Chương 48: Mao Sơn hàng quỷ, A Tam lộ thần uy (5)
''Y binh! Y binh đâu! Mau tới cứu người!!!''
Tên lính hét lớn trong khi đang cầm máu cho đồng bạn, người b·ị t·hương nhìn còn rất trẻ giống như chỉ mới 20. Đôi mắt cậu bạn không hề che giấu sự sợ hãi của bản thân trước c·ái c·hết, tay cậu run rẩy đưa lên. Miệng cậu tràn đầy máu nhưng vẫn gắng gượng nói ra từng chữ:
''Nhớ về....nói....nói với mẹ tôi....thằng hiếu...hiếu...không về ăn tết được....''
''Mẹ mày câm cái mồm vào! Y binh! Y binh đâu!!!!!!''
Tên đồng bạn không chịu được mà thét lớn, bất chấp tiếng kêu của cậu đã đá động tới lũ yêu ma xung quanh. Chúng nó bắt đầu tràn về phía cậu, mà không may thay nơi 2 người bọn họ đang ở lại không có nhiều người.
''C·hết tiệt! Mau rút về sau!!''
Người chỉ huy tiểu đội này thấy tình thế không ổn, liền ngay lập tức hạ lệnh rút lui. Cùng lúc anh chàng từ trên người lấy xuống 1 lá bùa màu xanh lá cây, tay nhỏ máu làm mực viết lên lá bùa.
''Thiên địa vô cực, càn khôn tá pháp''
Lá bùa ném trên không tự động bốc chảy hóa thành nhiều đâu dây xích lao tới những con yêu quái kia dự định đem bọn nó trói lại, đám yêu quỷ kia nhìn thấy dây xích lợi hại liền sợ hãi lùi bước. Nhưng mà phía sau bọn nó liền truyền đến 1 tiếng rống:
''Grào..cút ra hết để lão tôn ta tới...''
1 con vượn xám với cái đầu biến dị, vầng tráng bị bép di cùng lõm xuống giống như cái đĩa trong khi từ mũi trở xuống lại dài như mặt ngưa. Nó có tổng cộng 6 chi, 2 sau cùng 4 chi trước hơn nữa từ sau lưng nó còn mọc ra mấy cái chân nhện giúp nó di chuyển dễ dàng trên không.
Con khỉ hét lớn 1 tiếng, âm công từ nó phát ra làm chế trụ mấy cái dây xích. Đội trưởng thấy vậy cũng sợ trừng mắt, bởi mấy đầu dây xích kia có thể trót chặt 1 tên nhị phẩm định phong cho dù là đối phương có tự bạo đi nữa. Vậy mà con khỉ kia chỉ cần hú lên 1 tiếng liền đã có thể định trụ mấy đầu dây xích này, thực lực của nó chẳng lẽ.
Nghĩ tới đây mồ hôi trên người đội trưởng đổ như mưa, ban đầu còn tính mang theo người b·ị t·hương rời khỏi mới dùng át chủ bài. Bây giờ thì đừng nói đến mang thương binh rời đi, trong số bọn hắn 1 ai có thể rời khỏi nơi này hay không mới là vấn đề.
''Mẹ kiếp! Lão tử liều với bọn bây.''
1 người đàn ông có bộ dáng lôi thôi, mặt đầy râu để xuề xòa không cạo, để ngực trần không mang theo áo giáp, tay cầm xong rìu. Mặt hắn lúc này đã đỏ bừng, trán nổi gân xanh do tức giận tột độ, gã không thèm đếm xỉa tới chuyện sống c·hết của mình nữa mà lao đầu về trước.
Đây đã là cửu tử nhất sinh, nào có thời gian cho bọn hắn suy nghĩ, 1 là liều tìm đường sống 2 là chấp nhận c·ái c·hết. Nên chọn cái nào thì không cần ai tới dạy bọn hắn nữa, cho nên những người còn lại trong đội cũng cầm lên v·ũ k·hí cùng người đàn ông kia lao về phía trước.
''Hừ! Đã bọn bây muốn c·hết vậy thì đừng trách..''
