Viên Tri Mạch và Dung Tầm lấy nhau, nhưng sau hai năm tình nghĩa, y đã không thể nào giữ được trái tim của hắn. Hắn giống như con chim lớn bay lượn trên bầu trời tự do, không hề có điểm dừng. Còn y lại giống như con chim non bị nhốt trong lồng sắt. Nhìn hắn tự do ngoài kia, y bất lực. Chuyện gì đến rồi cũng sẽ đến. Đối với hắn, y chẳng là gì cả. Hắn bỏ mặc y, để y cô đơn, để rồi sau khi chết đi, cả hai đều chỉ hy vọng nếu có kiếp sau sẽ không bao giờ gặp lại nhau nữa.