Chương 39: Thành trì nháo quỷ
A Tam cầm trên tay khẩu súng ưa thích không rời, vừa đi vừa nói:
''Nhỏ Hà món quà này nặng quá, anh không dám nhận không được. Em muốn cái gì thì nói đi, tin anh đi anh là tuyệt thế cao thủ đấy. Không có chuyện gì mà anh không làm được.''
Nhỏ Hà thấy thế liền thu lại vẽ mặt ngây thơ lúc trước, nhìn thẳng vào A Tam từ trên xuống dưới. Cuối cùng mở miệng trong khuôn mặt ngốc trệ của anh:
''Anh trai à mặc dù không muốn làm anh buồn, nhưng ngoại trừ 1 thân thực lực tuyệt thế ra thì anh còn có thể cho em cái gì khác chứ?''
''Hả?''
''Nhìn anh đi, 500 đồng vàng còn không thể lấy ra được.. quỷ nghèo!!''
''Hả? Nhóc...nhóc là ai...bé Hà đâu có nói đạo lý nhiều tới vậy...''
A Tam không khỏi hoài nghi nhìn về phía bé Hà, xác định đứa bé gái trước mặt chính là con bé luôn bám theo Long mọi lúc mọi nơi. Đâu anh không khỏi mơ hồ:
''Chẳng lẽ trước giờ nhóc đều diễn sao?''
''Diễn? Làm gì tính em trước giờ vậy mà, chẳng qua gặp toàn người lạ nên em không dám bộc lộ thôi. Mà anh thì khác, không phải anh cùng anh Long vào sinh ra tử với nhau sao. Đều là người nhà mà, em còn khách khí làm gì!''
''Không ta muốn nhóc tiếp tục khách khí!!''
Trong đầu A Tam không ngừng gào thét, hình tượng về 1 cô bé 8 tuổi ngây thơ, luôn dùng ánh mắt sùng bái nhìn mình trong đầu anh bổng chốc sụp đổ. Không chịu được cơn địa chấn này, anh không khỏi đau đớn ôm đầu.
''....''
Bé Hà chủ động cách xa A Tam 1 chút, rồi 2 người tiếp tục đi dạo. Vừa đi A Tam liền nghe bé Hà kể về cuộc đời mình, sự buồn bã khi biết được bộ mặt thật của bé Hà trong lòng anh ngày càng vơi đi khi câu chuyện mà đứa bé kể đi đến hồi cuối:
''Sau đó em tỉnh lại, nằm trên giường với cơ thể quấn đầy băng vãi. Anh Long là người đầu tiên em nhìn thấy, phía sau ảnh còn có Tiểu Mi đang vui vẻ lắc cái mông bám theo. Lời đầu tiên ảnh nói chính là em có bị sao không? Rồi đừng lo lắng bây giờ đã có anh..từ đó 2 anh em cứ như vậy tựa vai sống chung. Em cũng biết được thân thế cùng câu chuyện của ảnh, cuối cùng thì em gặp lại cha mẹ mình..họ ngoại trừ chỉ dạy em về kiến thức đời sống cùng sinh vật dị thường ra, thì chưa bao giờ đề cập tới chuyện của nhà em...Nhưng mà họ không biết rằng em sinh ra đã có tâm trí trưởng thành đầy đủ, phải đợi tới khi hóa thành ngụy linh bảo bám vào tay em 24/24 bám trên người. Thì mọi thứ mới vở lẽ ra, 2 người bọn họ cũng biết không sớm thì muộn em cũng tự tìm ra cho nên liền nói hết mọi thứ với em....''
''Trời sinh tiên thiên thể chất sao, còn là loại tự thức tỉnh. Nhớ không nhầm thì trong sách cũng đã từng đề cập tới loại thể chất này,..không nhớ được hình như lúc đó đang ngủ...''
A Tam giống như biết loại thể chất của bé Hà, nhưng mà đáng tiếc tên này những lúc quan trọng đều là lật xe. Thế là cũng chỉ có sờ cằm bảo đáng tiếc xen lẫn 1 chút hâm mộ.
Nhân loại ở thế gian này có hơn 3000 loại tiên thiên thể chất, đây là 1 trong những nền tảng để có thể giúp loài người có địa vị cao trong thời kỳ vạn tộc tranh đấu.
Nhìn số lượng tiên thể có vẽ nhiều nhưng số lượng đạt được lại không có bao nhiêu, trăm ngàn người chỉ được một, đã vậy muốn kích hoạt đuợc cũng phải dựa vào may mắn. Giống như bé Hà cùng thằng Long kia đều là thuộc dạng này, tự thân thể chất đều đã kích hoạt từ trước chỉ cần dẫn khí nhập thể liền sẽ biểu hiện ra công dụng phi thường.
Mà hắn có thể biết được điều này là 1 trong những dấu hiệu sở hiệu tiên thiên thể chất đó chính là thông minh từ bé, hay giống như bé Hà mô tả chính là trưởng thành từ sớm. Dĩ nhiêu không phải ai trưởng thành từ sớm đều có thể sở hữu tiên thiên thể chất, nhưng điều ngược lại thì luôn đúng.
