Chương 8: Cao Nhân thần Bí
Việt giới một năm có 365 ngày, chia làm 12 tháng, một tháng có 30 ngày.
< thập nhị thú giáp đồ> bên trong vẽ mười hai loại thú có tên lần lượt theo thứ tự là Tí, Sữu, Dần, Mẹo, Thìn, Tỵ, Ngọ, Mùi, Thân, Dậu, Tuất, Hợi. Mỗi một loại thú được khắc họa tỉ mỉ, công phu, mang phong thái khác nhau, có thông minh, nhanh nhẹn, có uy phong, dử tợn cũng có vô sỉ, lười biếng……chẳng thú nào giống thú nào tạo nên < thập nhị thú giáp đồ> cực kì sinh động
Mỗi một thú bên trong tượng trưng cho Việt giới một tháng trong năm, 12 thú gộp lại chính là một năm
Tháng đầu tiên trong năm mới gọi là tháng Dần, kế tiếp là Mẹo, Thìn, Tỵ, Ngọ, Mùi, Thân, Dậu, Tuất, Hợi, Tí, Sữu
Một ngày có 24 giờ, một giờ có 60 phút, một phút có 60 giây. Việt giới coi giờ bằng đồng hồ hoặc nhìn mặt trời, mặt trăng để đón giờ
………………………………………………………………………
Thất sơn sâm lâm, Tô Sơn Hắc Ngưu Động
Sau 2 ngày Vô Đạo thân thể đã khôi phục trạng thái như củ.
Lần phục hồi này có thêm Hắc Ám thuộc tính cọ rửa thân thể, nên cơ thể có chút biến hóa, Vô Đạo có thể cảm nhận được cơ thể linh hoạt hơn rất nhiều, yêu thích bóng tối, bên trong thân thể phát ra nhè nhẹ khí tức âm trầm, lạnh lẽo
Tinh thần lực 39 đỉnh phong
Đặc biệt hắn thi triển ra thuật thứ nhất < Ảnh Dạ> nhanh hơn rất nhiều, chỉ cần một cái chớp mất đã có thể thành công
Vô Đạo mất thêm 3 ngày đễ khôi phục lại Võ Đạo < tụ linh cảnh> mất thêm 5 ngày để tu luyện đến đại thành
Đêm xuống, Vô Đạo thi triển ra < Ảnh Dạ> có thể triển ra 8 cái bóng nhập vào bầu trời đêm vô tung, vô ảnh
8 bóng hòa làm một thể hiển ra Vô Đạo chân thân, tai trái cầm Thị quả, tai phải cầm ngũ thải thanh xoài đưa vào miệng ăn “ đáng tiếc ta còn yếu một chút, nếu không có thể quang minh chính đại đi hái, cần gì phải lén la lén lúc”
Vô Đạo tiếp tục vừa ăn vừa nói “ cũng may lần này có Hắc Ngưu, không thì bọn yêu vương sẽ nghi về ta mất” “ nhưng rất tiếc lại không thể hái trộm tiếp, bọn yêu vương đã có đề phòng” “ tha cho bọn họ vài ngày vậy” Vô Đạo tiếp tục nói
Vô Đạo ngửa mặt nhìn lên bầu trời thầm nói “ trăng sắp tròn rồi, bạn ấy chắc sắp cũng vào đây hái thuốc rồi” “ bạn có nhớ mình không, nếu có nhớ thì nói đi ngại gì u ù ú, hihi” Vô Đạo ngâm ngân nga
Vô Đạo hóa thành một cái bóng biến mất trong bóng đêm chỉ còn để lại vài tiếng “ Hắc Ngưu ta có việc, rời núi một thời gian”
…………………………………………………
Mấy ngày qua linh quả ở các đông thú vương liên tục bị mất trộm, những tiếng gầm gú vang động cả núi rừng cứ liến tiếp vang lên từ khu vực này đến khu vực kia
Linh quả bị mất trộm nhưng tìm không ra là kẻ nào hái, hết cách. Các thú vương ra lêng phong tỏa bán kính 50 dặm xung quang động phủ không ai được phép đến gần, dám xông….g·iết bất cần lý do
Nhưng lần này các thú vương có hơi điệu thấp một chút, không làm quá lớn chuyện như mấy lần trước. Có lần Hoàng Long Nhãn Qủa của động Hoàng Hoẳng Vương không biết lý do gì bị mất quả. Hoẳng Vương đã tàn sát cả một vùng mấy trăm dặm liên tiếp mấy ngày, có cả tiểu yêu thú cũng có nhân loại, gây nên nhân loại cực kì phẫn nộ. chấm dứt sự việc này bằng một sự kiện nhân loại cao thủ tiến vào đánh với Hoàng Hoẳng Vương 3 ngày 3 đêm. Nghe nói cả hai đều b·ị t·hương, sự kiện tàn sát của Hoàng Hoẳng Vương cũng kết thúc
Sở dỉ tất cả lần này có chút điệu thấp như vậy là do Hắc Ngưu một lần buôn truyện lần trước cực kì thần thánh “ nào là có một vị cao thủ thần bí đi ngang qua động hắn, làm đại địa của hắn vở nát, cây có héo úa, ma sầu quỷ khóc, đùa giỡn chủ nhân hắn đến khùng khùng điên điên đến nổi phải tự bạo thân thể của mình chỉ còn cái đầu lâu….v.v” nghe vậy các thú vương cũng nữa tin nữa ngờ, và trước đó cũng nghe tình báo từ các tiểu yêu thú báo qua tình huống
Dù là nhân loại hay yêu thú cũng đều có gián điệp cài cấm vào để nhận tình báo
Lúc đầu các thú vương nghe xong thì cho qua, không thèm để ý nhưng qua vài hôm sau thì thấy linh quả của mình bị mất vô tung nhưng không điều tra được, các động phủ khác còn lại cũng bị mất
Tiểu tử đầu lâu kia lúc đầu còn có một vài thú vương nghỉ đến nhưng liền bỏ qua, sau đó dồn hết lên nghi ngờ lên vị cao nhân thần bí kia.
Lại mất liên tục 3 đến 4 ngày…. Giận, các thú vương giận sao không giận nhưng đâu giám làm lớn chuyện. Có thể hái trộm linh quả một cách vô tung, vô ảnh, nếu không phải là trộm linh quả mà trộm tính mạng của bọn hắn thì sao?
Lại không ai dám nghỉ tới, lại nghe Hắc Ngưu nói vị cao nhân đó chỉ đùa giởn xíu thôi, rồi đi à. Sở dỉ ở lâu như vậy chắc là linh quả ngon?
Nghe vậy, các thú vương cũng an tâm phần nào nhưng lòng cũng sốt ruộc cực kì. Linh quả yêu, quả báo ăn không dám ăn bây giờ bị mất trộm số lượng gần chục trái, các thú lòng đang rỉ máu. Quyết tâm ngày đêm trực tại linh thụ động mình, một bước cũng không rời
Và câu chuyện cao nhân thần bí liên tiếp được thần, thánh hóa đồn đãi khắp sâm lâm.