Nói rồi con vượn trắng gào lên 1 tiếng, cái miệng của nó nứt ra thành 4 phần rồi nằm bẹp xuống giống như bông hoa nở rộ. Đòn âm công lao tới người đàn ông cầm rìu lúc trước, đội trưởng chạy theo phía sau thấy vậy liền từ trong người ném ra 1 cái la bàn bát quái.
Miệng tụng chú kích hoạt tạo ra tấm khiên thay người đàn ông đỡ đòn.
''Rầm!!!''
Vừa v·a c·hạm với đòn âm công tấm khiên liền ngay lập tức vỡ vụng, la bàn bát quái cũng là nối gót theo sau. Nhưng mặt tích cực là nó đã cau đủ thời gian để người đàn ông cùng tên đội trưởng tiếp cận gần với hầu yêu.
Người đàn ông hét lớn 1 tiếng, song rìu trên tay trở nên đỏ hồng như than lửa chém ra 1 cơn sóng lửa lao về phía con khỉ. Hình thức thì ghê gớm đấy nhưng uy lực chả có bao nhiêu, hầu yêu chỉ dùng 1 tay đã đem cơn sóng cùng tác nhân gây ra đánh bay ra ngoài.
Đội trưởng cùng những người khác thì dựa vào đồng đội mở đường lao tới,
''Thiên địa vô cực, càn khôn tá pháp''
Đội trưởng cắn máu đầu lưỡi đem chúng nhỏ lên những tấm bùa, bỏ chúng vào mồm, tay cầm quyển trục tụng niệm chú pháp.
''Bọn bây chỉ có 1 câu dùng miết không chán sao??''
Hầu yêu nghe được lời tụng niệm nào dám để đội trưởng kết thành, nó đem 6 chi vỗ vào nhau tạo nên âm vang khổng lồ. Nhóm lính kia vừa nghe thấy liền trở nên b·ất t·ỉnh, chỉ còn vài có ý chí mạnh thì thở dốc đổ gục xuống đất.
Đội trưởng thì dù trên người đã đổ mồ hôi như suối, anh là người ở gần nhất trước đòn âm công kia. Lục phủ ngũ tạng của anh đều đã b·ị đ·ánh cho lộn xộn, bây giờ anh còn có thể đứng được thuần túy là dùng ý trí chống lên.
Ấn chú cũng được hoàn thành, 1 đầu chim lửa từ người đội trưởng xuất hiện.
''Hí!!!!''
Nó rít lên 1 tiếng rồi lao thẳng vào phía con hầu yêu.
''Cái dm!!''
Hầu yêu cảm nhận được uy h·iếp từ chim lửa liền biết mình mắc sai lầm, nó muốn vãng hồi tình huống bằng cách nhanh chóng g·iết c·hết đầu chim kia. Nhưng cố gắng của nó trở thành vô ích, chim lửa vừa tới gần hầu yêu liền tự bạo hóa thành biển lửa đem nó cùng thuộc hạ dưới trướng hóa thành 1 đống thịt nướng.
''Khục...''
Đội trưởng nhìn thấy tình huống ổn định liền quỳ xuống đất, máu liên tục từ trong miệng không ngừng tuôn ra như suối nhuộm đỏ cả mặt đất phía dưới.
Mấy tên đội viên thấy vậy liền chạy tới gần.
''Mau lấy thuốc..''
''Thuốc dùng hết rồi..''
''Bùa trị thương đâu..''
''Cũng hết rồi...''
''Mẹ không biết vẽ bùa mới sao?''
''Nhóm chúng ta không ai biết vẽ.''
''.....'' Tên đội viên bổng chốc chìm vào tuyệt vọng, nhóm bọn hắn 10 người bây giờ chỉ còn 5. 3 người b·ị t·hương 2 người vong, trận chiến vẫn chưa chấm dứt. Cho dù bọn hắn có trở về căn cứ thì cũng sẽ phải ngay lập tức quay lại tuyền tuyến, bây giờ đã không có chỗ nào an toàn.
Bây giờ còn mất đi người lãnh đạo, nhóm bọn hắn chắc chắn sẽ bị chia ra đưa tới những nhóm khác. Không có người quen không có bảo đoàn, bọn hắn chắc chắn sẽ bị đưa lên đầu làm mồi dụ bọn quái. Đó là không còn đường sống a....
