Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Vô Thiên Ký

Chương 6: 100 năm trước




Chương 6: 100 năm trước

Cách đây 100 năm trước tại vùng trũng Tháp Mười xuất hiện mây đen kéo ngàn dặm, lôi âm đánh vang trời, đại địa rung lắc dử dội suốt 5 ngày trời.

Cửu Long Vực cường giả đều tụ tập đến nơi này vì thiên tượng như thế chắc có bảo vật sắp xuất thế.

Ngày thứ 6 thiên tượng bình tỉnh trở lại, tại trung tâm vùng trũng Tháp Mười trên không trung một viên châu màu đen trôi lơ lửng.

Tất cả cường giả nhao nhao ra tay đều muốn chiếm đoạt làm của riêng

Trận chiến này đánh lên một hồi phong vân của Cửu Long Vực, vô số võ giả bỏ mình, rất nhiều thành trì, làng mạc bị phá hủy do dư âm của những trận chiến.

Một trận phong vân này 10 năm sau mới lắng xuống.

Tin tức truyền đến cuối cùng là bị một vị tán tu tinh thần lực hắc ám thuộc tính tu sĩ được xưng là Hắc Ảnh Lão Nhân c·ướp đi.

Nhưng từ đó về sau người ta cũng không còn thấy Hắc Ảnh Lão Nhân xuất hiện qua một lần nào nữa.

Có người đồn đoán rằng Hắc Ảnh đang trốn trong một bí địa nào đó để luyện hóa bảo vật, còn có người đồn đoán rằng trong trận chiến đó mặc dù là Hắc Ảnh đạt được bảo vật nhưng b·ị t·hương rất nặng đã ngã xuống

Cũng có đồn rằng Hắc Ảnh vì sợ b·ị t·ruy s·át c·ướp đoạt lại bảo vật nên đã rời đi Cửu Long Vực.

Mặc dù đồn đoán vẩn là lời đồn nhưng vẩn có rất nhiều cường giả ngày đêm tìm kiếm hắn hạ lạc.



Về phần Hắc Ảnh Lão Nhân thì đúng như lời đồn, lão b·ị t·hương rất nặng nhưng rất lâu sau mới ngã xuống.

Lão vốn tu luyện Hắc Ám thuộc tính nên việc lẩn trốn là rất dể dàng nhất là vào ban đêm .

Lúc này Tô Sơn cũng không phải là Tô sơn, lại càng không có Hắc Ngưu Động Phủ, chỉ có một cây Phượng Vĩ.

Hắc Ảnh trốn trong một cái động trên đỉnh núi, bên cạnh hắn còn có một con trâu đen.

Vốn là hắn trong lúc b·ị t·hương nặng chạy trốn sắp phải ngất đi thì thấy con trâu đen này liền nhảy lên lưng nó và b·ất t·ỉnh, còn con trâu thấy lão gia hõa trên thân khí tức sợ đến hết hồn, rụng lông đâu dám phản kháng, cấm đầu chạy trên lưng mang theo Hắc Ảnh đang b·ất t·ỉnh.

Hắc ngưu chạy đến cách Tô sơn lúc bây giờ 30 mươi dặm thì dừng lại, một ngày sau Hắc Ảnh cũng đã tỉnh lại.

Hắn thấy Hắc Ngưu không dám tiến lên phía trước thì biết đó là địa bạn của con yêu thú cấp 5.

Hắc Ảnh tinh thần lực cấp 39 đỉnh phong mặc dù đang b·ị t·hương nặng nhưng g·iết c·hết một yêu thú cấp 5 vẩn là chuyện dể dàng.

Hắc Ảnh mang theo Hắc Ngưu nghỉ lại tại động phủ của con yêu thú cấp 5 mới vừa bị g·iết kia, cũng chính là Hắc Ngưu Động Phủ lúc bây giờ

Hắc Ảnh biết mình sống không được bao lâu nên muốn bồi dưỡng một cái tiểu yêu giúp hắn thực hiện một kế hoạch.



Đó là đoạt xá sống lại, nhưng trước mắt cũng chỉ có con Trâu đen này mặc dù không muốn lắm cũng phải cắn răng chọn.

Nếu hắn ra ngoài lúc này chọn yêu thú vừa ý hắn thì tao ngộ phải cường địch đang truy tung, hoặc đụng phải yêu vương của Thất Sơn Sâm Lâm

Bình thường thì hắn không sợ nhưng trước tình cảnh sắp c·hết đến nơi thì nào dám.

