Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Vô Gian Huyết Đan

Chương 11 : Giao hay không giao?




Chương 11 : Giao hay không giao?

Bên ngoài điện Lĩnh Công, sớm đã có rất nhiều người vây quanh.

Khi đám người Tần Cửu Ca xuất hiện, vô số ánh mắt như sói đều nhìn chằm chằm bọn họ.

Đoàn người bọn họ mặc dù có chút không thoải mái, nhưng cũng không nghĩ nhiều, nhao nhao đi vào điện Lĩnh Công.

Bởi vì khiêm nhường quan hệ, mọi người trước tiên để cho Lý Ngọc Anh lĩnh Huyết Đan.

- Chờ một chút! Giao Huyết Đan của ngươi ra!

Mà ngay khi Lý Ngọc Anh vừa mới cầm Huyết Đan trong tay, hơn nữa đi tới cửa Lĩnh Công Điện.

Một tráng hán cao lớn ngăn lại Lý Ngọc Anh.

Trên mặt của tráng hán kia có đủ loại vết sẹo lớn nhỏ, một cỗ cảm giác áp bách đập vào mặt.

- Sư huynh.... Ta đây....

Trên mặt Lý Ngọc Anh lộ ra một tia b·iểu t·ình đáng thương, vừa định mở miệng.

Nắm đấm tựa như tinh cương vung lên.

“Phanh!”

Lý Ngọc Anh tựa như bị trọng chùy đánh trúng, cả người trực tiếp ngã về phía sau.

- Lấy ra!

Khuôn mặt xinh đẹp này căn bản không có tác dụng gì, Lữ Lạc một cước giẫm lên người Lý Ngọc Anh.

Mà những người xung quanh cũng biểu hiện ra bộ xem kịch, căn bản không có ý giúp đỡ.

Ngược lại còn không ngừng nhìn cửa điện Lĩnh Công, xem có tên quỷ xui xẻo nào đi ra.

Dù sao, đây cũng là một trong số ít thời gian được thư giãn trong năm.

- Thơm quá đi! Là mùi gì vậy nhỉ?

Lâm Khiếu vừa mới đi vào Lĩnh Công điện, một mùi hương trực tiếp đập vào mặt.

Hương vị này dường như là một hương vị do rất nhiều thứ trộn lẫn với nhau tản mát ra.

Trong khoảnh khắc này, Thị Huyết Cổ trong cơ thể hắn cũng hơi khẽ động.

Chỉ là chỉ là trong nháy mắt, Thị Huyết Cổ liền an tĩnh lại.

Thật giống như trực tiếp nằm sấp, không dám nhúc nhích.

Cảm nhận được Thị Huyết Cổ tựa hồ đang giả c·hết, hắn cũng ý thức được nơi này tựa hồ có cao thủ.

Lại nói tiếp, từ khi hắn thức tỉnh Linh Mạch này, cho tới bây giờ chưa từng thấy Linh Sư chiến đấu với nhau mặc dù hắn đã được nhìn thấy sức mạnh của gã nam tử họ Tiết là Phong Hệ và gã họ Mộc là hệ Mộc nhưng họ cũng chưa hề động thủ.

Lại nói tiếp, hắn thật sự không hiểu tu hành là làm như thế nào.



Đến tột cùng như thế nào mới được xem như là tu hành, còn có cổ trùng này nên xử lý như thế nào, thậm chí người tu hành chiến đấu như thế nào.

Tất cả những điều này, hắn không biết gì cả.

Thành thật mà nói, nội tâm của hắn là khát vọng những kiến thức như thế.

Hắn háo hức tìm hiểu tất cả mọi thứ.

Nhưng lý trí nói với hắn, phải bình tĩnh, không thể hành động thiếu suy nghĩ.

Cho nên mặc dù nội tâm Lâm Khiếu đã sớm sóng biển quay cuồng, nhưng bề ngoài vẫn là một bộ b·iểu t·ình đờ đẫn.

Thậm chí trong một thời gian dài, hắn còn nghi ngờ rằng hắn sẽ trở thành một tên đơ.

- Lệnh bài!

- Mười miếng Huyết Đan! Tiếp theo!

Đi tới quầy, Lâm Khiếu xuất trình lệnh bài tông môn lấy được lúc trước.

Mười miếng Huyết Đan đến tay!

Toàn bộ quá trình rất ngắn ngủi, ngắn đến chỉ có hai câu.

Trong tình huống như vậy, mặc dù hắn có ý định tiếp tục quan sát hoàn cảnh bên trong của Lĩnh Công điện, cũng không thể không nhanh chóng rời đi.

Bởi vì hắn cảm giác được hai ánh mắt đã nhìn chăm chú vào mình.

Hai cái này rất chăm chú, làm cho toàn bộ thân thể hắn đều báo động, thật giống như là bị các con sói theo dõi vậy.

Dưới áp lực như thế, Lâm Khiếu căn bản không dám ở lại.

Nhưng khi hắn đi đến cửa, hắn nghe thấy tiếng kêu thảm thiết của Lý Ngọc Anh.

