Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Vô Thiên Ký

Chương 9: Tự Tại Liệp Đoàn




Chương 9: Tự Tại Liệp Đoàn

Thất sơn sân lâm trời xanh xanh, dưới đất cũng xanh xanh có những nơi cây cối um tùm, râm rạp không thấy mặt trời, có nơi là bình nguyên bát ngát bao la, cũng có chổ là ao tù, đầm lầy. Nhìn được rất nên thơ và đẹp

Người ta hay nói cái gì đẹp đẽ thì thường ẩn chứa nguy hiểm không ngờ, tất cả nhìn như đẹp đẽ lại ẩn chứa hung hiểm vô cùng, dưới đầm có thủy yêu, trên núi có sơn yêu, đồng bằng thì có đại yêu, sơ sẩy một chút là hết yêu đời, bỏ mạng, là thịt nát xương tan

Hàng năm nhân loại tiến vào đây hái thuốc, săn bắt yêu thú lấy yêu hạch, làm nhiệm vụ, tìm kiếm cơ duyên nhiều vô số kể mà c·hết thì cũng kể ra nhiều vô số. nhưng không trách được bọn họ, biết rỏ nguy hiểm mà vẩn cứ tiến vào vì trong nguy hiểm mà đạt được tài nguyên, đạt được trưởng thành mới không bị những kẻ mạnh hơn ức h·iếp.

Nếu sợ thì cứ ở nhà, thiếu thốn tài nguyên tu luyện, chấp nhận bị người ta chà đạp, ức h·iếp, nhục nhã rồi c·hết dần c·hết mòn theo thời gian

Tóm lại là làm việc gì thì cũng sẽ bỏ ra cái giá xứng đáng, giá càng cao nguy hiểm càng đáng sợ

Thất sơn sâm lâm từ phía ngoài vào năm mươi dặm, là một nơi cây xanh cao lớn có đến mười trượng, tán cây rậm ráp nhìn lên không thấy được mặt trời, dười đất cò vài con tiểu xà rình rập khè lưởi, có bò róng, voi hú phát ra từng âm thanh hoang dã động lòng người

Dưới chân đại thụ có một đội chừng chín người bao xung quanh một vị nhìn qua chừng trung niên tuổi, tóc dài, mài rậm. Tay, chân cơ bắp cuồn cuộn nhìn cực kì thô kệt



Vị trung niên tay cầm một cái bản đồ, tám người vây xung quanh đang thảo luận một cái gì đó.

Trung niên chỉ tay vào bản đồ nói “ các huynh đệ, chúng ta đã xâm nhập vào sâm lâm bên trong năm mươi dặm…..đây là vị trí chúng ta đang ở”

Một vị khoảng chừng hai mươi sáu tuổi, trẻ trung nói “ Thành ca, chúng ta còn khoảng bao lâu nữa nới đến Dạ Nguyệt đàm”

Vị trung niên nhân được xưng hô Thành ca nói “ đại khái còn khá xa, chúng ta phải mất vài ngày mới có thể tiến đến” vừa nói tay vừa chỉ tiếp vào bản đồ nói “ theo như đánh dấu trên bản đồ, chúng ta đi khoảng ba trăm dặm nữa sẽ tiến vào lãnh địa của yêu thú cấp 5, tương đương với chúng ta nhân loại Chân Nguyên Cảnh. Chúng ta đi tiếp khoảng 1 ngày nữa là đến Dạ Nguyệt đàm” trung niên tên Thành nói tiếp “ tình bào mà chúng ta nhận được ở đàm này có xuất hiện Dạ Nguyệt Súng sắp trưởng thành, nếu là thật………” trung niên nhân khuôn mặt hưng phấn, cảm khái nói

Vị trung niên nhân được xưng hô la Thành ca này có tên là Văn Thành

“ tam đệ, đừng vọng động Dạ Nguyệt Súng chúng ta nhận được tin tức, chẳng lẻ người khác không nhận được tin tức….huống chi nơi đây nguy hiểm đâu chỉ có những người đó, yêu thú ở đây vẩn là lớn nhất” người nói truyện cũng là vị nam trung niên, tóc dài, một thân bạch bào cực kỳ nho nhã

Người này được phong là quân sư của Tự Tại Liệp Đoàn tên là Tự Tại Văn Hoàng



Trong đoàn có một nử tử duy nhất mở miệng “ Anh Ba nói đúng, chúng ta không được chủ quan…..Dạ Nguyệt Súng còn năm ngày nữa mới trưởng thành, ngay ngày trăng tròn tháng Dần này mới chính thức thành thục. Đủ thời gian cho chúng ta thông thả đi đường, đến lúc quan sát thật kỷ rồi hả hành động”

