Chương 12 : Vs Lữ Lạc
Hàng loạt suy nghĩ tuôn ra trong đầu Tần Cửu Ca
Nhưng trước đó nói về tình trạng của tên Lữ Lạc này đã trước mặt Tần Cửu Ca thì Lữ Lạc có vẻ vô cùng uy dũng nhưng thực chất là đã suy yếu do bị Thị Huyết Cổ hút máu quá nhiều thậm chí thân thể bị suy nhược đến tận cùng rồi nên mới ă·n c·ắp của những tân đệ tử 1 cách trắng trợn như vậy . Hắn đã cố gắng không để lộ sự yếu điểm của mình nhưng Tần Cửu Ca kiếp trước là một thiên tài về Huyết Đạo chẳng lẽ không biết rõ dấu hiệu vân đen trên tay Lữ Lạc hay sao?
Chính là báo hiệu cho việc sắp hết máu và sắp c·hết do Thị Huyết Cổ cho dù hắn giấu nó đi thì Tần Cửu Ca cũng dễ nhận ra bằng nhiều các nhận thức khác . Có thể nói lúc này Lữ Lạc vô cùng uy dũng nhưng thực chất chỉ là con hổ giấy mà thôi.
Việc này càng khiến cho Tần Cửu Ca bất ngờ hơn dù sao Lữ Lạc nhập môn cũng lâu hơn bọn hắn 1 năm hiển niên biết rõ về tác hại của Thị Huyết Cổ đồng thời hiểu mặt trái của tông môn nên hắn chắc chắn không thể nào lười biếng được vậy thì tại sao lại rơi vào tình trạng hiện nay?
Hơn nữa lúc này từ trong đầu của Tần Cửu Ca còn truyền đến 1 thông tin quan trọng mà có lẽ hắn đã quên đi từ rất rất lâu rồi .Đó chính là về gã Lữ Lạc này
Năm đó cái tên Lữ Lạc này là một trong số ngôi sao sáng nhất trong Cổ Nhân Tông khi hắn thành công đánh bại một trong những đệ tử Lâm sư thúc yêu chiều nhất là Phương Đào
Sau đó không lâu thì được Lâm sư thúc nhận làm đồ đệ chân truyền có thể nói là đường đời bỗng chốc rộng mở
Nhưng có một điều bất ngờ là theo ký ức của Tần Cửu Ca thì thời gian Lữ Lạc đánh bại Phương Đào chỉ còn cách nửa năm nữa thôi
Mà Tần Cửu Ca lúc này liền đặt một câu hỏi : Lữ Lạc chỉ trong 1 thời gian ngắn làm sao có thể trở thành 1 kẻ mạnh đến như vậy đồng thời hắn hiện tại cũng bất ngờ trước tình thế của Lữ Lạc chính là mất máu do Thị Huyết Cổ hút quá nhiều tưởng chừng chỉ ngày mai thôi thì hắn sẽ đi tong .
Cái dáng vẻ kia chỉ là hắn cố gồng lên mà thôi khác xa cái dáng vẻ thần uy cái thế mà Tần Cửu Ca biết
Tần Cửu Ca nhớ khá rõ về trận chiến đó Lữ Lạc đã dùng 1 loại sức mạnh không rõ để hạ được Phương Đào . Hắn nhớ rõ như vậy vì ở thời điểm đó cái tên Lữ Lạc truyền khắp tông môn ai cũng biết rõ đồng thời ai cũng nghĩ Lữ Lạc sẽ là người kế tục của Lâm sư thúc
Nhưng trái lại một thời gian sau cũng chính là Lâm sư thúc đã thông báo trong sư môn là Lữ Lạc chính là gián điệp của Thiên Nguyên Tông nên bắt ép tra khảo . Mà 1 trong số những người phục trách tra khảo chính là Tần Cửu Ca .
