Chương 31: Tàn dư của thời đại cũ (1)
''Rầm...rầm...''
Cuộc chiến nhanh chóng đi tới kết thúc khi Nguyên Huệ và Đồ Tể xuất hiện. 2 người không nói nhiều lời tế ra tinh linh của mình đem tràn diện Bách Quỷ Dạ Hành g·iết không sót 1 tên nào.
Từ Đại Yêu cho tới Tiểu Yêu đều không chịu nỗi 1 đòn của 2 người, may ra có vài tên lão quỷ tu hành trăm năm thực lực cao cường còn đỡ được 1 2 chiêu. Nhưng đó cũng là những gì mà bọn đại yêu này làm được, bởi không chỉ có cao tầng của Người Gác Đêm đi tới đây viện trợ.
Mà còn có các võ tăng từ chùa Long Sơn đi tới hàng yêu phục ma,
Đây cũng là lần đầu Long nhìn thấy Thập bát La hán Trận trong truyền thuyết.
Uy lực trận pháp thì không cần bàn, đem phân thân tà thần phong ấn thành bức tượng đá 1 cách dễ dàng mà không gặp phản kháng. Mặc dù trước đó bộ phân thân này đã bị Thành Chủ đánh cho thân tàn ma dại, trên người không có chỗ nào mà không cháy khét.
Nguy hiểm tới đây cũng chấm dứt, bọn hắn hiếm hoi có 1 khoảng thời gian nghỉ ngơi. Long đi tới chỗ A Tam cùng Vũ Cường đa nằm nghỉ ngơi sau cậu còn có Đại Bảo đi theo.
Đưa lưng cho nhau trong trận ác chiến bọn hắn đã thành công kết thành bằng hữu.
''Oi nhóc Long còn sống à!''
Tiểu Long trung khí 10 phần hét lớn, quần áo hắn cực kỳ sạch sẽ trên người không có vết bụi cả người cũng không có v·ết t·hương nào giống như nãy giờ chưa từng có trận ác chiến nào xảy ra.
Long nhìn thấy cũng bất ngờ, nếu không phải ban nãy là đồng đội với tên này, hơn nữa còn được gã cứu 1 mạng. Thì cậu đã nghĩ tên thư sinh này đã trốn ở nơi nào tránh chiến, bây giờ kết thúc mới chui đầu ra.
Như nhìn thấy điều khó hiểu của Long, Vũ Cường mới mở miệng giải thích:
''Nhỏ Long bị bệnh thích sạch sẽ, thằng khỉ đó lúc trước đánh trận xong đều sẽ đi tắm rửa cùng thay quần áo. Bây giờ thì nó đã học được 1 môn pháp thuật có thể tẩy người sạch sẽ nên không mất nhiều thời gian như trước nữa.''
''À!!!''
Long cùng Đại Bảo cùng nhau ồ lên 1 tiếng, không nghĩ tới ở cái lò xay thịt này vẫn có 1 đám kỳ hoa tới vậy. Đây là Đại Bảo không phải ám chỉ mỗi Tiểu Long mà là tất thuộc hạ của Nguyễn Huệ.
Trên đường đến đây hắn đều đi chào hỏi tất cả những người kia, mỗi 1 người đều làm cho hắn hoài nghi cách làm việc của bản thân trước đó đến cùng chuyên nghiệp hay không chuyên nghiệp.
Bởi mỗi 1 tên trong đó đều có những suy nghĩ vượt xa trí tưởng tượng của gã, giống như có 1 tên bởi luôn mang theo ám khí ở lỗ đ@t cho nên quần hắn mặc luôn được thiết kế có 1 lỗ khoét ở dưới mông được niêm phong lại bằng 1 tấm phù cường hóa tốc độ cùng lực sát thuơng.
1 khi sử dụng, cây ám khí sẽ được phóng ra với tốc độ xét đánh đã vậy còn có lực sát thương đủ để phá nát cả cây cổ thụ. Tưởng tượng ngươi đối đầu với gã này đi, đang đánh nhau tới giờ phút quyết định thì tên này quyết định đưa mông về phía ngươi sau đó hô lớn:
''Ăn mông của ta này...''
Và ngươi ăn mông của hắn thật, nghĩ thôi đã nổi hết cả da gà.
Tiếp đến còn có 1 tên đem cơ thể mình biến thành v·ũ k·hí, chính là đeo tay giả và chân giả. Đây cũng không phải cái gì quá mới mẻ, Người Gác Đêm trong quá trình làm nhiệm vụ sẽ không thể tránh khỏi những tình huống như này.
Thông thường bọn hắn có 2 lựa chọn, 1 là cáo lão về hưu 2 là mang theo chi giả ở lại tiếp tục làm việc. Đa số đều sẽ chọn cách thứ 2 hơn là cái đầu, cũng không phải là vì lý niệm bảo vệ người dân hay gì đâu, đúng là sẽ có vài người mang tư tưởng như vậy.
Nhưng nguyên nhân chính cũng là vì khi trở về quê bọn hắn đều sẽ là người vô dụng, giống như đã nói ở trước Người Gác Đêm đa số đều không lập gia đình, đã vậy ở trong tình trạng chiến đấu lâu dài như bọn hắn trên người sẽ luôn mang ám thương. Sở dĩ bây giờ còn hoạt động bình thường, đó là vì được tổ chức cung cấp đan dược chữa thương mỗi ngày, phối hợp với ăn uống ngủ nghĩ đầy đủ mới bảo trì tình trạng cơ thể như vậy a.
