Chương 5: Vạn Chú Bảo Điển
Vạn chú châu trôi lơ lững trên không trung tỏa ra ánh sáng hoang mang, một khí tức cực kì cổ lão, tan thương từ bên trong tràn ra xung quanh những ngọn cỏ, gốc cây vì nó mà héo rủ.
Vô Đạo cảm nhận được vạn chú châu phát ra khí tức cực kỳ đáng sợ trong lòng có chút sợ hãi nhưng lại hưng phấn vô cùng.
Hắn biết mình đã thành công.
Trong đầu vang lên từng đạo tin tức.
Vạn chú châu muốn thôi động phải rót linh lực và đọc câu Chú pháp, lúc này vạn chú châu trong nội bộ kết hợp với linh lực và câu chú sinh ra một đạo thần thông sau đó sử dụng tinh thần lực điều khiển vạn chú châu đánh ra thần thông vào hướng đối phương.
Điêu này chứng tỏ muốn sử dụng được vạn chú châu võ giả phải tu luyện võ đạo và tinh thần lực.
Vô đạo nói nhỏ “ hèn chi Hắc Ảnh Lão Nhân chiếm được vạn chú châu vẩn không thể sử dụng, cuối cùng lại thành toàn cho ta”.
Đột nhiên trong đầu vang lên thêm một đạo tinh tức làm hắn hưng phấn lên < Vạn Chú Bảo Điển> bên trong ghi chép rất nhiều các loại Chú pháp có trên ngàn loại Chú cho hắn cảnh giới bây giờ sử dụng
< Vạn Chú Bảo Điển > nêu rỏ.
Võ đạo cảnh giới thứ hai đan điền khí hải hóa thành linh hải bên trong chứa đựng linh lực.
Sử dụng linh lực rót vào vạn chú châu thì tương ứng có tầm một ngàn loại câu chú pháp hay còn gọi là “ Chú pháp cấp linh lực”.
Cảnh giới càng cao < Vạn Chú Bảo Điển> sẽ mở ra thêm nhiều hơn các loại chú càng mạnh có thể g·iết c·hết đối phương vô thanh vô tức nhưng càng về sau số lượng chú pháp sẽ rất ít.
còn nêu rỏ, để đạt hiệu quả tối đa cần đánh bất ngờ lúc đối phương không cảnh giác, tốt nhất là đánh lén.
Vô Đạo trong đầu không còn truyền đến tin tức, nhưng hắn vẩn ngồi bất động.
Bất động trong hưng phấn.
Nữa ngày sau hắn mới hồi phục lại trạng thái bình thường, đứng dậy ngửa mặt lên trời cười to “ ha hả hà ha”.
………..
Tô sơn nằm sâu bên trong sâm lâm sát với khu vực hạch tâm Thất Sơn Cấm Địa
Lấy Tô sơn làm trung tậm bán kính xung quanh 40 dặm là Hắc Ngưu địa bàn, trồng rất nhiều cỏ thanh voi là món ăn ưa thích của Hắc Ngưu.
Phía dưới chân núi cách Tô Sơn 10 dặm có một cái hồ bán kính rộng 15 dặm đây gọi là Hắc Ngưu Hồ.
Hắc Ngưu đang ngâm mình trong hồ chợt lòng sinh cổ dự cảm không tốt, làm ra thế cảnh giác, chuẩn bị chạy.
Nhưng lại không thấy chổ nào bất ổn, lại tiếp tục ngâm mình
Đột nhiên Hắc Ngưu bên trong thân thể có một đoàn hỏa diểm đang làn tra ra thiêu đốt cơ thể.
Hắc ngưu phóng lên bờ rống giận, hai chân sau phóng lên, dậm mạnh xuống đất, xung quanh đại địa vỡ nát bên trong cơ thể từng đoàn yêu khí ngăn chặn, ép đến hỏa diểm trung tâm hoàn toàn tiêu tán.
Vô Đạo đứng dưới gốc Phương Vĩ Thụ tươi cười, mới vửa rồi hắn dùng “ liệt hỏa thiêu thể chú” vào Hắc Ngưu nhìn hắn bộ dáng chật vật bây giờ lòng hả hê vô cùng.
