Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Xcom

Chương 12: Hồng Kông




Chương 12: Hồng Kông

Chương 12: Hồng Kông

Citadel, văn phòng chỉ huy

Một tuần sau.

Một tuần yên tĩnh của XCOM không có hoạt động của người ngoài hành tinh được ghi nhận. Lúc này Commander công bố các bản báo cáo từ tiến sĩ Vahlen về sectoid tất cả điểm mạnh điểm yếu của chúng, còn Shen và kĩ sư của ông nhờ kết quả khám nghiệm xác của sectoid và drone đã nâng cấp bộ giáp của tất cả lên một chút, cho phép họ có nhắm chính xác hơn vào những điểm yếu của người ngoài tinh.

Anh cũng tiết lộ mọi thứ về Outsider, dù không có chi tiết cụ thể, để người lính nhận thức rõ khả năng của bản thân và áp dụng chiến thuật cần thiết. Chiến thuật đối phó bây giờ chỉ có " xả đạn, bom liên tục cho nó không thể hồi phục". Sĩ khí của quân lính bây giờ đang lung lay trước c·ái c·hết của Paige và sinh vật ngoài hành tinh biết hồi phục này.

Những người mới cũng đã đến. 10 người tất cả, đưa số lượng binh lính lên con số chấp nhận được. Commander tự chọn và phê duyệt những người anh cho là xuất sắc trên cả xuất sắc. Đi kèm là cái giá không hề rẻ, vì các quốc gia trong hội đồng muốn giữ những người tốt nhất cho bản thân, đó là hành vi ích kỉ đến ngớ ngẩn. Nếu XCOM thất bại, tất cả sẽ c·hết, đơn giản dễ hiểu.

" Chỉ huy đến phòng nghiên cứu, chỉ huy đến phòng nghiên cứu" Giọng nói từ loa phát thanh vang lên.

Anh đứng dậy. Vahlen hẳn đã hoàn thành nghiên cứu về các mảnh v·ũ k·hí. Vy vọng sẽ có một bước đột phá. Anh gọi cho Bradford.

" Bảo Vahlen, tôi trên đường đến"

" Tuân lệnh, thưa chỉ huy"

__________________________________________________________________

Citadel, phòng nghiên cứu

Nhóm những nhà khoa học đã trở nên đông hơn khi Commander yêu cầu hội đồng bổ sung nhân lực cho tất cả các bộ phận. Vahlen rất vui khi các nhà khoa học mới đến và ngay lập tức bắt họ làm việc. Cô nói với anh rằng tốc độ nghiên cứu của họ tăng lên đáng kể nhờ có thêm trợ giúp.

Cánh cửa phòng mở ra và anh bước vào môi trường vô trùng. Mọi người đều chăm chú vào công việc của mình. Vahlen và một đồng nghiệp đang trao đổi gì đó khi họ xem kết quả trên máy tính bảng của cô ấy.

Đôi mắt cô nhìn lên và thoáng thấy anh. Cô bắt đầu bảo đồng nghiệp của mình rời đi, nhưng Commander lắc đầu, chỉ ra rằng cô nên hoàn thành công việc . Cô gật đầu và tiếp tục cuộc thảo luậntrong khi anh đi đến một chiếc bàn có một số mảnh vỡ v·ũ k·hí trên đó.

Anh tự hỏi làm thế nào mà nhóm nghiên cứu thu được bất cứ thì gì từ những thứ hàng thải này. Không có mảnh vỡ nào lớn hơn nắm tay của anh và tất cả đều bị cháy ở một cấp độ nào đó tại những nơi v·ũ k·hí bị vỡ vụn.

Anh nhìn sang bên bàn khác. Thật ngạc nhiên, có người hàn lại v·ũ k·hí từ cổ tay sectoid và kết quả không tệ chút nào. Nhìn hơi chắp vá, nhưng có vẻ thực sự hoạt động.

“Đừng quá hy vọng,” Vahlen cho hay khi cô bước tới. "Vũ khí được thiết kế chỉ kích hoạt sau khi kết nối với một thành phần sinh học. Chưa kể nó thiếu lõi năng lượng mà chúng tôi không thể tái tạo. Chúng tôi không tin rằng mình có thể tìm hiểu thêm được gì từ nó."

" À " Commader dứng dậy, trả lời "Mọi người làm được như vậy là tốt lắm rồi"

Vahlen vuốt tóc . "Cảm ơn lời nhận xét, Commander. Tôi buồn vì nó không diễn ra như kì vọng"

" Cô phát hiện ra điều gì?"

Cô cắn môi. " Ngài muốn nghê tin tốt hay tin xấu?"

" Tin tốt"

Cô gật đầu. " Từ việc nghiên cứu các mảnh vỡ đã xác nhận công nghệ của người ngoài hành tinh vượt trội hơn rất nhiều so với công nghệ của con người . Mức độ phức tạp và tinh vi vượt qua bất cứ thứ gì chúng ta đã tạo ra."

" Và?"

Cô ra hiệu cho anh nhìn vào máy tính bảng của mình. Bản thiết kế cho những thứ dường như là một loại v·ũ k·hí mới. "Tôi tin rằng chúng tôi đủ tự tin để bắt đầu chế tạo v·ũ k·hí tiên tiến của riêng mình."

Anh nhìn kỹ hơn. "Súng laze. Tuyệt vời."

Vahlen gật đầu. " Đúng vậy. Chúng tôi phải giải quyết vấn đề tản nhiệt, nhưng với sự chấp thuận của ngài, chúng tôi bắt tay vào giải quyết nó ngay lập tức."

" Có thể mất bao lâu?"

" Khoảng 4,5 ngày? Miễn là không có gì bất ngờ xảy ra."

Commander gật đầu. " Làm đi. Còn chuyện gì nữa không?"

" Vâng, nhờ chia sẽ nghiên cứu với tiến sĩ Shen, chúng tôi đã tạo ra ống ngắm vượt qua bất cứ thứ gì cùng loại được tạo ra trước đây. Shen muốn ống ngắm này tích hợp với tất cả v·ũ k·hí laze càng sớm càng tốt."

"Dù tôi muốn, nhưng với nguồn tài chính hiện tại thì không thể"

" Vâng, tiến sĩ Shen chỉ nhờ tôi chuyển yêu cầu đến cho anh"

" Tôi sẽ nói chuyện với ông ấy" Commander hứa. " Cô làm tốt lắm, bước đột phá này sẽ giúp chúng ta giành lợi thế trước người ngoài hành tinh."

Vahlen dựa vào bàn và thở dài. "Tôi hy vọng như vậy. Nhiệm vụ này đôi rất ... khó khăn. Nhiều lúc tôi tự hỏi liệu chúng ta có đang đi đúng đường hay không. Còn bao lâu nữa cho đến khi chúng ta đầu tư vào một dự án dẫn đến thất bại?"

"Đừng lo lắng nhiều quá," Commander động viên. "Không phải tự nhiên cô được gọi là một trong những nhà khoa học xuất sắc nhất thế giới. Tôi chắc chắn rằng cô sẽ không làm tôi thất vọng."

Cô nhìn anh và nở một nụ cười nhỏ. "Tôi rất vui khi nhận được lời khen từ anh. Hy vọng anh đặt niềm tin ở đúng chỗ"

"Tôi chắc chắn đã đặt nó ở đúng người."

" Khẩn cấp, chỉ huy đến phòng tình huống" Giọng nói của Bradford như muốn phá nát cái loa phát thanh.

" Tôi phải xem có chuyện gì" anh nói lời xin lỗi với Vahlen. "Xin lỗi vì cắt ngắn cuộc gặp này".

