Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Vị Diện Tranh Đấu

Chương 32: người của Bạch xà tộc




Chương 32: người của Bạch xà tộc

Một thanh niên thấy vậy liền nói: kia là người của Bạch xà tộc.

Hỏa Nghiêu: oh, Bạch xà tộc sao, không ngờ bọn chúng cũng ở đây.Xem ra bọn chúng đang yếu thế.

Một tên khác liền hỏi: kia là ma thú gì vậy Hỏa Nghiêu huynh, ta chưa nhìn thấy bao giờ.

Hỏa Nghiêu tỏ vẻ đầy bác học nói: kia là Bích Xa Hoàng Hạt(bọ cạp) một loài ma thú có độc tố rất mạnh, nhất là ở đuôi nó là v·ũ k·hí mạnh nhất, nếu dính phải thì chắc chắn m·ất m·ạng.

Mạnh vậy sao, vậy mấy tên đần Bạch xà tộc kia khác gì đùa với tử thần.

Hỏa Nghiêu: bản thân Bạch xà tộc cũng là lĩnh vực dùng độc hệ, thậm chí rất mạnh, lấy độc đối kháng độc chắc không phải quá vấn đề.

Hỏa Gia Viễn:vậy giờ chúng ta làm gì?

Hỏa Nghiêu: ngồi xem kịch đi, xem diễn biến rồi ứng phó.

Ở phía chiến trường, người của Bạch xà tộc có khoảng 15 người chỉ độ tuổi khoảng nhóm của Hỏa Nghiêu đang biến thành những con bạch xà liên tục tiến công về Bích Xa Hoàng Hạt.

Bích Xa Hoàng Hạt về cơ bản thì khỏe hơn so với Lữ huyết u lang tinh anh rất nhiều lần, nên đối phó không hề dễ dàng.

Một thanh niên tuấn tú mặc hoàng bào lộng lẫy nhìn có vẻ khác biệt so với đám còn lại, thấy bị dồn vào chân tường rồi nói:

Mau,mau thi triển Ngũ kinh kỳ độc trận.

Một trận pháp lập tức được thi triển từ phía 15 tộc viên Bạch xà tộc, 5 cánh cửa hiện lên bao quanh lấy Bích Xa Hoàng Hạt,trong trận khói độc dày đặc, nhìn thôi cũng đã thấy ớn lạnh rồi.

Chỉ tiếc trình độ quá khác biệt Bích Xa Hoàng Hạt dùng đuôi của mình tạo thành sức mạnh khủng kh·iếp lao về công phá trận.

Đổi lại Bích Xa Hoàng Hạt cũng b·ị t·hương không hề nhẹ, nhưng trận pháp cứ như vậy dần dần xuất hiện vết nứt.

Thanh niên áo bào kia vội vàng nói: mau mau dùng hết sức giữ trận pháp, nếu nó thoát ra được thì chúng ta sẽ gặp nguy hiểm.Với lại nó cũng bị trọng thương rồi.



10 phút sau, trận pháp vẫn được duy trì, tuy nhiên càng nhiều vết nứt hơn.

Bích Xa Hoàng Hạt dường như đã phát điên nó tập trung sức mạnh vào vào đuôi rồi hết sức đánh về một điểm đanh nứt của kết giới.

Từ vết nứt của kết giới dần dần lan ra với tốc độ chóng mặt rồi vỡ tan trước ánh mắt của Bạch xà tộc.Tất cả Bạch xà tộc không nhịn được đều phun ra một ngụm máu.

Thanh niên áo bào kia đứng dậy lau máu trên khóe miệng rồi nói: vậy mà không giữ được.Xem ra lành ít dữ nhiều rồi.

Bích Xa Hoàng Hạt hung hăn sử dụng đuôi của mình lao vào tiến công đám Bạch xà tộc.

Mỗi lúc bạch xà tộc càng ngày càng xuống sức.

Tình hình dường như không có khả quan, lúc này một thanh niên mới hô lên:

Bạch Lăng thiếu chủ, mau chạy đi, chúng tôi sẽ hy sinh mạng sống của mình để câu kéo thời gian.

Bạch Lăng thấy vậy cũng không nói nhiêu, dự định rút lui.

