Chương 30: Cổ thần (4)
Chương 30: Cổ thần (4)
Đại Bảo năm nay vừa tròn 32 cái xuân. Anh là người con thứ 6 trong gia đình có truyền thống nghề nông, theo lý mà nói cuộc đời anh cũng sẽ giống như cha mẹ cùng ông bà mình lúc trước, là 1 tên nông dân chân chất bán mặt cho đất bán lưng cho trời.
Nhưng tất cả đã thay đổi chỉ trong 1 đêm,
1 con ma đói có tu vi tuyệt thế cao thủ không biết từ đâu xuất hiện, đem tất cả người dân trong làng anh g·iết c·hết. Đại Bảo có thể thoát được 1 kiếp là do ngày hôm đó anh đang cùng 2 người anh trai đi thăm họ hàng ở làng kế bên.
Khỏi phải nói khi về nhìn thấy thảm trạng của gia đình mình anh đã phát điên cùng sụp đổ đến mức nào.
Nhưng may mắn anh không phải lẽ loi 1 mình, cùng 2 người anh trai đứng trước mộ người nhà thề sẽ g·iết con yêu ma kia báo thù.
Thế là 3 người khăn gói cầu đạo, may mắn được 1 vị dân gian tu sĩ thu làm đồ đệ. Bái sư học đạo 6 năm, 3 người liền xuất sư bắt đầu hành trình trừ tà của mình.
3 anh em nhà bọn hắn không phải kỳ tài luyện võ, đã vậy còn bắt đầu rất trễ bỏ qua thời gian tiên thai, sư phụ của bọn hắn cũng nhìn ra điểm này nên liền dạy cho 3 người bọn họ 1 môn dưỡng sinh công nhằm bồi bổ kinh mạch cùng nuôi dưỡng cơ thể, môn công pháp này cũng không phải quý hiếm gì chỉ là 1 bộ quyền pháp bình thường rất là phổ biến trong giới giang hồ.
Nhưng công dụng của nó cũng rất rõ ràng, tập được môn công pháp này 3 anh em nhà bọn hắn cũng liền thuận lợi tu ra được chân khí bước đầu đặt chân vào con đường võ phu.
Có điều môn công pháp này chỉ có công dụng bồi bổ và cường tráng cơ thể, nên nội lực mà nó sinh ra không thích hợp sử dụng cho chiến đấu như nội công thông thường. Vì vậy 3 anh em nhà bọn hắn cũng không có tu tập ngoại công, thay vào đó là học cách vẽ bùa pháp trận cùng thuật pháp của đạo sĩ đề bù đắp thiếu hụt.
Cũng dựa vào những món nghề này mà bọn hắn cũng đánh được ra chút danh tiếng trước khi được người gác đêm chiêu mộ vào, cơ mà chỉ có Đại Nam là đồng ý gia nhập.
Trong khi anh cả và anh ba của hắn thì lại có ý khác, 2 người bọn họ chọn cưới vợ thành lập gia đình ở quê nhà coi như là giữ lại đạo hiếu với cha mẹ, cũng như hương hỏa cho nhà bọn hắn.
Bởi vì gia đình đã có người kế tục, cho nên Đại Nam cũng không có lấy vợ. Đời sống người gác đêm chính là làm bạn với tử thần, nay ngươi sống ngày mai đầu lìa khoải xác cũng không bất ngờ. Cho nên đa số người hành nghề này đều là lựa chọn rời khỏi gia đình cùng sống độc thân, chỉ có vài người tâm lớn hoặc là tự tin vào thực lực bản thân thì mới chọn cưới vợ.
Còn trường hợp xuất thân gia tộc lớn thì sao ư? Haha, mấy người như vậy đa số đều chọn vào Trấn Yêu Ti hết rồi ai lại muốn gia nhập vào tử địa Trấn Ma Ti bọn hắn chứ.
Giàu nhất Trấn Yêu Ti, Tử địa Trấn Ma Ti, Thị phi Trấn Ngục Ti.
Đây là biệt danh Tam Ti triều đình, nơi này nhà của đám liều mạng cùng nghèo kết xác mà thôi.
Đại Bảo gia nhập vào tổ chức từ năm 24 tuổi, nay hắn đã 32 thực lực đã dừng ở Tam Phẩm rất lâu gần như không kẹt chặt ở nơi này. Nên hắn cũng không còn tham gia các nhiệm vụ điều tra để đổi lấy công huân, mà đảm nhiệm chức vụ tuần tra thành thị đảm bảo nơi này không có yêu quỷ.
Hắn là công việc này cũng đã hơn 2 năm, không có con đường nào trong thành trì mà không có dấu chân hắn. Ngay cả những con đường tắt, đường bí mật của ổ nhóm giang hồ hắn cũng biết đến.
Nhưng chứng kiến giờ khắc đám quỷ từ 4 phương 8 hướng đi vào, trong đó có nhưng hướng mà hắn chưa từng thấy qua. Đại Bảo không khỏi bắt đầu nghi ngờ bản thân trước giờ chưa từng làm việc đàng hoàng.
''Đang nghĩ gì đấy ông chú, mau hỗ trợ bên này 1 tay coi.''
Giọng thét của Long vang lên đem hồn Đại Bảo quay lại chiến trường, nãy giờ chỉ là suy nghĩ trong vài giây thất thần của hắn mà thôi. Đại Bảo nghe thế liền lập tức kết ấn, 1 tia sét từ trên vai hắn đến xuống cánh tay gã.
''Bôn Lôi Chỉ!!''