Cô lắc đầu. "Không sao cả, mỗi người chúng ta đều có vai trò của mình. Tôi sẽ nói chuyện với anh sau."

Commander bước ra khỏi phòng thí nghiệm, tự hỏi Bradford cần anh vì điều gì mà quan trọng đến vậy.

_____________________________________________________________________________________

Citadel, phòng tình huống

Commander đi thật nhanh đến phòng nơi Bradford đang đứng đợi. Anh ta chào rồi giải thích tình hình

" Thưa ngài, chúng ta có đường dây khẩn cấp đến từ hội đồng"

Commander nhướn mày " Chúng ta có sao? Có việc gì?"

" Tôi không biết, thưa chỉ huy. Nhưng tôi đoán nó rất quan trọng."

Hãy hy vọng nó không có gì lớn, Commander nghĩ. Nếu một số ủy viên trong hội đồng thống nhất chống lại anh, đây có thể là một tin xấu. Trên thực tế, không chắc yêu cầu cụ thể này có liên quan gì đến vấn đề đó, nhưng tốt nhất vẫn nên chuẩn bị.

Bradford đưa cho anh một chiếc máy tính bảng. "Nó đã được kết nối, sẵn sàng cho ngài. Bây giờ tôi xin phép rời đi"

Commander giơ tay. "Không cần đâu. Tôi nghĩ đến lúc anh phải tiếp xúc với ... đồng minh của chúng ta."

Bradford gật đầu và bước sang một bên. "Nếu ngài nghĩ vậy, thưa chỉ huy. Xin cảm ơn."

Anh chuyển sự chú ý của mình khỏi Bradford sang màn hình. Chuẩn bị tinh thần, anh mở video. Màn hình hiện lên một bóng người in bóng bởi ánh sáng xanh quen thuộc đang chào đón anh.

" Commander.... Hội đồng rất hài lòng khi ngài trả lời yêu cầu này của chúng tôi"

Họ mong chờ anh từ chối để những kẻ chống lại anh ta càng có lý do sao?

" Tất nhiên rồi, tôi cho rằng hội đồng sẽ không yêu cầu tôi biết cứ điều gì tầm thường"

" Ngài nói đúng" Người phụ nữ trả lời. "Chúng tôi đã ... có được..một số thông tin quan trọng đối với cuộc chiến đang diễn ra của ngài."

" Mời cô nói"

Tay cô ta ấn nút san và hình ảnh một người đàn ông xuất hiện trên màn hình. Anh ta rõ ràng là người gốc Hoa, có lẽ khoảng cuối bốn mươi đến đầu năm mươi với mái tóc hoa râm. Các khía cạnh nổi bật nhất trong hồ sơ của anh ta là những vết sẹo lởm chởm trên mắt phải và má.

"Shaojie Zhang," Người phát ngôn giải thích. " Theo nguồn tin của chúng tôi, hắn có vị trí cao trong hội Hồng Hưng ở Hồng Kông. Bất chấp lý lịch, hắn liên hệ với chúng tôi, yêu cầu giúp hắn thoát khỏi Hồng Kông an toàn, đổi lại hắn đưa cho... 1 thiết bị ngoài hành tinh... lấy được từ lão đại của hắn."

Mọi chuyện trở nên thú vị. Vì trọng tâm của anh là Trung Đông trong c·hiến t·ranh chống khủng bố, anh không có nhiều tương tác với Hồng Hưng hội, mặc dù anh biết rõ về danh tiếng của xã đoàn. Anh biết rằng mỗi thành viên đều phải tuyên thệ, tất cả biết rõ h·ình p·hạt dành cho kẻ phản bội. Nếu nhớ không nhầm thì h·ình p·hạt là " Năm tiếng sét" hoặc " ngàn thanh kiếm".

Điều đó khiến anh hoài nghi về thực hư "đào tẩu" của tên này.

" Cấp bậc của hắn tại xã đoàn ntn?" Commander hỏi

" Hắn tuyên bố mình tạm dịch là " Chưởng đà nhân" . Để chứng thực, hắn gửi những tài liệu làm ăn phi pháp của băng nhóm trong vòng 10 năm qua. Tôi sẽ chuyển nó cho giám đốc bên ngài"

" Đang nhận, thưa chỉ huy" Bradford xác thực.

Giả sử Hồng Hưng vẫn giữ các chức vụ như 10 năm trước, Zhang không chỉ là " người có địa vị cao" hắn chỉ cách vị trí " Long đầu" một bước. Điều này giải thích tại sao hắn lấy được thiết bị ngoài hành tinh này.

" Hội đồng có xác thực được hắn thực sự có thiết bị đó không?" Commander yêu cầu.

" Ngài Zhang nói rằng ông ta chỉ giao nó sau khi rời khỏi Hồng Kông và được cung cấp nơi tị nạn"

" Và hội đồng muốn đội của tôi cứu hắn?"

Người phụ nữ gật đầu. " Đúng vậy, Commander. Chúng tôi cảm thấy ngài là người phù hợp nhất để đối phó với các cá nhân...ngoài vòng pháp luật. Cũng như việc thu hồi thiết bị kia giúp chúng ta có một số thông tin chi tiết về công nghệ và động cơ của người ngoài hành tinh."

Đến ngay cả Bradford cũng nhận ra người phụ nữ kia cố gắng che đậy cảm xúc. Về phần mình, Commander không biểu lộ một chút gì trên khuôn mặt anh.

" Tôi rất...tự hào... khi hội đồng... đánh giá tôi cao như này." Commander trả lời voiws giọng mỉa mai. " Một khi tôi giải cứu Zhang, còn bất kì... chỉ dẫn nào... cho tôi?"

" Có" Người phát ngôn đan 2 tay vào nhau. " Một khi thu hồi được thiết bị, hãy khống chế Zhang và áp giải hắn đến nhà tù ADX Florence để giam giữ, chuẩn bị cho việc xét xử"

Commander cảm thấy rất ấn tượng. Lợi dụng rồi vứt bỏ vứt bỏ một người là một điều anh hay làm chứ không phải hội đồng.

Tuy nhiên, có một chi tiết nhỏ rằng Zhang đã thực hiện một thỏa thuận trong khi Commander sẽ không ngần ngại g·iết bất kỳ ai đe dọa XCOM,

nhưng anh chắc chắn không phản bội ai đó đang giúp đỡ mình.

" Đây không phải là chúng ta nuốt lời sao" Anh đặt câu hỏi" Tôi cho rằng hội đồng giúp anh ta đồng nghĩa chấp nhận thỏa thuận"

" Các tài liệu hắn cung cấp cho chúng tôi đủ để xử tử hắn 10 lần" Giọng người phụ nữ trở nên gay gắt mất bình tĩnh. " Tên này không tội ác nào chưa làm, hắn chịu trắc nhiệm cho hàng triệu đô la từ buôn m·a t·úy, m·ại d·âm, vận chuyển hàng giả, chưa kể những vụ t·ấn c·ông, g·iết người thuê. Hân là ung nhọt của xã hội và không đáng được thương xót bảo vệ."

Commander cười thầm trong bụng, đúng là đạo đức giả. Hội đồng thả 1 kẻ được gọi là tên t·ội p·hạm c·hiến t·ranh khét tiếng ra để lãnh đạo một tổ chức bán quân sự để bảo vệ chống lại cuộc xâm lược của người ngoài hành tinh. Nhưng từ chối tôn trọng một giao dịch với một tên t·ội p·hạm, tội ác gây ra còn kém xa anh ?

