Chương 9: Nguyễn Huệ (2)
Chương 9: Nguyễn Huệ (2)
''Hửm phụ bếp? Nhóc biết nấu ăn sao?''
''Đúng vậy, ta từng làm giúp việc ở quán ăn cho nên học được không ít.''
''Ồ! Vậy sao, chuyện này để sau đi. Nhưng mà nhóc xác định gia nhập vào tổ chức của bọn ta, không giấu gì nhóc nghề chúng ta làm chính là liếm máu trên lưỡi đao. 1 khi không chú ý liền sẽ c·hết..nhóc có chắc muốn làm không? Cho dù là phụ bếp cũng không thể thoát khỏi chiến đấu đâu.''
Nghe được câu hỏi của Nguyễn Huệ, Long cũng không chần chừ quá 2 giây mà khẳng định gia nhập. Nói đùa ngay từ điểm khởi đầu của hắn đã là nhà tan cửa nát, kẻ thù còn nhảy nhót thảnh thơi ngoài kia, không báo thù sao được.
Mà đã muốn báo thù vậy nhất định 2 tay phải nhúng máu, nếu đã không trốn được vậy thì thà gia nhập vào tổ chức chính nghĩa đi g·iết ác cứu người cho có ý nghĩa. Còn hơn cẩu ở 1 nơi sống chui rúc, đã thế còn phải lo lắng đủ thứ khi đi g·iết người, sống thế thì Long thà đầu thai còn hơn.
Còn hỏi tại sao Long có thể xác định mấy người này là người tốt, hì anh trai người ta đã phát ra hào quang thế kia còn chưa đủ uy tín sao, không tin không được. Cho dù là có bị ảo giác thì cứ cho là vậy đi, khi nào thoát khỏi thì mình tính sau.
''Được rồi đi thôi đem chị gái nhóc mang tới nơi khác nào!''
Nguyễn Huệ ngay lập tức đứng dậy, từ trong người lấy ra 1 cái xẻng quăng tới cho Long. Long cầm lấy sau đó im lặng, trong đầu cậu lúc này chỉ có 1 câu hỏi.
Đó là Huệ cất những thứ này ở đâu trên người, chẳng lẽ trên đời này lại có túi trữ vật.
Cơ mà dù trong đầu đang có đống suy nghĩ, thì tay của cậu vẫn thành thật đào đất lấy tro cốt của chị mình lên.
Cầm lấy cái bình đá được cậu đẽo gọt tỉ mỉ, Long mới yên lòng theo Nguyên Huệ rời khỏi nơi này.
Có 1 điều khá buồn cười là,
Giống như đã quen nhau từ lâu, Long ngay khi gia nhập vào băng nhóm của Nguyễn Huệ liền không có biểu hiện gượng gạo gì mà lại trò chuyện lãi nhải với mọi người xung quanh.
Đám binh lính lúc đầu cũng khá bất ngờ, cơ mà đám này cũng là người hào sảng chẳng mấy chốc liền giống như người quen, ôm vai bắt đầu nói chuyện.
Bọn hắn không xem Long là 1 đứa trẻ 10 tuổi, bởi vì không có đứa trẻ nào có thể sống sót trong cái địa ngục kia được. Đã thế Long còn có thân thủ không tệ, từ đội trưởng phỏng đoán cậu ít nhiều cũng là 1 tên tứ phẩm cao thủ hoặc chí ít ngũ phẩm đỉnh phong.
Cả đám ngay khi được điều này, trong đầu đều cùng hiện lên 1 ý nghĩ.
M@! Có chừa đường cho người ta sống với, 12 tuổi tứ phẩm có còn là người không vậy.
Luyện võ từ nhỏ không phải chuyện lạ ở thế giới này, tuổi càng nhỏ thì càng là cơ hội tốt để xây dựng căn cơ, đã thông kinh mạch, xây dựng khí huyết. Để ngay khi tới giai đoạn phát triển có thể lợi dụng thời gian này làm bệ phóng đem bản thân đẩy tới 1 tầng cao mới.