Mới vừa rồi hắn chỉ muốn thử Vạn Chú Châu uy lực, nào ngờ ngoài sự mong đợi của hắn.
Linh lực rót vào vạn chú châu càng nhiều, thời gian, uy lực Chú pháp càng lâu và mạnh, vừa rồi hắn đã nương tay với Hắc Ngưu.
Nếu dùng toàn lực, không g·iết được Hắc Ngưu cũng làm cho hắn ăn thiệt thòi lớn.
Trong chiến đấu sinh tử chỉ cần một thiệt thòi nhỏ cũng dẩn đến bỏ mạng.
Trừ khi nào đối thủ mạnh hơn Vô Đạo rất nhiều mới cảm nhận được thần thông chú pháp của Vạn Chú Châu đánh tới .
Chứ cùng cảnh giới này hắn tự tin rằng có thể gieo Chú vào cơ thể đối phương mà không hề hay biết.
Hắc Ngưu cơ thể bên trong chú pháp đã tiêu tán nhưng Liệt Hỏa Thiêu Thể Chú dư âm làm cho thân thể hắn cũng không dễ chịu cho lắm.
Đâu thể vô duyên vô cớ cơ thể bên trong bị b·ốc c·háy, chuyện trên đời làm gì có tự nhiên mà bị.
Hắc Ngưu đoán là có người ám toán mình.
Mở ra đôi ngưu mục nhìn thẳng về phía Phượng Vĩ Thụ chỉ thấy dưới gốc có một thiếu niên thân bạch bào đang ngồi, xung quanh thiện địa linh khí nồng nặc hẳn là đang tu luyện.
“ là ta nghi quan cho chủ nhân sao” Hắc Ngưu thấy vậy nói nhỏ “ nhưng nếu không là chủ nhân thì là ai…..” như nghỉ đến cái gì kinh khủng Hắc Ngưu hoảng hốt phóng lên bờ “ chẳng lẻ có cao nhân đi qua, phải báo cho chủ nhân biết để đề phòng” .
Hắc Ngưu phóng đi, được vài bước thì dừng, quay đầu lại và nhảy xuống hồ ngăm mình vì nghỉ “ cao nhân đó không g·iết c·hết mình, chắc sẽ cũng không g·iết chủ nhân………”.
Ngưu quyết tâm khi nào ngâm mình cho đã xong sẽ lên kể cho chủ nhân nghe để cho chủ nhân cảnh giác.
….
Phượng Vĩ Thụ, Vô Đạo ngồi ở dưới thở ra một hơi nói “ hên là kịp thời phản ứng chút xíu là bị phát hiện rồi”.
Vô Đạo nhìn xuống dưới chổ Hắc Ngưu mà hết hồn, đại địa xung quanh bán kính ba mươi dặm vỡ nát, mặt đất nứt ra, các tiểu yêu phụ thuộc xung quanh bị dư âm sức mạnh trùng kích máu thịt be bét, có những tiểu yêu thú yếu hơn một chút bị hóa thành huyết vụ đến cả Tô sơn cũng bị lắc lư theo.
“ con Trâu đen này bình thường ngu ngu chứ giận lên một cái, sức mạnh cũng thật kinh khủng”.
Vô Đạo đóng lại song nhản khôi phục trạng thái bình thường chuyện vừa nảy như chưa từng xảy ra.
Vô Đạo lâm vào trầm tư suy nghỉ “ mặc dù kích phát được Vạn Chú Châu, nhưng hiện tại ta vẫn còn quá yếu….ă·n c·ắp hết các linh quả là chuyện không thể nào”.
“ lần trước Hắc Ảnh Lão Nhân tàn hồn muốn đoạt xá thân thể ta thời điểm bị Cửu Sắc Thần Liên Đồ đánh cho vỡ nát, toàn bộ ký ức của hắn đều bị ta thu lấy nhưng chưa luyện hóa”.
Vô Đạo tìm tới ký ức và bắt đầu hấp thu, luyện hóa toàn bộ ký ức
Sau nữa ngày trong đầu truyền đến từng tin tức mới dừng lại.