Chương 50: Chính Đạo tập hợp. (1)
Giải quyết xong con quỷ ở chợ, tất cả mọi người được 1 phen thở phào nhẹ nhõm.
A Tam thu được lá bài tẩy mới liền vui vẻ nằm ngủ th·iếp đi, chiêu vừa rồi cũng hao tốn không ít linh khí của anh. Trước đó tiêu hao không ít dựng tế đài mượn pháp bảo nên linh khí của anh từ chạm đáy trở thành còn cái nịt.
Nguyễn Huệ thở hỗn hển tay vẫn cầm chặt đại đao nhìn chằm chằm bên ngoài. Dù bọn hắn đã giải quyết xong yêu trong chợ, nhưng bên ngoài vẫn còn kha khá thứ cần phải làm.
Chuyện vui duy nhất là giờ đây người dân trong thành đã tìm ra được nơi ẩn nấp, không cần phải cầm v·ũ k·hí hi sinh mạng sống 1 cách vô ích nữa.
Đồ Tể cũng có cùng suy nghĩ với Nguyễn Huệ, cho nên 2 người vừa nghỉ ngơi 1 chút liền đã đứng dậy đi ra ngoài trợ chiến. Ngay gần tới Nguyễn Huệ cũng bắt lấy Tiểu Long, người đang là chỉ huy khu vực tạm thời.
''Nơi này sẽ biến thành khu y tế cùng trại tị nạn, mau chuẩn bị đi ta và đồ tể sẽ ra ngoài quan sát tình hình.''
Long nhỏ nghe thế liền ngay lập tức bắt tay vào việc, bọn hắn vẫn còn 1 nhóm q·uân đ·ội cùng người gác đêm xung sức cho nên việc bố trí chỗ ở không mất bao lâu liền hoàn thành.
Nhóm của Long đang chữa trị 1 nhóm dân quân liền nghe được thông báo, cậu thở phào nhẹ nhõm khi biết nơi này đã an toàn trở lại. Sau khi hoàn thành uốn thẳng lại xương cho 1 người phụ nữ trong đoàn. Long liền đem theo bé Hà chạy trở về trụ sở, về tới nơi cậu liền biết được tình hình trước mắt.
Bên ngoài có thể nói là quần ma loạn vũ, cũng may là tình huống này không kéo dài lâu. Thành Chủ đã trở về cùng với viện binh, chiến cuộc nhanh chóng được cân bằng lại. Thành chủ là người đánh hăng nhất, dù sao nhà của mình bị người động thì ai chả điên.
Mà lực lượng hỗ trợ mang về cũng cực kỳ chất lượng, ngoại trừ 2 trong Ngũ Thống của phật giáo ra còn có tinh anh từ các môn phái tới. Người dẫn đoàn còn là 1 vị hoà thượng tu vi Đại Tông Sư, vừa là chú ruột cũng là người dẫn đạo của Huyền Chân vào phật pháp.
À đúng rồi, anh trai của Nguyễn Huệ, Nguyễn Lữ cũng đã tới tới. Người này còn đang dẫn theo binh lính đối chọi với đám giặc c·ướp ngoài rìa thành đảm bảo không có 1 ai thoát khỏi nơi này.
Long lại 1 lần nữa đảm nhiệm vai trò lính y tế trên chiến trường, chỉ là lần này chỉ có mình cậu ra ngoài mà thôi. Bé Hà cùng Mực đều ở lại trong loanh trại cùng với Vũ Cường, người đã tỉnh lại nhưng vẫn nằm trên giường bệnh cần người chăm sóc.
Bổ sung trang bị xong cậu lại 1 lần nữa lên đường, bé Hà nhìn thấy bóng lưng cậu đi thì im lặng không nói 1 lời.
''Thằng nhỏi đấy sẽ quay trở lại thôi, khục...khục...đừng lo lắng quá...'' Anh Cường nằm trên giường bệnh nhìn cặp anh em này chia xa nhau, trong lòng cảm thấy có chút khó chịu. Nên là mở miệng an ủi cô bé.
''Ừm....''
..............
Ở Kim Thành lúc này,
''Dcm mày! Lão chột, mọi hôm đều trốn chui tr·ốn l·ũi không dám gặp bọn ta. Nay ăn phải thứ gì mà dám đem đám thuộc hạ của mày tới đánh nhà tao??''
Thành chủ vừa nói vừa cười, chẳng qua nụ cười của ông còn mang theo chút sát ý. Tay y đang bóp chặt lấy cổ 1 tên thuộc hạ của Xà thù, kẻ này ra sức phảng kháng nhưng đã bị uy áp từ Thành Chủ phát ra không chế lại.
Bị cầm lấy như 1 món đồ không thể làm gì ngoài dùng ánh mắt muốn ăn tươi nuốt sống nhìn thành chủ. Kết cục của gã chính là biến thành 1 ngọn đuốc sống dùng để chăm thuốc súng.
''Rầm...rầm....''
1 tên tuyệt thế cao thủ cứ như vậy bị người ta biến thành mòi lửa châm pháo t·ấn c·ông đồng đội của chính mình. Người bị gọi là lão chột kia lúc này đã giận tím mặt, nhưng bản thân y đang bị vây công bởi 4 tên tông sư làm sao có thời gian trả lời.
''Đáng c·hết Bách Quỷ Tông..đáng c·hết Kim Thành... chúng ta không c·hết không thôi...''
Gã muốn thét lớn 1 tiếng, cơ mà mỗi khi miệng vừa mở lại bị 1 đám ong từ trên không hạ xuống với mong muốn chui vào bên trong gã. Làm tên chột phải vội vàng ngậm miệng cùng đem đám côn trùng này đánh bay.