Bây giờ 1 khi về quê, trợ cấp trước kia biến mất có làm tu vi bọn hắn mai một hay không đã đành, việc người nhà của nhìn nhận bọn hắn lúc này có như xưa hay không mới chuyện quan trọng.
Đây chính là lúc mà tình cảm gia đình phát huy vai trò quan trọng, nhưng thảm thương thay đa phần những người này đều không có kết thúc tốt đẹp. Có người bị người nhà hãm hại nhằm chiếm đoạt số của cải dành dụm được trong thời gian làm việc, có người thì bị người nhà xa lánh không còn nhận nhau do nhiều lý do.
Chỉ có 1 số ít vẫn là giữ được mối quan hệ tốt đẹp với người nhà trước và sau khi đi vào Trấn Ma Ti. Theo như Tiểu Long giải thích, đây là vì tiếp xúc với những sự kiện dị thường lâu dài, cơ thể bọn hắn đã nhiễm phải 1 phần tử khí của n·gười c·hết.
Mang khí này trên người lâu dài sẽ khiến bản thân trở nên xui xẻo, gia đình luôn bất hòa, nếu n·hiễm n·ặng thì còn có khả năng c·hết không nhắm mắt hóa thành lệ quỷ, còn nặng hơn nữa chính là hồn phi phách tán mãi mãi không được đầu thai.
May mắn thứ này có thể được hóa giải bằng công đức hoặc là được các vị thần ban phước.
2 phương pháp này có độ khó cực kỳ cao, cái đầu thì cần ngươi làm nhiều việc thiện nhưng không biết cần làm bao nhiêu, cái sau thì phải xem vận may của bản thân.
Cho nên đa số đều sẽ chọn 1 cách khác đó chính là phong ấn tử khí này lại bằng cách dùng tượng thần hoặc các loại bùa chú. Tiểu Long cùng những người khác chính là làm như vậy, A Tam thì khác tên này không hề đem tử khí để vào mắt bởi hắn được tổ sư gia bảo hộ (Tổ sư của môn phái A Tam) a.
Không nghĩ tới người sáng lập môn phái của hắn lại là 1 vị thượng tiên, đã vậy còn đề đạo (ban phước) cho gã, cho hắn có khả năng sử dụng cơ quan thuật chỉ bằng ý nghĩ mà không cần đụng tay đụng chân.
Long đối với điều này chỉ có thể nghe nghét đỏ con mắt, nhưng nhớ là chính mình cũng mang theo hack, hắn liền thăng bằng lại.
Khục...khục..lạc đề...
Tóm lại tên người gác đêm kia không đi đường thường, người khác thì chỉ đeo chi giả ở chỗ nào cần đeo. Thằng này thì đeo chi giả biến bản thân thành 3 đầu 6 tay, không có chiến đấu thì đem đầu thật vùi dưới lớp áo, đầu giả thì dùng thuật hóa trang sau đó vi hành.
1 khi có biến, thì ngay lập tức từ sau lưng với bên hông biến ra thêm 4 cánh tay đem đối phương đánh cho kêu cha gọi mẹ. 1 khi đánh không lại thì từ phần bụng cùng sau gáy biến ra thêm 2 cái đầu dùng thuật phun lửa hù đối phương rồi chạy. Đại Bảo chính là chứng kiến tên này phun lửa đem 2 con Cẩu Yêu biến thành Thịt Cày trong vòng vài nốt nhạc.
Này còn chưa kể tới biệt đội của Long, 1 tên thư sinh nhìn già khú đế lại mắt bệnh sạch sẽ, vậy mà trên thân mang theo Hạo Nhiên Chi Khí thứ mà được nho sinh xưng tụng là chỉ có quân tử mới có được.
1 tên luôn miệng kêu mình là đạo sĩ nhưng dùng thủ đoạn của Mặc Gia hoặc Lỗ gia. Dùng Cơ Quan Thuật thì lại nó Phù đạo, đem 1 tấm phù gỗ lắp ráp thành v·ũ k·hí thì bảo đây là biến hình phù. Miệng hô thuật pháp nhưng lại rút súng ra bắn, đã vậy còn hét lớn: ''Vì nhân loại!!!''
À, còn 1 thằng oách loai choi miệng hô mình là đầu bếp chuyên dùng độc công. Đem cơ thể biến thành độc nhân cho nên không sợ bất kỳ loại độc nào nên trên người luôn mang theo rất nhiều c·hất đ·ộc, thích ăn sống động vật đặc biệt là rết và rắn. Mỗi khi đánh nhau chính là dùng bom độc đem đối phương độc c·hết, khó lắm thì bôi độc lên v·ũ k·hí hoặc tay thừa dịp đối phương mất chú ý liền t·ấn c·ông. Ừm rất là đầu bếp....ngươi có chắc không phải là 1 tên độc sư trong giao diện đầu bếp không đấy chứ.
Nói đến đây Đại Bảo lại nhìn về phía Vũ Cường, tên này bình thường không có gì lạ từ tác phong cho đến võ công thật sự phù hợp với con người của hắn. 1 người bình thường, nhưng trong cái trại mà điều bất bình thường là bình thường mà ngươi lại tỏ ra bình thường, vậy ngươi mới là kẻ bất bình thường. Hơn nữa còn là tên bị nặng nhất.
Đại Bảo trong lòng mặc niệm 1 câu, hôm nay hắn bị gì nhỉ ra ngoài làm nhiệm vụ toàn gặp thứ gì không.
Anh Cường nheo mắt nhìn về phía Bảo, không hiểu tại sao anh có cảm giác mình vừa mới bị tên này mạo phạm.