Chương 20 : Giết
Lữ Lạc vô thức lui liên tiếp về phía sau. Khoảng cách cực hạn của hắn là sáu thước, nhưng bây giờ Tần Cửu Ca cách hắn còn chưa đầy năm thước, bây giờ chuyển thành hắn phải lùi bước để kéo dài khoảng cách.
Tần Cửu Ca vẫn lao thẳng lên phía trước định dồn cho Lữ Lạc vài quyền nữa nhưng bỗng dưng Lữ Lạc đứng thẳng lại bên miệng nhếch một nụ cười tay trái nắm chất giơ nắm đấm thẳng về phía trước
"Haha tiểu tử ngươi quá xem nhẹ ta rồi . Thông Hành Quyền"
Thông Hành Quyền là một loại võ học phàm nhân chuyên dùng trong cận chiến . Mấu chốt của đòn này là bất ngờ đồng thời dùng lực mạnh mẽ công kích thẳng khiến đối phương choáng váng từ đó ghành được phần thắng.
Loại võ học phàm nhân này của Lữ Lạc hắn được học từ khi còn ở gia tộc . Quả thực khi đi vào Cổ Nhân Tông các chiêu thức như Thông Hành Quyền cũng đã giúp hắn giải quyết được khá nhiều rắc rối . Đặc biẹt là trong các trường hợp ma cũ bắt nạt ma mới.
Hơn nữa đối mặt với Tần Cửu Ca Lữ Lạc vẫn có thể nói là rất tự tin.
Bởi vì Tần Cửu Ca cho dù là võ sư khi còn ở phàm tục thì sao chứ ? Hắn suy cho cùng cũng chỉ là một đệ tử mới vào của Cổ Nhân Tông
Còn hắn tuy cũng là Khai Khiếu Sơ Kỳ nhưng dựa vào võ công cũng đã từng đánh nhau ngang với Khai Khiếu Trung Kỳ.
Trận chiến của hắn và Tần Cửu Ca ở Lĩnh Công Điện có thể nói là hắn đã suy yếu nhưng dựa vào bản thân thời điểm đó . Nếu dốc toàn lực thì hắn hoàn toàn có khả năng thích sát Tần Cửu Ca . Đây không phải là nói đùa mà hoàn toàn có khả năng chính Tần Cửu Ca cũng hiểu rõ ngày hôm đó Lữ Lạc hoàn toàn có đủ sức để g·iết hắn
Chỉ tiếc tình thế hiện tại đã khác rồi
Lữ Lạc bị Phương Đào hút tinh huyết đã gần như khô kiệt cùng lắm chỉ còn 6 thành sức mạnh trước đây còn hắn thì thực lực đã được tăng trưởng hơn nhiều sau khi Chân Nguyên Trung Giai thấm sâu vào cơ thể
Dựa vào những tiêu chuẩn này Tần Cửu Ca mới tự tin chiến một trận sống còn với Lữ Lạc
Nắm đấm của Lữ Lạc bao trùm uy lực trực tiếp bổ thẳng vào, tựa như cự phủ khai sơn.
Mục tiêu chỉ thẳng vào mặt Tần Cửu Ca đang lao tới nhìn qua căn bản không có chút ý tứ lưu thủ.
Quyền phong trước mặt này có thể làm cho rất nhiều người có loại ý muốn lùi bước nhưng Tần Cửu Ca thì khác,
Vẻ mặt hắn lạnh lùng, không rít gào, không dữ tợn, thế nhưng trong sự trầm mặc lại toát lên một khí thế lạnh lùng, bất chấp tất cả.
Trực tiếp xoay cổ tránh đòn Thông Bối Quyền nắm đấm giơ thẳng ra chuẩn bị nện
Y kiếp trước đã có hơn hai trăm năm làm Phàm Nhân đặc biệt trong thời gian cực khổ ở Khai Khiếu Cảnh đã tích luỹ không ít . Đặc biệt là trong cái trò giả heo ăn thịt hổ này Tần Cửu Ca có thể nói nắm rõ hơn ai hết vậy mà dám dùng chiêu này với hắn sao?
Trong mắt Tần Cửu Ca, mỗi một lần rung vai, mỗi lần lật cỗ tay, mỗi lần giậm bước chân của Lữ Lạc đều mang đến cho hắn một lượng lớn thông tin. Mỗi một ý đồ công kích, lùi lại, né tránh của Lữ Lạc Tần Cửu Ca đều có thể nhìn thấu trong phút chốc, thậm chí ngay cả việc trong đầu Tần Cửu Ca đang nghĩ gì, hắn cũng có thể đoán ra đại khái.
Lúc này trong đầu Lữ Lạc đã đầy hoang mang!
Thế xông lên mãnh liệt của Lữ Lạc làm cho hắn căng thẳng, làm cho hắn ngạt thở, làm cho hắn không thể suy nghĩ thứ gì khác nữa.
Đây là chênh lệch về kinh nghiệm, đây là sự khác biệt thật sự bên trong!
Phịchhhh.
Tần Cửu Ca nện một quyền vào giữa bụng Lữ Lạc.
Lữ Lạc lập tức cong lưng, sức mạnh của nắm đấm này suýt chút nữa làm cho hắn nôn ra. Hắn vội vàng giơ hai tay bảo vệ đầu, cúi thấp người xuống, rút lui ra một bước dài. Trong lúc nguy cấp, hắn thể hiện ra kỹ năng cơ bản vững chắc của mình.
