Chương 49: Mao Sơn hàng quỷ, A Tam lộ thần uy (6)
Chương 49: Mao Sơn hàng quỷ, A Tam lộ thần uy (6)
A Tam dựng lên 1 tế đàn ngay giữa trận chiến, 1 tay cầm kiếm 1 tay cầm chuông chiêu hồn, miệng ngậm quyển trục không ngừng thi phép.
''Leng keng..leng keng...''
Chuông Kinh Hồn được cậu treo trước tế đàn không ngừng đung đưa phát ra tiếng kêu, ngọn nến thì lúc sáng lúc tối.
''Thiên Linh Linh, Địa Linh Linh, chư thần hộ ta kim thân, tà yêu quỷ quái tứ phương, phút chốc hóa thành khinh trần!''
A Tam liên tục lập đi lập lại 1 câu chú, la bàn bát quái được cậu đặt chính giữa ngay tế đàn không ngừng xoay tròn. Tốc độ của nó càng lúc càng nhanh khi lời niệm chú của A Tam ngày 1 nhiều lên.
Huyền Không hộ pháp kế bên ngã khuỵu xuống, trên người cậu đã xuất hiện rất nhiều v·ết t·hương. Kim thân sáng như bóng đèn ban nãy bây giờ cũng đã ảm đạm, trong suốt tiếng vừa rồi cậu giống như bao cát chịu đòn liên tục
Mà không phải mình cậu, ngay cả người cậu hộ đạo A Tam cũng ăn đòn thay cơm. Đại Quỷ khá hơn 1 chút, không bị đè đánh như cũng không có cách nào trợ giúp 2 người bọn hắn.
Cho nên nãy giờ, A Tam chưa từng có cơ hội dùng thuật pháp. Chỉ khi Nguyễn Huệ cùng Đồ Tể chạy tới đem áp lực giảm xuống, cậu mới có thể tranh thủ dựng lại tế đàn bắt đầu làm phép.
Nguyễn Huệ hiện tại đã đánh ra chân hỏa, cả người anh tỏa sáng không thua kém gì Huyền Không trong trạng thái kim thân. Khác ở chỗ ánh sáng của Huyền Không đến từ 1 trong tứ đại thần công của Binh Đoàn Võ Tăng ( tên cũ là Thiếu Lâm Tự) [Kim Chung Trạo]. Thì ánh sáng từ trên người Nguyễn Huệ toát ra lại đến từ ngọn lửa do khí linh của anh phát ra.
Cả người Nguyễn Huệ bây giờ không khát gì 1 ngọn đuốc sống, tay cầm Ô Long Đao đem con yêu ma trước mặt chém túi bụi. Bên cạnh còn Đồ Tề, người lúc này có thân hình đồ sộ cao gần 3m5, người anh cũng trở nên rậm rạp hơn trước, cơ bắp to cùng rõ ràng như tạc tượng. Thanh đại đao dài gần 2m trong tay anh không khác gì thanh dao mổ heo, được Đồ Tể múa qua với tốc độ nhanh như gió.
Đem mấy con yêu quỷ cùng xúc tu do con quái vật tạo ra chém thành nhiều mảnh, Đại Quỷ cũng không chịu thua kém. Từ đầu đến giờ nó đều gánh chịu phần áp lực lớn nhất khi đối đầu với con quỷ, nay được 2 tên đồng đội chiến lực rất mạnh tương trợ.
Áp lực giảm xuống đồng nghĩa với không gian thao tác của nó tăng lên, Đại Quỷ không hề cố kỵ thi triển kỹ năng. Hàng vạn thanh kiếm hư ảnh tách ra từ thanh kiếm chính của nó bay lượn che hết cả vùng bầu trời, vạn kiếm tề minh phát ra tiếng kêu làm mọi người nỗi da gà, ma quỷ hoảng sợ.
''Ực....trời ơi! Đến cùng tôi triệu hoán chân phật nào tới vậy....'' Đại Bảo đang thi chú diệt quỷ nhìn lên trời toàn là kiếm không khỏi hoảng sợ, may là cậu triệu tới quỷ thần chứ không phải ác thần. Nếu không Ngũ Quỷ Đầu cùng với 1 tên quỷ vương, cho dù là Nguyễn Huệ cùng Đồ Tới cũng không làm nên trò chống gì.
