát truyền thông?" Commander hỏi.
“Về lý thuyết, không ai cả,” Bradford trả lời. "Nhưng biết đâu được."
" Anh nghĩ người ngoài hành tinh có nhúng tay vào? " Vahlen hỏi Commander.
" Không đến mức thế, bản chất của đám phóng viên là sẵn sàng làm mọi thứ để tăng lượng view, kể cả khi cái giá là cả một đất nước."
Vahlen thở dài. "Chắc chắn chính phủ Đức biết rằng kiểm duyệt bất cứ điều gì chỉ mang lại hiệu quả ngược."
"Họ biết," Zhang nói. " Chính phủ không kiểm duyệt cho vui. Đây là một động thái rõ ràng có tính toán. Nhưng đây là một hành động vô nghĩa. Họ chả thu được gì từ việc khiến dân chúng hoảng sợ."
"Anh cho rằng chính phủ cố tình ?" Shen hỏi một cách ngờ vực.
"Tôi nghĩ rằng ai đó đang bảo họ phải làm gì," Commander nói lặng lẽ. "Và chỉ một số tổ chức có ảnh hưởng như vậy."
"Hội đồng?" Vahlen thốt lên, tròn mắt ngạc nhiên.
Bradford cau mày. "Vô lý, họ làm vậy để làm gì?"
Commaander lắc đầu. "Tất cả những gì tôi nói là một khả năng. Nhưng một điều mà chúng ta không thể bỏ qua. Tôi có kẻ thù trong hội đồng và họ có thể tin rằng việc hy sinh một đất nước để loại bỏ tôi khỏi chức vị chỉ huy XCOM là xứng đáng."
" Hội đồng không bao giờ làm vậy " Shen tuyên bố. "Nó đi ngược lại tất cả những gì họ tuyên bố."
Commander chống tay xuống bàn. "Bất kể thế nào, chúng ta cần chuẩn bị để tiến hành kế hoạch Hades."
Có một sự im lặng c·hết người.
"Hãy cầu nguyện sự việc không đến như vậy." Shen khẽ lẩm bẩm.
Commander nhìn sang. "Zhang, có tiến triển gì không?
Anh ta gật đầu. " Tôi tranh thủ liên hệ với những người từng nợ tôi ân tình. Họ đang trên đường đến Berlin khi chúng ta nói chuyện. Chúng ta sẽ có những đặc vụ thực sự."
"Xuất sắc," Commander trả lời. "Và nếu mọi việc diễn ra tốt đẹp, hi vọng anh nhận được những đặc vụ tốt nhất ." Anh liếc nhìn Bradford. "Các cuộc họp đã được lên lịch chưa?"
Bradford gật đầu. "Ahren Habicht lịch trình hơi bị dày nhưng sắp xếp được. Thủ tướng Nowinski thì bất cứ lúc nào."
Zhang ngạc nhiên. " Ngài gặp Thủ tướng Israel?"
"Đúng." Commander thừa nhận.
"Tại sao?" Shen hỏi.
"Một số lý do, trong đó lớn nhất là tôi tin rằng họ có thể trở thành đồng minh."
"Ngài muốn Israel tài trợ cho XCOM." Zhang nói.
" Phần nào đó. "Nhưng đó không phải là lý do chính. Mossad của Israel là một trong những cơ quan tình báo tốt nhất trên thế giới. Tôi nghĩ họ sẽ hữu ích cho chúng ta."
"Hừm ..." Zhang cân nhắc. "Họ sẽ hữu ích. Nhưng Israel không tài trợ miễn phí cả tiền bạc lẫn nhân lực cho chúng ta."
" Việc đó để tôi lo." Commander trả lời.
"Tôi không nhận ra cái tên còn lại," Shen nói. " Đấy là ai?."
"Bộ trưởng bộ quốc phòng Đức," Vahlen trả lời. "Ông ấy chỉ huy toàn bộ q·uân đ·ội Đức."
