Chương 13 : Vị trí mới của Zhang
Citadel, văn phòng chỉ huy
" Tôi không giao hộp hắn"
Commander nói câu chắc nịch trước hội động nội bộ. Anh đã triệu tập mọi người ngay sau khi đội Bengal đáp xuống. Anh quyết không thay đổi ý định của mình, nếu ai có vấn đề, tốt hơn là nên nói ngay ra lập tức.
Commander đã đọc hết hồ sơ về Zhang từ LHQ gửi đến. Anh cơ bản có kế hoạch cho Zhang và không để hội đồng c·ướp lấy một nhân lực tiềm năng.
" Tôi đồng ý với ngài." Bradford trả lời chậm rãi. " Nhưng phát ngôn viên, cô ta... rất khăng khăng"
" Tất nhiên là vậy, người phụ nữ đó ghét tôi, càng ghét hơn khi tôi đảm nhiệm vị trí này."
Vahlen hỏi. "Tại sao? Anh biết cô ta không?"
"Không. Nhưng tôi biết chính xác tại sao. Đó là vì quá khứ của tôi"
“À,” Vahlen gật đầu hiểu ý. "Ngài đã giải thích với cô ta rằng ngài không phải chịu trách nhiệm cho mọi việc trong quá khứ?"
Giá như cô ấy biết. Lời nói dối này đang khiến cuộc sống của anh trở nên khó khăn. "Chính trị, Vahlen," anh giải thích, không thể giữ được sự cay đắng. "Tất nhiên cô ta không nói thẳng ra như vậy, nhưng nó khá rõ ràng từ giọng điệu lẫn những thứ cô ta làm." Và một điều tôi đã học được về con người? Bạn không thể thay đổi định kiến.
Bradford chú ý, ngẩng đầu. "Cô làm gì đó trước đây ?"
"Có, cái lần tôi liên lạc với hội đồng sau khi b·ắn h·ạ UFO, cô ta bảo tôi đứng sang một bên để LHQ giải quyết"
"Cô ta bị điên à ? Hội đồng, hoặc Liên hợp quốc không có quyền tài phán trong lĩnh vực này. Đó là lý do XCOM tồn tại."
"Nhìn lại vụ việc này," Commander thừa nhận. "Tôi nghĩ đó là một bài kiểm tra xem tôi làm gì nếu bị thúc ép. Tôi cho rằng các ủy viên hội đồng đã thông báo về ... lỗi của cô ta, và bác bỏ nó."
“Quay lại chủ đề đang bàn,” Shen ngắt lời. "Tôi có thể hỏi, tại sao ngài cứ khăng khăng bảo vệ người đàn ông này?"
" Đơn giản, nó là một thỏa thuận và tôi tôn trọng nó. Sẽ ra sao nếu chúng ta cảm ơn bằng cách ném hắn ta vào trong tù?"
Shen thở dài, dùng tay bóp trán. " Ngài nói đúng, nhưng hội đồng mới là bên đưa ra thỏa thuận và phá vỡ nó. Về mặt ngữ nghĩa, chúng ta không vi phạm thỏa thuân."
Commander nhìn trừng trừng. " Tôi chưa, và sẽ không bao giờ lấy đó làm cái cớ. Nếu hội đồng muốn họ đáng lẽ phải cử nhóm của họ đến chứ không yêu cầu chúng ta."
"Thật là mớ lộn xộn." Vahlen dụi mắt nhận xét.
" Đồng ý"Shen buồn bã gật đầu. "Nhưng trong trường hợp này, phải đưa ra sự lựa chọn ở đây. Anh ta là một tên t·ội p·hạm khét tiếng với một hồ sơ ... toàn, những thứ khủng kh·iếp. Anh ta thậm chí còn không giấu nó đi. Chúng ta có thực sự muốn chống lại Hội đồng vì một người như thế không? "
Commander nhướng mày. "Hãy nhớ rằng tôi cũng bị coi là t·ội p·hạm."
"Ngài không được tính " Vahlen chỉ ra. "Ngài đã đào thoát và bất cứ điều gì ngào làm đã hơn một thập kỷ trước. Hội đồng sẽ không giao cho ngài phụ trách nếu như không tin tưởng ngài."
