Chương 10: Báu vật nơi hang động.
Cùng đoàn ngươi đi ra ngoài về sau
Long mới biết được bản thân trước đó bị giam giữ ở nơi nào
Hố sâu mà cậu ở trước đó chính là vùng thung lũng của trùng cốc, thuộc địa bàn của [Lục Trùng Cóc] 1 trong Ngũ độc giáo. Môn phái này không biết vì lý do gì đã bị diệt môn trong tháng vừa rồi, tông chủ cùng trưởng lão của môn phái tử thương gần hết. Chỉ còn lại vài vị bởi vì có việc đi xa nên trốn qua 1 kiếp, cũng vì điều này mà khiến cho nhiều thế lực khác để mắt tới bắt đầu phái người đem nơi này làm cho hỗn loạn.
Những kẻ hủy duyệt thôn làng của Long cũng nằm trong số này, mà tất cả điều này diễn ra chỉ vì 1 tin đồn. Đó là Lục Trùng Cóc phát hiện ra kho báu của Hổ Vương, bạo chúa của thời đại cổ xưa, kẻ đã xóa sổ nhiều quốc gia trước khi bị con trai mình tiêu diệt lập nên thời đại mới.
Đặc biệt tin này vừa ra trong thời điểm triều đình xuống dốc, yêu ma bắt đầu xuất hiện khắp nơi, ngoại tộc cũng rục rịch xuất động tiến công. Có thể nói là thiên thời địa lợi cho anh hùng thiên hạ phân tranh với nhau.
Khiến nơi này lập tức thành cái bánh bị nhiều bên chia cắt, có kẻ dùng biện pháp hòa bình tìm kiếm, có kẻ lại tàn bạo hơn bắt đầu cho diệt thôn tìm đồ, mà nhà Long lại xui xẻo gặp phải những kẻ này.
Mà triều đình đối diện với điều này không phải không có phản ứng, chỉ là bộ máy đã có quá nhiều sâu mọt, cho dù thiên tử nổi giận cũng không làm bọn hắn hoãn sợ, trái lại càng hành xử hung hăng hơn trước. Thâm trí đem gia quyến của tuần phủ g·iết sạch treo đầu ngay trước cửa kinh thành.
Vụ việc này làm trấn động cả nước, phía trên không thể không phái ra quân tinh nhuệ đi giải quyết. Việc này đã không chỉ dừng lại ở tranh đoạt kho báu nữa, mà đã liên quan tới mặt mũi triều đình, mặt mũi thiên tử. 1 khi giải quyết không đẹp vậy liền chuẩn bị làm oan hồn dưới đao đi.
Người phụ trách gánh nặng lần này cũng là 1 cái tên quen thuộc với Long, Nguyễn Nhạc. Mà thông quan trò chuyện với Nguyễn Huệ, cậu còn biết anh còn có 1 người anh trai đang làm đề đốc ở gần đây, Nguyễn Lữ. Hơn thế gia tộc của anh cũng định cư ở gần nơi này, cho nên Nguyễn Nhạc mới phải gánh chịu lần điều tra này.
Mà khi bọn hắn tới nơi, vùng đất này đã trở thành vùng đất c·hết, xác người chất đống, thậm chí còn treo đầy tường thành. Nhưng kẻ xâm lược nơi này đều đã mất trí, dự định biến nơi này thành nghĩa địa không có người sống.
Còn những kẻ gây ra tội nghiệt thì đã cao chạy xa bay khi nghe tin q·uân đ·ội Nguyên Huệ tới, chỉ là đám người này không biết bản thân đã bỏ lỡ món kho báu mà bọn hắn mất công tìm kiếm bấy lâu này.
Chỉ là đối với Nguyễn Huệ mà nói, đống kho báu này còn chả đáng tiền bằng sinh mạng của người dân nơi đây, dù sao đồ vật là c·hết người mới là sống. Vậy mà đám cầm thú kia lại muốn đem những người sống này biến thành vật liệu cho bọn hắn, thậm chí là vật tiêu khiển.
Để không đem những linh hồn c·hết oan kia được an nghĩ, Nguyễn Huệ đang nghĩ cách tìm ra danh tính của những tên chó dại kia. Đem bọn nó t·ra t·ấn, phanh thây đền mạng cho những người bọn nó g·iết.
Khó ở chỗ mấy gã này cũng biết tội nghiệt bọn nó đã gây ra, nên trốn rất kỹ cho dù là Nguyễn Huệ đã tung tin bản thân tìm ra kho báu đang áp tải về triều đình. Bọn nó cũng không thèm ra mặt, trừ khi nhìn thấy anh lấy ra được đồ thật.
