Chương 79: Lấy yếu đánh mạnh (1)
‘’Kiếm đến!!”’
Đứng trước tình thế 1 chọi 2, ông tổ Đại Lực không hề nao núng. Ngược lại còn phat ra rất nhiều chiến ý, thực lực của ông cũng tăng lên từ Tông Sư lên Đại Tông Sư.
Mà đây không phải tăng lên tạm thời mà là vĩnh viễn, đại giới chính là phân thân hi sinh bản thể đi tới.
Không sai, người tới bây giờ chính là bản thể. Ông tổ Đại Bảo mặc dù mạnh, nhưng còn chưa tới tình trạng lấy phân thân đánh đại yêu, hơn nữa còn là 1 chọi 2.
Xung quanh ông ẩn hiện hàng ngàn thanh kiếm giống như chuẩn b·ị c·hém xuống bất cứ lúc nào, mà 2 tên Đại Yêu cũng không phải dạng vừa.
Con chim ưng đen kia nhìn thấy kẻ tới cũng không dễ nhai liền bộc lộ ra thực lực chân chính của mình. Gió ở khắp nơi bắt đầu hội tụ về đây, bão táp cũng dần thành hình đạt đến đỉnh điểm.
Con sâu biển phía dưới thì cựa quậy thân hình khiến cho dòng chảy dưới biển bị tán loạn. Khắp nơi run rẩy giống như đ·ộng đ·ất, cho dù là trên thuyền có trận pháp cố định trọng lực giúp giữ thăng bằng.
Cơ mà giống như con kiến dưới dư uy của 1 con Đại Yêu thực lực Đại Tông Sư. Bọn trẻ trong phòng không ngừng la hét toáng loạn xung quanh, bọn nó bây giờ khổ không thể tả. Bay lên trần phòng sau đó bay tới ngoài cửa sổ, may là bên trong có bé Hà cùng ba mẹ con bé trấn thủ cho nên mới chưa xuất hiện t·hương v·ong.
Nhưng đây chỉ là vấn đề thời gian, 1 khi trận chiến của bọn hắn thăng cấp lên. Đừng nói bọn nhóc ngay cả Long cùng vợ chồng anh Châu cũng muốn vong.
‘’Không thể như vậy được! Đi chỗ khác đánh.’’
Ông tổ Đại Bảo nhấc tay lên, vạn kiếm theo đó mà động. Tay hắn khép lại thành chỉ chém thằng về trước.
‘’Vô lượng kiếm pháp: Độ Hải’’
Vạn kiếm chém xuống, uy lực từ chúng hóa thành 1 đầu rồng bay lên trời không. Miệng gào thét như muốn hủy thiên diệt địa, bầu trời bị dư uy của nó bổ đôi. Mặt biển bị đuôi nó chém xuống tạo thành vực.
2 Đại Yêu nhìn thấy chiêu này mà lộ ra chút hoảng sợ, bọn chúng không nói nhiều lời mà gào lên 1 tiếng sau đó cộng đồng phòng thủ.
‘’Rầm!!!!!’’
2 bên bắt đầu so chiêu, ông tổ Đại Bảo không hỗ là Quỷ Tu lâu năm. Lấy 1 chọi 2 vẫn cực kỳ nhẹ nhàng, nhưng vì sợ ảnh hưởng tới người ở dưới nên ông vừa đánh vừa câu kéo bọn Đại Yêu rời đi.
2 tên yêu quái kia mặc dù bị đè đánh, cơ mà sao không nhìn ra ý đồ của ông tổ Đại Bảo cơ chứ. Nhưng mà bọn nó cũng cực kỳ phối hợp rời đi, bởi đám người phía dưới có người khác xử lý. Nhiệm vụ bọn hắn chỉ là cầm trên tên đại lão trước mặt này là được.
‘’Grào…’’
Từ dưới mặt biển đi lên 1 đám quái vật với đầu có giống như bọn sinh vật Ripjaws trong ben10, nhưng phần thân lại giống Four Arms. Đôi mắt màu hổ phách toát lên vẽ khát máu, bạo ngược. Đặc biệt là khi nhìn thấy sinh vật sống như Long, bọn nó giống như là nhận lấy kích thích gần như không não lao tới đánh tới Long.