Cuối cùng là Tần Cửu Ca hắn chính là kẻ cuối cùng nhận được Huyết Đan trên tay

Cũng là người cuối cùng ra khỏi Lĩnh Công điện.

10 viên đan dược này này nằm gọn trên tay hắn trên đó trong suốt sáng bóng . Huyết Đan rất nhẹ, có thể so với trọng lượng của một tờ giấy mỏng, xung quanh thể hiện một ít huyết sắc bao quanh trên đó có một loại mùi đặc trưng của máu tươi . Khi ngửi được mùi này khiến cho Thị Huyết Cổ trong cơ thể Tần Cửu Ca rung lên như cực kỳ thèm thuồng loại đan dược này

Cuối cùng nhìn qua một lần, nhận thấy không có vấn đề gì Tần Cửu Ca cất mười viên đan dược vào túi đi ra ngoài

Bên ngoài phát ra những âm thanh thảm thiết nhìn một phen hỗn độn trước mắt, hai mắt hắn không khỏi nheo lại nhưng mặt vẫn lạnh như trước

-Lại là c·ướp hay sao?

Chỉ thấy Lâm Khiếu trực tiếp ngã xuống trong vũng máu, trong tay vẫn cầm Huyết Đan.

Mà mấy người lúc trước đi lên Lĩnh Điện cũng ở bên cạnh, cũng có không ít người ngã trên mặt đất.

Đệ tử cũ c·ướp Huyết Đan của người mới.

Đây hẳn là tiết mục cố định trong Cổ Nhân Tông.



Bởi vì phương thức dưỡng cổ mà cao tầng bồi dưỡng đệ tử, cho nên chuyện đệ tử cũ c·ướp tài nguyên của đệ tử mới nhập môn cũng thuận theo mà sinh ra.

Thậm chí có một số trưởng lão còn trực tiếp ngầm đồng ý với cách làm này.

Dù sao, đây cũng là một cách nhanh chóng chọn được hạt giống tốt.

Hoàn cảnh không khó khăn, sao có thể kích thích tiềm năng được?

Kiếp trước vì Thị Huyết Cổ nâng cao tu vi Tần Cửu Ca cũng c·ướp đi vài viên Huyết Đan của đệ tử mới nên đối với việc này cũng không quá bất ngờ dù sao ở trong Cổ Nhân Tông cá lớn nuốt cá bé đã thành quy luật tự nhiên không thể nào thay đổi

Chỉ là, chuyện c·ướp Huyết Đan này cũng có quy tắc.

Để phòng ngừa một số tình huống đặc biệt, ví dụ như một số đệ tử cũ dựa vào thực lực, c·ướp tất cả tài nguyên của đệ tử mới.

Vì vậy, một số quy tắc ngầm cũng xuất hiện.

Đó chính là một đệ tử cũ chỉ có thể c·ướp năm Huyết Đan của đệ tử mới.

Đồng thời cũng phải để cho đệ tử mới tự tay giao vào tay bọn họ.

Nếu đệ tử mới không muốn, sau đó ngươi cũng không thể cưỡng ép c·ướp.

Thế nào, điều này nghe có vẻ như cao tầng vẫn còn một chút nhân tính.

Tuy nhiên, trên thực tế, những gì có thể làm trong này vẫn còn quá nhiều.

Ví dụ như bây giờ Lâm Khiếu b·ị đ·ánh trọng thương, chỉ cần ngươi không giao, liền biến ngươi thành tàn phế.

Đúng vậy! Chỉ cần không xảy ra mạng người, tàn phế cái gì đó cũng sẽ không có người quản.

Những người khác cùng Lý Ngọc Anh, toàn bộ đều đã nộp một nửa Huyết Đan, hiện tại chỉ còn Lâm Khiếu không giao.

Trên mặt của hắn rõ ràng mang theo một sự cứng cỏi và không chịu khuất phục.

-Thật cứng cỏi chỉ tiếc tên này có tư chất Nhân Cấp Linh Mạch chỉ gây được một vài tiếng vang trong đám đệ tử Cổ Nhân Tông sau khi Cổ Nhân Tông bị diệt cũng không rõ sống c·hết ra sao.

Tần Cửu Ca nhìn khuôn mặt đẫm máu của Lâm Khiếu không ngại mà tán thưởng hắn biết rõ một tên nhãi chỉ có 15 16 tuổi có được loại nghị lực cùng tinh thần như vậy đã là không tồi . Nếu có tư chất Ất Cấp thì có lẽ chính đạo sẽ có thêm một vị Pháp Lực Cảnh hiền đức

Lúc này trước mặt Lâm Khiếu có một gã tráng hán đã đánh Lý Ngọc Anh vẻ mặt tức giận nhìn Lâm Khiếu

- Giao hay không!

Một chân của Lữ Lạc không ngừng nghiền nát ngón tay trái của Lâm Khiếu, ngữ khí dần dần bắt đầu không kiên nhẫn.

Tuy nhiên, Lâm Khiếu đã thể hiện thái độ của mình bằng hành động.