Nói là phụ trách thực tế chỉ là giúp việc canh trừng mà thôi . Nhưng mà thứ làm hắn nhớ nhất chính là trong 1 lần hắn đã tham lam chạm vào người Lữ Lạc để cho con Thị Huyết Cổ của hắn hút máu Lữ Lạc giúp tăng tu vi cho bản thân nhưng trái lại với niềm mong đợi thì ngay khi Thị Huyết Cổ của hắn định hút máu thì lập tức 1 sức mạnh khủng kh·iếp lan tràn qua con Thị Huyết Cổ khiến nó trọng thương mà sợ hãi đến cùng tận cũng khiến cho Tần Cửu Ca bị trọng thương . Phải bồi dưỡng ít nhất là 1 tháng mới khỏi được
Từ lần đó hắn cứ nghĩ rằng Thị Huyết Cổ chỉ có thể hút được máu của bản chủ không thể hút máu của kẻ khác nhưng với kinh nghiệm của Xích Huyết cùng hơn trăm năm tìm hiểu về Thị Huyết Cổ hắn đã biết rõ Thị Huyết Cổ hoàn toàn có thể hấp thu máu của kẻ khác trong 2 trường hợp chính là
Thứ nhất kẻ đó tự dâng lên Tinh Huyết cô đọng quý giá cả mình thậm chí là ép buộc cũng có thể lấy . Hoàn toàn có thể tăng tiến tu vi cho bản chủ
Thứ hai chính là khi kẻ đó hấp hối không còn ý thức thì Thị Huyết Cổ cũng có thể cưỡng ép hút huyết mạch . Đây cũng chính là trường hợp của Tần Cửu Ca hút máu Lữ Lạc nhưng không thành
Hắn cũng tìm hiểu rất nhiều về Thị Huyết Cổ thì khiến cho Thị Huyết Cổ sợ hãi đến như vậy thì có lẽ chỉ có vài con cổ khác nhưng đều là thứ quý giá hoặc vài kỳ trân dị bảo mà thôi
Việc này khiến hắn suy nghĩ mãi nhưng chuyện đã qua trăm năm hắn cũng không nghĩ lại làm gì nên việc này đã chôn vào quá khứ lâu lắm rồi mãi đến ngày hôm nay mới nhớ lại được.
"Sức mạnh đó là sao? Dường như nó đã khắc chế được Thị Huyết Cổ ? Rốt cuộc tên Lữ Lạc này đã gặp cơ duyên nào vậy? Hơn nữa tại sao tình trạng hiện tại của Lữ Lạc lại tệ như vậy?"
Hàng loạt suy nghĩ tràn vào trong đầu của Tần Cửu Ca nó liên miên không dứt mà hắn cũng không thể nào giải đáp hết được đúng là có câu người trong cuộc tối người ngoài cuộc sáng mà
-Tiểu tử hôm nay bổn đại gia đang vui nếu ngươi không muốn như hắn thì mau giao Huyết Đan ra đây nếu không kết cục như thế nào e rằng ngươi đã hiểu .
-Xem ra ta phải bắt Lữ Lạc vào đường cùng lúc đó mới có thể dễ dàng tìm ra cơ duyên và nguyên do thực sự thôi.
Tần Cửu Ca vẫn tiếp tục chống chằm suy nghĩ sau 1 hồi chửi mắng của Lữ Lạc
- Tiểu tử! Ngươi có bị điếc?
Lữ Lạc nhìn b·iểu t·ình này của hắn, ngọn lửa gấp gáp cùng tức giận trong lòng lập tức dâng lên.
Đệ tử mới bây giờ đều kiêu ngạo như vậy sao?
Một người hai đều dám bỏ qua hắn?
Đối mặt với chất vấn của Lữ Lạc Tần Cửu Ca cũng không trả lời, chỉ yên lặng đi về phía trước, một bộ dáng căn bản không nghe thấy.
- Lợi hại! Người này không phải là người điếc chứ!
- Xong rồi! Lữ Lạc sắp nổi bão!
- Đây là muốn hạ độc thủ! Nhìn kìa!
Xung quanh không ít người nhìn thấy cảnh này, cũng là tỏ vẻ bị kinh ngạc đến mức.
Đệ tử mới lần này cũng quá bướng bỉnh rồi!
Xem ra vẫn không nhận ra sự tàn khốc bên trong tông môn.
Chỉ thấy thân hình to lớn của Lữ Lạc bày ra tốc độ cực nhanh.
Thân thể thoạt nhìn có chút cồng kềnh trong chớp mắt liền vọt tới trước mặt Tần Cửu Ca định tung 1 quyền.
Đúng lúc này, Tần Cửu Ca bỗng nhiên quát khẽ một tiếng, nhảy mạnh lên, giơ hai nắm đấm xông về phía Lữ Lạc.