''Lên!!!!''
Đại Qủy hét lớn 1 tiếng, vạn kiếm đem mũi kiếm hướng về con quỷ đầu Rết kia, tiếng leng keng từ bọn chúng phát ra. Làm cho bầy con trùng trở nên hoảng loạn không thể t·ấn c·ông đồng đều như trước.
Nguyễn Huệ đang giáp lá cà với con quái nghe thấy tiếng Đại Quỷ, liền biết tên kia chuẩn bị dùng đại chiêu. Thế là ba chân bốn cẳng đem mình thoát ra ngoài.
Thấy không còn đồng minh trong phạm vi công kích, Đại Quỷ cũng không chần chừ nữa. 1 tay gã bấm ấn quyết, 1 tay chỉ về con quái. Vạn kiếm theo chỉ dẫn trút xuống như mưa hướng về kẻ thù, đem con quỷ đầu rết biến thành con nhím. Không 1 chỗ nào mà không có kiếm cắm vào, Đại Quỷ sau chiêu này cũng không còn tiếp tục t·ấn c·ông nữa.
Mà đã tọa hồi phục, xem ra chiêu ban nãy đã hao tổn rất nhiều khí lực của nó. Bản thân quỷ đầu rết cũng bị trọng thương do chiêu vừa rồi, không phải nó không muốn phản kháng. Mà là âm công nó phát ra ban nãy đã bị Huyền Không dùng phật âm chặn lại, còn khí độc thì bị Đồ Tể cùng Nguyễn Huệ chém bay.
Cho nên mới phải dùng nhục thân chống lấy, may là da nó cũng dầy mới có thể chịu được đòn này. Nếu người chịu đòn là con quỷ khác có lẽ đã hồn siêu phách lạ, bị độ hóa rồi.
Chỉ là dù con quỷ bị trọng thương nhưng chiến lực của nó không hề suy giảm, trái lại còn tăng hơn trước. Tin vui chính là nó không còn triệu hồi mấy thằng đệ ra nữa, làm cho áp lực gây phòng thủ chợt giảm. Làm quân phòng ngự có thể gian thở dốc tổ chức lại đội hình, tiến hành chiếm lại những điểm trọng yếu.
Nguyễn Huệ và Đồ Tể làm sao có thể bỏ qua cơ hội này, 2 tên lại tiếp tục khởi xướng tiến công. Ép con quỷ rời ra khỏi mắt trận, Huyền Không cũng tranh thủ thời gian này hồi phục thương thế [Kim Chung Trạo] có bí kỹ [Liệu Thương Thiên] có thể trị liệu thương thế. Các v·ết t·hương trên người hòa thượng lấy tốc độ nhanh chóng khép lại, ăn thêm đan dược về sau. Kim thân trên người Huyền Không lại quay lại công xuất tối đa.
Mà khi cậu đang hồi phục thương, A Tam cũng đã đến bước cuối cùng của pháp lễ. Đồng hồ bát quái trên bàn đã phát sáng rực rỡ, hơn nữa từ trong ánh sáng còn thể thấy có đồ vật đang dần hiện ra.
''Ồ! Không nghĩ tới Tam thí chủ có thể lập đàng cầu pháp bảo. Chiêu này ngay cả sự phụ cũng không dám tự tin có thể có tác dụng mỗi lần dùng. Tam thí chủ xem ra là một tên gan lớn, hai là đã có danh gạch trong tiên môn...''
Huyền Không cũng là người trong nghề, lập đàng cầu pháp bảo cũng không phải mỗi đạo môn có. Mà tất cả giáo phái tôn giáo đều có chiêu này, chẳng qua là thông qua nhiều cách khác nhau mà thôi.
Nhưng chiêu này không phải lúc nào cũng có tác dụng, bởi pháp bảo là đồ vật của tiên nhân muốn mượn thì phải có quan hệ mới câu thông được. 1 là đệ tử của môn phái ở dân gian do tiên nhân thành lập, cơ mà cũng phải có địa vị ít nhất là tông chủ hoặc trưởng lão mới có thể câu thông mượn được.