Anh gần như phá lên cười. Tin tưởng? Tin tôi? Không, lý do duy nhất mà Hội đồng xem xét anh là vì họ nghĩ rằng anh là người duy nhất có khả năng bảo vệ Trái đất . Ngay cả khi đó vẫn có những kẻ ngấm ngầm loại bỏ anh khỏi vị trí này. Nói rất hay Vahlen, nhưng sai, sai hoàn toàn.
“Không chỉ có vậy,” anh thừa nhận. "Zhang là một tài năng mà chúng ta không thể bỏ qua."
Shen cau mày. "Mong ngài giải thích."
Commander nhìn vào ba người, cố gắng thuyết phục họ. " "Zhang có nhiều kinh nghiệm về quân sự và gián điệp. Bỏ qua việc anh ta đã sử dụng tài năng của mình ở đâu, anh ta có thể làm được nhiều điều tốt nếu có cơ hội sử dụng đúng hướng."
Shen há hốc mồm. "Ngài muốn tuyển hắn?"
Ngay cả Vahlen cũng hoài nghi. "Ngài có chắc đó là ... khôn ngoan? Đặc biệt là với quá khứ của anh ta?"
Bradford lùi lại một bước, anh ta mở miệng nói với nét mặt dần thay đổi khi nhận ra rằng Commander đang nghĩ gì. Miệng anh thốt lên "Ồ ..."
Bradford có lẽ không thành vấn đề, Vahlen có thể thay đổi. Như thường lệ, Shen là người đưa ra phản đối nhiều nhất.
“Chúng ta không nói về một tên giang hồ vớ vẩn,” Anh giải thích. "Zhang gần như đứng đầu xã đoàn. Những người cao như vậy thường có tính cách giống chỉ huy hơn là t·ội p·hạm. Tôi đã từng làm việc với những người như vậy trước đây, tôi đảm bảo không có gì phải sợ anh ta"
" Kinh nghiệm là cái ngài dựa vào sao?" Vahlen hỏi. " "Ngài cho rằng chúng ta có thể tin tưởng hắn? Chúng ta thật sự có thể mạo hiểm ?"
" Tôi từng nghi ngờ. " Commander thừa nhận. "Tôi nghi ngờ rằng một thành viên của Hồng Hưng thực sự đào tẩu. Cô phải hiểu một chuyện, cô không thể rời bỏ hội vì cô thích. Anh ta đào thoát không vì lý do gì mà còn mang cho chúng ta thiết bị ngoài hành tinh. Những người như vậy thực sự hiếm, chúng ta cần tận dụng . Thành thật mà nói, chúng ta cần tất cả những người mà chúng ta có thể có. "
"Tôi cảm thấy rằng phản ứng của người lính sẽ là một vấn đề lớn hơn" Bradford lưu ý. "Tôi có thể đoán trước được sự nghi ngờ và phẫn nộ từ một số người ."
"Chỉ cần Zhang thể hiện tốt, thì cùng lắm là bị nghi ngờ," Commander bác bỏ. "Những người lính quan tâm đến kết quả hơn là lý lịch."
"Nhưng chúng ta có hội đồng," Shen nhắc nhở . "Từ chối giao người sẽ khởi đầu một cuộc chiến mà chúng ta không thể tránh."
"Tôi nghĩ đó là một rủi ro chấp nhận được," Commander nói từ tốn. "Tôi thấy hai phe khác nhau của hội đồng. Một phe ủng hộ phe kia chống đối." Anh gật đầu với Bradford. "Anh sẽ chứng kiến điều đó sau. Hội đồng đang bị chia rẽ ngay bây giờ. Chúng ta cần bắt đầu chuyển mình tới vị trí không cần họ trong tương lai. Zhang là một bước cần thiết để đạt được mục tiêu đó."
"Làm sao có thể như vậy được?" Shen hỏi.
Vì vậy, anh nói với họ.
Shen rõ ràng rất ngạc nhiên. Đôi mắt của Vahlen sáng lên vì tiết lộ. "Tốt, tuyệt vời. Chúng ta hoàn thành hai việc cùng một lúc."
