Chương 5: lợi ích tu luyện
Chương 5: lợi ích tu luyện
“Gì vậy trời, tốc độ tu luyện tăng gấp 2, nhưng mà áp lực lại tăng gấp 3, không được rồi, mình không chịu được rồi, mình xuống tầng 1 tu luyện đây.”Tiểu Kiều than thở
“Đúng vậy, tớ cũng xuống đây” Thúy Kiều thấy vậy nói
Tiếp theo là 1 loạt tiếng than của mọi người rồi đồng loạt đi xuống tầng 1.
Ngô Hiền hướng về Phong Thanh Dương nói: “Phong Thanh Dương ca, muội không leo lên nổi tầng 2, huynh thì sao.”
Phong Thanh Dương đáp: “Huynh không sao,huynh có thể lên được, muội yên tâm”
Ngô Hiền: “Vậy muội xuống trước,huynh cố lên.”
Phong Thanh Dương: “um, rồi tiếp tục leo lên.”
Leo lên trên, rốt cuộc chỉ còn Mục Hạo và Phong Thanh Dương.
Thấy Phong Thanh Dương cũng leo lên được tầng 2 kinh ngạc nói: “oh, không ngờ tiểu tử nhà ngươi cũng có thể leo lên nổi tầng này. Nhưng cẩn thận không chịu nổi áp lực lại bị phản phệ lại thì coi như xong.”
Bỏ qua những lời nói, Phong Thanh Dương lẳng lặng tiến vào một góc tu luyện.
Nhìn qua những người xung quanh,Không gian cũng vậy, cách bố trí đều giống như tầng 1chỉ khác là tháp tầng 2 hầu như chỗ ngồi đều kín có khi số người phải gấp 30 đến 40 lần số người tầng 1.Phải biết rằng ngôi tháp diện tích rất lớn, vậy mà có thể lấp đầy tâng 2 này thì con số không dưới 1 vạn người.Quả thật quá kinh khủng.
Suy nghĩ một hồi rồi tiến vào tu luyện.
Tiểu hắc như vớ được thức ăn ngon, hấp thu lấy hấp thu để.Nhìn thấy cảnh này, Phong Thanh Dương trong thế giới tinh thần không khỏi cười tươi nói: “bé con, không ngờ ngươi ham ăn như vậy, cũng may có ngươi mà ta có thể thuận lợi như vậy, nếu dùng hồ lô linh, quả thật cũng như các bạn khác tốc độ tu luyện giờ này vẫn ở lại tầng 1.”
Cứ chốc chốc lại thấy lại thấy có học viên đột phá, tầng 2 đem lại lợi ích quá lớn so với tầng 1.
Đến chiều muộn, khi chuẩn bị ra về, thế giới tinh thần Phong Thanh Dương lại một lần nữa giao động.
Phong Thanh Dương mừng đến nỗi tim muốn rớt ra ngoài: “lại sắp đột phá rồi.”
Và trong một góc nhỏ một ánh sáng vàng lóe lên: “Sơ cấp 4 sao.”
Buổi tối, sau khi giải quyết xong hết tất cả mọi việc, Phong Thanh Dương ngồi kế bên cửa sổ thầm nghĩ: Việc tu luyện của mình không ngờ có thể tiến triển nhanh như vậy, nhưng hiện tại vẫn không thể sử dụng ma pháp, thật không hợp lý chút nào.
Theo lời cô giáo nói: “chỉ cần tập trung hình dạng lòng bàn tay,rồi sau đó truyền ma năng vào sau đó phóng ra là có thể dùng ma pháp
Lại thất bại......
Tại sao lại như vậy, tại sao mình vẫn không thể sử dụng ma pháp.Như vậy mình tăng thực lực lên có ích gì chứ.”
Một ý nghĩ sáng lóe lên trong đầu Phong Thanh Dương, nếu không để sử dụng quả cầu ma pháp, hay là mình có thể dùng hịnh dạng khác để thi triển.
Phong Thanh Dương nghĩ là làm, vội bật người dạy khỏi giường: “xem ra t·ấn c·ông tầm xa không có khả năng, vậy thì tầm gần xem sao.Xem nào, lấy gì bây giờ nhỉ, ư, ưm....................
Hay lấy dao găm đi
Không được, dao găm có thể linh động nhưng phạm vi t·ấn c·ông quá ngắn, không có lợi thế trong chiến đấu.
Hay là dùng kiếm đi, hợp lý, quyết định dùng kiếm đi”
Nghĩ rồi Phong Thanh Dương tập hợp ý nghĩ hình thanh kiếm vào lòng bàn tay, sau đó rót ma năng vào quả nhiên một thanh kiếm dần dần hiện ra.
Phong Thanh Dương cười tươi nói: “haha, cuối cùng mình đã có thể sử dụng ma pháp rồi, kiếm cũng tốt, ít ra có thể sử dụng ma pháp rồi.
Bây giờ mình nên nghĩ 1 cái tên cho chiêu thức này gọi là ‘quang thiên kiếm’ đi, quyết định vậy đi.”