1 đòn lôi pháp từ ngón tay của hắn bắn về 1 con Quỷ Gà đang định đánh lén Long.
''Cục tát!!!!''
Quỷ Gà còn chưa kịp đánh lén đã bị người khác đâm đao, liền xụi lơ nằm rạp trên mặt đất rồi m·ất m·ạng khi bị Long dùng 1 cước đạp nát đầu.
Long dùng con dao găm đ·âm l·iên h·oàn về phía con Quỷ Rắn trước mặt mình, nhưng thân thủ Quỷ Rắn rất linh hoạt nó đưa hông dễ dàng tránh né tất cả đòn t·ấn c·ông của cậu đã thế còn dùng đuôi gạt Long bay ra xa.
Đại Bảo thấy thế lại sử dụng Lôi chỉ đánh về phía con yêu quỷ này, cơ mà từ hạ tràng của đồng bạn. Con quỷ này cũng không có ngu để bị dính 1 đòn 2 lần. Nó liền cầm lấy xác của qủy gà làm bia đỡ đạn cho mình, rồi tụ lực dưới hông phóng thẳng về phía Đại Bảo.
''Cái quỷ gì!!''
Nếu Đại Bảo dính đòn này liền c·hết không thể nghi ngờ, nhưng con rắn kia lại quá nhanh không cho anh thời gian kịp phản ứng chứ đừng nói tới tránh né. Ngay lúc ngàn tơ treo sợi tóc, Long lại 1 lần nữa xuất hiện.
Lần này cả người cậu đều được bọc trong lớp chất nhầy khô cứng màu tím, 1 tay cầm dao găm tay khác thì cằm bình khói độc. Do bản thân đã tu luyện ngạnh công nên Long cả gan dùng phần bụng của mình làm nơi chịu đòn.
''Phập...''
Bàn tay còn Quỷ Rắn đâm thẳng vào bụng cậu, cơ mà lại không có khung cảnh đánh xuyên qua. Trái lại con quỷ còn cảm thấy nóng rát ở phần bàn tay chạm vào, nhìn kỹ liền hoảng hốt thu tay lại.
Không biết loại độc mà Long luyện là gì, mà có thể khiến 1 con thú có độc như nó trúng độc, hơn nữa còn là bị độc rất nặng. Phần bàn tay đã bắt đầu chảy mủ cùng tím tái, nếu không lấy độc ra thì không sớm thì muộn cũng phải cắt bỏ cánh tay này.
Cái này làm cho con quỷ cảm thấy mình đang bị chúng ảo thuật, đường đường là 1 con quỷ vậy mà còn có thể trúng độc được sao. Còn chưa để nó suy nghĩ ra được đáp án của cho câu hỏi này, Long liền đem cái bình khí đập thẳng vào qủy rắn.
Hơi độc bên trong sộc thẳng vào mũi làm con rắn không kịp nín thở, sau đó....liền không có sau đó...Độc dược phát tán quỷ rắn trúng độc mà c·hết. Xác của nó đều bị khí độc làm cho biến dạng, phần đầu nơi bị tiêm nhiễm đã xưng phình nước mủ từ trong miệng con rắn không ngừng chảy ra, mùi giống như phân người trộn với nước tiểu chó 10 ngày chưa rửa.
Đem Long và Bảo Đại xém chút nôn ra ngoài. May là cả 2 kìm lại kịp để chạy ra chỗ khác, Bảo Đại nhìn thấy cái bình trên tay Long đều hoảng sợ lùi lại vài bước. Không phải sợ cậu nỗi điên đem bình ném vào anh, mà sợ trong lúc giao đấu Long không để ý mà đem bình làm rơi.
Ban nãy Long cũng hít vào không ít mà không có phản ứng gì, cho nên Đại Bảo liền kết luận cơ thể của cậu 1 là miễn độc là 1 cái độc nhân hoặc trên người mang theo giải dược. Đại Bảo nghiêng về cái đầu, bởi vì anh đều nhìn trận đánh kia từ đầu đến cuối, và khẳng định không hề nhìn thấy Long có động tác nào đem đan dược nào nuốt vào. Còn hỏi tại sao anh chắc chắn, hừ hắn chém chém g·iết g·iết gần chục năm trời 1 chút kỹ sảo cùng kinh nghiệm vẫn phải có chứ.
Đã thằng nhỏi này không sợ trúng độc thì chắc chắn đấu pháp của nó sẽ cực mang rợn, giống như trước đó thậm chí có lẽ nó sẽ chủ động đem bình rơi xuống để kéo nhiều tên vào.
Ban nãy Đại Bảo còn không biết Long còn chiêu nay cho nên mới kề vai với cậu đánh nhau với bọn quỷ, bây giờ biết rồi thì không có giống lúc trước được. Người ta chỉ có 1 cái mạng thôi nha, chuyện còn chưa hỏng bét đến độ phải dùng mạng hoàn thành thì bọn hắn sẽ còn tiết mạng lắm.
Nên đành oan uổng Long 1 thời gian vậy, mặc dù người ta đã cứu mình.
Nhìn thấy khuôn mặt Đại Bảo không ngừng đau khổ sau đó quyết tâm rồi lại đau khổ, rồi lại kiên định. Long không khỏi giật mình lùi xa anh chàng 1 chút:
''Đệch mẹ! Chẳng lẽ đoàn Lôi chỉ kia đem cái đầu hắn giật cho ngu rồi. Vẫn là tránh xa 1 chút đi, lỡ đi bị giật trúng thì phiền phức!!"'