"Đây có thể là hành động đúng đắn nếu không có một cuộc xâm lược" Commander cẩn thận. " Lúc này, chúng ta cần mọi sự giúp đỡ. Mặc dù cả tôi và cô đều muốn công lý được thực thi, nhưng bây giờ mở một phiên toàn làm mờ ranh giới về mối đe dọa thực sự ngoài kia và để tư thù cá nhân xen vào." Commander nói trong đầu đấy sự chế nhạo." Ý tôi là, làm như vậy thật ích kỉ không chuyên nghiệp đúng không nào."



Người phụ nữ im lặng trong vài phút. Cô ta còn không bận tâm giấu đi nanh vuốt trong lời nói cuối cùng. " Commander, ngài nói đúng. Cả hai chúng ta đều có thể đồng ý rằng theo luật, người đàn ông này ít nhất phải ngồi tù chung thân hay tử hình. Một bản án hoàn toàn chính xác. Hội đồng ra lệnh, ngài buộc phải tuân theo"

Ngắt kết nối.

Commander mỉm cười. Như kiểu trả thù lại lần trước, cô ta hẳn rất thỏa mãn vào lúc này.

Bradford thở dài. "Họ ... luôn luôn như thế này sao?"

" Không, tùy từng người. Có người làm công việc của mình một cách vô tư."

Bradford lắc đầu. " Tôi mong đợi Hội đồng phải ... thân thiện hơn ... tôi nghĩ vậy. Nếu tôi không biết nói gì ngoài việc ngài có một số kẻ thù."

"Tôi biết," anh tiết lộ với Bradford. "Nếu anh ở vị trí lãnh đạo, sẽ luôn có kẻ thù. Đó là một phần tất yếu của công việc."

"Tôi xin lỗi, tôi chưa bao giờ hiểu những gì ngài phải đối phó. Ngài có định làm theo hướng dẫn của hội đồng không?"

Một số sẽ xem đây là một tình thế tiến thoái lưỡng nan, nhưng với anh thì khoonhg. “Điều đó phụ thuộc vào việc Zhang có thực sự có thiết bị của người ngoài hành tinh hay không,” anh trả lời chắc nịch. "Nếu anh ta có, tôi sẽ không bán anh ta cho hội đồng. Nếu không có, tôi tự tay xử anh ta "

Bradford đưa cho anh ta một chiếc máy tính bảng. "Chỉ dựa trên các hồ sơ mà anh ấy đã gửi để làm bằng chứng, tôi có khuynh hướng tin rằng anh ta thực sự có. Hội đồng sẽ nổi giận với ngài."

Commander nhún vai. "Nhưng cho đến khi họ thay thế tôi, thì tôi vẫn chỉ huy nhiệm vụ này và làm nó đúng cách"

" Vâng, tôi hiểu rồi. Tôi ngay lập tức chuẩn bị skyranger"

" Tốt, còn tôi chuẩn bị đội giải cứu "

__________________________________________________________________________________

Citadel, công xưởng

Abby cầm lấy bộ med-kit được cải tiến lên. " Nó sử dụng c·hất k·ích t·hích? Tôi nghĩ nghiên cứu bị hủy bỏ vì nguy cơ gây nghiện?"

Người kĩ sư trả lời. " Vấn đề thách thức đó đã được giải quyết nhờ các nhà khoa học. Chúng tôi chỉ tích hợp nó vào các med-kit hiện có và tăng số lần sử dụng ."

" Điều đó thật tốt" Abby đồng ý. " Nó có tác dụng trong bao lâu."

"Dựa trên thử nghiệm trên động vật, khoảng ba đến bốn giờ trước khi c·hất k·ích t·hích hết tác dụng. Nhưng chúng tôi không biết nó thực sự sẽ hoạt động như thế nào trên chiến trường"

Abby để nó vào thắt lưng. " Cảm ơn, còn bao lâu nữa để nâng cấp toàn bộ med-kit?"

Người kỹ sư lắc đầu. "Điều đó phụ thuộc vào ngài chỉ huy. Chúng tôi không có quỹ để thực hiện mọi thứ chúng tôi muốn. Chúng tôi phải chọn. Cô là một bác sĩ, vì vậy cô cần những thứ tốt nhất mà chúng tôi có thể tạo ra, nhưng không khả thi về mặt kinh tế kho nâng cấp từng bộ med-kit đơn lẻ. "

Abby thở dài. "Có thể hiểu được . Ngài Shen có sử dụng nguồn vốn bất kỳ hướng cụ thể nào không?"

" Có thể, chúng tôi đang phát triển một loại ống ngắm làm tăng đáng kể độ chính xác cho các loại v·ũ k·hí. Ngài ấy thích thúc đẩy thứ có tác dụng cho tất cả các người lính thay vì một công cụ tình huống. Xin lỗi, nhưng đó là cách ngài ấy nhìn nhận."

Dù cô không thích nó đi chăng nữa, thì nó cũng có lý. Nhưng cô có cảm giác rằng cô sẽ sớm được cần đến, c·ái c·hết của Paige là bằng chứng.

Chiếc vòng tay của cô đang rung lên. Commander phát chúng cho tất cả thay vì sử dụng loa phát thanh ồn ào. Trái tim cô ấy bắt đầu loạn nhịp khi tiếng nó rung lên. Đã đến lúc.

"Tôi phải đi," cô nói với kỹ sư. "Cảm ơn, một lần nữa. Tôi hy vọng sẽ không cần thứ này."

Kỹ sư nghiêm nghị gật đầu. "Chúc may mắn."

________________________________________________________________________________

Citadel, xưởng máy bay

Cô đã quá quen với bộ giáp của mình trong vài tuần qua đến mức vào thời điểm này, nó gần giống như một lớp da thứ hai. Cô thỉnh thoảng tập bắn trên t·rường b·ắn nhưng phần lớn thời gian của cô dành cho việc học các thiết bị y tế và nói chuyện với những người lính.

Cô ngạc nhiên khi biết mình trình độ kỹ thuật cao hơn bất kỳ bác sĩ nào trong đội ngũ nhân viên để điều trị v·ết t·hương, một sự thật cô cố gắng không khoe khoang. Những gì họ thiếu là bằng cấp, họ bù đắp bằng kinh nghiệm. Cho đến nay, không một binh sĩ nào b·ị t·hương cần sự can thiệp của cô

Các v·ũ k·hí của người ngoài hành tinh dường như sử dụng một số loại tụ nhiệt hoặc công nghệ chùm tia. Nhưng từ việc thực hiện k·hám n·ghiệm t·ử t·hi trên Paige, v·ũ k·hí chính ngoài hành tinh gây sát thương hơn nhiều tia laze, chùm tia cũng hoạt động như một loại axit nào đó phát tán ra ngoài trong khi hòa tan và làm tan chảy da.

Lời giải thích tốt nhất là việc sử dụng plasma . Trên lý thuyết không thể sử dụng nó trên quy mô này, nhưng cô không thể nghĩ ra một lời giải thích nào khác cho những v·ết t·hương mà cô thấy. Cô đã hỏi tiến sĩ Vahlen về điều đó sau khi nhìn thấy bằng chứng cô ấy cung cấp, dường như cô ấy đồng ý, mặc dù thừa nhận rằng cô ấy sẽ phải chạy một số thử nghiệm để chắc chắn.

Nhơ vậy, Abby trang bị cho mình thiết bị kháng axit và khán bỏng cũng như bộ dụng cụ y tế và dao mổ hạng nặng của mình. Cô nhìn xuống bộ dụng cụ buộc trên chân để tự nhắc mình rằng nó vẫn còn ở đó. Cô sợ vô tình để quên thiết bị của mình và kết quả là cô liên tục kiểm tra bản thân.

