Chương 6 : Lựa Chọn Đệ Tử
Tiết sư thúc mang mọi người đi vào thung lũng, chẳng mấy chốc đã bay bên trên lớp sương mù. Không ngờ Tiết sư thúc đi tới đó vẫn chưa có ý định dừng lại, cuối cùng họ bị sương mù nhấn chìm, tầm mắt bị ngăn cản.
Lại thêm một lúc thì Tiết sư thúc mới dừng lại lúc này mọi người cũng nhìn xung quanh một lượt. Hóa ra đây là một cây cầu đá bên vách núi.
Cầu đá rất kẹp, họ đứng trên vách núi cao và dốc, bên dưới chân là vực sâu vạn trượng, có vị sư huynh nhát gan phải tựa sát vào vách đá, sắc mặt trắng bệch.
Tần Cửu Ca nhìn bốn phía, phát hiện trên toàn bộ cách vách đá cao chót vót đều có một cây cầu đá tương tự, đường đá, nấc thang, nối liền nhau là các động phủ, có động cửa đá đóng kín, một số động phủ thì lại mở toang cửa, xung quanh không một bóng người.
Trong lòng hắn lại 1 sự thở dài tiếc nuối "ở nơi này, cho dù có linh khí thiên địa nồng đậm thế nào đi nữa thì cũng khó mà tu luyện được"
-Đi theo ta...
Tiết sư thúc nói xong liền nhấc chân đi về phía động phủ bên kia cầu đá, mọi người vội vàng đuổi theo sau.
Đến trước tầng sương mù dày đặc Tiết sư thúc phất tay tạo ra một luồng thanh quang, từng đạo gió thổi qua khiến sương mù dần dần tan đi khiến cho cảnh tượng trước trước mắt mở ra, mọi người nhìn thấy Tiết sư thúc làm như vậy vô cùng giật mình hoảng hốt.
-Haha các ngươi không phải bất ngờ đó chính là Phong Bạo chính là pháp thuật của Pháp Lực Cảnh bọn ta nó có thể giúp các ngươi điều khiển các nguyên tố tự nhiên trong môi trường dĩ nhiên còn có khá nhiều loại pháp thuật khác kỳ dị . Hơn hết mỗi người chỉ có thể thức tỉnh 1 loại Pháp Thuật của riêng bản thân mình dựa vào trường phái tu luyện của các ngươi
Pháp Lực Cảnh chính là cảnh giới có khả năng thức tỉnh ra pháp thuật của bản thân . Đồng thời Chân Nguyên Thanh Đồng trong cảnh giới Khai Khiếu sẽ từ từ biến thành Chân Nguyên Bạch Ngân còn được gọi là Pháp Lực . Mỗi kẻ trong Pháp Lực Cảnh không chỉ thức tỉnh ra khả năng điều khiển các nguyên tố như gió nước hay lửa mà còn có thể thức tỉnh khả năng các loại hệ như biến hóa máu độc dược hay bất cứ thứ gì
Lúc này mấy tên đệ tử mặc áo bào xanh lục từ trong một điện đường vội vàng chạy tới, sau đó lập tức cung kính thi lễ với Tiết sư thúc, nói:
"Tham kiến Tiết sư thúc, tất cả mọi việc trong Khai Huyết Đường đều được chuẩn bị sẵn sàng đợi cho sư thúc."
"Tốt lắm, trước tiên ngươi dẫn đám sư đệ này vào trong đi. Đợi sau khi ta chuẩn bị xong sẽ tới." Tiết sư thúc nhìn như tùy ý phân phó một câu.