" Cho kế hoạch Hades?" Zhang đoán.
" Chính xác."
"Ngài hy vọng đạt được gì?" Bradford hỏi.
"Nếu Đức rút khỏi hội đồng, tôi muốn chúng ta mất cả q·uân đ·ội."
"Liệu ông ấy có tính đến việc thách thức Nội các không?"
“Tôi biết Ahren,” Vahlen xen vào. "Nếu ông ấy tin rằng Đức được hưởng lợi, ông ấy sẽ bị thuyết phục."
"Sau khi kết thúc cuộc họp, tôi sẽ bay đến Đức, tiếp đến Israel," Commander thông báo . " Báo cáo cho tôi về bất kỳ diễn biến nào, nhưng trong trường hợp không thể liên lạc được với tôi, Bradford là người chỉ huy. Mọi người hiểu không?"
Tất cả đều gật đầu.
"Tốt," anh nói. "Bây giờ là một số tin tốt. Tôi chắc rằng tất cả đã nghe về sự đột phá của Vahlen và Shen về v·ũ k·hí laser, vì vậy tôi sẽ không nhắc lại nữa. Tiến độ sản xuất sao, Shen?"
“Các kĩ sư của tôi đang làm việc chăm chỉ,” Shen trả lời. "Các khẩu súng trường đầu tiên đã được hoàn thành."
"Thực ra, thưa chỉ huy" Vahlen cắt ngang. "Tôi muốn đưa ra một ý kiến trong khi đang đầy đủ mọi người."
Commander nhăn mặt. "Vũ khí Có vấn đề gì sao."
Cô lắc đầu. "Không, không liên quan đến v·ũ k·hí. Nó liên quan đến tương lai. "
"Nói tiếp đi."
"Nếu có thể, tôi muốn một người ngoài hành tinh. Còn sống."
Bradford giật bắn người. "Cô muốn mạo hiểm mạng sống người lính của chúng ta để có bắt chiếm một trong những thứ đó?"
"Đúng" cô ấy gật đầu. "Nếu không có mẫu vật sống, tôi e rằng chúng ta chỉ có thể đạt được các hiểu biết đến một giới hạn nhất định. Thông tin thu thập được từ một người ngoài hành tinh còn sống sẽ rất cần thiết trong việc hiểu và giải mã các máy tính, hệ thống và các chất mà chúng ta thu hồi được."
“Tôi đồng ý,” Shen gật đầu. "Chúng ta không hoàn toàn biết kẻ thù của mình, không rõ động cơ của chúng, chỉ có hiểu biết thô sơ về công nghệ ngoài hành tinh."
Bradford nhướng mày. " Chúng tôi bắt sống người ngoài hành tinh ntn đây, tiến sĩ?"
“Tôi đã phát triển một sơ đồ cho một v·ũ k·hí gây choáng,” Vahlen giải thích. "Thích hợp sử dụng ở cự ly gần."
"Tầm gần ?!" Bradford bùng nổ sự kết hợp kỳ lạ giữa ngạc nhiên và tức giận.
Trông cô hơi sửng sốt. "Vâng, sẽ mất một khoảng thời gian, nhưng những nhà khoa học của tôi..."
Zhang giơ tay. "Cô không quan tâm đến loại sinh vật nào?"
Vahlen gật. " Hiện tại, bất cứ loài nào cũng được."
"Hãy phát triển v·ũ k·hí của cô," Zhang tiếp tục. "Những người lính có thể dễ dàng khống chế một con sectoid bằng vũ lực. Không cần v·ũ k·hí gây choáng."
"Rủi ro," Shen lưu ý. "Nhưng có thể."
"Nếu cô muốn một con, Vahlen, tôi sẽ ra lệnh cho binh lính bắt sống một con," Commander hứa. "Nhưng hình như chúng ta không có nơi nhốt sinh vật này."