‘’Mọe! Bọn chó điên, khôi lỗi bắn nó!!!’’
Nhìn bọn chó điên này Long cũng có chút ái ngại, cơ mà cũng không phải sợ tụi nó. Chẳng qua đông quá hắn khả năng đánh không lại. Đã solo không được thì kéo bọn vào đánh thôi, phía sau Long có cả chục con khôi lỗi súng đã lên nòng sẵn sàng khai hỏi.
‘’Bằng..bằng..’’
Đám quái vật nhanh chóng trở thành bia bắn sống trước làn đạn của khôi lỗi, máu và thịt từ tụi nó bắn ra liên tục như pháo hoa nhuộm đỏ boong tàu.
Cơ mà bất chấp hỏa lực tuôn ra như mưa của khôi lỗi, nhưng nhiêu đây vẫn là không đủ trước số lượng như mưa của bọn quái.
Cuối cùng Long vẫn phải tự thân lên trận, [Giáp Độc] được cậu mở ra công suất tối đa. Đồng thời còn ra lệnh cho khí linh trên tàu mở ra trận pháp giam cầm, đem thực lực bọn quái hạ xuống, cậu 1 tay cầm búa 1 tay cầm dao với chui được thiết kế đặc biệt giống như đầu đinh lao tới đánh nhau.
Long cầm dao đâm vào bụng 1 tên quái, sau đó lấy búa đập bồi thêm 1 phát tạo thành donut cho bụng nó. Đồng đội kế bên vừa c·hết cũng không làm bọn quái để tâm, thậm chí máu từ đồng loại càng kích thích bọn nó điên lên.
Không tiếc đem xác đồng đội xung làm v·ũ k·hí đánh tới tấp vào người Long. Cho dù cơ thể bao phủ bởi giáp độc, Long cũng bị đống thịt này đánh cho choáng váng đầu óc.
‘’Bịch..phập..’’
1 con quái lợi dụng lúc Long đang chống cự liền từ phía sau đánh lén, móng vuốt nó đâm thẳng vào phần lưng cậu. Cơ mà còn chưa đợi nó đem người Long xé đôi, thì đầu nó không biết từ lúc nào đã xuất hiện 1 thanh dao găm.
Đây cũng là hình ảnh cuối cùng trong tâm trí nó trước khi tắt liệm. Long bật hết hỏa lực tung ra [Ngũ Độc Chưởng] đem bọn quái đánh lùi lại, bản thân cậu cũng tranh thủ thở dốc.
‘’Khôi lỗi nã pháo!!!”’
Đại Bảo ở trên buồng lái có tầm nhìn toàn diện ở chiến trường, khi thấy Long b·ị đ·ánh trọng thương cậu liền chỉ huy khôi lỗi đánh phụ trợ câu kéo thời gian cho Long hồi sức.
Có thời gian thở dốc, Long liền vận nội lực [Ngũ Độc Kinh] chữa thương đồng thời đem đan dược ăn vào mồm. Ăn vào về sau, cơ thể Long liền xung sức trở lại.
Cậu rút ra 1 thanh kiếm cùng dao từ trong túi không gian, tiếp tục lao vào bãi chiến trường dự định chém g·iết 1 phen. Lần này Long đều hăng hái hơn trước, bởi ban nãy ngay khi đập c·hết 1 con quái trong đầu cậu lại hiện ra 1 tờ công thức, cùng 1 môn thuơng pháp.
‘’Tới đi! Ông mày thề lần này đem bọn mày chém hết!’’
3 năm qua võ công Long luyện quanh đi quẩn lại cũng chỉ là từ hệ thống mà ra, cậu không có ý định học võ công bên ngoài. Dù sao đồ từ hệ thống còn tiêu hóa chưa hết, nói gì tới võ công bên ngoài.