"Ừm làm tốt lắm nếu cố gắng thì tháng này có thể thưởng thêm 1 viên Huyết Đan"Tiết sư thúc cũng mỉm cười vỗ vai bọn họ 1 cái
Chỉ khi nghe được lời này trong mắt của những tên đệ tử này phát ra 1 luồng quang mang hào hứng như tìm được đường sinh lộ vậy vô cùng cuốn quít cúi đầu cảm tạ "Cảm tạ Tiết sư thúc cảm tạ Tiết sư thúc ban thưởng"
Mà Tiết sư thúc vẻ mặt vẫn lạnh như trước vội vẫy vẫy tay ra hiệu mau đi làm đi
"Vâng, thưa sư thúc." Những đệ tử áo xanh lục này gật đầu đồng ý, sau đó liền lên tiếng tiếp đón đám người Tần Cửu Ca, dẫn theo đám thiếu nam thiếu nữ đi về phía đại điện xa xa.
Tần Cửu Ca ở giữa đám người, sau khi hắn vừa bước qua cánh cửa của đại điện liền nhìn lướt lên trên cao.
Phía trên treo một miếng đá to lớn mặt ngoài viết ba chữ "Khai Huyết Đường ̀" màu đỏ cực lớn, mơ hồ còn có huyết quang nhàn nhạt liên tục lưu chuyển trên bề mặt tấm đá
Sau khi vào trong đại điện, không ít đệ tử đều hít vào một hơi lạnh.
Chỉ thấy bên ngoài nhìn như là cung điện bình thường được xây dựa vào núi, nhưng bên trong không ngờ lại là một đại sảnh cực lớn, cao vài chục trượng, rộng xấp xỉ trăm mẫu.
Chỉ đáng nói là ở trong đại sảnh lớn như vậy lại không hề có bất cứ đồ vật nào cả nhưng sự lớn của đại sảnh cũng khiến vài kẻ trong đá thiếu niên phải kinh ngạc rồi
Càng nhìn khiến đám trẻ vô cùng hào hứng "Thật lợi hại!"
"Đẹp quá!!" Các thiếu niên nhìn thấy cảnh này không khỏi tán thán kinh ngạc một hồi.
Chỉ có một mình Tần Cửu Ca ẩn giấu trong đám người, nét mặt lạnh lùng bình tĩnh âm thầm cười lạnh
-Chính thời khắc này đã khiến cho ta có cái nhìn trân thật về giới Linh Sư hơn haha
Ánh mắt hắn tràn ngập vẻ khích thích cùng hoài niệm như đang nhớ về 1 ký ức nào đó không thể quên được vậy . Đúng vậy chính là bài học đầu đời của hắn khi đặt chân vào giới Linh Sư này
Mấy tên đệ tử áo xanh sau khi dẫn chúng đệ tử vào trong sảnh rồi quay lại nhìn với ánh mắt thương hại sau đó bèn trở lại khoanh tay đứng thẳng ở chỗ cửa đại điện, căn bản không để ý chút nào đến đám đệ tử mới này.
Chúng thiếu nam thiếu nữ thấy vậy, không khỏi ngơ ngác nhìn nhau, nhưng dưới không khí trang nghiêm của đại sảnh, không ai dám xì xào bàn tán, đành phải thành thật đứng nguyên tại chỗ chờ đợi.
Sau thời gian ăn hết một bữa cơm, ngoài cửa điện truyền đến tiếng bước chân, đệ tử áo xanh lục đứng ở cửa điện đồng thời khom người, lớn tiếng nói:
"Bái kiến Lâm sư thúc !"
"Đứng lên đi." Giọng nói bình thản của 1 vị nam tử truyền đến, sau đó lão giả mặc thanh sam ở đầu tiên liền từ ngoài cửa bước vào sau đó Tiết sư thúc lão hán tóc đỏ, từng người từng người một tiến vào trong đại sảnh.
Nhìn thấy dáng vẻ của người nho sinh khiến cho Tần Cửu Ca nhớ lại về con người này hắn tên thật là Lâm Hồng Phong cũng chính là 1 trong 2 người có quyền thế trong tông môn chỉ sau tông chủ mà thôi nghe nói Lâm Hồng Phong từ trước đến nay đối địch cùng 1 vị trưởng lão khác là Mặc Thiên Thành, hai gia lão này là hai thế lực lớn nhất trong Cổ Nhân Tông . Hắn cũng chỉ biết được đến vậy đơn giản bởi vì kiếp trước Tần Cửu Ca quá yếu đuối thấp cổ bé hỏng không thể biết thêm điều gì về các cao tầng Cổ Nhân Tông cả
Sau khi vào cửa, Lâm sư thúc đảo mắt nhìn một lượt, rồi tầm mắt rơi vào người Mục Vân Tiên và 1 thiếu niên khác:
-Mục Vân Tiên và ngươi cả 2 ngươi tới đây, đứng phía sau ta.