"Chúng ta có nên bỏ phiếu không?" Commander hỏi. "Đồng ý?" anh ấy, Vahlen và Bradford giơ tay.
"Phản đối?" anh nhìn Shen, người giơ tay lên bất chấp.
"Vậy thì quyết định ." Anh ngồi xuống. "Tôi sẽ nói chuyện với Zhang và trước hội đồng. Tôi cũng sẽ sớm xuống gặp từng người để thảo luận về tiến độ của chúng ta cho đến nay. Mọi người giải tán."
______________________________________________________________________________________
Citadel, phòng thí nghiệm
“Khá dễ hiểu,” Abby giải thích khi cô đưa tay ra hiệu về phía cửa kính. "Phòng thí nghiệm". Các nhà khoa học luôn làm việc với dự án này hay dự án khác. Nếu mọi thứ suôn sẻ, họ có thể sớm tạo ra bước đột phá trong công nghệ v·ũ k·hí."
Mặc dù có dáng vẻ oai nghiêm, Zhang là một người đàn ông lịch sự và nhã nhặn với mọi người xung quanh. Sau khi hạ cánh xuống Citadel, anh hỏi liệu có được phép đi dạo một vòng không, Bardford đồng ý với điều kiện có người đi kèm. Abby tình nguyện vì cô muốn tận hưởng bản thân. Bất chấp mọi chuyện, XCOM thật đáng kinh ngạc, để cô khoe với những người mới tới.
Zhang rõ ràng là một người đàn ông kín đáo, vì vậy cô ấy khó có thể nhận ra phản ứng ngạc nhiên dù chỉ nhỏ nhất của người này. Zhang khoanh tay. " Các nhà khoa học ở đây tạo ra được những gì?"
Cô trả lời. " Tôi phải thừa nhận là không nhiều, ít nhất là từ khi cuộc chiến bắt đầu. Hiện tại họ đang tập trung vào giải phẫu xác người ngoài hành tinh. Nó giúp ích nâng cấp một số phần mềm, nhưng chỉ có vậy. Họ đã tạo ra bom khói, med-kit và bộ áo giáp."
" Đó là tất cả mọi nơi ở XCOM " cô nói xong, quay mặt về phía Zhang. Ngay cả với bộ giáp, cô vẫn thấp hơn một cái đầu. Nó hơi khó chịu, vì cô quen nói chuyện với mọi người mà không phải ngẩng đầu lên suốt.
"Vậy thôi?" anh cau mày hỏi. "Không có phòng điều khiển? Hoặc ít nhất là một cái gì đó tương tự?"
Cô cười. "Ồ, đúng rồi. Tôi nghĩ nó được gọi là phòng tình huống. Xin lỗi, tôi không được phép đưa anh đến đó. Tôi đoán tôi cũng quên văn phòng chỉ huy."
" Chỉ huy của cô. Hãy cho tôi biết ý kiến của bạn về anh ta?"
Cô ngẫm nghĩ trong vài giây. "Tôi nghĩ rằng anh hỏi nhầm người," cô thừa nhận. "Thành thật mà nói, tôi chỉ mới tham gia q·uân đ·ội khoảng vài tháng trở lại đây. Tôi chỉ là một bác sĩ hiện đang chiến đấu."
Zhang lắc đầu. "Ý tôi là cô nghĩ gì về chỉ huy của cô, Không phải về chiến thuật của anh ta."
Cô thở dài. "Anh thực sự muốn nghe ý kiến trung thực của tôi."
Zhang nghiêm túc gật đầu. "Phải"
Abby trả lời thẳng thắn. " Sự thật tôi không biết nữa, tôi chưa nói chuyện chính thức với ngài ấy lần nào, nhưng những người bạn tôi kể rằng ngài ấy là một người đáng mến. Một người mà mọi người có thể à không muốn nói chuyện. Sức hút là từ duy nhất diễn tả chính xác nhất. Thành thật mà nói, tôi muốn tin điều đó."
"Vậy tại sao cô lại không?" Zhang hỏi, có vẻ khó hiểu.
" À thì. Abby ngập ngừng . "Đầu tiên, một câu hỏi. Băng đảng, có theo dõi các sự kiện thế giới không?"
