Dương Hạnh chăm chú giải đề hai gọng kính chăm chú vào cuốn vở viết đầy chữ mực đen,
hôm nay trên lớp có tiết tự chọn ngồi ôn tập khi giáo viên đứng lớp chưa có mặt cô đã lấy tài liệu ra làm.
Không khí trong lớp ồn ào rất khó để tập trung vào đề toán khó khăn nhưng điều đó không ngăn được ý chí hừng hực như ngọn lửa cháy.
Mấy thằng con trai tụ tập góc lớp tán phét về: "Tao tán con này chỉ nốt nhạc chúng mày xem giờ nó thành ghệ tao rồi nào mỗi nữa nhanh" Tên con trai cao to chìa tay xin hết tiền của đám con trai vây quanh.
Cậu ta không ngừng khoe khoang game quá dễ dàng số tiền cược từ đám bạn không hề ít đủ để cậu ta sống ở quán net một tuần.
"Tao xem mày yêu được mấy hôm"
"Nhiều hơn mày là được"
Cậu con trai ấy đắc ý xòe số tiền thành cái quạt giấy phẩy phẩy.
"Này mày yêu nó thật à? Hay đùa thế?" Một trong số đám con trai ấy lên tiếng tò mò.
"Dễ gì tao phải như này đã chứ hahaha" Cậu ta làm hành động tục tĩu mà đứa nào cũng nhận ra được.
Dương Hạnh cô chỉ hận mình không có tài cán gì để đá cho mỗi tên một cú sút nghe những điều ấy thôi đã đủ khiến cô tức thay cho cô bạn gái kia của cậu ta rồi. Nhưng vì sức con gái không đọ lại được nên đành im ỉm chịu đựng đến chừng nửa phút sau giáo viên đứng lớp bước vảo.
Cả lớp lũ lượt đứng dậy chào,
giáo viên phẩy tay ý bảo ngồi được rồi: "Sắp tới khối mười hai thi khảo sát tháng này các bạn ôn cho cô đống đề cương này, lớp phó học tập chia ra phát dần cho cô"
"Dạ" Cô bé giữ chức lớp phó ấy đứng dậy hai bên thắt bím mái bằng dáng người thấp bé mặc bộ đồ thể dục.
"Các bạn làm nội trong tuần này tôi kiểm tra..."
...•
Hôm nay thứ bảy trời mát hơn bao giờ hết như biết được ý định của ông trời sẽ cho nắng đẹp, Hạ Truân đưa
Tường Huyên ra ngoài dã ngoại.
Hạ Truân biết Tường Huyên mang bầu nên để cô ngồi trên thảm còn mình nằm cạnh cô nhìn bầu trời trong xanh.
Chờ ngày cô tốt hơn sẽ tính chuyện cả đời.
•••.
Lại Nhữ lái xe đưa Thư Quân đến một căn nhà ở ngoại ô anh ta thành thục đi qua khu vực bảo vệ đến một khu nhà giàu,
"Sao lại đến nơi này? Hạ Ương của tôi đánh golf cơ mà?" Thư Quân khó hiểu nhìn bản đồ hiển hiện trên màn hình.
"Vào rồi cô sẽ biết.... thứ bất ngờ đang chờ cô ở bên trong đó" Lại Nhữ ra vẻ thần bí anh ta còn xuống xe trước mỏ cửa xe trịnh trọng cho Thư Quân.
Thư Quân cũng chỉ đơn giản nghĩ mình bỏ ra nhiều tổn thất để được đãi ngộ này nên liền không nghi ngờ thuận theo sự chỉ dẫn của anh ta.
Lại Nhữ thấy được vẻ mặt mong chờ của Thư Quân lại càng lo lắng hơn anh ta biết chuyện này xác suất thất bại rất cao nhưng đành đánh liều sự bản lĩnh không cho phép anh ta nhục chí.
"Tôi khá mong chờ đó"
"Đi thôi"
Thư Quân lẽo đẽo theo sau Lại Nhữ như cái đuôi nhỏ,
cánh cửa chính to giữa căn nhà được làm chất liệu gỗ cao cấp khẽ khàng mở ra bên trong trang trí từ lối vào trải dài cánh hoa hồng và ngọn nến lung linh thắp sáng trong không gian tối om.
Thư Quân tò mò xỏ dép đi trong nhà tới từng con đường đầy hoa hồng đỏ rồi lối rẽ chỉ về phía phòng ngủ,
bước chân của cô ta thật nhanh nhưng trái tim của anh ta đang đập vô cùng nhanh.
Thư Quân vào phòng ngủ được bao lâu Lại Nhữ mới quay trở vào:
"Em... làm vợ anh nhé?"
Chưa bao giờ Lại Nhữ có chất giọng nhẹ nhàng như lúc này bao nhiêu sự hồi cứ thế dâng trào.