''Chúng ta nên làm gì bây giờ!!!'' 1 tên không chịu được mà sụp đổ quỳ xuống đất ôm đầu, khóc rống...
Đội trưởng muốn khuyên mọi người mạnh mẽ lên, nhưng khổ nổi bây giờ anh còn thở không ra hơi. Chứ đừng bàn tới sức đâu mà nói chuyện, tâm trí anh bắt đầu trở nên chậm chạp, khung cảnh xung quanh càng ngày càng mờ dần.
''Đây là kết thúc rồi sao....nếu đây là số phận thì cứ để nó vậy đi...xuống dưới tìm diêm vương là quỷ sai vậy...công đức mình trữ cũng nhiều chắc đủ để làm...''
Anh cảm thấy xung quanh đang trở nên lạnh dần, tiếng than khóc của đồng đội cũng càng lúc càng nhỏ. Tưởng chừng đây đã là chấm hết, thì đột nhiên có 1 nguồn năng lượng ấm áp chảy vào trong anh.
''Hà chuẩn bị thuốc, dựa theo công thức số 2 mà làm. Thằng Mực coi chừng xung quanh..''
''Đã rõ a hai!''
''Gâu!!''
Long nhìn người đội trưởng bị trọng thương, mặt không khỏi nghiêm nghị. Thương thế người này so với 2 người trước nặng hơn rất nhiều, lục phủ ngũ tạng đều b·ị đ·ánh cho r·ối l·oạn, hơn nữa thân thể còn bị nhiễm quỷ khí. Cho dù cứu sống thì cũng phải nằm trên giường ít nhất nữa năm, đừng nghĩ tới việc tiếp tục hành nghề.
Nhưng điều kiện là phải qua con trăng này, nghĩ thế Long cũng không chần chừ nữa. Cậu lấy 1 lá bùa màu xanh lá đắp lên trước bụng đội trưởng, tay nhỏ máu làm mực viết lên.
Đây là phù chú chữa thương nằm ở [Trung Cấp Thuật Pháp] trong giảng dạy của Trấn Yêu Ti. Bình thường đều phải có địa vị cao như Tiểu Long, Vũ Cường hoặc nhân viên lâu năm như Đại Bảo mới có thể tiếp xúc.
Nhưng Long đi ngược quá trình, cậu dựa vào quan hệ để học được chiêu này. Đừng quên bây giờ cậu đã được mọi người xem là Tứ đương gia của nhà Tây Sơn, mà Trấn Ma Ti hiện tại là do ai đứng đầu?
Ngươi bảo Nguyễn Nhạc là đang lợi dụng chức vụ, quyền hạn? Vậy ngươi thay hắn trả tiền duy trì tất cả hoạt động của Trấn Ma Ti đi, triều đình không đưa 1 đồng lương nào. Hắn tại sao vẫn phải sống c·hết bám víu vào cái tổ chức đó chứ, Trấn Ma Ti ngoại trừ cái truyền thừa lâu đời đó thì còn có thể dùng làm gì?
Quan lại trong triều đa số đều mong tiêu diệt bọn hắn, hoàng thượng cũng mong như vậy, nếu không phải Thập Nhị Tử Địa là cái đao gác trên đầu đe dọa tồn vong bọn hắn. Thì triều đình đã tìm đại 1 cái tội mà đem tất cả tống vào lao ngục, đem truyền thừa Trấn Ma Ti chiếm làm của riêng rồi.
Không phải chỉ có Trấn Ma Ti ở nước Hậu Lê, mà các quốc gia lận cận ít nhiều đều là như vậy. Bọn hắn luôn có suy nghĩ Trấn Ma Ti có khả năng gì mà vượt quyền bọn hắn, nói là phòng chống Thập Nhị Tử Địa nhưng có làm được cái khỉ gì ngoài việc dùng mấy món linh dị chống linh dị.