Văn Thành cười ha ha “ tiểu muội thật đúng là lớn rồi, biết suy nghỉ, lo lắng rồi, chắc cũng nên lấy chồng rồi hahaha”

Vị tiểu muội bị chọc, khuôn mặt đỏ ứng lên “ anh, anh tư, ai mà muốn lấy chồng chứ, em muốn ở với ông, với anh hai, với anh ba, với anh tư suốt đời lun, không thèm lấy chồng đâu…….anh đừng có mà chọc em”

Văn hoàng nho nhả mỉm cười nói “ thôi được rồi, không đùa nữa, chúng ta mau tiếp tục lên đường” “ khi đi nhớ cẩn thận một chút, không được tách ra, hổ trợ lẩn nhau” Văn Hoàng hét lớn “ nghe rỏ chưa”

Tám người còn lại cũng hô lên “ rỏ”

Chín người này tiếp tục duy chuyển theo hướng Dạ Nguyệt Hồ đi đến, trong chín người này ngoài trừ cô gái được kêu tiểu muội ra, thì bảy người còn lại đều là Chân Nguyên Cảnh cao thủ hoặc tinh thần lực tương đương. Còn Văn Thanh là cao nhất đạt tới Nguyên Lực Cảnh

Văn Thanh lưng cõng theo tiểu muội, bảy người còn lại dùng bộ pháp di chuyển, ngày có thể đi trên trăm dặm, nhưng bọn họ vẩn không muốn đi quá nhanh vì sợ sẽ bị chú ý mà vừa đi vừa cẩn thận quan sát, xóa đi dấu dết để chánh những người kia dò theo



Sau ba ngày, bọn họ tiến vào phạm vi lãnh địa của yêu thú cấp 5, cách Dạ Nguyệt Đàm chỉ có một ngày đi đường

Hiện tại bọn hắn đang đứng ngay nới giao nhau giửa khu đại thụ nguyên sinh và bình nguyên

Phía trước bình nguyện toàn những cây lao, sậy mọc cao lắm là vài trượng, có nơi bị trũng không có một ngọn cỏ xung quanh, có nơi là đại địa cỏ mọc chỉ tới mắc cá chân, yêu khí lượn lờ phát ra đủ loại mùi vị mà nặng nhất là mùi máu tanh. Bọn họ đưa mắt nhìn về phía bình nguyện nuốt một ngụm nước bọt thầm nghỉ “ không biết là chuyện gì đang đợi chúng ta phía trước”

Văn Hoàng khuôn mặt, căng thẳng lo lắng nói “ đêm nay chúng ta cắm trại ngủ ở đây một đêm, ngày mai tiến vào bình nguyên, thẳng hướng Dạ Nguyệt Hồ”

Tám ngươi bắt tay vào công việc, có người dựng trại, có người kiếm củi để tối đốt, có người bài trận pháp bảo vệ, ai nấy cũng tất bật công việc chỉ có tiểu muội tử duy nhất không làm gì đi lòng vòng xung quanh chơi, nhưng vẩn nằm trong tầm mắt của tám người kia

Tiểu muội nhìn thấy mấy bông hoa trong bụi lao sậy thuộc bình nguyên, những nới cấm trại của mọi người là rất gần với bình nguyên chỉ nhảy xuống cái vực chừng một trượng là đến bình nguyên, nên thấy tiểu muội chỉ muốn hái vài bông hoa gần đó nên cũng không thấy lo lắng gì

Tiêủ muội nhảy xuống bình nguyên hái bông hoa thứ nhất, rồi đến bông hoa thứ hai, thứ ba, thứ bốn “ ý, hoa phía trước đẹp quá” tiểu muội nói xong, hai chân nhón lên, với tay về phía trước “ chút nữa, một chút nữa là tới rồi”

Tay phải đưa về phía trước hai hoa, tay trai đưa ngược ra sau để giử thăng bằng, khi đầu ngón tay giữa đã đụng vào cành hoa, nguyên bàn tay đả đến cành hoa định ngắt một cái thì đột nhiên một bàn tay cũng từ đâu xuất hiện nắm chúng lấy tay tiểu muội

Tiểu muội la lên “ a á á á á” rồi chợt chân té vào bụi sậy, vừa té vừa là thất thành vang động cả núi rừng