Để trấn an, cô gỡ chiếc mũ bảo hiểm khỏi móc và đội lên đầu khi đến gần xưởng máy bay. Cô nghe thấy tiếng động quen thuộc cùng với HUD bắt đầu chạy. Các kĩ sư nói rằng các bộ giáp được cách điện để chống lại EMP, nhưng cô không hoàn toàn tin rằng điều đó sẽ ổn.

Cánh cửa xưởng máy bay mở ra. Ít nhất thì Abby không phải là người cuối cùng đến. Myra Rodriguez đang đợi cùng với Pete Chandler và một trong những tân binh ... anh ấy tên gì? Jo gì đó. Cô ấy loay hoay trong việc nhớ tên. Sự thất vọng của cô nhanh chóng được thay thế bằng sự thích thú khi nhìn thấy thành viên thứ tư của đội. Một tay súng bắn tỉa mặc áo giáp đen tuyền.

Anh ta thực sự tồn tại.

Tay bắn tỉa bí ẩn đã là một chủ đề được tranh luận ngắn vài ngày sau khi anh ta thực hiện một nhiệm vụ dưới sự chỉ huy của Patricia. Điều thú vị là không ai có thể tìm thấy anh ta kể từ đó, khiến nhiều người không tin anh ta tồn tại. Sự thật là anh ta cũng không nằm trong bản báo cáo chính thức sau nhiệm vụ còn kì là hơn

Theo những lời kể người đàn ông này là một tay súng xuất sắc và tuân thủ mệnh lệnh rất tốt. Anh ấy cũng không nói vì lý do nào đó. Một chiếc hộp đựng áo giáp bổ sung nằm dưới chân anh ta, ngụ ý ... chính xác là gì? Một tình huống giải cứu con tin? Hy vọng rằng Myra có câu trả lời.

Myra nhìn thấy cô và gật đầu, bộ giáp xám của cô ấy lờ mờ phản chiếu ánh đèn . "Abby, tốt. Hầu hết mọi người đều ở đây."

"Một vụ b·ắt c·óc khác?" Cô hỏi.

"Câu hỏi hay," cô trả lời, có phần cáu kỉnh. Cô ấy ra hiệu cho người bắn tỉa. "Tôi khá chắc anh ấy biết, nhưng cho đến nay vẫn từ chối thông báo cho tôi."

"Cô có biết gì về anh ta không?" Abby hỏi. "Ý tôi là, anh ta chỉ thực sự được nhìn thấy một lần."

Giọng điệu của Myra chuyển sang một sự pha trộn giữa cảnh giác và lo lắng. "Rằng anh ta nguy hiểm. Có một lý do mà phải giữ cho riêng mình. Hãy nhìn vào" quốc tịch của anh." 'Abby nhìn vào cổ áo giáp của anh ta nơi lá cờ tổ quốc của người lính được mang và cô lạnh sống lưng.

"À," là tất cả những gì cô ấy nói.

Cây thánh giá đẫm máu là hình ảnh cô không bao giờ muốn nhìn thấy nữa. Cô nghĩ rằng biểu tượng đó đã bị phá hủy khi đội của ''hắn'' b·ị b·ắt, bị xét xử và hành quyết.

Rõ ràng là không.

"Yeah," Myra khẳng định với giọng điệu chắc nịch. "Chúng ta có một tên khủng bố làm việc cho XCOM."

Abby nói. "Hắn đang làm gì ở XCOM?"

"Theo tôi đoán, có lẽ hắn ta ở đây theo yêu cầu của chỉ huy của chúng ta."

" Tại sao ngài ấy lại làm thế?"

"Cô chưa nghe? Chà ... được rồi. Nói thế nào đây ... người chỉ huy chúng ta đã từng làm việc cho tên khủng bố Commander"

Abby lùi lại" Hả????

"Theo Liam, ngài ấy đã đào thoát và giúp bắt giữ Commander khi hắn ta g·iết phó tổng thống." Myra giải thích.

"Nhưng," Abby lắc đầu. "Tại sao Hội đồng lại giao người này phụ trách XCOM? Chắc chắn là có ... những người ... tốt hơn ... một kẻ khủng bố trước đây để lựa chọn?"

" Liam biết chuyện này chưa?"

" Chỉ huy đã nói với Liam. Ngài ấy còn không cố gắng giấu nó. Tôi nghe rằng bất cứ ai hỏi, ngài ấy cũng trả lời. Tôi cho rằng có 2 khả năng, ngài ấy đang cố gắng chuộc lỗi, hai là ngài ấy lừa dối tất cả chúng ta."

Abby khịt mũi khi một ý nghĩ đến với cô. "Tôi đoán mọi thứ thành một vòng tròn, ngài ấy từng làm việc cho Commander, giờ trở thành Commander."

"Đôi lúc nó trở nên khó hiểu," Myra đồng ý. "Tôi không biết tại sao Commander không sử dụng tên của mình. Thói quen, tôi đoán vậy."

"Cô định làm gì anh ta?" Abby tinh tế nghiêng đầu về phía người bắn tỉa.

Myra sờ vào súng lục của mình. "Tôi sẽ theo dõi anh ta. Nếu anh ta đi hướng khác, tôi áp dụng kế hoạch dự phòng Janus. Tôi sẽ không nhẹ tay với một kẻ tâm thần."

Abby cảm thấy nhẹ nhõm khi Myra có một số lẽ thường .Cửa xưởng máy bay tiếp tục mở ra và ba người nữa bước vào. Adrian Francis, Pete Chandler và phi công của họ, những người mà cô nhớ rất rõ, Riley Ignis, hay "Burning Sky."

Riley không lãng phí thời gian. "Sẵn gàng!" Cô đã ra lệnh. "Chúng tôi có giới hạn thời gian!"cánh cửa dẫn lên skyranger hạ xuống và Myra ra hiệu cho mọi người bước vào.

" Mọi người nghe phi công nói rồi đấy, đi thôi" Myra ra lệnh

________________________________________________________________________________________

Skyranger, trên đường đến nơi hạ cánh

Riley hẳn rất vội vã, chỉ chút thời gian ngắn cả đội đã ở trên không. Abby chưa hề quen chuyện này, cô cắn răng trước sự rung lắc và cảm tưởng sky ranger sẽ bị vỡ ra từng mảnh.

Nhưng sau một vài phút, cảm giác đã trôi đi và cô bắt đầu thư giãn.

" Kết nối với chỉ huy" Burning sky thông báo

Quá nhanh. Thường thuật nhiệm vụ thường khong diễn ra ngay khi cất cánh. Một lần nữa, đây không phải nhiệm vụ bình thường.

HUD của Abby lóe lên và hình ảnh một người đàn ông Trung Quốc lớn tuổi tóc hoa râm xuất hiện ở góc bên phải. Cô không biết nhiều về t·ội p·hạm có tổ chức nói chung, nhưng ngay cả như vậy, cô ngay lập tức không chắc chắn về nhiệm vụ này. Nếu đây là cái bẫy thì sao?

" Zhang tuyến bố là hắn ta có sở hữu một thiết bị ngoài hành tinh từ cấp trên của hắn. Mặc dù tôi có thể xác minh danh tinh hắn, nhưng không thể xác minh thứ anh ta sở hữu là thật hay không. Hãy cảnh giác với một cái bẫy. Nếu Zhang có thiết bị, mặc cho anh ta áo giáp và trang bị v·ũ k·hí, sau đó đưa anh ta đến khu vực chỉ định. Nếu hắn ta không có không chế rồi đưa về Citadel để thẩm vấn. Nếu không thể, g·iết tại chỗ"

"Chúng tôi có khả năng chạm trán người ngoài hành tinh không, thưa chỉ huy?" Myra hỏi.

