Lăng Thanh Tiêu trở lại doanh trướng, hắn cảm thấy khá hài lòng với tình hình hiện tại. Bên ngoài, tiếng trống trận vẫn vang vọng, nhưng hắn biết rằng kết quả đã được định đoạt. Trong doanh trướng, hắn ngồi xuống bàn, thư thái đợi kết quả trận chiến. Đột nhiên, một phó tướng bước vào, mặt mày lo lắng.
- Vương gia, quân địch có dấu hiệu rút lui. Lúc này, chúng ta nên hành động thế nào?
Lăng Thanh Tiêu gật đầu, ra lệnh:
- Đừng quá áp sát tới doanh trại của chúng, lựa thời điểm thích hợp để thu quân. Phân phó chuẩn bị nước ấm và sữa cho quân lính. Đảm bảo rằng những binh sĩ bị bỏng được chăm sóc kịp thời.
Phó tướng lập tức đi thực hiện lệnh. Trong khi đó, Lăng Thanh Tiêu tiếp tục theo dõi tình hình bên ngoài. Quân địch đã bắt đầu rút lui, và không lâu sau, những tàn quân còn lại bị đẩy lùi về phía sau.
Bên phía quân Yến, mặc dù bị tổn thất nặng nề, nhưng vẫn có một số tướng lĩnh còn sống sót. Họ kéo quân về doanh trại, kế hoạch cắt cử người điều tra tình hình cho các bước tiếp theo. Nhưng khi về đến doanh trại đã bị Sở Ngọc đón đầu, tướng A Nữu Lộc tử trận.
Trong khi đó, Sở Ngọc và các đồng đội đã thâm nhập vào lãnh thổ Yến quốc. Họ di chuyển nhanh chóng để tránh bị phát hiện và đến được một địa điểm an toàn. Nàng biết rằng đây là cơ hội tốt để thu thập thông tin quan trọng và chuẩn bị cho cuộc đàm phán với Thiếp Xích Đài. Nàng tập hợp mọi người cẩn thận nói:
- Chúng ta cần nhanh chóng tìm hiểu thông tin về các lực lượng hiện tại của Yến quốc. Chuẩn bị cho các tình huống có thể xảy ra và đảm bảo an toàn cho bản thân. Tìm kiếm liên lạc với quân của Thiếp Xích Đài để có thể giúp đỡ chúng ta trong cuộc giải cứu Khả Hãn sắp tới.Về phía Lăng Thanh Tiêu, hắn đã chỉ đạo quân lính thu dọn chiến trường và kiểm tra những người bị thương. Nhìn quân đội của mình, hắn cảm thấy hài lòng với kết quả của trận chiến và chờ đợi tin tức của Sở Ngọc.
Lăng Thanh Tiêu ngồi trong doanh trướng, những âm thanh rầm rập từ chiến trường dần tắt lịm. Hắn biết rằng đây mới chỉ là bắt đầu trận chiến dài mà thôi. Sở Ngọc và nhóm của nàng đã thâm nhập vào lãnh thổ Yến quốc, nhưng vẫn còn nhiều điều chưa được rõ cần phải điều tra cặn kẽ.
Lúc này Sở Ngọc cùng với Tử Kiệt và Tiêu Lai bắt đầu triển khai kế hoạch. Tử Kiệt tập trung vào việc thu thập thông tin về các trại quân và lực lượng còn lại của Yến quốc, nàng và Tiêu Lai tìm cách liên lạc với quân đội của Thiếp Xích Đài.
- Chúng ta phải cẩn thận với từng bước đi của mình. Nếu chúng ta để lộ dấu vết, khả năng bị phát hiện là rất cao. Tìm hiểu nhanh chóng về sức mạnh quân sự của Yến quốc và chuẩn bị kế hoạch ứng phó với mọi tình huống bất ngờ.
Đêm buông xuống, đội của Sở Ngọc di chuyển nhẹ nhàng qua các khu vực quân sự của Yến quốc, tránh xa sự chú ý của các lính canh. Họ phát hiện ra rằng quân đội nước Yến vẫn đang trong tình trạng hoang mang sau thất bại, và có dấu hiệu bất ổn trong nội bộ. Điều này có thể là cơ hội để khai thác và giành lợi thế.
Trong khi đó, Lăng Thanh Tiêu đã nhận được tin tức về việc Sở Ngọc đã tiến vào lãnh thổ của đối phương. Hắn cảm thấy căng thẳng, lo lắng cho an nguy của Sở Ngọc mà đi lại xung quanh doanh trướng.
Mặc dù Lăng Thanh Tiêu biết rằng sự chuẩn bị kỹ lưỡng là chìa khóa để đảm bảo chiến thắng không chỉ trong trận chiến hiện tại mà còn trong những bước đi tiếp theo.
Tối hôm đó, trong doanh trướng của Lăng Thanh Tiêu, ánh đèn mờ ảo chiếu lên bản đồ chiến trường rộng lớn. Hắn ngồi lặng lẽ, ánh mắt chăm chú vào từng chi tiết trên bản đồ. Tiết Nghiên bước vào, vẻ mặt lo lắng:- Vương gia, quân do thám báo lại họ tìm thấy một đội quân nước Yến hình như chúng đang tổ chức lại lực lượng và đang chuẩn bị cho một cuộc phản công bất ngờ.
Lăng Thanh Tiêu khẽ nhíu mày, cẩn thận cân nhắc tình hình.
- Phải đảm bảo rằng chúng ta luôn sẵn sàng ứng phó với mọi tình huống. Cử ngay một đội trinh sát để xác định chính xác số lượng và vị trí. Đặc biệt, theo dõi chặt chẽ bất kỳ dấu hiệu nào về sự tập trung lực lượng của họ.
Khi Tiết Nghiên rời đi, Lăng Thanh Tiêu ngồi lại, suy tư về những bước đi tiếp theo. Hắn biết rằng quân Yến đang bị dồn vào thế chân tường và khả năng phản công là rất cao.
Về phần Sở Ngọc, nhóm của nàng đã thu thập được một số thông tin quan trọng về lực lượng của Yến quốc. Họ phát hiện ra rằng quân Yến đang chuẩn bị cho một cuộc tấn công lớn, với sự tập trung lực lượng tại một số điểm chiến lược. Điều này chứng tỏ rằng quân Yến không hề đầu hàng dễ dàng mà đang tổ chức lại để phản công.
Sở Ngọc triệu tập mọi người để phân tích thông tin và đưa ra chiến lược:
- Chúng ta phải nhanh chóng báo cáo tin tức này cho Vương gia. Nếu quân Yến đang chuẩn bị phản công, việc ngăn chặn cuộc tấn công đó là ưu tiên hàng đầu. Tử Kiệt ngươi thân thủ lanh lẹ nhanh chóng trở về đi.
Tử Kiệt không định rời đi nhưng sau khi bị nàng thúc giục cũng ngoan ngoãn mà nghe theo. Dùng tốc độ nhanh nhất trở về doanh trướng.