Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Vị Diện Tranh Đấu

Chương 4: Ân oán




Chương 4: Ân oán

Chương 4: Ân oán

Phong Thanh Dương thoát c·hết trong gang tấc, rồi thở phào nhẹ nhõm.

Tôn trưởng lão vuốt râu rồi chậm dãi nói: “Thanh Nam, có phải ngươi không biết quy định của học viện?”

Thanh Nam sắc mặt trở nên tím tái vội trả lời: “Dạ, biết ạ’’

Tôn trưởng lão tiếp tục nói: “ nói”

“Dạ, là ở trong trường không được tự ý đánh nhau, trường hợp muốn giải quyết mâu thuẫn cá nhân chỉ có thể lên lôi đài tỉ thí, mà phải do 2 bên tự nguyện.Ngoài ra hàng năm sẽ diễn ra giải bảng vàng của trường, 3 người đứng đầu bảng vàng có thể chỉ định đối thủ của mình.” Thanh Nam bình tĩnh lại rồi trả lời

Tôn trưởng lão nói: “đã biết nội quy nhà trường như vậy rồi, tại sao ngươi còn định ra tay đánh người ngay giữa nơi đông người, nếu ta không kịp ra tay thì hậu quả ra sao? Ngươi nói xem”

Thanh Nam đáp: “dạ, không có gì đâu ạ, chỉ là con nghe nói Phong Thanh Dương đệ đệ thức tỉnh được quang hệ, nên con chỉ muốn xem quang hệ mạnh đến đâu thôi.

đúng không Phong Thanh Dương đệ.” Thanh Nam tươi cười mắt nhìn về phía Phong Thanh Dương nói

Phong Thanh Dương không trả lời, sau đó nhìn về vị Tôn trưởng lão này thầm nghĩ: “Thanh Nam có lực công kích mạnh như vậy mà vị trưởng lão này có thể chặn được 1 cách dễ dàng như vậy.”

Đang định nói gì đó thì Tôn trưởng lão chen vào nói: “thôi được rồi, chuyện hôm nay đến đây thôi.Thanh Nam nếu ngươi còn như vậy thì sẽ cấm ngươi tiến vào trong thông linh tháp.”

Thanh Nam sắc mặt tối sầm, ai cũng biết là ngôi trường này chỉ top 10 bảng vàng mới có thể tiến vào Thông Linh Pháp, năng lượng tu luyện dồi dào.Bỏ phí cơ hội vậy ai lỡ.

Càng nghĩ vậy, Thanh Nam càng tức tối, liền quay mặt bỏ đi, trước khi đi hướng về phía Phong Thanh Dương nói: đại hội bảng vàng chỉ còn 3 tháng nữa là đến, lúc đó ta sẽ chỉ định ngươi, lúc đó ta sẽ đánh cho ngươi thân tàn ma dại, hãy nhớ đó.

Sau khi Thanh Nam đi mọi chuyện lại trở về như bình thường, Tôn trưởng lão cũng rời đi.

Ngô Hiền hướng Phong Thanh Dương hỏi: “huynh có bị làm sao không, vừa rồi nguy hiểm quá,suýt chút nữa xảy ra chuyện rồi.”

Phong Thanh Dương đáp: “không sao, muội yên tâm, huynh nhất định sẽ bảo vệ muội”

Ngô Hiền nói: “3 tháng sau là đến đại hội bảng vàng, lúc nãy huynh đắc tội Thanh Nam rồi, hắn nhất định sẽ trả thù.”

Phong Thanh Dương xoa đầu Ngô Hiền nói: “không sao đâu, vẫn còn 3 tháng nữa, huynh sẽ không thua đâu.”



Ở trong phòng viện trưởng

Gia Minh viện trưởng hỏi Tôn trưởng lão: “Tôn Khả, chuyện thằng nhóc Phong Thanh Dương sao rồi”

Tôn trưởng lão đáp: “may mà ta đến kịp, không thì tiểu tử kia e rằng khó tránh khỏi b·ị t·hương nặng”

Gia Minh viện trưởng đứng dạy khỏi ghế đi ra hướng cửa sổ nói: “thằng nhóc này thức tỉnh quang hệ, là kỳ tài 1 vạn người mới có 1 người, chú ý bồi dưỡng sau này có thể làm vẻ vang học viện Đại Nam ta.”

Tôn trưởng lão đáp: “ừm, tôi đã hiểu, sau này sẽ chú ý tiểu tử này nhiều hơn”

Gia Minh viện trưởng nói: “thôi không có việc gì, ông lui đi”

Tôn trưởng lão sau đó lui ra ngoài, còn Gia Minh viện trưởng đứng đó, đôi mắt xa xăm nhìn về phía thông linh tháp như đang suy nghĩ điều gì

......................................

Buổi tối về nhà, Phong Thanh Dương nghĩ về chuyện buổi sáng nghĩ ngợi: “còn 3 tháng nữa, thực lực 2 bên chênh lệch quá lớn, nếu không tăng thực lực bản thân lên e rằng không chạm được đến Thanh Nam.”

Sau một hồi suy nghĩ, Phong Thanh Dương tiến vào tu luyện, khi tiến vào trạng thái này, bản thân có thể cảm nhận bình thường vẫn có thể hấp thu được tinh khí.

Đến nửa đêm, Phong Thanh Dương cảm nhận được thế giới tinh thần có dao động càng ngày càng mạnh.

Một mảnh ánh sáng lóe lên ở một góc học viện.

“A,đột phá lên 3 sao rồi,haha, nhưng có điều bình thường ở ngoài này hấp thụ không thể bằng trong tịnh tâm tháp được.” Phong Thanh Dương vui mừng tự mình nói

Thôi muộn rồi, ngủ thôi

....