" Không rõ. Chúng tôi không biết xã đoàn có được thiết bị này nhờ hợp tác hay may mắn. Hồng Hưng có thể nhận ra sự vắng mặt của Zhang, vì vậy hãy cẩn thận. Chú ý Hồng hưng có thể giả dạng cảnh sát hoặc cơ quan thực thi pháp luật để giành lại Zhang"

Myra im lặng trong giây lát. "Điều này có nghĩa là kế hoạch Thanatos có hiệu lực?"

"Đúng. Hãy coi đây là một tuyên bố chính thức."

" Đã rõ, thưa chỉ huy" Myra nói

C·hết tiệt. Abby hỗn loạn. Cô hy vọng đây là kế hoạch có thể tránh được. Đáng buồn thay, đây lại là lúc . Không đời nào cô hành quyết mọi người chỉ vì hành động đáng ngờ và cô không nghĩ những người còn lại trong đội cũng sẽ làm vậy. Cô không hiểu lý do của Commander cho kế hoạch này . Anh ta thực sự nghĩ rằng những người lính sẽ bắn người dân vì đã cho họ một khoảng thời gian khó khăn và sau đó quên đi? Không, mọi người ngoại trừ cô đều nghĩ đây là kế hoạch hợp lý. Sự hiểu biết của người chỉ huy này khiến tất cả mọi người an tâm hơn nhiều. Có thể ngài ấy đã chuẩn bị cho tình huống xấu nhất, nhưng cách diễn đạt nó quá cực đoan.

"Đây là một nhiệm vụ n·hạy c·ảm với thời gian, đội Bengal," Commander nhấn mạnh. "Đi đến, tìm được mục tiêu, rút lui. Chúc may mắn, Commander, out"

Myra nhìn về phía tay súng bắn tỉa im lặng với hộp đựng chiếc áo giáp dưới chân. "Anh biết đấy, anh có thể chỉ cho chúng tôi biết nó dùng để làm gì và tiết kiệm cho chúng tôi rất nhiều thời gian."

Đúng như dự đoán, anh ta không nói gì. Myra quay lại thông báo cho cả đội. " Toii đã nhận được vị trí của mục tiêu và nơi hạ cánh. Nó không xa, nhưng đòi hỏi tốc độ và chuẩn xác. Hãy tuân thủ chính xác mọi mệnh lệnh từ tôi, đừng làm chệch hướng nó. " Cô ấy nhìn anh chàng bắn tỉa với đôi mắt hình viên đạn " Hiểu chưa?"

"Rõ, thưa giá·m s·át" mọi người đồng thanh đáp. Myra nhìn từng người lính.



"Adrian, Pete, Abby và Jo. Tôi nói đúng chứ?"

"Chuẩn," Adrian xác nhận. "Cô là người đầu tiên thực sự nhớ tên Jo."

"Không đúng . Mọi người đều nhớ tên tôi vì một lý do nào đó. Không phải tên đầy đủ của tôi."

" Xin lỗi" Myra nói

" Cô không cần xin lỗi đâu," Adrian chế nhạo an ủi. "Tôi đoán tên cậu ta quá chung chung đến mức nó phai mờ trong vài giây."

" Vì tôi muốn phá vỡ lời nguyền." Abby tham gia. " tên anh là gì?"

“Simon,” anh ta nhấn mạnh rõ ràng. "Là Simon."

"Xin lỗi," Pete giơ tay. " Cậu vừa nói gì? Tôi quên rồi."

Mọi người cười khúc khích về điều đó. Jo đã đấm anh ta một cách thiện chí.

" Quay lại vấn đề nghiêm túc hơn." Myra tiếp tục. " Nhắc lại, chỉ vì kế hoạch Thanatos được kích hoạt không có nghĩa chúng ta sử dụng nó. Mọi người phải biết cân nhắc, bất kể mệnh lệnh của chỉ huy. Hiểu chưa?"

Mỗi người trong số họ gật đầu xác nhận. "Đã hiểu, thưa giám thị."

Cô ấy khá dũng cảm khi trực tiếp thách thức cấp trên như vậy, đặc biệt là vì mọi thứ họ nói đều được ghi lại và theo dõi.

" Giá·m s·át, xin lưu ý rằng kế hoạch Thanatos không phải mệnh lệnh, nó là một quyền được cho phép. "

"Đã rõ," Myra thông báo cho Commander. "Cảm ơn ngài."

"Tất nhiên, giá·m s·át. Hãy sử dụng khả năng phán đoán tốt nhất của cô"

Cả đội im lặng sau đó một lúc. Abby hy vọng rằng việc này diễn ra suôn sẻ và mọi người đều rút lui an toàn mà không cần phải nổ súng. Với sự may mắn của họ, điều đó rất khó xảy ra.

"Đây là Burning Sky cho đội Bengal. Chúng tôi đang đến rất gần, hãy chuẩn bị triển khai trong ba mươi giây!"

"Hiểu rồi, Burning Sky," Myra nhận thông tin và ra hiệu cho cả đội. "Mọi người! Chuẩn bị triển khai!"

Vô số tiếng động khi mọi người tháo dây an toàn và cầm súng lên. Abby chưa quen nên vẫn phải bám vào tay cầm ở phía trên. Một ngày nào đó cô sẽ có thể giữ thăng bằng như Myra.

" Hạ cánh trong năm giây"

Skyranger rung chuyển khị đội chạm đất. Với một tiếng kêu của kim loại cánh cửa mở ra

" Nhanh! Nhanh!Nhanh" Myra ra lệnh cho mọi người tiến vào con phố vắng.

______________________________________________________________________________________

Hồng kông, khu ổ chuột

"Bình thường nơi đây có yên lặng thế này không?" Abby thì thầm khi họ lặng lẽ đi qua các con phố.

"Đây không phải là một khu vực đông dân cư," Jo thông báo. "Hơn nữa, tôi nghi ngờ có ai gây rối với sáu người lính được trang bị v·ũ k·hí đến tận chân."

"Và bao nhiêu người trong số những người đó làm việc cho Hồng Hưng hội ?" Adrian hỏi. "Chúng tuyển dụng những người nghèo, phải không?"

“Tôi rất ngạc nhiên nếu họ không làm vậy,” Jo thừa nhận. "Nhưng họ không biết tại sao chúng ta ở đây, vào lúc này."

“Abby nói đúng,” Myra lẩm bẩm. "Có điều gì đó không ổn ở đây. Nơi này không đông dân cư theo tiêu chuẩn của Hồng Kông. Hơn bảy triệu người sống ở đây, thật khó tin khi chưa nhìn thấy bất kỳ người nào."

" Đây rồi" Pete thông báo. " Một người nè" Anh ta ra hiệu bằng cách chĩa súng về phía một người đàn ông mặc vest công sở.

"Để anh ấy yên," Myra ra lệnh. "Đừng làm gì trừ khi anh ta t·ấn c·ông"

Họ di chuyển qua anh ta. Người đàn ông hầu như không phản ứng gì, anh ta nhìn theo đội với đôi mắt đeo kính râm, sau đó quay người và bước đi.