Giống như đội trưởng của bọn hắn, luyện võ từ nhỏ sau đó lợi dụng thời kỳ phát triển đem bản thân đẩy lên tới hàng tuyệt thế cao thủ, bây giờ còn đang trù bị chuẩn bị đột phá tới tông sư. Cơ mà đội trưởng có thể đạt tới công lao hiện giờ là còn phải nhờ vào kỳ trân dị bảo cùng tài chính xung túc, mới có thể ở tuổi 25 đạt tới tuyệt thế.
Chứ lúc ông ấy 12 tuổi cũng chỉ là 1 tên nhóc còn đang học võ cố gắng sử dụng khí huyết rèn luyện bản thân thôi.
Nào như tên quỷ này 12 tuổi đã đả thông được 72 đầu tiểu mạch, bây giờ đang đánh thông đại mạch. Mà hoàn cảnh tu luyện của nó chính là ở bãi tha ma, chỉ ăn côn trùng để sống qua ngày. Đây không phải quái vật thì cái gì mới là quái vật?
Mà cũng thông qua trò chuyện với đám võ nhân này, Long mới hiểu rõ ràng hệ thống tu luyện ở thế giới này.
Võ đạo nơi này đang trong giai đoạn phát triển rực rỡ, không giống như ở địa cầu cho dù ngươi luyện giỏi tới cỡ nào, thì đứng trước gatling chúng sinh bình đẳng.
Nơi này thì khác, người luyện võ đều đột phá khỏi giới hạn con người, giống như trong các bộ phim siêu anh hùng, bay nhảy trên trời tay không phá núi. Dù nơi đây súng ống đạn dược vẫn có, nhưng lại không dùng để uy h·iếp được võ phu nơi này. Mà dùng để đối phó với yêu ma, quỷ quái cùng các thế lực thù địch với loài người.
Không sai ở thế giới này không chỉ có võ phu có sức mạnh siêu phàm, ác quỷ hại người, mà còn là nơi chung sống của nhiều giống loài khác nhau. Con người chỉ là 1 thành phần trong số đó, đang có gắng phát triển địa bàn của mình mà thôi.
Võ đạo được phát triển tới như này cũng 1 phần là vì để bảo vệ sự phát triển xã hội loài người mà thôi.
Để có thể đột phá khỏi giới hạn con người, trước tiên phải qua được 5 bước cơ bản. Mà những bước này được võ đạo chia thành 5 phẩm.
Khác với những câu chuyện võ hiệp ở thế giới hiện đại, hay trong y học. Cơ thể con người ở nơi này cực kỳ đặc biệt, bọn hắn có tới 108 đầu kinh mạch có thể dùng hấp thụ sức mạnh bên ngoài vào cường hoá cơ thể. 108 đầu này được chia thành 72 đầu tiểu mạch là những đầu mạch có thể sinh ra nội lực bằng cách chuyển hóa chất dinh dưỡng mà cơ thể nạp vào. 1 khi hoàn thành đã thông hết tất cả tiểu mạch, cơ thể sẽ tự động sản sinh ra nội lực mà không cần phải dụng tâm tu luyện, đồng thời cũng bắt đầu ngưng tụ ra cương khí hộ thể, cùng nhiều khả năng khác.
Mọi người gọi cảnh giới này là ngũ phẩm, mà để có thể đã thông 72 đầu tiểu mạch cũng phải mất nhiều thời gian, nhanh thì 3 năm, chậm thì 5-10 năm. Bởi vì muốn mở các đầu tiểu mạch cũng không phải dễ, bởi ngươi phải đảm bảo các đầu tiểu mạch có thể chịu được áp lực trong quá trình lấy dưỡng chất trong cơ thể sinh ra nội lực. Đồng thời các dây mạch máu nối liền với đầu kinh mạch đó đủ khỏe để liên tục vận chuyển dinh dưỡng vào đầu kinh mạch đó.
