Chương 10 : Cổ Linh Phong
Mặt trời từ từ mọc lên, một ngày mới đến như bình thường.
Tần Cửu Ca gần như trải qua một đêm không ngủ, rửa mặt đơn giản, ra khỏi tiểu viện.
- Ồ? Không tệ! Lại có thể sống sót!
Tần Cửu Ca vừa từ trong phòng đi ra, liền đụng phải Tiết sư thúc.
Chỉ thấy trên mặt Tần Cửu Ca lộ ra một tia b·iểu t·ình ngoài ý muốn, thoạt nhìn tựa hồ có chút ngoài ý muốn.
Có vẻ hắn không ngờ rằng Tần Cửu Ca có thể sống sót nhưng sự bất ngờ cũng không để trên mặt quá lâu mà nhanh chóng biến mất
- Vừa vặn! Theo ta!
Tần Cửu Ca hoàn toàn không rõ tình huống gì, là tự giác đi theo phía sau Tiết sư thúc.
Sau đó tận mắt chứng kiến Tiết sư thúc lấy ra Thị Huyết Cổ đ·ã c·hết từ trên một cỗ xác khô.
Tiết sư thúc nhặt con Thị Huyết Cổ đã hấp thu xong 1 cái xác khôn trên thân con Thị Huyết Cổ có từng đường đạo văn màu đỏ rực đại biểu cho đã no bụng còn ký chủ đã vẫn lạc
Một đường đi qua, không ai có thể sống sót.
Ngay cả những người mà Tiết sư thúc có kỳ vọng cũng không thể sống sót đều đ·ã c·hết dưới con Thị Huyết Cổ mà làm xác khô
Từ b·iểu t·ình dữ tợn trên cái xác nào đó, tựa hồ trước khi c·hết gặp phải nỗi đau khổ cực lớn.
- Ồ? Còn hai cái?
Cho đến cuối cùng, Tiết sư thúc mới phát hiện ra những người sống sót ngoại trừ Tần Cửu Ca.
Đây là một em gái, mái tóc dài dài màu đen tung bay theo gió.
Và 1 thanh niên có vẻ ngoài khá bướng bỉnh đó là Lâm Khiếu
- Không tệ! Vậy mà có ba người có thể sống sót! Xin chúc mừng! Chính thức trở thành đệ tử Cổ Nhân Tông!
Tiết sư thúc trên mặt lộ ra một tia mỉm cười, thoạt nhìn tâm tình tựa hồ không tệ.
Chính thức trở thành đệ tử Cổ Nhân Tông?
Nghe lời nói quen thuộc này, Lâm Khiếu đột nhiên ý thức được những gì Tiết sư thúc nói lúc trước dường như đều là giả.
Cái gì đã chính thức trở thành đệ tử Cổ Nhân Tông? Chẳng phải chỉ cần thức tỉnh Linh Mạch trở thành Linh Sư là có thể trở thành đệ tử của Cổ Nhân Tông rồi hay sao?
Tất cả những thứ đó có lẽ là giả, sau khi khảo nghiệm đêm qua hắn mới ngộ ra
Có thể sống sót con Thị Huyết Cổ này mới xem như đệ tử nhập môn chân chính của Cổ Nhân Tông đi!
Hắn nhớ lại một cỗ xác khô vừa nhìn thấy, không khỏi có chút lạnh lẽo sống lưng.
- Vì các ngươi đã vượt qua khảo nghiệm! Vì vậy, ta có thể nói cho các ngươi biết một vài thứ!
Tiết sư thúc đem Thị Huyết Cổ thu thập được lúc trước, bỏ vào trong một cái túi nhỏ.
Sau đó là đem một ít chuyện nói cho ba người trước mặt.
-Hiện tại các ngươi đã là đệ tử của bổn tông rồi sẽ có 1 vài chuyện ta định giải thích nhưng các ngươi tự mình đến Cổ Linh Phong là hiểu
- Ba người các ngươi tốt nhất cũng biết điều một chút, dù sao ở Cổ Linh Phong cũng không dễ lăn lộn!
Lại là đơn giản dặn dò vài câu, Tiết sư thúc liền rời đi.
Trực tiếp lưu lại ba người Tần Cửu Ca .
Lúc này thì cô gái kia như vô lực muốn ngã bịch xuống mặt đất vẻ mặt kinh hoàng đến cực độ hai tay nàng ôm mặt nàng lại run rẩy cùng cực của sợ hãi, có vẻ là cuộc sống Linh Sư trước đây nàng mong chờ không giống như nàng nghĩ. Hiện thực ở Cổ Nhân Tông như bạt vào mặt nàng 1 cái bạt tai đau điếng . Có lẽ cái bạt tai này nàng vĩnh viễn không thể quên
- C·hết rồi! Tất cả đ·ã c·hết....
Tần Cửu Ca nhìn thoáng qua nữ tử gầy gò tựa như tang thi.
Phát hiện bên trong miệng người phụ nữ này vẫn luôn lẩm bẩm ‘đ·ã c·hết’.
Còn Lâm Khiếu thì cố gắng đứng vững tuy vậy chân hắn vẫn bủn rủn tay thì siết chặt lại với nhau tạo thành hình nắm đấm như thể vô cùng tức giận với chuyện làm ác độc của Cổ Nhân Tông
Tước đoạt sinh mệnh con người 1 cách vô cùng tàn nhẫn!