“Biến động được ngăn chặn,” Jo lẩm bẩm. "An toàn"

" Bây giờ thôi," Adrian sửa . "Hãy hy vọng rằng tên đó không phải là chỉ điểm"

Myra giơ tay" Đúng nơi này rồi. Chuẩn bị phá cửa"

Căn nhà gần như không thể được gọi là một căn nhà. Cùng lắm là bốn bức tường bê tông đổ nát, mái nhà mốc meo và cánh cửa mục nát. Gần như hoàn hảo cho việc ẩn náu. Cả đội bắt đầu di chuyển vào các vị trí nhưng Abby đã đặt một tay lên cánh tay của Myra.

" Có cần thiết không?" Cô hỏi " Ngoài làm người ở trong sợ, nó thực sự không có ích gì"

"Đó là quy trình chuẩn," Myra biện hộ. "Cô có ý tưởng nào hay hơn không?"

"Vào vị trí," Abby đề nghị. "Hãy để tôi nói chuyện với hắn."

Myra im lặng trong vài giây. " Tốt thôi, nếu cô b·ị b·ắn bay ra khỏi cửa, đó là lỗi của cô"

" Cảm ơn" Cô đợi cho đến khi Myra và Jo đứng ở hai bên cánh cửa. Adrian và Pete lần lượt sau một bức tường lân cận và thùng rác. Anh chàng bắn tỉa đã rút súng lục của mình và chiếm vị trí phía sau Myra.

Abby gõ cửa một vài lần. "Ông Zhang? Chúng tôi là đội giải cứu từ LHQ," cô dừng lại một giây để cố gắng tìm từ thích hợp để kết thúc. "Ừm, nói gì đi?"

"Vào đi." Một giọng nói cộc cằn, nặng nề trả lời.

Shaojie Zhang đang ngồi trên một chiếc ghế sopha rách nát trong khi nhìn vào đội một cách dứt khoát. Hắn ta nhướng mày và khúm núm. " Vậy cô là người phái đến. Tôi không tin Liên Hợp Quốc sẽ xem xét lời đề nghị của tôi một cách nghiêm túc."

Myra trả lời. " Ông khẳng định có thiết bị của người ngoài hành tinh. Tôi muốn xem nó ngay bây giờ."

" Tất nhiên " Zhang làm theo và cầm lấy một chiếc vali được khóa bằng vân tay. " Sẽ không mất nhiều thời gian để xã đoàn nhận ra tôi m·ất t·ích" Hắn cảnh báo đội khi hạ vali xuống. . "Đặc biệt vì tôi đã mang theo thứ này. Nếu mọi người mang tôi theo, nó là của các người." Hắn quẹt tay vào chiếc vali nó mở ra một vật kì lạ.

"Đó là mục tiêu của chúng ta," Bradford nói với họ. "Đội Bengal, chuẩn bị cho Zhang di chuyển đến điểm cất cánh."

"Xác nhận," Myra trả lời và ra hiệu cho người bắn tỉa tiến lên, đặt lên bài cái hộp. "Ông Zhang, chúng tôi được phép đưa ông ra khỏi đây. Vì sự an toàn của ông, hãy mặc bộ giáp này".

Zhang thực sự hơi ngạc nhiên. " Thực sự... cảm ơn. Tôi không nghĩ LHQ sẽ quan tâm đến an toàn của một tên t·ội p·hạm"

"Hãy cảm ơn ngài chỉ huy," Jo nói với a Zhang khi đang mặc giáp. "Tôi nghi ngờ hội đồng không có chỉ thị này"

Abby nhìn vào chiếc vali. "Ông lấy thứ đó ở đâu vậy?"

"Tôi có nó từ lão đại mặc dù 'ă·n c·ắp' là từ thích hợp. Tôi không chắc đại ca lấy thứ này ở đâu, nhưng tôi biết đại ca đang nhận thầu từ nhiều nguồn khác nhau, bất kể ý định là gì."

" Hỏi hắn liệu xã đoàn có quan hệ vỡi người ngoài hành tinh không?" Commander hỏi

Myra làm theo. "Đại ca của ông đã thỏa thuận được với người ngoài hành tinh chưa?"

Zhang đeo găng tay vào. "Tôi e rằng mình không thể trả lời câu hỏi . Lão đại là một người thực tế và không đồng ý thỏa thuận nào mà không có lý do. Nhưng khi tôi nhìn thấy thiết bị, tôi bắt đầu lo sợ về những hệ lụy. Bất cứ thứ gì đại ca lấy được từ người ngoài hành tinh, trong nỗ lực cố gắng bán công nghệ này, đại ca đã bán sạch nhân loại vì tham vọng của chính mình." Giọng Zhang lộ rõ vẻ kinh tởm.

Nó thực sự thú vị. Ai có thể nghĩ rằng một tên t·ội p·hạm lại ... có nguyên tắc như vậy? Zhang đội mũ bảo hiểm và người bắn tỉa đưa cho ông ta một khẩu súng trường. Myra nhìn anh với vẻ thích thú.

" Ông thật cao quý" Abby nói

"Đừng hiểu lầm tôi. Tôi từng vượt qua nhiều ranh giới trong cuộc đời, nhưng bây giờ tất cả chúng ta đều phải đối mặt với một kẻ thù chung."

Mặc dù với xuất thân giang hồ Zhang không có vẻ là một kẻ xấu như vậy. Mặc dù đó có thể chỉ là một hành động, nhưng cô nghi ngờ điều đó. Chuyện này không phải cô quyết định, Commander sẽ làm.

"Ông sẵn sàng chưa?" Myra hỏi Zhang

" Rồi"

Myra chỉ vào tay bắn tỉa. "Lên trên mái nhà đó," cô chỉ vào một căn nhà nhỏ nhìn ra nghĩa địa. "Bắn bất cứ thứ gì đáng ngờ."

Anh ta cúi đầu, chào giống kiểu của Commander và đến chỗ được chỉ thị. Myra ra hiệu cho tất cả tiến về phía trước. " Mã hóa âm thanh, tìm chõ ẩn nấp, bắn mọi thứ đáng ngờ cho đến khi có lệnh mới của tôi. Zhang, ở gần tôi. "

Tất cả người lính trả lời bằng một câu khẳng định, bao gồm cả Zhang.

Mọi chuyện phải thật hoàn hảo. Ngay cả khi Myra gọi skyranger, nó không thể ở đây không giống như các nhiệm vụ khác vì điều đó sẽ thu hút nhiều người và khiến họ bị mắc kẹt . Toàn đội phải đến bãi đáp trước khi xảy ra một cuộc đọ súng.

Mỗi người trong số họ di chuyển lên từ từ. "Vào trạng thái ngắm bắn" Abby thông báo

Họ chờ đợi một vài giây . "Bước lên," Myra ra lệnh một cách thận trọng. "Chỉ lấy nấp tốt"

Abby nấp một sau cột. Cô định thông báo không có gì thì một tiếng thét thảm thiết vang lên.

Adrian nói lên những gì tất cả đang nghĩ. "Cái quái gì thế?"

Zhang không nghi ngờ . "Họ đến vì tôi"

"Vào vị trí!" Myra ra lệnh, mọi người kê súng trường lên cột hoặc bia mộ.

"Có một nhóm dân thường đến." Jo lẩm bẩm và Abby nhìn thấy một bộ ba người đàn ông không khác gì những người trước đó tiếp cận họ. Họ có tỷ lệ đương đồng, và chiếc mũ quả dưa khiến họ có vẻ chui ra từ bối cảnh một phim kinh dị nào dó,

"Bắn chúng!" Zhang nhấn mạnh. "Chúng đến đây để g·iết chúng ta!"