Hết cách anh mới quay lại nơi Lục Trùng Cốc bị phá hủy để mong tìm ra được manh mối hữu dụng, không nghĩ tới đánh bậy đánh bạ vậy mà thật tìm ra nơi cất giữ kho báu của Hổ Vương. Đồng thời còn tìm ra được 1 tiểu quái vật làm phụ bếp cho đoàn.
Nghe xong câu chuyện, Long cũng chỉ có thể cảm thán bằng vài chữ:
Thế sự vô thường a!
Mà nghe được ý định của Nguyễn Huệ, Long cũng chưa bao giờ có ý định từ bỏ. 1 phần là muốn báo thù cho người nhà, phần khác là vì cậu muốn tìm hiểu võ phu ở thế giới này đánh đấm thế nào. Trước giờ bản thân chỉ đi solo với đám thú vật, 1 đám thú vô tri đánh theo bản năng nên cho dù là Long có thắng thì cũng không thể nói cậu lợi hại tới đâu được.
Chỉ khi đánh bại (đoạt mạng) 1 tên võ phu, thì Long mới có thể chân chính gọi mình là võ phu được.
Tranh thủ tắm rửa vệ sinh cơ thể xong, Long mới từ đám người xin được 1 bộ quần áo cho bản thân mặt. Phải nói nhiều ngày không tắm rửa làm cậu quên mất sự hạnh phúc của việc sạch sẽ.
Mà đám người cũng tấm tắt thầm than ông trời bất công, đã là tên kỳ tài võ học lại còn cho nó khuôn mặt tuấn tú. Bây giờ tuổi còn nhỏ đã hiện ra khí chất lãng tử thế này, đặc biệt cặp mắt yêu dị kia không làm người phản cảm, trái lại giống như có phép thuật làm người ta đắm chìm vào không thoát ra được.
Ngay cả Nguyễn Huệ cũng gật đầu đồng ý đứa nhỏ này cũng có điểm hơn người, càng nghĩ càng cảm thấy cho tên này làm phụ bếp có chút mai một tài năng của gã. Chỉ là Long sống c·hết đòi làm vị trí này, hơn nữa cậu cũng muốn cho người ta thấy kỹ năng của mình thế là vào buổi trưa liền xung phong nấu ăn.
Nguyễn Huệ thấy thế cũng gật đầu đồng ý, dự định xem thử trù nghệ tên này nằm ở đâu.
Bởi vì đạo quân này không có người nào kiêm đầu bếp, nên tất cả đều tự thân mang theo xoang nồi để phân chia nấu ăn. Nay có 1 tên nhóc đòi đứng ra đảm nhiệm việc này liền không khỏi hứng khởi, thế là cả đám không hẹn mà gặp lấy ra tất cả dụng cụ đầu bếp của mình đưa cho tên tiểu quỷ trước mặt.
Mà Long mặc dù sống trong hoàng cảnh tồi tàn 1 thời gian, nhưng khứu giác cùng vị giác của cậu chưa hề mất đi. Trái lại nó càng ngày trở nên nhạy bén hơn bao giờ hết, cậu nhìn kỹ vài cái liền biết mấy tên này chẳng có kỹ năng bếp núc gì cả. Bởi vì không có 1 cái chảo nào được tôi lên cả tất cả nhìn đều đã nát bét thậm chí có cái liền bị gỉ.
Mấy gã này đều không hề biết vệ sinh an toàn thực phẩm gì cả đúng là người lạc hậu. Bởi vì ánh mắt phán xét của Long làm cho cả đám không khỏi ? bọn hắn đều có ý tốt giúp đối phương vậy mà tên này dám xem thường bọn hắn.
Đang định ra tay dạy tên nhóc này 1 bài học thì đã thấy Long phủi đít đi chỗ khác, tới gần Nguyễn Huệ lấy chiếc chảo của anh chàng. Bởi vì thống lĩnh thường xuyên phải kiêm nhiều đầu công việc, cho nên Nguyễn Huệ thường ít có thời gian đứng bếp nấu ăn, nên chảo của anh còn khá mới không có dấu hiệu hư hại gì cả.
Đem chảo đi tôi trước ánh mắt khó hiểu của đám người, Long chỉ có thể khịt mũi khinh thường đám nghiệp dư. Xem ra được ra ngoài đã khiến cho tâm tình của cậu trở nên thay đổi ít nhiều, không còn sự u uất cùng lo lắng việc sinh tồn. Thay vào đó là sức sống mãnh liệt cùng khao khát tìm hiểu cái mới của tuổi trẻ.
Và để ăn mừng cho lần thoát khỏi cái nhà giam thiên nhiên kia, Long cũng ngay lập tức sử dụng món ăn mà cậu thu nhập được từ hack của mình bấy lâu nay.
Món ăn ngày hôm nay: Chả rắn chiên lá lốt.
------------------
Bộ trước flop sập mặt nên ngừng viết định thử vận may với bộ này. Mong mọi người ủng hộ bộ này (´ ∀ ` *)