Đã vậy 1 phần mà A Tam tin tưởng bé Hà sở hữu tiên thiên thể chất chính là do cặp vòng ngụy linh bảo mà cô bé đeo trên người, Món đồ đấy không phải người bình thường có thể chịu được.
Không phải như Long nhà quê rời núi, A Tam là 1 tên đạo sĩ chính thống, mặc dù hắn học hành không được đàng hoàng lắm. Nhưng kiến thức căn bản vẫn là có, Ngụy Linh Bảo là vật do quỷ tu hi sinh cơ thể phàm trần mà tạo ra cốt biến bản thân trở thành khí linh. Từ đây về sau chuyển tu tinh thần, 1 khi linh bảo bị hủy cũng liền hồn siêu phách lạ.
Đây là 1 trong những thủ đoạn quỷ tu hay dùng nếu không muốn bị âm sai bắt, mặc dù thủ đoạn này có thể đem 1 thân tà khí biến thành linh khí từ đây không còn gây hại nhân gian.
Cơ mà nó vẫn có rủi ro nhất định đó là trong quá trình chuyển đổi thực lực của quỷ tu sẽ hạ thấp xuống 1 cảnh giới. Đồng thời sau khi hoàn thành, còn lâm vào suy yếu lâu dài. Nếu không được bổ xung hương hoả, thực lực sẽ bắt đầu trượt dốc nếu tiếp tục không được bổ xung liền sẽ rơi xuống đáy trở thành 1 món phế linh bảo, từ đây mất đi còn đường tu hành.
Hơn nữa việc đem linh hồn nương nhờ pháp bảo cũng khiến điểm yếu của bọn hắn bộc lộ rõ ràng hơn hết, chỉ cần vật trú ngụ bị phá bọn hắn liền sẽ c·hết. Cho dù tu vi cao tới cỡ nào, chỉ cần linh bảo bị hủy cũng liền hồn tiêu phách tán.
Để có thể sử dụng linh bảo, người sử dụng mỗi ngày đều phải trả 1 lượng khí huyết nhất định bất chấp là có sử dụng linh bảo hay không. Mà việc hút khí huyết này là mối quan hệ công sinh giữa 2 bên, đơn giản là ngươi tình ta nguyện, diễn ra 1 cách tự nhiên nếu không chú ý tới liền sẽ không để ý.
Người bình thường thì chắc chắn không đủ khí huyết để sử dụng thứ linh bảo này, cho dù là có cơ bắp cuồn cuộn cũng không thể nào duy trì. Phải là võ phu tu ra nội lực, hoặc là trời sinh thần lực mới có khả năng sử dụng.
Vừa hay bé hà còn chưa luyện tập võ học, mà đã có thể sử dụng món linh bảo này. Cho dù linh hồn chú ngụ trong kia là cha mẹ con bé, thì cũng không thể nào đi ngược lại quy tắc này. Nên A Tam liền kết luận ngay con bé có tiên thiên thể chất, hơn nữa còn là đã kích hoạt.
''Chậc! Nghĩ tới mấy tên giám tuyển của tông môn khi thấy em đi. Trải thảm đỏ đón em tới cũng không phải chuyện đùa..''
''Xí! Anh quên giờ anh Long là ai rồi à, em bây giờ cũng đã ở vị trí khác rồi..''
A Tam nghe thế cũng liền chọc ghẹo: ''Đúng a! Em gái của Tứ công tử trong tứ kiệt tây sơn, địa vị này đúng là không người nào sao bì nỗi.''
''Biết thế là tốt!'' Con bé bây giờ đã bộc lộ bản chất, ngửa mặt lên trời với thái độ đương nhiên không coi ai ra gì. Xem đứa bé này cũng không phải là dạng dễ chọc, A Tam rút ra kết luận cũng liền vui vẻ tiếp tục việc chăm chọc. Đùa gì thế bản thân ta chính là thiên tài số một, người sáng lập phái Cơ Khí Đạo Giáo sao có thể sợ hãi trước đứa nhóc hỉ mũi chưa sạch được chứ.
2 tay còn đang chà xát, hèn mọn dụ dỗ mượn tiền bé Hà. Thì t·iếng n·ổ bên ngoài liền làm A Tam chú ý tới, đem bé Hà ra phía sau lưng, 2 tay đều xuất hiện phất trần cùng bùa chú chuẩn bị trận thế. Anh cảm nhận được có 1 nguồn năng lượng tiêu cực đang lao tới chỗ này.
''Vô lý, nguồn năng lượng lớn thế này sao lại không thấy pháo hiệu...'' Vừa mới nói xong, A Tam liền thấy trên không xuất hiện pháo hiệu màu vàng đồng liên tục nổ trên trời.