"Chờ đã," Myra nhấn mạnh. "Bắn cảnh cáo trước."

Abby bắn chân họ và phản ứng duy nhất là một trong những người đàn ông nhếch môi để bắt chước một nụ cười. "Họ vẫn đang đến ..." Cô ngập ngừng hét lên.

"Chúng ta lại có thêm người tới !" Pete cảnh báo khi bộ ba người đàn ông ăn mặc kỳ dị khác bước vào nghĩa địa.

"Chúng ta không có thời gian!" Zhang hét lên. "Nổ súng"

Ba tiếng súng liên tiếp vang lên trong màn đêm tĩnh mịch. Abby nhìn lên để thấy tay bắn tỉa đang nạp đạn cho khẩu súng của anh ta. Nhưng những gì xảy ra tiếp theo khiến tất cả đều ngạc nhiên. Cơ thể " dân thường" xì hơi như hơi nước thoát ra từ ống nước bị vỡ, một số xương màu xanh phun ra từ những v·ết t·hương.

" Nổ súng" Myra la hét. Những kẻ đóng giả con người đã từ bỏ việc giả dạng và rút v·ũ k·hí plasma bạc có dải màu xanh lá cây trong suốt chạy dọc mỗi bên. . Chúng chạy dọc theo nghĩa địa, chiếm các vị trí tốt để chống lại đội Bengals.

"Jo! Pete! Abby! Bắn trấn áp đối với từng người ngoài hành tinh. Zhang và tôi sẽ tiến gần hơn!"



"Đã rõ" Abby trả lời. "Nhắm mục tiêu ngoài cùng bên trái!" Sinh vật dường như kêu xì xào khi thu mình lại để tránh mưa đạn của cô.

Bia mộ không đủ để cản những cơn mưa đạn. Một cái vỡ vụn, người ngoài hành tinh không kịp phản ứng trước khi bị ăn hàng loạt đạn.

" C·hết một con" Jo hò reo

"Làm tốt lắm!" Myra khen ngợi. "Zhang, sẵn sàng nổ súng. Lựu đạn!"

Với cú ném chuẩn xác, quả lựu đạn rơi xuống giữa 2 chỗ người ngoài hành tinh núp. Một con bị làn đạn hạ gục, một con lại phóng đi chỉ bị sượt qua. " Bắn trượt mục tiêu" Zhang lẩm bẩm chửi rủa.

Abby cũng bắn trượt. Sinh vật ngoài hành tinh nhanh nhẹn một cách đáng ngạc nhiên, nhảy, lộn ngược và né một cách dễ dàng. Nhưng cô ấy không cần phải lo lắng. Một phát súng bắn tỉa khác vang lên và sinh vật gục xuống đất với một lỗ xuyên tim.

Có vẻ như kỹ năng của tay bắn tỉa này như lời đồn.

" Có thêm chúng tiến tới sau chúng ta" Adrian hét lên chỉ tay về phía bốn người ngoài hành tinh mới, nhảy ra khỏi một căn nhà hai tầng mà không một chút do dự.

" Thay đổi vị trí" Myra ra lệnh " Tiêu diệt bọn chúng"

Abby di chuyển sang phía bên kia của cột, cầu nguyện rằng cô ấy không nằm trong tầm ngắm của hai người ngoài hành tinh mới tới. Tia plasma xanh sáng rực khắp chiến trường. Một v·ụ n·ổ gần làm cháy xém đám cỏ gần chân cô. Cô cau có và đáp trả.

Anh chàng bắn tỉa đã cố gắng, nhưng c không thành công. Một số phát súng vang lên, nhưng chỉ sượt qua người ngoài hành tinh. Bọn chúng đáp lại bằng cách... Nhổ ? Chúng nhổ cái gì đó?

Đạn axit màu xanh quá nhanh khiến anh ta không thể tranh khỏi, và ngay sau khi tiếp xúc, nó p·hát n·ổ thành màn sương màu xanh lục. Abby thấy cơ hội cô xả tất cả băng đạn vào sinh vật ngoài hành tinh vừa nhổ axit

Cô đánh liều nhìn lướt qua người lính bắn tỉa. Những thứ chất nhờn xanh bám chặt lấy anh khiến anh quằn quại và rùng mình trong nỗi thống khổ thầm lặng. Nòng súng của anh dao động nhưng anh giữ vững nó trong một giây ngắn ngủi rồi khai hỏa. Không phát ra âm thanh, cú giật đẩy bay anh ta ra khỏi tầm mắt của cô. Nhưng phát bắn rất chính xác, thêm một con nữa c·hết.

Cô nhìn Myra. " Chúng ta có người gục ngã"

Phần còn lại của đội đang đố phó với 5 người ngoài hành tinh. Xuất hiện đám mây axit cho thấy họ g·iết được 1 con. nhưng đội cũng đang gặp nguy hiểm bởi những phát súng plasma.

"Chăm sóc anh ta!" Myra ra lệnh khi cô ghim được một người ngoài hành tinh "Chúng tôi xử lý được"

Sau khi biết được mọi vị trí của người ngoài hành tinh, Abby xông tới phía trước, trèo lên thang để lên mái nhà. Một tên chắc hẳn phát hiện ra liền bắn về phía cô may chỉ trúng những mảng tường gạch. Nỗi sợ c·ái c·hết giúp cô leo nhanh hơn.

Ở phía trên mái nhà, tay súng bắn tỉa đang cố gắng ngồi dậy và trở về vị trí của mình. Cô lao đến chỗ anh và quỳ xuống. "Này! Này! Từ từ! Tôi cần xử lý v·ết t·hương."

Anh ta nhìn lên và cô có thể thề rằng anh đã rất ngạc nhiên. Tại sao? Chắc chắn, anh ta có thể đã phạm phải những tội ác khủng kh·iếp, nhưng không đáng phải c·hết lúc này. Cô lấy med-kit ra. " "0k, việc này cần phải làm nhanh. Cử động có đau không?"

Cô nhận ra anh chàng này đang nằm quằn quại trên mặt đất cũng không nói câu nào. " Được được, gật là có, lắc là không. Hiểu? Anh cử động có đau không?"

Một gật.

Được, tốt và xấu. Có khả năng là một loại axit nào đó, mà cô tin rằng bộ med-kit sẽ chữa được mà không có vấn đề gì. Tin xấu là nó vô cùng đau đớn và cô ấy không biết làm thế nào anh ấy chịu đựng cách âm thầm. Nhưng nó đã giảm thiểu bởi bộ giáp, không thấm vào da.

" Xin lỗi, hãy cố chịu, tôi sẽ cho anh ngồi dậy". Abby dựng anh ta lên cho dựa vào bức tường.

Khi anh ta đã vào vị trí, cô đặt tay lên mũ bảo hiểm của anh. "Được rồi, tôi ..." cô đột ngột bị cắt ngang khi anh nắm chặt cánh tay cô. Thông điệp rõ ràng

Cô không chịu nổi. " Vấn đề của anh là gì? Tôi đang cứu mạng anh đấy!" Anh ta chỉ đơn giản là chỉ vào bộ med-kit trên mặt đất. Ở phía sau, một tiếng thét the thé khác chứng tỏ thêm một người ngoài hành tinh c·hết.

Abby tức giận giật lấy bộ med-kit trên mặt đất và nhắm nó như một v·ũ k·hí về phía anh ta. Nó hoạt động tốt, nhưng nếu có gì đó không ổn, anh ta có thể c·hết vì ngạt thở hoặc bị axit ăn vào mắt và não. "Đồ ngu," cô chửi thề .

