Ngay khi anh vừa nâng cánh tay lên thì lại bị đè xu0"ng một cách mạnh bạo! Bạc Hạc Hiên sững sờ, Khương Mạn ngẩng đầu lên:
"Này này! Bánh crepe trứng, mày dám chống lại sự khống chế của tao à?"
Bạc Hạc Hiên dở khóc dở cười: "Yêu Nhi..."
Anh còn chưa kịp nói xong, đôi mắt lại nheo lại, tầm mắt từ từ nhìn l3n đỉnh đầu cô, trên đầu cô có heo Peppa đang nhảy múa. Trong một khoảnh khắc mất tập trung, anh lại bị cắn, Bạc Hạc Hiên như ngừng thở. Anh không uống nhiều canh nấm đó nên phản ứng khi bị ngộ độc cũng không mạnh bằng Khương Mạn.
Anh tự cắn vào đầu lưỡi để khiến bản thân mình tỉnh táo lại, ngay khi cánh tay cố vùng vẫy để thoát khỏi sự khống chế của Khương Mạn, định đẩy cái đầu nhỏ của cô ra thì cô lại cắn mạnh vào vai anh.
"Em còn cắn một lần nữa là không được đâu, Yêu Nhi, hãy tỉnh táo lại đi!"
"Khương Mạn?!"
Bạc Hạc Hiên muốn ra tay nhưng sợ làm cô bị thương, tình hình không ổn nên trước tiên chỉ có thể đánh cô ngất đi rồi mới có thể tính tiếp.
Anh còn chưa kịp đưa tay lên thì phản ứng của cô đã nhanh hơn.
Trong tích tắc, sự ớn lạnh ấp đến sống lưng anh. Bạc Hạc Hiên giơ một cánh tay lên để chặn lại, cánh tay còn lại chống xuống để đứng lên. Ngay khi anh vừa đứng vững, Khương Mạn từ phía sau nhảy lên lưng anh như một con vượn, ôm lấy cổ anh và cắn thêm một lần nữa.
Ăn ăn ăn!
Tao phải ăn được mày! Bạc Hạc Hiên bị cô cắn vừa ngứa vừa đau, một đám heo Peppa đang xoay vòng vòng trước mặt anh, trong lòng vừa cảm thấy tức giận vừa muốn cười. Lý trí mách bảo anh rằng như vậy không ổn.
Nhưng... ảo giác chết tiệt đó và sự xấu xa vốn có của người đàn ông đang điên cuồng làm lung lay khả năng tự khống chế của anh!
Bạc Hạc Hiên hít một hơi thật sâu, ném cô lên sô pha nhưng ngay sau đó, Khương Mạn lại lao lên. Trong căn biệt thự rộng lớn là cảnh tượng người đàn ông chạy phía trước, người phụ nữ đuổi theo phía sau.
Bên ngoài cửa sổ sát sàn, con chó ngốc nghếch đang sủa không ngừng và liên tục đập vào cửa sổ!
Điên rồi! Cả người và thú đều điên rồ!!
Ở đầu cầu thang tầng ba, Bạc Hạc Hiên ngồi ở đó nhìn chằm chằm người phụ nữ đang leo lên từng chút một, giống như Sadako Yamamura.
Sadako Yamamura còn được gọi là Park Eun-suh và Samara Morgan, là nhân vật phản diện chính trong loạt tiểu thuyết Chiếc nhẫn của Koji Suzuki và loạt phim cùng tên.
Sự kiên cố trong lòng bị vỡ vụn một chút. Cũng không biết anh đã bị khuất phục khi bị coi là "bánh crepe trứng’ hay với bị khuất phục trước đàn "heo Peppa" đang chạy nhảy điên cuồng trong đầu mình...
Thấy Khương Mạn đang lao tới anh, trong lòng anh thở dài một hơi rồi lại lùi về phía sau.