" Để cho tôi." Shen hăm hở. " Tôi đã dọn dẹp các hang động để bắt đầu xây dựng nơi nhốt người ngoài hành tinh. Tất nhiên là theo lệnh của ngài."
Anh gật đầu. "Làm đi." Anh nhìn xung quanh những người còn lại. "Tôi tin rằng mọi người đều đồng ý . Có có cần đưa ra bất kỳ mối bận tâm nào khác không?"
"Không, thưa chỉ huy," Vahlen trả lời. "Tôi nghĩ rằng anh đã bao gồm tất cả mọi thứ quan trọng."
"Tốt," anh chào mọi người. "Giải tán. Bây giờ tôi phải ra nước ngoài."
Vahlen, Shen và Bradford đều gật đầu xác nhận. Zhang chào lại. Sau đó, tất cả mọi người trở về nơi làm việc, còn Commander đi lên skyranger.
______________________________________________________________________
Đức, vị trí bí mật
" Chuẩn bị đáp xuống." BIg sky báo trước qua tai nghe. " Ngồi vững."
Commander đứng lên khi chiếc skyranger từ từ hạ độ cao. Với một tiếng động lớn, skyranger đáp xuống cảnh cửa chiếc máy bay với một tiếng rít.
" An toàn để ra ngoài, thưa chỉ huy." Big Sky nói với anh. "Chúc may mắn"
"Rõ rồi, Big Sky" Commander xác nhận. " Làm tốt lắm, tôi sẽ quay lại sớm." Sau đó, anh tháo chiếc tai nghe ra và đặt nó trên ghế. Anh bước xuống ngắm nhìn quang cảnh.
Đó là một ngày đẹp trời u ám, gió thổi quanh người anh, uốn cong những tán cây tràn ngập khắp khu rừng. Ở giữa bãi đất trống là một ngôi nhà nhỏ, mặc dù được bảo trì tốt nhưng dường như không có người ở.
Anh bước tới trước ngôi nhà, gõ nhẹ vài cái vào cánh cửa rồi lùi lại. Vài giây sau cánh cửa mở ra, Bộ trưởng Quốc phòng Đức đứng trước mặt anh. Ông ta khớp với bức ảnh của Commander từng thấy, một cựu chiến binh hơn 50t với một con mắt bị hỏng do sai lầm của phẫu thuật.
Mái tóc ngắn màu trắng được tạo kiểu của ông ta làm tăng thêm vẻ ngoài chỉ huy, cũng như biểu hiện nghiêm túc và dứt khoát. Ông ta mặc bộ quân phục chỉnh chu, đính kèm một loạt huy hiệu và huy chương chiến công. Hoàn toàn trái ngược với những gì Commander đang mặc, bộ quân phục XCOM màu đen đơn giản và áo vest. Thực tế, anh có một bộ đồng phục nghi lễ, nhưng anh chưa bao giờ thực sự quan tâm đến thứ đó.
Commander nghiêng đầu chào. "Chào ngài Bộ trưởng Quốc phòng Habicht."
Người đàn ông gật đầu và đưa tay ra. "Commander, rất vui được gặp ngài."
Anh nắm lấy bàn tay. "Tôi cũng vậy, cảm ơn ngài đã sắp xếp cuộc gặp mặt trong thời gian ngắn như vậy."
" Giám đốc của ngài nói với tôi rằng chuyện này có liên quan đến tương lai đất nước tôi," Habicht nói. “Đó là việc tôi rất coi trọng, đặc biệt là đến từ tổ chức ngài,” ông ta ra hiệu bên trong.
"Mời vào. Chúng ta còn nhiều điều để thảo luận."
Chỉ huy bước vào. Ngôi nhà được bài trí với vài chiếc đi văng trong phòng khách, bàn cà phê đặt giữa chúng. Cả hai ngồi xuống bắt đầu nói chuyện.
"Ngài biết được bao nhiêu về XCOM?" Commander mở đầu.