Hiệu quả gần như ngay lập tức. Cơn run rẩy và quằn quại ngừng lại. Vài giây sau, anh ta với lấy khẩu súng bắn tỉa của mình và đặt nó trên lan can. Cô nhìn sang thấy một trong những người ngoài hành tinh đang ở vị trí hở sườn.

"Anh ổn chưa?" Cô hỏi.

Một phát súng, một mạng sống

"Tôi coi đó là câu trả lời "

Cô bắt đầu đi xuống nhưng do dự. Vị trí ở đây rõ ràng là vượt trội, phát súng vừa rồi đã chứng mình điều đó. Với suy nghĩ đó, cô đã chọn một vị trí bên phải của người bắn tỉa.

"Myra, anh chàng đã khôi phục trạng thái chiến đấu. Tôi sẽ ở lại đây."

"Ừ, chúng tôi thấy rồi," giọng Myra căng thẳng. " Càng lúc càng không ổn, chúng liên tục tới"

Abby bắn 1 phát khiến một tên rơi xuống bãi cỏ phía dưới. " "Mọi người không sao chứ?"

"Hiện tại. Pete dính một vài phát súng nhưng bộ giáp cứu mạng anh ta. Tôi không cho anh ta lên nữa"

Người bắn tỉa bắn một phát nữa làm nổ đầu gối của người ngoài hành tinh khiến nó loạng choạng ngã xuống đất. Abby chứng kiến Myra g·iết nó.

"Những người ngoài hành tinh này có thể bắn ra một số loại axit hoặc c·hất đ·ộc," cô nói với Myra. "Med-kit có thể giải được nhưng tôi chỉ có vài lần sử dụng."

"Đã nhận được và- Zheng! cẩn thận bên trái"

Abby kinh hoàng nhìn một trong những người ngoài hành tinh t·ấn c·ông vị trí của Zhang. Sinh vật đó chui xuống và len qua làn đạn với sự uyển chuyển và nhanh nhẹn. Những thứ này không thể b·ị đ·ánh trúng! Nhưng Zhang đã chuẩn bị Người ngoài hành tinh bắt đầu nhắm mục tiêu nhưng Zhang đã chủ động và lao tới. Nó kêu lên đầy ngạc nhiên, cố gắng bắn, nhưng Zhang giật v·ũ k·hí khỏi tay người ngoài hành tinh, ném nó sang một bên, làm nó vỡ nát trong quá trình này.

Zhang quăng sinh vật ngoài hành tinh vào cây cột gần đó, dẫm chân của hắn lên đầu gối của người ngoài hành tinh khiến nó gãy như một cành cây. Ngay cả Abby cũng phải nhăn mặt, tên người ngoài hành tinh hét lên một tiếng không tự nhiên. Zhang tiếp tục bằng cách nắm lấy cánh tay và bẻ gãy nó tới tận khủy tay

Không nghi ngờ gì nữa, cô biết anh thực sự đến từ Hồng Hưng Không có nhiều người có thể làm chuyện này với hiệu quả như vậy.

Zhang nắm lấy đầu và vặn nó, cơ thể nó gục xuống đất. Zhang lùi lại cầm súng trường ngắm. Abby chờ đợi màn sương xanh nhưng nó không xuất hiện.

" Nó c·hết chưa? " Myra hỏi

" Tôi- không b." Abby kinh hoàng khi ngưởi ngoài hành tinh vặn lại những bộ phận vừa bị bẻ gãy. Nhưng Zhang hiện tại xả tất cả băng đạn vào nó. Bây giờ thì c·hết thật.

" Lưu ý cho toàn đội" Zhang bình tĩnh đến kinh ngạc. " Sức mạnh vật lý... không hiệu quả"

“Chúng ta chỉ còn một con nữa thôi,” Myra hét lên. "Abby! Bắn tỉa! Xuống đây, tôi đang gọi cho Burning Sky."

Người bắn tỉa ra hiệu cho Abby xuống trước và cô ấy đã làm. Đi được nửa đường, cô nghe thấy tiếng hét thảm thiết . "Jo! Trạng thái!" Myra hỏi.

" Trúng vào tay tôi rồi! "

" Chờ chút, tôi đến ngay" Abby nhảy khỏi những bậc thang xuống đất. Đảm bảo rằng không có phát súng nào nhắm đến hướng này, cô chạy tới vị trí của Jo, sử dụng med-kit.

Chà, tin tốt là sẽ không phải cởi bỏ bất kỳ mảnh giáp nào. Tin xấu là một phần cẳng tay của J9 gần như đã bị cháy đến xương. "Cái này sẽ đau đây!" cô ấ cảnh báo khi giữ med-kit rên v·ết t·hương còn sủi bọt. “Đây,” cô đưa tay về phía anh mà anh nắm được, gần như bóp nát tay cô.

Cô phun và anh ta hét lên khi màn sương xanh đọng lại trên v·ết t·hương. Cô dừng lại sau vài giây và vô cùng ngạc nhiên khi thấy một lớp màng trong suốt phủ lên v·ết t·hương. Nó không chính xác là tái tạo làn da, nhưng nó đang bảo vệ nó. "

Tiếng súng đột ngột dừng lại. Abby nghe thấy tiếng gầm rú của skyranger. Cô cùng Pete và Jo reo lên vui sướng khi nhìn thấy cảnh tượng đó.

"Được rồi!" Myra nạp đạn v·ũ k·hí của mình. "Tất cả chúng ta chạy khỏi đây, không dừng lại, rõ chưa?"

"Rõ, thưa giá·m s·át" mọi người cùng nhau và skyranger hạ cánh mở cửa

" Rút lui"

Trong vòng 30 giây tất cả lên tàu thành công.

" Đây là Burning Sky đến Commander. Đội Bengal đã hoàn thành nhiệm vụ và an toàn trở về. Quay lại Citadel ngay bây giờ"

Sau đó, giọng của Commander vang lên. "Làm tốt lắm, Đội Bengal. Tôi mong được đích thân chúc mừng từng người khi các bạn trở về. Commander, out"

Abby cuối cùng cũng nhẹ nhõm. Xong rồi, tất cả mọi người đều còn sống . Cô liếc xéo Zhang. Ông ta rất hữu ích và có thông tin mà XCOM cần, nhưng cô ấy hy vọng rằng ông ta xứng đáng.

Và tay bắn tỉa bí ẩn cũng đè nặng tâm trí cô. Anh ta là ai? Tại sao không nói? Câu chuyện của anh ta là gì? Chắc chắn cần một lời giải thích nào đó. Có lẽ Commander biết nhiều hơn về anh ta.

Cô lắc đầu. Câu hỏi để sau. Bây giờ cô chỉ muốn ngủ.

_________________________________________________________________________________________

BÁO CÁO NHIỆM VỤ

Chiến dịch : Fractured Dragon

1, Giá·m s·át Myra Rodriguez

Trạng thái : bình thường

Đã tiêu diệt : 4

2, Abigali Gertrud3

Trạng thái : bình thường

Đã tiêu diệt : 2

3, Pete Chandler

Trạng thái : bình thường

Đã tiêu diệt : 3

4, Adrian Francis

Trạng thái : bình thường

Đã tiêu diệt : 2

5, Jo Simon

Trạng thái : b·ị t·hương ( 7 ngày)

Đã tiêu diệt : 2

Chỉ huy : Commander

Phi công : Riley Ignis mật danh " Burning Sky)

Thu hồi hiện vật :

1 thiết bị ngoài hành tinh ( Không rõ công dụng)

Nhân sự :

VIP - Shaojie Zhang