Vị thiếu niên kia chính là kẻ có tư chất mạnh nhất chỉ sau Mục Vân Tiên gã này chủ yếu là Linh Hải dày có tiềm lực phát triển tốt hơn mọi người 1 chút
Đến đây Tần Cửu Ca lại nhớ về cô nàng mang tên Mục Vân Tiên này . Kiếp trước hắn có thười gian hơn 2 năm trong Cổ Nhân Tông hắn biết rõ cô nàng này cũng từng có 1 thời nổi tiếng trong tông môn nhưng từ sau khi hắn bị điều động làm nhiệm vụ và Cổ Nhân Tông bị diệt vong cũng chẳng nghe thêm bất cứ thông tin nào về cô nàng này nữa . E rằng cũng bị chôn thây cùng với toàn bộ Cổ Nhân Tông rồi
Mục Vân Tiên không hiểu chuyện gì, chỉ nghe theo phân phó của Lâm sư thúc chạy tới đứng phía sau
Lâm sư thúc chọn thẳng Mục Vân Tiên khiến cho Tiết sư thúc có chút không hài lòng nói:
-Lâm sư huynh, huynh làm vậy không được rõ ràng chưa phân chia đệ tử với nhau xong vậy mà huynh đã chọn người có tư chất Ất Cấp rồi hơn nữa còn lấy thêm 1 vị đệ tử có Linh Hải khá dày thực sự không công bằng với ta và Điền sư đệ
Lâm sư thúc tỏ ra bất mãn:
-Không phải chỉ là một đệ tử thôi sao dù sao ta cũng đang thiếu 1 Ất Cấp hơn nữa cũng chọn thêm Mục Vân Tiên
-Tuyệt đối không được!
Tiết sư thúc không chút nhún nhường:
-Lâm sư huynh, cái nào nhẹ cái nào nặng chắc huynh rất rõ ràng rồi. Ta xem tình cảm đồng môn nên đã mạo hiểm chuyện bị chưởng môn sư tôn trách phạt để châm chược nhường cho mấy huynh các đệ tử có thiên tư Ất cấp, nếu không thì các huynh đã không còn được chọn người nữa Tinh Hoá Phong của huynh đã có quá nhiều Ất Đẳng rồi . Nếu sư huynh có gì bất mãn thì cứ tìm chưởng môn sư tôn mà nói.
Vẻ mặt Lâm sư thúc lúc trắng lúc xanh, cuối cùng tức giận chỉ vào Mục Vân Tiên nói:
-Được rồi ngươi, tới đây.
Mục Vân Tiên nghe vậy cũng sợ hãi mà đi qua sau lưng Lâm sư thúc
Còn Đại Hán tóc dày họ Điền kia quay sang phía trước chỉ về thiếu niên mà gã họ Lâm chọn lúc trước
-Hừ tiểu tử nhà ngươi mau ra đây
Thiếu niên nhìn Mục Vân Tiên bên kia, vẻ mặt chần chờ.
Điền sư thúc đang tức giận, thấy vậy thì mắt trâu trợn trọn, chỉ thiếu niên kia rồi mắng:
-Đồ lằng nhằng! Còn sợ lão tử không giúp ngươi tăng tu vi hay sao?
Sau khi mắng cho thiếu niên mặt sẹo một trận, Lâm sư thúc và Điều sư thúc liền nghênh ngang dẫn người rời đi họ cũng tạm biệt với Tiết sư thúc, thiếu niên thì đi theo Mục Vân Tiên rời khỏi động phủ, trước khi đi còn dùng ánh mắt từ biệt với đám người thiếu niên.