Bọn hắn cũng có thể làm được như vậy cần gì đám người kia, chẳng qua Trấn Ma Ti như được ông trời phù hộ. Mỗi 1 đời đều có nhân tài, ngay khi Trấn Ma Ti lâm vào cảnh bị tận diệt đều sẽ xuất hiện 1 người ngăn cơn sống dữ, trọng trấn thế lực đem nó quay trở lại thời hoàng kim trong khoảng thời gian ngắn rồi lại tiếp tục quay về chu kì buôn.
Long có cái ô dù lớn tới vậy thì cậu muốn làm gì chẳng được, nên là chiêu này cậu búng tay 1 cái liền có người đưa tới cho học. Chiêu này cũng không phải dạng vừa, rất khó học đặc biệt là phần niệm chú.
Gặp thằng nhỏ cũng chưa có đụng vào chú pháp nào dài như này, nên nó liền đem người dạy pháp cùng mấy tên đạo sĩ khác lát mắt khi chỉ dùng 20 phút liền học xong tất cả. Và dùng 15 phút để vẽ ra được lá bùa chữa thương hoàn chỉnh đầu tiên.
Phải biết 1 tên đạo sĩ muốn học chú này cũng phải có cấp bậc phương sĩ mới học được. Mà học cũng phải tính bằng tháng hoặc năm, thời gian làm ra lá bùa đầu tiên nhanh nhất mà bọn hắn biết được là trong 1 tháng. Người kia bây giờ chính là 1 vị thiên sư, tông chủ của phái Bạch Mã đồn chú ở 1 ngọn núi gần đây.
Mà thằng nhóc này dùng chưa tới nữa ngày liền đã học xong hơn nữa còn vẽ ra được. Trong thời gian ngắn Long đã khiến mọi người lâm vào hoài nghi bản thân, phải đợi đến khi tiếng pháo nổ cùng tiếng chém g·iết đem bọn hắn kéo về hiện thực đám người mới có thể khó khăn chấp nhận.
Sau đó Long được đưa vào đội y binh, cậu được trang bị các vật dụng cần thiết được thực hiện công việc. Nhận thấy không còn nơi nào an toàn, Long liền đem bé Hà cùn Mực đi theo mình. Cậu muốn 2 đứa này toàn mạng trở về, hơn nữa tình hình nguy cấp nên Long cũng phải thỉnh cha mẹ bé Hà hỗ trợ công việc.
Bé Hà phụ trách đem thấy dược liệu từ hòm thuốc bỏ vào bình theo công thức ghi sẵn, đối với trí thông minh bẩm sinh thì việc này không làm khó được con bé. Mực thì đảm nhiệm đánh hơi quan sát, con chó này mặc dù chưa thành yêu nhưng cũng đã sinh ra chút linh tính. Cộng với cái mũi thính cùng bản năng n·hạy c·ảm với tà khí, Mực đóng vai trò là cái đài cảnh báo. 1 khi xuất hiện khả nghi liền đánh động cho bảo vệ.
Hay cha mẹ của bé hà, 2 người bọn họ sau khi được bồi bổ bởi đồ ăn do Long cúng cũng đã khôi phục lại tu vi ban đầu, đồng thời còn giờ vào cái ô dù của Long mà học được công pháp cùng thuật pháp dành cho quỷ tu. Hiển nhiên là 2 người bọn họ phải lập giao ước với rất nhiều điều khoản với Trấn Ma Ti, cơ mà điều đó không là gì đối với cha mẹ bé Hà.
Chỉ cần ở bên con gái, dù là người hay quỷ đối với bọn hắn không quan trọng. Bây giờ thực lực của 2 người cũng đã đề thăng, cha bé hà khi còn sống là nữa bước tuyệt thế. Nay đã cùng vợ mình vượt qua ngưỡng cửa này thành công trở thành quỷ tu với tu vi tuyệt thế (2 người hợp 1) mẹ bé hà thì từ quỷ tu chỉ có sức chiến đấu hơn ngũ phẩm võ phu 1 chút.
Giờ thì đã có tu vi nhị phẩm, hơn nữa còn được chồng chỉ dạy chiến đấu cho nên thực lực cô phát huy có thể lên tới nhất phẩm sơ kỳ. Có lực lượng bảo vệ như này, tổ đội của Long không ngần ngại chạy tới những điểm nóng của chiến trường. Thành công cứu sống rất nhiều sinh mạng, trong 4 tiếng vừa rồi số ca c·ấp c·ứu của bọn hắn đã gần lên tới trăm.