''Ồ lão chột định nói gì sao? Sao không nói đi..''
1 Thư sinh với thân hình nhợt nhạt, ánh mắt lờ đờ với vầng thâm thấy rõ, đang cười nói chọc ghẹo tên chột. Lão chột không nghĩ tới gã b·ị đ·ánh giá thấp tới vậy, ngay cả 1 con chuột chưa vào tông sư lại dám buôn lời trêu chọc.
Gã chột vốn không phải người hiền lành gì, hắn là đà chủ của tổ chức Xà Thủ đóng đô ở đây. Cũng là 1 trong những người chỉ huy chiến dịch đồ sát dân thường tại vùng đất này, kể từ khi kế hoạch lợi dụng phân thân của Thập Nhị Tử Địa chế tạo nghĩ lễ cúng cho Tử Xà Vương bị phát hiện.
Tổ chức của hắn liền b·ị đ·ánh phá khắp nơi, ngay cả tổ đàn cũng bị tìm ra. Khỏi phải nói khoảng thời gian này bọn hắn khổ tới mức nào, bị truy lùng săn g·iết khắp nơi.
Theo lý mà nói bọn hắn phải tiếp tục ẩn nấp chờ khoảng thời gian này trôi qua rồi mới ngoi đầu lên tiếp, nhưng mà có 1 thông tin đã khiến kế hoạch này dừng lại. Đó chính là vị trí của vị thần từ Hầm Ngục Đói Khát đã được tìm ra, nó nằm ngay dưới cái thành trì này. Ngay khi xác nhận thông tin là sự thật, thì khỏi nói tổng bộ của bọn hắn giống như uống thuốc phát dục, trở nên kích động không tả nổi.
Lệnh cho hắn tìm mọi cách phá thành đồ sát dân bên trong để làm vật liệu hiến tế, bản thân tổng bộ cũng sẽ phái người tới phối hợp.
Chỉ là mọi thứ không xuôn sẻ như bọn hắn mong đợi, thông tin hạ lạc của cổ thân thể kia không chỉ mỗi Xà Thủ nắm được mà còn có 2 bên khác. Hơn nữa 2 thế lực này cũng không hề thua kém gì bọn hắn, thậm chí là mạnh hơn không ít.
1 cái chính là tử thù của Mao Sơn, 1 trong Cửu Tà [Bách Quỷ Tông] 1 cái khác đến từ Đạo Mộ Ngũ Phái [Cương Sơn Thái Bảo].
Đã đánh không lại vậy liền nhập bọn Xà Thủ nhanh chóng cùng 2 tổ chức này thành lập liên minh với ý đồ đào mộ của Vị thần kia. Mọi việc ban đầu diễn ra vẫn rất suôn sẽ, Bách Quỷ Tông cùng Xà Thủ đảm nhiệm thu hút chú ý tạo cơ hội cho Cương Sơn đào mộ.
Theo như đà chủ Cương Sơn tính toán, ngôi mộ tọa lạc ngay dưới ngục giam của quan phủ. Muốn đem mấy tên kia dụ ra ngoài không hề dễ, bởi vì kế hoạch bọn hắn đã bị phát hiện cho nên mỗi hành động của bọn hắn đề sẽ bị soi xét rất kỹ.
Chính lúc đang tìm cách phá cục, thì người của Bách Quỷ Tông liền đưa ra ý kiến đem quân phối hợp với thuật triệu quỷ của bọn hắn tiến đánh Kim Thành, làm những tên bên đó phải đưa người ra đối ứng.
Kế hoạch nhanh chóng dược duyệt và tiến hành, mọi thứ đều đã đạt như mong muốn. Lực lượng nòng cốt bị mang ra ngoài, đám Cương Sơn cũng thành công đào ra mộ huyệt của Thần. Tiếp đến chỉ cần chạy vào vơ vét là xong, mọi thứ đều sẽ không tốn quá 4 tiếng. Thế nhưng tưởng chừng mọi thứ sẽ cứ như vậy cho tới lúc kết thúc, bên bọn hắn bị tuột xích.
Bách Quỷ Tông bên trong xuất hiện lục đục nội bộ, tên tông sư đảm nhiệm chỉ huy lần này bị người đánh lén. Thần hồn bị Ngũ Quỷ trong nội tạng ăn sạch, bản thân trở thành lệ quỷ nhập vào thân xác trong khu chợ. Việc này dẫn đến tế đàn điều khiển lũ yêu ma bị phá, bọn quỷ cũng không còn trong sự điều khiên nữa mà t·ấn c·ông loạn cả lên không phân địch ta.
Đám Cương Sơn do đang mãi mê đào mộ nên không nắm được tình hình bên ngoài, thế là bị tên phản đồ kia lừa làm thịt trở thành vật hiến tế cho bầy quỷ. Tổ chức Xà thủ của bọn hắn thì trở thành cái bịa ngắm, bị đám người chính đạo đè đầu chém g·iết.
Chính hắn cũng bị lọt vào chính đạo vây công, hắn dự định đem chuyện này truyền tới bên kia để tên phản đồ không đạt được mục đích. Cơ mà hắn liền phát hiện ra 1 sự thật kinh hoàng.
4 tên tông sư cùng thư sinh đang bao vây hắn, là đồng bọn của tên phản đồ kia. Bọn hắn đã bị người ta tính kế, tất cả chuyện này đều đã là 1 kế hoạch định trước. Chính Ma đều chỉ là dụng cụ của đám người đó.