Hắc Ảnh cho Hắc Ngưu vô số linh đan, diệu dược ăn, đó là những chiến lợi phẩm mà hắn chiếm được từ trong tay địch nhân sau khi c·hết trong trận tranh giành bảo vật.

Dưới vô sô tài nguyên thôi thúc và một bên chỉ điểm tu luyện, trong vòng 50 mươi năm Hắc Ngưu từ yêu thú cấp 2 tấn thân lên cấp 6.

Hắc Ảnh thì c·hết trước đó cách đây 10 năm, thân thể đã mục nát chỉ còn lại một bộ xương trắng và một đạo tàn hồn.

Trên bộ xương tay trái vẩn luôn cầm viên châu ma màu đen không rời

Hắc Ngưu rất biết ơn Hắc Ảnh mở miệng lúc nào cũng một tiếng chủ nhân, hai tiếng chủ nhân, thường xuyên ra ngoài mang nhân loại về cho Hắc Ảnh đoạt xa, nhưng tất cả đều bị hắn chê.

Lúc nào cũng bảo “ người này không thích hợp, người kia cũng vậy” “ còn người này thì tốt hơn một chút, nhưng hắn lại tu võ đạo..không được, không được”.

Đến một ngày hắn mang về một cái đầu lâu, Hắc Ảnh lúc đầu nhìn thấy chửi cho Hắc Ngưu một trận te tét nhưng khi hắn phát hiện cái đầu lâu mọc ra thân thể, xung quanh tinh thần lực ba lực hắn mới sảng khoái cười ha ha lên.

Hắc Ảnh Lão Nhân tàn hồn tiến hành đoạt xá, tàn hồn bên trong mi tâm bắt đầu tiến hành thì cảm giác thấy không ổn nhìn về phía Tinh Hải.

Tinh Hải bên trong một cuộn tranh đang mở ra phát ra cửu sắc xung kích về phía Hắc Ảnh tàn hồn, Hắc Ảnh tàn hồn sợ bay màu, định lao ra ngoài nhưng không kịp bị cửu sắc ánh sáng đánh chúng tàn hồn chỉ kịp la lên rồi tan thành mây khối.



Bức tranh cũng phóng ra một tia cửu sắc ánh sáng vào viên châu màu đen, liên kết linh hồn của Vô Đạo với viên châu màu đen cho nhận chủ.

Lúc này trong đầu của Vô Đạo cũng vang lên một thanh âm < Vạn Chú Châu> và trôi lơ lững bên trong Tinh Hải.

Hắc Ngưu đứng trước cửa động cả ngày trời vô cùng sốt ruột, lo lắng định xông vào đại, thì thấy một đứa bé chừng 7 tuổi bước ra trên người không mãnh vãi che thân, tay trái cầm viên châu màu đen như đang nghiên cứu cái gì đó.

Hắc Ngưu thấy vậy rống lên, nước mặt chảy xuống gọi một tiếng chủ nhân, hai tiếng cũng chủ nhân.

Ngưu khóc trong sự sung sướng và vui mừng “vì từ này không cần phải bôn ba tìm nhân loại nữa rồi”.

…..

Ký ức toàn bộ quá trình sống của Hắc Ảnh Lão Nhân đến đó thì dừng lại.

Sau khi xem hết toàn bô ký ức Vô Đạo lòng sinh một tia than phiền, tiếc nuối, bi ai “một đời cường giả cứ như vậy tiêu thất giữa thế gian”.

Vô Đạo rất nhanh lấy lại thanh tỉnh “ đây là lão phải tự chịu, vì sợ người ta biết lão nơi ở lại, nên lão g·iết rất nhiều nhân loại tu sĩ mà hắc ngưu bắt về cho hắn đoạt xá”.

“ nếu không phải ta kết thúc vụ này, chờ đến khi lão tìm được một thân thể phù hợp thì c·hết không biết bao nhiêu người”.

Trong ký ức của hắn Vô Đạo tìm tới các loại bí điển và chi thuật trong đó có một bộ chi thuật hắn quan tâm nhất là < Ám Ảnh Chi Thuật>.

Đây là một bộ chị thuật dành cho tu sĩ Tinh Thần Lực thuộc tính Hắc Ám