Anh sầm mặt lại không nghĩ tới miệng mình linh tới vậy, phía sau còn có tiếng hoảng sợ yếu của bé Hà:
''Màu vàng đồng sao, đây là [Ma Đầu Xuống Núi] mà tại sao lại có sinh vật như vậy xuất hiện ở tòa thành này...''
''Anh cũng muốn biết lắm.'' A Tam thầm nói 1 câu như vậy, trong tay thì đã ném lá bùa về phía nguồn năng lượng tiêu cực kia.
''Rầm...rầm...'' Trên không đột nhiên vang lên tiếng sấm, tiếp đó chính là luồng ánh sáng trắng vàng đánh về phía bên kia. Đây là Kim Lôi, 1 loại sấm sét chuyên được các đạo sĩ dùng để trừ tà, uy lực mặc dù không mạnh bằng Lôi Hỏa hay Thiên Lôi nhưng thắng ở tốc độ nhanh cùng số lượng nhiều.
1 tấm bùa triệu hồi thôi đã có thể kêu tới 5 cái tia chớp, cơ mà nhiêu đó vẫn chưa đủ đô với con yêu quái kia. A Tam cuối cùng cũng nhìn thấy được hình dáng của nó, cơ thể giống như con người với làn da đen tuyền, tứ chi lòi ra móng vuốt giống như thanh kiếm, cái đầu không có mắt mũi chỉ có đúng cái miệng kéo dài xuống cổ, mà thay thế cho những thứ kia là 1 cây kiếm khác dài gần 1 mét. Sau lưng thứ này cũng gắm đầy nhiều thanh kiếm khác nhau, giống như là bị ai đó đâm vào.
A Tam thấy chiêu vừa rồi không có tác dụng, liền tự giác đem bé Hà chạy khỏi nơi này. Thực lực đối phương ít nhiều đều ngang bằng với anh, nếu cả 2 thực sự đánh lên còn chưa biết ai ăn ai. Cơ mà A Tam chắc chắn bản thân sẽ lâm vào bị động do còn phải bảo vệ bé Hà, vì thế đem chuyện này ném cho bên Người gác đêm trước. Phải đem bé Hà tới chỗ an toàn thì hắn mới có thể tùy ý thi triển lực lượng được.
''Tà ma đừng hòng thoát..anh em lên trận!!!''
Vừa nhắc tào tháo, tào tháo tới. Có mấy tên người gác đêm cùng quân lính từ sau đuổi tới, người trước nhanh chóng ném ra mấy cái dây xích kết thành trận pháp đem con yêu quỷ vây ở bên trong. Người sau lấy ra máu chó mực bôi lên v·ũ k·hí rồi tiến hành chiến đấu, mấy tên này cũng là dân có kinh nghiệm không phải từng người xông lên mà là phối hợp với nhau tạo thành trận pháp xông lên.
2 trận pháp như có mối liên hệ, ngay khi vừa kết thành liền xuất hiện 1 luồng hào quang trắng đen bao phủ tất cả.
A Tam cùng bé Hà ở trên nóc nhà nhìn xuống, hiếm thấy 1 lần A Tam thể hiện kiến thức của tên đạo sĩ truyền thống:
''Ồ Âm Dương trận! Không nghĩ tới bọn hắn còn học loại trận pháp này..''
''Đó là đương nhiên, Âm Dương trận không chỉ dễ thực hiện còn có khả năng đem yêu khí vây lại bên trong không tiết ra ngoài. Cực kỳ thích hợp dùng xử lý yêu mà trong thành thị để không ảnh hưởng tới thường dân, Người Gác Đêm khi vào đều phải học môn trận pháp này đầu tiên đấy. Ngươi hợp tác với bọn ta lâu như vậy còn không biết à?''
Phía sau vang lên tiếng giải thích cùng giọng điệu cực kỳ khó hiểu, anh Cường cùng Long đã xuất hiện kế bên bọn hắn. Bé Hà thấy anh trai của mình xuất hiện liền vui vẻ nhảy chân sáo chạy tới bên cạnh cậu.
A Tam 1 bên nhìn lấy 1 bên nói: ''Tại sao không hỏi tên kế bên mấy người ấy!''
Long và anh Cường nghe thế liền nhìn qua Đại Bảo, tên này thấy vậy liền ngượng ngùng gãi đầu nói:
''Haha! Đồ tể đại nhân tôn thờ đạo lý [ ĐỨNG TRƯỚC SỨC MẠNH TUYỆT ĐỐI, MỌI CHIÊU THỨC ĐỀU VÔ DỤNG] cho nên ngoài trừ các kỹ thuật đánh nhau ra, thì mấy cái kết trận bùa chú hay phát thuật ngoại trừ bọn ta tự học ra thì không có ai dạy..''
''Vậy bọn bây lúc bắt mà là...''
''Cầm đao vận nội lực lên chém, chém không c·hết thì dán bùa vận nội lực lên chém!Không được nữa thì dùng dán thêm bùa''
''......Ok! Kiến thức này được tiếp thu''