Zhang gần như cười về câu hỏi ngây ngô này. " Tại sao không?"
Trong đầu Abby hiện lên hình ảnh các thành viên Hồng Hưng ngồi xem CNN. "Đừng bận tâm. Tôi cho rằng anh biết Commander là ai?"
"À," Zhang nghiêm túc trở lại. "Đúng. Tôi biết. Chúng tôi đã theo dõi sát sao chiến tích của anh ta. Anh ta là một thế lực nguy hiểm cản bước Hồng Hưng hội."
Đến ngay cả băng đảng xhd cũng sợ hãi. " Anh từng lo lắng vậy sao?"
Đôi mắt lạnh lùng của Zhang nhìn vào mắt cô. "Long Đầu tự tay hủy hết các mối làm ăn ở Trung Đông để tránh sự chú ý của anh ta. Đúng, chúng tôi lo lắng."
"Dù sao đi nữa," cô tiếp tục. "Chỉ huy của chúng tôi đã từng dưới trướng hắn ta."
Zhang nhướng mày, thể hiện sự ngạc nhiên. "Tôi không ngờ là còn một thành viên trong đội của anh ta còn sống. Chưa nói đến điều hành một tổ chức ntn."
Cô kết thúc. " Đúng vậy, đây là lý do tôi không chắc chắn về cấp trên của mình. Tôi biết những gì những người đó làm, kể cả khi anh ta đào ngũ, anh ta có thể đã làm những chuyện khủng kh·iếp."
" Đến lúc này anh ta vẫn không bù đắp nổi tội lỗi trước kia sao?" Zhang đặt câu hỏi.
Cô thở dài. "Tôi không biết nhưng tôi không thể cứ quên một chuyện như vậy được."
Zhang mở miệng trả lời nhưng đã bị loa cắt ngang. "Specialist Gertrude, xin hãy hộ tống ông Zhang đến văn phòng chỉ huy."
Cả hai nhìn nhau. “Tôi đoán rốt cuộc thì anh cũng đến văn phòng, đi thôi. Lối này."
________________________________________________________________________________________
Citadel, văn phòng chỉ huy
Ánh sáng nhấp nháy chứng tỏ có người ở bên ngoài văn phòng của Commander. Zhang và Abby, anh mở cửa ra hiệu cho cả 2 vào. Hai người biểu hiện rất nghiêm túc. Abby có vẻ e ngại cô không thể che giấu hơi thở mạnh và đồng tử giãn ra.
Abby chào và Commander đứng dậy.
Anh gật đầu với cô. "Nghỉ, Specialist Gertrude." Cô bỏ tay xuống, nhưng vẫn giữ nguyên vị trí. “Cảm ơn vì đã hộ tống ngài Zhang,” anh tiếp tục. "Phiền cô."
"Thực ra thưa ngài," cô bắt đầu vội vàng. "Tôi tự hỏi liệu tôi có thể nói chuyện với ngài sau không."
Không phải những gì Commander mong đợi, nhưng không phải là vấn đề. "Chắc chắn rồi.Chúng ta sẽ nói chuyện sau khi tôi kết thúc với ngài Zhang."
Cô gật đầu. "Cảm ơn ngài." Cô quay gót bước ra khỏi văn phòng.
Commander ra hiệu về chiếc ghế đối diện với anh ta. "Ngồi đi, ngài Zhang"
"Lòng hiếu khách của ngài được đánh giá cao, Commandẻ." Zhang nói khi anh ta ngồi xuống. "Hầu hết mọi người không làm vậy với tôi."
Vị chỉ huy gác tay lên bàn làm việc. "Ngài giúp XCOM . Nên quá khứ của ngài không làn vấn đề miễn là nó không gây rắc rối cho tôi."
Zhang lắc đầu. "Cuộc sống mà tôi từng có bây giờ đã không còn nữa. Một khi tôi quay lưng lại với những người bạn cũ, tôi biết rằng mình sẽ không bao giờ quay trở lại. Bây giờ tôi chắc đang bị bang hội săn g·iết."
Commander nở một nụ cười nhẹ. "Tôi cho rằng đây không phải là lối rẽ trong sự nghiệp của ngài"
"Thật buồn cười phải không? Cuộc sống của tôi lại có một bước ngoặt bất ngờ như vậy."