1 khi luyện sai vậy thì phải tĩnh dưỡng từ 2-3 tháng, cứ như vậy tính tới. Cho dù ngươi có đã thông hết tất cả kinh mạch, nhưng ám thương từ các lần sai trước đó cũng đã đủ đóng chặt cách cửa của ngươi rồi.
Giai đoạn tiếp theo chính là đã thông 36 đầu đại mạch, những đầu mạch này đều nằm ở vị trí đốt sống cổ tới đầu. Cho nên có thể thấy được độ quan trọng cùng nguy hiểm khi mở những đại mạch này, cho dù là thiên tài đi nữa nhưng khi thực hiện đã thông các mạch này cũng cần có người giá·m s·át, đảm bảo 1 khi có sai sót vẫn có thể ra tay sửa chữa.
Mà 1 khi mở thành công những đầu mạch này, cơ thể sẽ có khả năng hấp thụ năng lượng từ bên ngoài bổ xung cho bản thân, mặc dù phải dụng tâm điều khiển. Hơn nữa cương khí bây giờ đã có thể phóng xuất ra ngoài, không chỉ còn vây xung quanh ở cơ thể, cùng với đó là cường hóa các giác quan, kinh mạch cơ bắp 1 lần nữa.
Ở bước này người ta xưng là tứ phẩm, cũng là bước đánh dấu sự phát triển vượt khỏi giới hạn con người của võ giả.
Mà muốn tới được bước này, nhiều người cũng phải bỏ ít nhất 5 năm, thậm chí lại thêm 10 năm để hoàn thành. Đời người có mấy lần 10 năm, cơ mà mọi cái giá đều xứng đáng bởi 1 khi bước tới con đường này. Tuổi thọ của võ giả lại được kéo dài hơn trước, 1 tên tứ phẩm bình thường đều có tuổi thọ ít nhất 150 năm, thậm chí nếu được bồi bổ đầy đủ có thể kéo tới 250 năm.
Đền bù đầy đủ thời gian đã thông các đầu kinh mạch, mà càng về sau mỗi khi được tăng lên 1 phẩm, tuổi thọ lại được kéo dài gấp rưỡi, hoặc gấp đôi so với trước,
Ngay khi vượt qua được 5 phẩm ban đầu, võ giã sẽ tới bước xác định mục tiêu bản thân. Hay còn gọi là định tâm, giống như mọi thời đại con người phải luôn có mục tiêu cho mình để phấn đấu. Thì võ giã cũng phải đem cái mục tiêu này hiển thị ra ngoài, đem nó biến thành thực chất để thúc đẩy bản thân tiến về phía trước.
Không giống với ngoài đời, nhiều người có thể thay đổi mục tiêu của mình khi gặp phải biến cố hoặc suy nghĩ lại. Thì ở nơi này trường hợp đó rất ít khi xảy ra, mà cho dù có thì cũng không gặp phải kết cục tốt đẹp. Bởi vì việc đem mục tiêu của mình cụ thể hóa ra, không khác gì đã xác định con người bản thân mình là ai trong tâm trí. Vậy mà bây giờ lại bắt đầu ngờ vực bản thân, đây không khác gì bùa đòi mạng cho các võ phu ở cảnh giới này. (giải thích khó hiểu thì anh em cứ đợi những chương sau tui viết rõ ra)
Mà ở cảnh giới này rèn luyện không chỉ còn là cơ thể, mà còn là rèn luyện tâm trí, để xây dựng trật tự cho nội tâm trong cái vùng đất hỗn loạn, vô minh kia.
Người ta xưng những người ở cảnh giới này là tuyệt thế cao thủ. Và Nguyễn Huệ chính là 1 tên tuyệt thế cao thủ, người đã thành công xây dựng tâm trí của mình ở tuổi 25.