Suốt đêm, Phong Thanh Dương miệt mài luyện kiếm vì quá hưng phấn.
Sáng hôm sau
“Thôi c·hết rồi, muộn học rồi, hôm qua vì ham mê luyện kiếm, thành ra ngủ quên mất.”Phong Thanh Dương thét lên
Vội vàng lao như điên ra khỏi phòng rồi lên lớp.
Đến lớp thì tiết học dường như đã đi được một nửa, tiếng mọi người xì xào liên tục,Phong Thanh Dương quay sang hỏi Ngô Hiền: “có chuyện gì vậy sao hôm nay huynh cảm thấy khác mọi ngày, hay là do huynh đi muộn à.”
Ngô Hiền cười khúc khích hướng Phong Thanh Dương nói: “Huynh ngốc thật, không phải do huynh đi muộn đâu, mà là do cô giáo vừa thông báo 1 tháng nữa, lớp chúng ta sẽ tổ chức thi đấu nội bộ.”
Cô giáo Tuyết Tuyết đầy xinh đẹp nói : “lớp chúng ta sẽ chọn ra 3 bạn có thành tích tốt nhất để tham gia đại hội bảng vàng do trường tổ chức vào 4 tháng sau. 10 người đứng đầu có thể tiến vào Thông Linh Tháp tu luyện.Cô mong rằng các em sẽ cố gắng.”
Tiếng xôn xao càng ngày càng to:
“Thông Linh Tháp, thông linh tháp là gì vậy
~
Thông Linh Tháp là nơi linh thiêng nhất của học viện Đại Nam ta, tốc độ tu luyện có thể khiến người khác tăng rất nhanh, tốc độ tu luyện có thể gấp nhiều lần Tịnh Tâm Tháp.
~~
Thật sự thần kỳ vậy sao, nếu có thể vào Thông Linh Tháp có khi mình đột phá lên trung cấp .
~~~~~
Ôi ước gì mình có thể tiến vào Thông Linh Tháp.”
~~~~~~~~~~~~~~~~~!
Về phần Phong Thanh Dương : “Thông Linh Tháp à, nhất định ta sẽ vào được, còn cái tên Thanh Nam c·hết tiệt, dám có ý đồ xấu với Ngô Hiền của ta, đợi đó, ta sẽ cho ngươi biết tay.”
Cô giáo tiếp tục nói: “Trong thời gian này, các em có thể tự do tu luyện, cô khuyên các em nên đến Tịnh Tâm Tháp để leo lên tầng cao, càng lên cao tốc độ tu luyện càng nhanh.”
Buổi chiều mọi người tiếp tục tiến vào tháp tu luyện, hôm nay trong lớp A khóa 2023 dường như mọi người đã quen với áp lực của tầng 2 và tiến vào tu luyện.
Còn đối với Phong Thanh Dương cảm thấy bản thân đã cải thiện thực lực không nhỏ, nên quyết định tiến vào tầng 3.
Quả thật càng lên cao, áp lực càng lớn, chật vật mãi mới leo lên được đến tầng 3, thở hổn hển, Phong Thanh Dương nói: “Mẹ kiếp, áp lực lớn như vậy chả khác nào g·iết người.”
Nhìn xung quanh, số lượng người tầng 3 quả thật ít hơn tầng 2 khá nhiều.Cũng đúng, tầng 3 áp lực lớn như vậy, không phải ai cũng có thể leo lên được.
Ngồi vào tu luyện,tốc độ tu luyện càng ngày càng nhanh, gấp 2 lần, 3 lần không là 4 lần so với tầng 1, quả thật tốc độ tu luyện nhanh quá nhanh.
Bất chợt 1 tiếng kêu vang lên “a a ~~~a a a” một thanh niên đột nhiên tâm trí r·ối l·oạn, đập đầu xuống đất, nhìn như đang muốn n·ôn m·ửa.
Quản giáo tầng thấy vậy lắc đầu nói: “ài, lại nữa, lại bị phản phệ.”
Sau đó tiến đến đưa thanh niên kia ra ngoài tháp
Phong Thanh Dương nghe vậy phản phệ, lẽ nào do tốc độ tu luyện quá nhanh bị phản phệ, phải thật cẩn thận, nếu không lại giống như thanh niên kia.
Chả mấy chốc Phong Thanh Dương đã làm quen được với áp lực mà Tịnh Tâm Tháp đem lại.
Thả lỏng cơ thể và tiếp tục tu luyện.
Thời gian dần trôi, tất cả mọi người đều có sự tiến bộ không nhỏ, dần dần leo lên tầng trên dựa vào thực lực của mình.
Về phần Phong Thanh Dương và Mục Hạo, với sự lỗ lực của bản thân, 2 người đã có thể tiến vào tầng 6 tu luyện,quả là kết quả ngoài mong đợi.
Còn về phía Ngô Hiền, đã có thể leo lên đến tầng 5.Những học viên khác cũng đã leo lên đến tầng 3, tầng 4 rồi.