Tích đức phải gọi là công đức vô lượng, cơ mà sự cố gắng của bọn hắn như muối bỏ biển khi mà cấp độ chiến trường cứ liên tục đề thăng. 4 tiếng vừa rồi không chỉ có ở bên trong mà bên ngoài thành cũng đã liên tục nâng lên.
Từ tuyệt thế cất lên tông sư, từ tông sư cất lên đại tông sư. Thương vong thì cứ theo như vậy mà tăng theo cấp số nhân, nếu không phải Nguyễn Huệ, Đồ Tể mang theo lực lượng tinh nhuệ về kịp ứng cứu. Thì có khi quân đồn trú ở khu trợ đã thất thủ từ lâu, cơ mà như vậy cũng không có nghĩa là bọn hắn đang thắng thế mà có thể xem như kéo dài hơi tàn.
Đem 6 lá bùa dán đầy trên người tên đội trưởng, Long liền niệm chú thanh tẩy tà khí trên người y cùng với đó là ổn định lại lục phủ ngũ tạng của gã. Tiếp đến cầm lấy bình thuốc đã được đổ đầy dược liệu của Hà, Long ngay lập tức đổ nước bắt lửa lên nấu.
''Rầm..rầm..mẹ nó mấy thằng rác rưởi dám chơi ông mày..''
Hầu yêu từ đống xác c·hết trồi dậy, cả người nó tràn đầy vết cháy xém hiển nhiên đòn vừa rồi đã làm nó b·ị t·hương nặng. Nhưng cơn giận dữ đã giúp nó có thể di chuyển được, nhìn thấy tên gây ra đang được người khác chữa trị.
Nó liền hung ác tiếp tục hấp thu năng lượng tiêu cực từ chủ Quỷ, mất đi lý trí mà lao vào t·ấn c·ông nhóm tiểu đội kia. 5 người còn có khả năng hành động thấy vậy liền vội vàng cầm lên v·ũ k·hí chuẩn bị chiến đấu tiến hành ngăn chặn, Long trước khi tới đây không chỉ cứu mỗi đội trưởng mà còn đem 2 người đồng đội khác của bọn hắn cứu chửa thành công. 2 tên kia bây giờ còn đang nằm nghĩ ngơi bên cạnh, ngủ rất ngon lành. Ngay cả tiếng thét chói tai của Hầu yêu cũng không thể đem bọn hắn tỉnh lại.
''Chia ra hành động, tao tới trước câu chút thời gian. Bọn bây nhớ bảo vệ y sĩ đừng để cậu ta xảy ra vấn đề, bắt đầu...''
Người già nhất trong nhóm đứng ra lãnh đạo đoàn người, vừa bàn giao sơ qua ông ấy cũng liền hành động. Cầm lấy 8 tờ bùa máu vàng ném lên không, ông tay liền cầm lấy cây côn lao tới đối cứng với yêu quái.
''Cố lên mọi người! Đừng có c·hết nha..''
Bé Hà ôm cổ con Mực đứng ném tủ thuốc, lấy hết dũng khí mà hét lên cổ vũ. Đây cũng không phải lần đầu con bé nhìn thấy cảnh này, nhưng nhìn nhiều là 1 chuyện làm quen được hay không là chuyện khác. Mặc dù thông minh từ nhỏ, hơn nữa cũng trải qua dân gian ấm lạnh, nhưng tâm trí của bé Hà vẫn là 1 mảnh tươi sáng. Con bé mặc dù thế đạo này đã hỏng tới cực hạn, người tốt rất ít do đa số đều đã nhập nấm mồ, người xấu thì tồn tại rất nhiều trên dân gian.
Nhưng con bé không muốn bản thân trở thành người như thế, ngoại trừ tiêu diệt kẻ thủ ác đã hại gia đình cô bé ra cùng những kẻ muốn hại con bé ra. Thì Hà rất ít khi muốn dùng vũ lực để nói chuyện với người khác, chỉ khi bất đắc dĩ thì Hà chỉ có thể gọi người hoặc thả Mực cho người kia 1 bài học mà thôi.