Thứ mà cậu theo học ở Trấn Ma Ti bấy lâu nay chính là thuật pháp, 3 năm qua cậu trổ hết tài năng học hơn trăm cái thuật pháp. Trong đó có không ít thuật pháp cao cấp, chỉ là một khi thể triển khai chiêu này thì cả người liền phế. Phải dưỡng thương trên giường ít nhất 1 tuần mới đi lại được.
Mà hôm nay, Long muốn thi triển chiêu thức đó.
‘’Càn Khôn nhật nguyệt ngời sáng, quang huy hộ ta kim thân, tà yêu quỷ quái tứ phương, phút chốc hóa thành khinh trần! Thất tinh quy vị, Long Tuyền sát địch! Tru tà!".
‘’Long Tuyền Kiếm’’ phụ thân vào kiếm gỗ đào trên tay Long, 1 nguồn cảm giác uy nghiêm từ trên đó toát ra dọa sợ bầy quái. Nhưng thứ xuất hiện tiếp đến trong mắt bọn nó chính là 1 nguồn ánh sáng trắng.
‘’Rầm!!!!!!!’’
Bầy quái trên boong tàu bị g·iết sạch không còn 1 mống, máu tươi từ bọn chúng bắn ra hóa thành mưa phùn nhuộm đỏ nước biển. Long dùng xong chiêu này cũng biến thành phế vật, nằm bất lực trên boong tàu.
Đại Bảo thấy thế liền vội vàng ra lệnh khôi lỗi vác Long trở về, bản thân cậu lúc này cũng đã tính ra được đường thoát khỏi nơi đây.
Bảo khởi động trận pháp phòng hộ, mở hết tốc lực đem mũi tàu hướng về phía Nam chạy. Trước khi đi, Bảo cũng không quên quay đầu hô to lên trời:
‘’Ông tổ! Bọn ta chạy về hướng nam, người có thoát được thì mau chóng chạy tới!!!”’
Đang ở trên không triền đấu với 2 tên Đại Yêu, 3 người bây giờ đều đã đánh ra chân hỏa. Trên người bọn hắn cũng có không ít thương thế, 2 cánh của chim ưng b·ị c·hém rụng lông không ít. Ngay cả 1 bên mắt nó cũng xuất hiện 1 vết chém sâu, trong khi đó con sâu biển b·ị t·hương nhẹ hơn 1 chút.
Phần bụng nó xuất hiện 1 đường rạch lớn, sâu đến độ có thể nhìn thấy được xương cốt bên trong. Mà người gây ra những v·ết t·hương này cho bọn nó cũng không khá hơn bao nhiêu.
Ông tổ Đại Bảo đã mất đi 1 chân, 2 tay dùng thuật pháp cũng đã mất đi vài ngón. May hắn là quỷ tu, mất đi mấy thứ này cũng có thể hồi phục lại theo thời gian. Nhưng đáng nguy nhất lúc này, chính là quỷ khí của hắn đã bị 2 tên yêu tu đánh nát mấy lần.
Quỷ khí chính là đại biểu thực lực của quỷ tu, 1 khi thứ này bị ảnh hưởng ngoại trừ biểu hiện tu vi giảm xuống còn có thể khiến linh hồn quỷ tu trọng thương. Có nguy cơ hồn siêu phách lạc.
Nghe được tiếng thằng cháu mình, Ông tổ Đại Bảo biết không thể kéo dài được lâu nữa. Ông liền vận ra tuyệt kỹ của mình, hàng vạn thanh kiếm sau lưng ông hợp nhất lại với nhau.
1 thanh đại kiếm che khuất bầu trời nhanh chóng được dựng lên, 2 tên đại yêu nào có cho phép gã dùng ra chiêu này. Chúng hợp lực xông tới, muốn đem ông tổ Đại Bảo g·iết trước khi thanh kiếm kia hình thành.
Cơ mà đối với phản ứng này, ông tổ Đại Bảo chỉ có mĩm cười 1 cái giống như đã bắt được con mồi. 2 tên Đại yêu trong lòng hô lớn:
‘’Không tốt trúng kế!!!’’