Hơn nữa cách này cũng đã xác định trước đồ vật mà bọn hắn sẽ mượn, cho nên thường sẽ để thêm vật có hình dạng tương tự để pháp bảo nhập vào. Chứ không giống như A Tam dùng bát quái trận tập hợp tinh khí tạo ra thân xác tạm thời cho pháp bảo.
Điều này có nghĩa A Tam cũng không xác định được pháp bảo mà cậu nhận được sẽ là gì, cho nên mới không cầm lấy đồ vật để sẵn. Mà muốn xảy ra trường hợp này chỉ 2 cách, 1 là tên này không có xuất thân từ tiên tông hoặc môn phái có xuất phát từ đại tiên nên mới dùng cách này. Nhưng áp dụng điều này lên A Tam là không đúng, do gã có xuất thân tới từ tiên môn hơn nữa còn là 1 trong Bát Đại Gia của đạo giáo, lấy trừ ma là tôn chỉ [Mao Sơn Tông].
Vậy chỉ có thể là trường hợp sau, A Tam không chuẩn bị đồ vật từ trước là do gã đã nhập vào tiên tịch. Được tam tổ nhận vào tiên tông, cho nên việc mượn pháp bảo bây giờ giống như sư đệ bị ăn h·iếp chạy về nhà khóc lóc, sư huynh thấy vậy liền ra mặt bảo kê.
Cho nên pháp bảo cậu nhận được cũng là tùy thuộc vào vị sư huynh nào ra mặt đòi công bằng.
Thực ra là còn 1 lý do khác chính là thằng này quên chuẩn bị sẵn, cơ mà xét đến tên này là 1 người trừ tà chuyên nghiệp. Chuyện này gần như không thể xảy ra được, tại sao Huyền Không biết được chuyện này ư?
Vừa khéo cậu cũng đã được 1 vị phật nhận vào chùa để giảng dạy.
Món pháp bảo nhanh chóng thành hình, 1 cái hồ lô màu đỏ lúc ẩn lúc hiện từ trong ánh sáng hiện ra. Từ hồ lô bắn ra 1 đầu tin tức vào thẳng A Tam, chưa đựng tên cùng cách sử dụng pháp bảo.
Mặc dù gọi là mượn pháp bảo, nhưng thứ này lại giống như mượn thần thông thì hơn. Do pháp bảo mà bọn hắn nhận được cũng chỉ là 1 hóa thân chứa đựng chưa tới 2/10 uy lực thật sự của chính chủ không hơn không kém. Người mượn được nhiều nhất cũng chỉ nghe tới được 7 phần mà thôi, người đó chính là sư phụ của hắn. Đây cũng là thứ mà lão đầu tử luôn luôn tự hào, do bản thân chưa c·hết mà được các sư huynh nể mặt mũi chiếu cố tới vậy.
A Tam khi còn ở tông môn, mỗi ngày đều phải nghe lão đầu từ nói qua 1 lần về chuyện này. Nên là quy trình, cùng cách phát huy tác dụng của thứ này 1 cách tốt nhất cũng được cậu nằm lòng.
Thứ pháp bảo mà cậu mượn được có tên là [Hỏa Hồ Lô] tác dụng giống như tên gọi, hồ lô này chứa đựng 1 loại hỏa diễm tên là [Hiềm Hoàng Viêm] 1 loại lửa chí cương chí dương, ngoại trừ nhiệt độ có thể biến sắt thành nước rồi bốc hơi trong vài giây ra, nó còn có phát ra 1 loại ánh sáng mà khi yêu tà dính phải đều sẽ bốc hơi khỏi thế giới này ngay lập tức. Không có cách nào trở lại được!
Chỉ là uy lực này bản thân chính chủ mới có, còn vật sao chép của A Tam lấy được thì chỉ có khiến cho yêu tà dính phải thực lực giảm xuống mà thôi. Vừa hay đây là thứ cậu cần lúc này, không hề suy nghĩ nhiều A Tam cắn đầu lưỡi phun ra ngụm máu. Xem như ký tên xác nhận lấy đồ, Bình hồ lô cũng ngay lập tức ngưng tụ trở thành vật chất.