“Không nhiều như tôi muốn,” Habicht thừa nhận. "Hội đồng giữ bí mật tất cả hồ sơ về tổ chức của ngài, ngăn chặn mọi thông tin ra bên ngoài .
"Chúng tôi thành công cho đến nay," Commander trả lời. "Nhưng hãy tin rằng c·hiến t·ranh sẽ sớm bước sang một giai đoạn mới."
" Mong ngài giải thích."
"Tôi biết rằng tình hình ở Đức là rất bấp bênh, ngài hẳn đang thực hiện các bước để kiểm soát dân chúng."
Habicht nghiến răng. " Tôi bị hạn chế can thiệp vào quần chúng trừ khi thực sự cần thiết. Như hiện tại, bất kỳ sự leo thang nào nữa sẽ chỉ khiến những người b·iểu t·ình thêm căng thẳng và làm mất ổn định đất nước."
" Định nghĩa ' thực sự cần thiết'"
"Từ các mệnh lệnh được đưa ra, trong ngắn hạn bất cứ đe dọa nào t·ấn c·ông thủ đô sẽ bị loại bỏ."
"Và nếu b·ạo l·oạn nổ ra?" Commander chất vấn.
"Chỉ can thiệp nếu trở nên b·ạo l·ực."
Commander tỏ vẻ không hài lòng. "Tôi chắc chắn rằng ngài phải đoán được rằng những vụ việc này đã được lên kế hoạch kĩ lưỡng."
“Đúng vậy,” Habicht đồng ý. "Nó mới chỉ leo thang trong vài tuần qua. Nội các xử lý tình hình đặc biệt kém."
"Tôi nghĩ rằng họ sẽ hỏi ý kiến ngài trước khi áp đặt kiểm duyệt hàng loạt." Commandere4 nhận xét.
“Gần đây có kẻ âm thầm cản trở tôi,” ông ta lắc đầu. "Tôi không biết điều gì đã xảy ra với thủ tướng nhưng càng ngày càng khó để không trở nên nghi ngờ."
" Phản ứng của q·uân đ·ội?"
"Họ cảm thấy bối rối, bị đè nén và thất vọng" người đàn ông tóc trắng trả lời. "Nếu tôi làm bất cứ việc gì bây giờ thì đểu bị coi như chống lại Nội các, cũng như không thể giải thích chuyện gì đang xảy ra vì tôi tôi không còn biết nữa."
Hoàn hảo. Rốt cuộc thì anh ông không khó để thuyết phục.
“Nói cho tôi biết,” anh hỏi. "Ngài nghĩ điều gì xảy ra nếu XCOM b·ị đ·ánh bại?"
"Nhân loại sẽ diệt vong," ông nói. "Tôi biết í về khả năng của người ngoài hành tinh, nhưng từ những báo cáo hạn chế mà tôi thấy, chúng vượt xa loài người về mặt công nghệ."
Commander đan các ngón tay vào nhau. "Nếu tình hình tiếp tục xấu đi, Đức sẽ rút tiền tài trợ của cho XCOM. Tôi không cần phải nói với ngài điều đó có ý nghĩa gì đối với tương lai."
" Commander, nghe tôi nói." Habicht rướn người về phía trước. " Tôi ủng hộ ngài, các cố vấn của tôi cũng vậy. Chúng tôi biết tổ chức của ngài là tuyến phòng thủ đầu tiên và cuối cùng. Nhưng tôi chỉ là một thành viên trong Nội các. Tôi có thể làm được rất ít."
Một nụ cười nghiêm túc nở trên khuôn mặt Commander. "Không hoàn toàn chính xác. Trên thực tế, ngài có thể làm được rất nhiều."
Ông kính cẩn. " Tôi xin lắng nghe."
" Ngài giá·m s·át cơ quan tình báo?" Chắc hẳn ngài từng nghe nói đến kế hoạch Hades!