Sáng hôm sau tại lớp học

Vẫn là con người ấy, chỉ là hôm nay thay bằng chiếc váy đỏ mà bằng một chiếc váy màu trắng nhẹ nhàng, toát lên vẻ thanh lịch vô cùng.Không ai khác chỉ có thể là cô giáo Tuyết Tuyết khiến đám nam sinh c·hết mệt đi vào lớp.

Cô giáo nhìn qua một lượt đủ làm đốn tin bao nam sinh, rồi hướng mọi người nói:



“Hôm qua là lần đầu các em đến tĩnh tâm tháp, có vẻ như mọi người đều đã đột phá lên sơ cấp 2 sao.Hôm nay chúng ta tiếp tục học về ma pháp, cụ thể hôm nay chúng ta cách để điều khiển ma pháp.”

Ngay sau đó, trên tay tuyết tuyết là một ngọn phong bay quay lòng bàn tay, sau đó ném về phía tượng gỗ ở cách đó khoảng 10m.Ánh phong sắc bén chém đứt làm đôi hình nộm bằng gỗ.

Học sinh bên dưới mình thấy cảnh này không khỏi vỗ tay nói: “cô giáo lợi hại quá, 1 lần có thể dùng ma pháp cắt đôi hình nộm bằng gỗ, quá lợi hại.”

Cô giáo nói: “Muốn sử dụng ma pháp, các em phải tập trung hình dạng ma pháp vào lòng bàn tay, nghĩ đến hình dạng mà các muốn thi triển, sau đó rót năng lượng từ thế giới tinh thần sau đó đem ma pháp phóng ra.Quy trình này đòi hỏi các em phải tập luyện thành thạo,nếu không rất có thể sẽ gây b·ị t·hương cho bản thân và người xung quanh.

Giờ các em di chuyển ra khu vực luyện tập của trường để làm quen với cách sử dụng ma pháp.”

.......................................................

Tại khu vực luyện tập

Bùm ~~~~~

Một hình nộm bằng gỗ b·ốc c·háy,cả lớp ngạc nhiên hướng về phía Mục Hạo, trên tay vẫn còn lưu lại hình ảnh ngọn lửa đang cháy

Vài bạn nữa thấy vậy liền hô lên : “wa,Mục Hạo lợi hại quá

Mới nghe cô giáo giảng qua đã làm được thành thạo như vậy, quả là thiên tài.

Wa,tuyệt quá, thật là lợi hại”

................

Mục Hạo hướng về Phong Thanh Dương cười trù tỏ vẻ khiêu khích: “ vẫn chưa làm được sao, đúng là đồ con gà, ha ha.”

Phong Thanh Dương nắm tay đầy cay cú.

Tuyết Tuyết nhìn vậy thầm nghĩ: “Oh, quả nhiên Mục gia đầu tư không ít nhỉ.”

Sau đó cất giọng nói tiếp: “các em, bây giờ các em luyện tập sử dụng ma pháp đến trưa, buổi chiều tiếp tục vào tịnh tâm tháp tu luyện.”

....................................



1 tiếng sau

“Không được rồi, mình không làm được” Ngô Thanh Hòa than dài rồi nói

“Mình cũng không được”Trần Tiểu Lâm thấy vậy nói theo

“Sao Mục Hạo có thể sử dụng dễ dàng sử dụng ma pháp như vậy chứ,haizz” Lâm Tuyết Lan than dài

2 tiếng sau vẫn chưa ai có thể sử dụng ma pháp để t·ấn c·ông hình nộm, ai nấy đều tỏ vẻ thất vọng.

Sau đó Tiểu Nhã chạy đến chỗ Mục Hạo hỏi: “Mục Hạo, làm thế nào mà cậu có thể sử dụng ma pháp được vậy, chúng mình làm mãi không được cậu có thể đến dậy bọn mình được không?”

Mục Hạo thản nhiên đáp: “Xin lỗi mình không có hứng thú dạy”

Tiểu Nhã: “xí làm gì mà kiêu thế”

Về phần Phong Thanh Dương đã 2 tiếng trôi qua, mình vẫn chưa thể hoàn toàn khống chế quang hệ, dù thử lại bao nhiêu lần mà vẫn thất bại, lần tới khi gặp Thanh Nam thì quả thật nguy to.Nghĩ đến đây, Phong Thanh Dương chỉ biết thở dài.Nhất là còn bị tên khốn Mục Hạo chế nhiễu nữa chứ.

Kết quả cả buổi luyện tập vẫn chẳng ai có thể sử dụng nổi ma pháp, trừ Mục Hạo.

Điều này khiến cả lớp trở nên buồn bã vô cùng.

......................................

Buổi chiều, cả lớp tiếp tục hành trình tiến vào Tịnh tâm Tháp.

Lớp A khóa 2023: “Hôm qua chúng ta đã đột phá lên sơ cấp 2 sao rồi, hay bây giờ chúng ta thử leo lên tầng 2 tu luyện đi

Đúng vậy, thử đi đi. Nghe nói tầng 2 tốc độ sẽ tăng gấp đôi so với tầng 1.

Thật sao.

Tớ cũng không rõ, nghe anh chị khóa đi trước nói vậy.”

Phong Thanh Dương lúc này thầm nghĩ: “tăng gấp 2 lần, như vậy tốc độ tu luyện của mình có thể tăng lên đáng kể.”

Càng nghĩ đến phải đánh bại Thanh Nam Phong Thanh Dương càng quyết tâm.

Men theo cầu thang đi lên,càng đến gần tầng 2, nồng độ ma năng càng dày đặc, một số học sinh không chịu nổi với áp lực mà tầng 2 đem lại.