Lúc này hắn mới để ý đến cô gái kia đang sợ hãi như thế nào mà âm thầm nghĩ
Xem ra tựa hồ là có người thân c·hết trong lần thí luyện nhập môn này, hiện tại không chịu nổi đả kích.
Đối với điều này, hắn cũng nhanh chóng tới an ủi người con gái đáng thương này
Còn Tần Cửu Ca thì mặt lạnh như băng cứ như thể hắn không hề quan tâm với nỗi đau xót trước mắt vậy ngược lại hắn quan sát mấy cái xác c·hết mà âm thầm nhớ lại
Trong số mấy cái xác này có vài kẻ có thân phận cao quý lúc trước cực kỳ huyên hoang ngông cuồng có gia tộc giàu có chống lưng không coi kẻ khác vào mắt nhưng ở đây cũng có không ít kẻ yếu đuối coi thường, bị xa lánh đến mép cực điểm .
Thân phận lúc trước đã cách biệt đến cực điểm
Nhưng chỉ qua 1 đêm chớp mắt này, trực tiếp là bình đẳng cho tất cả mọi người, hầu như tất cả đều được chôn cất ở đây .
- Quên đi! Vẫn là kiểm tra chân nguyên đi!
Tần Cửu Ca bỏ qua những suy nghĩ tạp nham này vì thế tìm 1 chỗ mà kiểm tra Chân Nguyên Trung Giai.
Quả nhiên trong không khiếu của hắn có 1 màng thủy tinh chứa 1 lớp thể dịch màu xanh đậm khác với màu xanh nhàn nhạt lúc đầu của Chân Nguyên Sơ Giai mà đây chính là Chân Nguyên Trung Giai hắn dùng 1 đêm để tạo thành
-Kiếp trước ta đã mất đến hơn 1 năm để tu luyện đến Trung Giai đạt đến cảnh giới Khai Khiếu Trung Kỳ có được Chân Nguyên Trung Giai nhưng hiện tại ta đã có được nó chỉ sau 1 đêm
Nghĩ đến đây trên khuôn mặt hắn không khỏi có 1 nụ cười tà
Quay sang bên kia có 2 người đang nói chuyện với nhau đó chính là Lâm Khiếu và Lý Ngọc Anh
Đúng vậy! Người phụ nữ được coi là cùng một khóa với hắn và Lâm Khiếu tên là Lý Ngọc Anh.
Kiếp trước Tần Cửu Ca cũng từng nói chuyện với nữ nhân này vài lần nhưng vì cả hai đều không có chủ đề chung.
Sau một vài lần trò chuyện đơn giản, không có ý định tiếp tục nói chuyện.
Từ đó hắn cũng quên đi sự hiện diện của nữ nhân này
Lại đợi một hồi lâu, Tiết Sư Thúc cuối cùng cũng xuất hiện lần nữa. Mục đích là đưa họ đến Cổ Linh Phong
Mà lúc này đám người Tần Cửu Ca cũng thấy được mấy người như khô héo, đây là những người khác đoán chừng là đệ tử của Cổ Nhân Tông đã nhập môn sớm hơn bọn hắn vài tuần hoặc vài tháng
Trông mặt ai cũng phờ phẫn như người mất hồn vậy vô cùng uể oải cùng mệt mỏi
Hắn còn nhìn thấy một người rất quen mắt hắn cũng từng nhớ mình ở kiếp trước từng mời vị sư huynh này vài chén rượu nhằm kết giao tình thân
Chỉ là hiện tại hắn khá thảm khác với những trí nhớ về 1 vị sư huynh khỏe khắn ở kiếp trước
Chẳng bao lâu, đám người bọn họ đã được đưa đến chân núi.
Có một vài con tê giác khổng lồ ở phía trước.
Nếu như không đoán sai, kế tiếp chính là mấy con tê giác này đưa bọn họ đến Cổ Linh Phong.
Những con tê giác này rất lớn, trên lưng vẫn còn chứa một yên xe khổng lồ, đủ cho nhiều người ngồi trên đó.
Đồng thời đáng chú ý chính là, đôi mắt của tê giác này chỉ có lòng trắng, không có đồng tử!?
Và những con tê giác này cũng không có bất kỳ hành động nhỏ nào, giống như một chiếc xe, hoàn toàn không có chút tức giận.
-Thực thú trùng loại cổ trùng này có thể khiến cho 1 loài động vật mất đi ý thức chỉ làm theo đúng 1 nhiệm vụ chỉ tiếc rằng nó cũng chỉ có tác dụng với loài vật sắp c·hết mà thôi
Tần Cửu Ca đã biết rõ loại cổ trùng này nhưng bên cạnh hắn đám người Lâm Khiếu và Lý Ngọc Anh có vẻ vô cùng bất ngờ
Như bọn họ muốn hỏi rằng làm sao lại như vậy?
Lâm Khiếu bề ngoài thoạt nhìn có chút đờ đẫn, bộ dáng ngơ ngác, nhưng trong nội tâm lại điên cuồng phát ra nghi vấn.
Lưng tê giác, xung quanh tràn ngập một bầu không khí im lặng và kỳ lạ.
Không ai mở miệng nói chuyện, cũng không ai nhìn xung quanh.
Hầu như tất cả mọi người đều cúi đầu không nói chuyện.
Cái này có lẽ là do chuyện mà mọi người đã trải qua lúc trước, đả kích đối với tất cả mọi người là quá lớn.
Trải qua vài tiếng bôn ba, Tần Cửu Ca rốt cục cũng đi tới Cổ Linh Phong.