Commander nghĩ lại những sự kiện gần đây và phải đồng ý. "Đúng."
Một vài giây yên lặng trước khi Commander chắp tay lên nói. " Ngài Zhang đây đã đẩy tôi vào một tình huống khó xử. Hội đồng yêu cầu tôi giao ngài cho họ để xét xử và tống giam."
Zhang thậm chí không ngạc nhiên khi nhìn từ xa. "Tôi hiểu rồi"
Chỉ huy nhướng mày. "Ngài không hề ngạc nhiên."
Giọng của Zhang trở nên cứng rắn và đôi mắt anh ta chứa đựng sự tức giận âm ỉ. "Tôi không bất ngờ," anh nói. "Ai cũng biết rằng Liên hợp quốc coi thường Hồng Hưng và bất kỳ ai liên quan đến bang hội."
“Không phải không có lý do,” Commmander chỉ rõ. "Theo định nghĩa, ngài là t·ội p·hạm."
Zhang bào chữa: “Chúng tôi vi phạm luật do chính phủ t·ham n·hũng đặt ra. "Vì vậy, ddungs, chúng tôi là t·ội p·hạm. Nhưng công dân bình thường không có lý do để sợ chúng tôi. Những người duy nhất sợ là những tên quản lý cái gọi là" CHND "cũng như những kẻ dám chơi chúng tôi."
"Tôi có khuynh hướng tin ngài hơn nếu ngài giới hạn các hoạt động trong phạm vi phát luật nghiêm ngặt của Trung Quốc," Commander trả lời. Hiện tại, Hồng Hưng là một tổ chức quốc tế, nên cái lập luật " Chỉ chống lại chính phủ" để lừa con nít thôi". Commander giơ tay chặn mọi lời đáp trả. " Nhưng giờ chúng ta không nói đến chuyện này. Quay lại việc chính, nếu ngài không tin tưởng LHQ, sao còn liên hệ với họ?"
Zhang lạnh lùng trả lời: “Bởi vì tôi biết một điều mà những người cùng xã đoàn không chịu chấp nhận. "Cuộc xâm lược của người ngoài hành tinh này ảnh hưởng đến toàn bộ loài người. Nếu thành công, mọi thứ chúng ta biết sẽ bị phá hủy. Tôi không có hy vọng gì cho tương lai, nhưng nếu thiết bị tôi tìm thấy có thể giúp ngăn chặn cuộc xâm lược này, tôi cho rằng đáng để mạo hiểm. "
" Đáng ngưỡng mộ." Commander nhận xét. " Nhiều hơn những gì hội đồng đáng được nhận. Cá nhân tôi rất trân trọng những gì ngài đã làm. Nhớ đó mà tiến sĩ Shen của chúng tôi tìm hiểu được thiết bị này có thể là bộ mã hóa hay máy phát tín hiệu. Giờ đây chúng tôi có thể xâm nhập vào mạng lưới liên lạc của người ngoài hành tinh."
Zhang an lòng. "Tôi rất vui vì ngài đã tìm thấy công dụng cho nó."
"Tôi cũng vậy, đó là lý do tôi không giao nộp ngài lên LHQ."
" Việc này sẽ làm cấp trên của ngài nổi giận."
" Tôi tin rằng 1/2 hội đồng làm vậy. Commander trả lời một cách miễn cưỡng. "Nhưng sai lầm của họ là để tôi thực hiện giao dịch với ngài. Tôi tôn trọng giao dịch, và không trừng phạt những người giúp đỡ."
" Dù vậy." Zhang lo lắng. " Tôi tin rằng LHQ không thể bị coi thường."
Commander cười lớn. " LHQ luôn chỉ là tổ chức mang tính biểu tượng, không có thực quyền. Họ đưa ra ảo tưởng về sự thống nhất, họ thông qua các nghị quyết" ảnh hưởng "đến thế giới. Họ viết luật mà họ không thực thi. Họ lấy tiền từ những tên t·ội p·hạm mà họ công khai coi thường. LHQ với tôi chỉ là cái máy rút tiền, họ có thể đe dọa không tài trợ nữa nhưng tôi chả quân tâm vì tôi là người duy nhất làm việc để ngăn chặn cuộc xâm lược này. "
Zhang thực sự đã nở một nụ cười . "Ngài tuyên bố đã từng rời bỏ khỏi Commander, nhưng ngài dường như đang áp dụng một số quan điểm của anh ta."