Tay phải nắm chặt lấy Huyết Đan vừa mới nhận được.

Cảnh tượng này ngược lại làm cho Tần Cửu Ca hoài niệm kiếp trước là Lâm Khiếu cũng cực kỳ quật cường trong đám đồng môn đệ tử cũng có tiếng vang khá lớn

Chỉ tiếc hiện tại hắn mới là đứa trẻ mới thức tỉnh Linh Mạch chưa được 2 ngày hơn nữa xuất thân từ gia tộc lớn nên hành vi còn khá ngây thơ

Một bộ dáng chưa từng trải.



- Chậc chậc ~~ người này sao lại quật cường như vậy! Hơn nữa vận khí còn kém như vậy, còn gặp phải Lữ Lạc!

- Đúng vậy! Trước đây chúng ta vốn chỉ dám c·ướp trong âm thầm nhưng hiện tại Lữ Lạc lại dám c·ướp công khai luôn hắn thực sự là số ít kẻ dám công khai c·ướp đồ đấy.

- Được không bù được mất a! Một ít Huyết Đan mà thôi, như vậy là tàn phế thì thảm rồi!

Một số đệ tử cũ ở bên cạnh bừng bừng thảo luận.

Bởi vì đã lâu lắm rồi không xuất hiện người mới quật cường như vậy.

Người mới của trước kia, chỉ cần đe dọa một chút, về cơ bản sẽ ngoan ngoãn đi theo khuôn khổ.

Không nghĩ tới lần này gặp phải tấm sắt, cho dù là tàn phế cũng không giao.

Trên thực tế Lữ Lạc hoàn toàn có thể c·ướp Huyết Đan của người khác, không cần lãng phí thời gian ở đây.

Trên thực tế hắn làm chuyện này vì có 1 mục đích

Chính là lập uy nghiêm giúp cho việc kiếm Huyết Đan sau này dễ dàng hơn chỉ cần dùng ánh mắt là có thể c·ướp được Huyết Đan rồi nhưng hiện tại vẻ quật cường của Lâm Khiếu khiến cho kế hoạch lập uy của hắn đổ sông đổ bể

Nếu hắn không thể c·ướp được Huyết Đan từ tay Lâm Khiếu sẽ tạo hiệu ứng đômino vậy bởi vì Lâm Khiếu đã chứng minh rằng chỉ cần lỳ đòn là sẽ không b·ị c·ướp Huyết Đan dù sao trong Cổ Nhân Tông này Huyết Đan giống như một mạng sống thứ 2 vậy nên bọn chúng chắc chắn cũng không tiếc dùng chính thân thể để có thể bảo toàn Huyết Đan

Vậy thì kế hoạch lập uy của Lữ Lạc sẽ tan tành hết ngày sau chắc chắn sẽ không thể kiếm được Huyết Đan huống chi hắn đang cực kỳ cần Huyết Đan để chữa trị v·ết t·hương cho bản thân

- Có người đi ra!

Mà đúng lúc này, cũng có người phát hiện Tần Cửu Ca đi ra khỏi Lĩnh Công điện.

Chỉ thấy Lữ Lạc tựa hồ nghe được cái gì đó, chậm rãi quay đầu.

- Giao một nửa Huyết Đan của ngươi ra!

Trong giọng điệu bình tĩnh của Lữ Lạc, ẩn chứa sự thiếu kiên nhẫn cực độ.

Hắn đã bị Lâm Khiếu lãng phí không ít thời gian, không thể tiếp tục lãng phí.

Phải biết rằng Thị Huyết cổ trong trái tim hắn, mỗi thời mỗi khắc đều cắn nuốt huyết khí của hắn một cách cuồng bạo khiến cho hắn đang vô cùng đau đớn

Giờ phút này, một vấn đề buộc phải lựa chọn được đặt trên mặt Tần Cửu Ca.

Giao hay không?

Lữ Lạc cho rằng, Tần Cửu Ca nhìn thảm trạng trước mắt, hẳn là sẽ ngoan ngoãn thức thời.

Dù sao một cái gai như Lâm Khiếu xuất hiện cũng đã rất ngạc nhiên rồi.

Cái gai ngu ngốc như vậy sẽ xuất hiện cái thứ hai?

Điều này chỉ đơn giản là không thể!

- Giao? Không giao?

Giao hay không giao ? Mẹ nó hiển nhiên là không rồi

-Tiểu tử Lữ Lạc ta không có thời gian đâu mau giao Huyết Đan ra đây nếu không ngươi sẽ có kết cục như tên nhãi kia

Lữ Lạc hét lớn tiếng chỉ thẳng vào Lâm Khiếu đang nằm bò trên mặt đất khuôn mặt dính đầy máu

Tần Cửu Ca còn chưa kịp từ chối thì bỗng Lữ Lạc nhắc tên của hắn làm Tần Cửu Ca giật mình nhớ lại 1 lớp quá khứ đã bị phủ bụi mà vốn dĩ hắn đã quên đi từ lâu