''Gâu..gâu...'' Con Mực điếc không sợ súng, không biết được con yêu quái trước mặt có thể g·iết nó chỉ bằng cái búng tay. Liền sủa inh ỏi vang vọng khắp nơi, liều mạng mà sủa.
Long ở 1 bên giống lão tăng nhập định, 2 mắt chưa bao giờ rời đi bình thuốc. Tình huống chiến đấu bên kia càng lúc càng tệ, mặc dù chưa có ai b·ị t·hương nghiêm trọng như 5 người đều đã đuối sức sau khi chiến đấu liên tục. May là con hầu yêu kia b·ị t·hương thực lực cũng tụt giảm rất nhiều, cho dù có nhập ma bù lại nhưng cũng không khôi phục được bao nhiêu.
''phè..phè...'' Tình huống ngàn cân treo sợi tóc không diễn ra, Long đem bình thuốc vừa đun sôi bỏ thẳng vào miệng đội trưởng mà không lo làm hắn bị phỏng. Nhị phẩm trung kỳ cơ thể đã đủ cứng để chịu đao kiếm chém vào, 1 ít nước nóng như này thì nhằm nhò gì.
Cho uống thuốc cùng check tổng quan cơ thể tên đội trưởng về sau, xác định gã qua cơn nguy kịch. Long liền không trần chừ triệu hồi cha mẹ bé Hà, 2 người này vừa xuất hiện liền không nói 1 lời nhập lại với nhau thành 1, lấy tu vi tuyệt thế cao thủ nhất kích tất xác hầu yêu. À không là đem hầu yêu đánh phế rồi mang nó ném trở về Long.
Đối mặt với con yêu quỷ hơi thở mỏng manh này, Long cũng không chần chừ mà dùng dao chém 1 phát đưa nó xuống địa phủ. Trong đầu cậu lập tức xuất hiện 1 môn võ công cùng món ăn, gác lại mấy thứ này Long liền làm hành động mà khi còn ở thung lũng cậu hay làm.
Đó chính là ăn tươi nuốt sống con vật mình vừa g·iết, đem óc của nó đào ra. Long không hề để tâm khuôn mặt sợ hãi của mọi người mà ăn sống thứ này, gen quỷ trong cậu hấp thụ năng lượng từ nó liền ngay lập tức hoạt động đem cơ thể cậu đề thăng trả lại.
Bây giờ thực lực của Long đã không còn ở Tứ phẩm mà là Tam phẩm, cậu đạt được cảnh giới này chỉ vừa mới 2 tiếng trước thôi. Đem phần quý giá của con quỷ ăn sống về sau, Long liền thuận nước đẩy thuyền đột phá Tam phẩm mà không gặp 1 chút ngăn cản.
Nhận thấy bản thân không còn việc gì ở đây, Long liền thu dọn hành lý đem Hà để lên tủ thuốc sau lưng, Mực để trước ngực. 2 vợ chồng Hà hóa thành vòng tay cậu liền rời khỏi nơi này chạy đi nơi khác. Không hề để lại danh tính cho đám người kia, mà những người kia chỉ có thể trơ mắt nhìn Long chạy đi mà không kịp cảm ơn.
''Còn đứng đó làm gì mau đem 3 tên này về căn cứ, thằng bé kia nhỏ tuổi như vậy chắc chắn là 1 thiên tài. Chỉ cần về trụ sở hỏi liền tìm ra được, không cần lo lắng.''
Người già nhất trong nhóm nói ra suy đoán của ông, trên người đã dìu lấy đội trưởng. tên lính người mới kia cũng thở dài 1 hơi nhìn lấy đồng bạn ngủ ngon lành dưới đất, hắn thì thầm nói:
''Bây giờ mày có thể về ăn tết với nhà rồi!!''
---------------------
Tôi tính viết xong trận hôm nay trong chương này luôn mà càng viết thấy chữ càng nhiều, viết éo nỗi nữa nên mạn phép tiếp tục tách ra thêm 1 chương hứa end trận này ở chương sau =]]]]]]