"Tiểu tử thối, không biết sống c·hết!!" Gương mặt Lữ Lạc vặn vẹo dữ tợn hắn vốn tưởng rằng Tần Cửu Ca sẽ tránh né hay sợ hãi khom mình đỡ đòn nhưng hắn lại dám xông lên việc này rõ ràng không coi hắn vào đâu mà . Gã tức giận vung mạnh nắm đấm về phía Tần Cửu Ca.
Cú đấm này vô cùng mạnh mẽ, xé rách cả không khí, mang theo tiếng gió rin rít.
Ánh mắt Tần Cửu Ca lạnh lẽo, nhìn thấy nắm đấm này đánh tới, hắn giậm chân một bước, lập tức đã di chuyển đến bên cạnh Lữ Lạc .
Hắn đưa ngón tay ra, đâm một cái vào cạnh hông của Lữ Lạc.
Cánh tay Lữ Lạc trở về đón đỡ, Tần Cửu Ca không đâm trúng hông, chỉ đâm vào trên cánh tay. Hắn cảm thấy ngón tay như là đâm trúng một tấm sắt, vừa đau vừa tê.
"Lữ Lạc này đã ở đỉnh cao của võ nghệ phàm nhân nhưng kinh nghiệm chiến đấu hơn 300 năm của ta cũng không phải là yếu !" Ánh mắt Tần Cửu Ca lóe lên, lập tức thức thời ngưng công kích, hắn lùi lại vài bước để kéo rộng khoảng cách.
Lữ Lạc trước khi tới Cổ Nhân Tông đã từng được dạy rất nhiều võ nghệ để phòng thân và cũng chính nhờ võ công này khiến cho thời kỳ đầu Lữ Lạc ở Cổ Nhân Tông không chịu quá nhiều thiệt thòi.
Để được như thế Lữ Lạc nhất định đã từng khổ luyện quyền thuật, kỹ năng cơ bản tương đối vững chắc. Gã lại là đàn ông tầm hơn 20, là lúc trẻ trung khỏe mạnh nhất trong cuộc đời.
Ngoài võ công có thể phòng thân có thể dùng để chiến đấu ra, Tần Cửu Ca chỉ là một thiếu niên mười lăm tuổi. Cho dù là sức mạnh, sự nhanh nhẹn hay là sức chịu đựng, hắn đều không phải là đối thủ của Lữ Lạc.
Người luyện võ giống như Lữ Lạc đủ để có thể g·iết c·hết Linh Sư Khai Khiếu Cảnh Sơ Kỳ. Cho dù là Linh Sư Khai Khiếu Cảnh Trung Kỳ cũng có thể tạo thành uy h·iếp nhất định.
"Tiểu tử này quá tàn độc!" Nhìn thấy Tần Cửu Ca kéo xa khoảng cách với mình, Lữ Lạc vẫn còn kh·iếp sợ trong lòng.
Thắt lưng là một bộ phận yếu hại của con người, bị người ta đâm mạnh vào thì sẽ b·ị t·hương không nhẹ. Nếu như đâm quá mạnh, thậm chí có thể gây c·hết người.
Lữ Lạc lúc này đang bị Thị Huyết Cổ phản bệ hút máu khiến cho lực chiến đấu suy giảm khủng kh·iếp làm phản ứng có hơi chậm chạp. Cú t·ấn c·ông vừa rồi, gã thiếu chút nữa đã để Tần Cửu Ca đánh trúng rồi. Hắn cũng khổ luyện quyền cước và võ công không ngừng mới có khả năng phán đoán đòn đánh đó. Thời khắc mấu chốt, bản năng thân thể nhanh hơn phản ứng tư duy, gã muôn phần mạo hiểm mới chống lại được sự t·ấn c·ông của Tần Cửu Ca.
"Không thể sơ ý nữa tiểu tử này chắc cũng giống như ta . Được tập luyện võ công thành thạo để vào Cổ Nhân Tông tranh phong chính bởi vậy hắn mới có thể giữ được sự bình tĩnh khi ta đe dọa như vậy." Lữ Lạc lau mồ hôi lạnh trên đầu, bỏ đi sự khinh miệt lúc trước, gã hoàn toàn coi trọng Tần Cửu Ca.