"Đi đâu rồi?" Tròng mắt trừng trừng, Lữ Lạc nhanh chóng chuyển động, nhìn xuyên qua khe hở giữa hai cánh tay, tìm kiếm bóng dáng của Tần Cửu Ca.
"Ở phía sau!" Ý nghĩ này vừa xuất hiện thì Lữ Lạc cũng cảm giác được bên hông b·ị đ·ánh mạnh vào.
Hắn lập tức mất trọng tâm, lập tức ngã quỵ xuống đất.
Nhưng mà Lữ Lạc cũng là một tay lão luyện từng chịu huấn luyện cực khổ, thuận theo thế này, hắn lộn nhào trên mặt đất, đồng thời bàn tay hướng về phía mặt Tần Cửu Ca mà đánh
"Khốn kh·iếp Thông Hành Quyền"
Động tác này chính là kinh nghiệm tác chiến đấu sau nhiều lần chiến đấu với các tộc nhân khác.
Nếu là nhân vật tầm thường thì e rằng khi theo sát phía sau Lữ Lạc đã phản ứng không kịp bị Thông Hành Quyền công kích cho dù không trúng thì nhất định cũng bị ép lùi bước.
Nhưng Tần Cửu Ca là ai? Cho dù Lữ Lạc có sống thêm trăm năm nữa thì kinh nghiệm chiến đấu cũng chưa bằng một phần của hắn
Lữ Lạc lại cho rằng đã kéo ra được khoảng cách. Hắn đứng lên, đang muốn chuẩn b·ị đ·ánh tiếo thì chợt nghe một tiếng vù vù.
"Đây là tiếng gió khi nắm đấm đến!" Trong tình cảnh chớp nhoáng này, Lữ Lạc chỉ kịp nghĩ ra được điều này.
Ngay sau đó, hắn đã bị nắm đấm của Lữ Lạc hung ác đấm vào lỗ tai.
Phịch.
Hắn lập tức cảm thấy hai mắt tối sầm, cơn choáng váng mãnh liệt làm cho hắn mất thăng bằng, hoàn toàn ngã xuống đất.
Sau đó, Tần Cửu Ca đi theo một cước liền hung hăng đá vào gốc rễ của Lữ Lạc.
- Ah !!!
Bên trong miệng của Lữ Lạc truyền ra âm điệu cao hơn.
Không chần chừ Tần Cửu Ca lập tức nắm lấy tóc của hắn kéo hắn lê lết trên mặt đất hướng thẳng tới hồ máu đang sôi sùng sục ở đó
Càng đến gần Tần Cửu Ca càng kinh ngạc về hồ máu này . Hắn thật không ngờ ở địa phương này quả thực có một loại hồ máu như này
Đây là một hồ máu trong lòng đất, không có tối tăm mà tràn ngập ánh sáng đỏ. Tần Cửu Ca ước chừng khoảng cách từ không trung tới đây là 15 mét. Phía dưới chân hắn là một cái hồ ngầm.
Nhưng mà nước trong hồ này không phải là trong suốt, mà đỏ sẫm giống như máu loãng.
Không sai, chính là máu loãng!
Mùi máu tươi gay mũi không ngừng chui vào mũi của Tần Cửu Ca càng đến gần mùi càng sộc lên mũi hắn.
Sóng trong huyết hồ vẫn cuồn cuộn, cọ rửa vách tường. Dòng máu loãng đỏ tươi và toả sáng kia, thẩm thấu vào trong bùn đất, khiến cho bùn đất xung quanh đều bị nhuộm thành một mảnh đỏ đậm, biến thành đất nung.
Huyết thuỷ bốc lên theo đó bọt nước mà nổi lên, lúc ẩn lúc hiện.
Mà huyết hồ càng đỏ thêm.
Có xương cá vụn, xương động vật khổng lồ và xương người.
Đây là một nơi chôn cất khổng lồ, quỷ dị và huyết tinh.
Nhưng Tần Cửu Ca cũng không còn quan tâm nữa
"C·hết đi"
Tần Cửu Ca không chút do dự nhấn thẳng đầu của Lữ Lạc vào bên trong huyết hồ
"Ưm"
Một máu đỏ lập tức sộc thẳng vào mũi của Lữ Lạc khiến hắn không thở được miệng hắn đóng lại quyết không để máu sộc vào mồm.
Hàng chục bong bóng nổi lên mặt hồ tay chân Lữ Lạc liên tục vùng vẫy
"Khốn kiếp!" Lữ Lạc vô cùng phẫn nộ hắn điên cuồng vùng vẫy như một bản năng sinh tồn vậy.
Trái với hành động của Lữ Lạc Tần Cửu Ca giơ tay nên phải lên, hung ác nện một quyền xuống bàn tay đang giãy dụa của Lữ Lạc.
ÙM!
Tay của Lữ Lạc bị Tần Cửu Ca ra đập nát phát ra âm thanh vang dội.
Soạt một tiếng vang nhỏ, Tần Cửu Ca tiếp tục nện một quyền thật mạnh vào ngay giữa bàn tay phải của Lữ Lạc.
Aaaaaaaaaaaaaaaaa!
Lữ Lạc lập tức hét thảm thiết, cơn đau nhức lan ra làm cho cơ thể hắn run rẩy mãnh liệt như bị đ·iện g·iật một cái.
Bàn tay của hắn gần như bị Tần Cửu Ca đánh nát bấy đầu khớp xương trắng bệch cũng lòi ra.