A Tam cầm lấy bình hồ lô lao tới chiến trường, miệng tụng pháp quyết ngay lập tức thi triển:
''Mau tránh hết ra!!!!!!"'
Cậu hét lớn 1 tiếng, theo sau là cơn bão lửa khổng lồ từ miệng hồ lô phun ra. Nhiệt độ cùng ánh sáng do ngọn lửa tạo nên làm cho cả chiến trường yên tĩnh trở lại, dù là quỷ hay người đều bị uy thế của ngọn lửa chấn nh·iếp.
Đại Bảo chân run run cầm cập, nhịn lại cơn hoảng sợ cắn răng xuống tay tiêu diệt yêu hồn trước mặt, Sau đó ngồi bệch xuống đất, mặt trắng bệch nhìn cơn bão lửa kia:
''Mẹ bọn thiên tài! Ra tay nghiêm túc đều ghê đến vậy sao...''
Nguyễn Huệ ở 1 bên cảm nhận nhiệt độ từ hỏa diễm, mắt không ngừng phát sáng:
''Không nghĩ tới ra Bắc vào Nam tìm không thấy. Phải mau tranh thủ quan tưởng ra Hiềm Hoàng Viêm mới được. Mao huynh mau tới giúp đệ!!''
Đồ tể nghe thế liền chạy tới gần Nguyễn Huệ, biết được ý đồ của cậu liền vỗ ngực đảm bảo sẽ không để ra chuyện gì. Nguyễn Huệ nghe thế liền lâm vào nhập định.
''Grào...grafo...''
Yêu quỷ bị dị hỏa chấn áp không có 1 tia phản kháng, chỉ có thể vô lực chống cự. Cuối cùng là bị thiêu đến cơ thể thành than, nguyên hồn b·ị đ·ánh cho còn 1 nữa sắp trở thành mây khói. Tranh thủ Hoàng Viêm còn có tác dụng che dấu hiện trường bên trong, A Tam liền sử dụng khí linh của mình triệu hồi tới 1 con rối gỗ khổng lồ màu xanh.
Con rối có ngoại hình là 1 người phụ nữ có 6 con mắt, ba mặt, 8 cánh tay mà mỗi đầu đều gắn liền với 1 sợi dây, khí linh chỉ vừa xuất hiện với phần thân trên mà đã khiến cho không khí xung quanh vặn vẹo cuối cùng là biến mất hóa thành môi trường kính khí. May Hoàng Viêm là phàm hỏa không theo lẽ thường, cho nên có không khí hay không thì thứ này vẫn đốt đến khi pháp lực hao hết.
''Phải nhanh chóng hoàn thành!!!'' A Tam vội vàng lập tức thao túng khí linh đem phần linh hồn còn sót lại của con yêu quái chế tác thành con rối, đây là 1 trong những kỹ năng của anh. Khí linh của A Tam có thể miễn nhiễm với tất cả mọi thứ, làm tất cả vật chất biến mất khỏi xung quanh nó. Ngay cả không khí cũng là như vậy, mà chiêu thức này A Tam còn khống chế nên 1 khi sử dụng liền không phân địch ta.
1 khả năng khác của nó còn chính là biến các linh hồn yêu quỷ trở thành rối con dưới quyền điều khiển của nó. Chỉ là thực lực rối con phải thấp hơn khí linh nếu không sẽ bị phản phệ. Quỷ đầu rết đều b·ị đ·ánh cho sắp hồn phi phách tán, nếu nó còn có thể phản kháng được vậy thì cậu liền gọi nó là cha.
Trong vài phút trước khi Hoàng Viêm bị dập tắt, A Tam thành công đem quỷ đều rết biến thành con rối. Cậu vội đem nó thu nhập lại vào túi không gian của mình, đây là 1 trong những át chủ bài của cậu. Trừ khi đến đường cùng, bằng không thì A Tam sẽ giữ lại chiêu này đến c·hết mới thôi,