"Commander có thể sai trong một số vấn đề," Anh thừa nhận. "Nhưng quan điểm của ngài ấy về LHQ là quan điểm mà tôi hoàn toàn tin tưởng."
"Trong khi tôi đồng ý với ngài," Zhang nói. " Tuy nhiên, tôi sẽ không coi thường LHQ hoàn toàn."
Đôi mắt của Commander sáng lên. "Ồ, đừng lo lắng, tôi cũng vậy." Anh im lặng trong vài giây và ngả người ra sau. "Ý kiến của ngài về XCOM là gì?"
"Tổ chức của ngài thật ấn tượng," Zhang khen ngợi. "Trang bị tốt hơn bất cứ thứ gì tôi từng gặp, binh lính của ngài được huấn luyện tốt, và ngài dường như là một nhà lãnh đạo có năng lực. Với mục tiêu của ngài, tôi không mong đợi gì hơn. "
Commander gật đầu. "Cảm ơn."
"Thực tế," Zhang nghiêng người về phía trước. "Tôi tò mò liệu có vị trí nào dành cho tôi ở đây không?"
Commander ngẩng đầu. "Ngài muốn tham gia XCOM."
" Tôi không còn gì để mất. Chưa kể LHQ tìm mọi cách để bắt tôi kể cả khi ngài không giao nội tôi đi chăng nữa. Tôi đã từ bỏ mọi thứ để chống lại người ngoài hành tinh này và tôi muốn tiếp tục làm như vậy."
"Chính xác thì ngài muốn vị trí nào?" Commander hỏi "Một vị trí giá·m s·át? Lãnh đạo?"
"Tôi nhận ra rằng người lính của ngài có thể không tin tưởng tôi," Zhang thừa nhận. "Tôi muốn có cơ hội, ngay cả khi có nghĩa là bắt đầu từ dưới cùng."
Rất ấn tượng. Quyết tâm, quên cả bản thân chính là điều anh cần trong đội của mình. Bây giờ Commander không nghi ngờ gì về quyết định của mình.
"Đáng khen. Trong hầu hết các trường hợp bình thường, tôi có thể đồng ý. Một số người sẽ không tin tưởng ngài. Nhưng đây không phải là trường hợp bình thường. Chúng ta đang trong cuộc chiến vì sự sống còn của mình và không có thời gian cho sự khiêm tốn giả tạo."
Zhang nhướng mày, nhưng vẫn im lặng. Commander tiếp tục.
"Tôi cảm thấy rằng ngài sẽ làm tốt với tư cách là một người lính, nhưng thành thật mà nói, tôi coi đó là sự lãng phí . Ngài có nhiều kinh nghiệm trong các hoạt động quân sự và gián điệp và đó là những gì tôi cần ngay bây giờ. "
" Ngài cần gì từ tôi?"
"XCOM thiếu một bộ phận để trở nên hoàn chỉnh. Một bộ phận tình báo. Vì vậy, tôi có một đề nghị cho ngài, Zhang. Tôi muốn ngài là người đứng đầu cục tình báo XCOM."
Zhang choáng váng sốc trước lời đề nghị quá lớn này "Ngài muốn tôi điều hành?" Anh hỏi một cách ngờ vực.
Commander gật đầu. "Đúng vậy, công việc không dễ dàng đâu. Về cơ bản, ngài phải bắt đầu từ con số không, đổi lại ngài có toàn quyền tự chủ. Miễn là quản lý công bằng hiệu quả, tôi sẽ không can thiệp.'
Zhang cúi đầu. " Ngài quá coi trọng tôi rồi."
" Zhang, ngài chấp nhận công việc này chứ?"
Zhang gật đầu. "Đây là vinh dự của tôi."
Commander nở một nụ cười mãn nguyện, đứng dậy bắt tay Zhang. "Chào mừng đến với XCOM, giám đốc cục tình báo Zhang."