Bất chợt chiếc đuôi của Bích Xa Hoàng Hạt lao vun v·út đến phía Bạch Lăng.Thấy vậy vô số thanh niên Bạch xà tộc ngăn chặn lại nhưng dường như đều b·ị đ·ánh bay ra, vẫn không ngừng hướng về Bạch Lăng .

Bạch Lăng đứng ngây người, t·ử v·ong đến quá gần khiến hắn đột nhiên mất toàn bộ sức chiến đấu.Khi đuôi của Bích Xa Hoàng Hạt cách Bạch Lăng chỉ còn 5 phân, t·ử v·ong đến quá gần.

Đúng lúc này một thanh giáo lao nhanh vun v·út bay xiên qua đuôi của Bích Xa Hoàng Hạt cắm thẳng xuống đất khiến đuôi của Bích Xa Hoàng Hạt bị khóa lại hoàn toàn.

Bích Xa Hoàng Hạt đau đớn kêu lên thảm thiết.

Bạch Lăng lấy lại tinh thần nói: không biết vị cao nhân nào cứu giúp, Bạch xin cảm tạ.

Lúc này một bóng phượng hoàng xuất hiện đứng trên đỉnh thanh thương cười nói: Là ta.

Người này không ai khác chính là Hỏa Nghiêu.

Quay lại vài phút trước



Bạch Lăng thiếu chủ, mau chạy đi, chúng tôi sẽ hy sinh mạng sống của mình để câu kéo thời gian.

Sau khi nghe câu này, đám người Hỏa Nghiêu chợt kinh ngạc vô cùng.

Nhất là Hỏa Nghiêu suy nghĩ: Bạch Lăng sao, là tên thiếu chủ của Bạch Xà tộc.

Nghĩ rồi quay ra nhóm huynh đệ của mình nói: chúng ta đi

Nhóm quay lại nói: đi đâu

Hỏa Nghiêu cười tươi nói: c·ướp

Quay lại hiện tại,Bạch Lăng thấy vậy: Hỏa phượng tộc? Các ngươi làm gì ở đây?

Hỏa Nghiêu vẻ mặt đầy kiêu ngạo đáp: ở đây cứu ngươi, cứu xong rồi các ngươi quay về đi, để con ma thú Bích Xa Hoàng Hạt này cho chúng ta,chúng ta sẽ giúp ngươi xử lý nó.

Bạch Lăng: chúng ta? Giúp bọn ta xử lý???

Bạch Lăng vừa nói xong, 19 thân hình nhanh như chớp đã xuất hiện xung quanh Bích Xa Hoàng Hạt.

Bạch Lăng thấy vậy tiếp tục nói: chúng ta có thể xử lý được không cần các ngươi giúp.

Hỏa Nghiêu thấy vậy liền đáp: không phải ta đến kịp các ngươi có lẽ đi gặp tổ tiên rồi ở đó còn xử lý?Các ngươi xử lý nổi sao, xà không ra xà, ma không ra ma, thật mất mặt xà tộc quá đi.

Bạch Lăng giận tím tái người: ngươi

Hỏa Nghiêu:ngươi cái gì, hay bọn ta trả nó lại cho ngươi.

Bạch Lăng chợt nhìn lại đám huynh đệ của mình, đã tàn tạ không chịu nổi rồi, vừa rồi còn hy sinh tính mạng bảo vệ mình, phải khó khăn lắm hắn mới lựa chọn rút lui.



Bạch Lăng tay nắm chặt đến dí cả máu nói phía tộc viên xà tộc: Rút lui.

Đám tộc viên thấy vậy cũng rút lui theo, v ì bọn họ biết giờ này chiến trường nơi này không thuộc về mình nếu tiếp tục thì sẽ m·ất m·ạng vô nghĩa.

Bạch Lăng bước đi vài bước rồi quay lại nói: ngươi tên gì?

Hỏa Nghiêu đầy tự tin nói: Hỏa Nghiêu hãy nhớ lấy.

‘Hỏa Nghiêu sao, ta sẽ nhớ cái tên này.Đi thôi.’Nói xong Bạch Lăng bước đi không quay người lại nữa.

Bích Xa Hoàng Hạt lúc này tức tối vô cùng, đuôi bị khóa nhưng nó còn rất mạnh, lập tức tung một trảo về phía Hỏa Nghiêu.

Hỏa Nghiêu nhanh chóng bay lên thản nhiên nói: Anh em lên...

Nói rồi, cả nhóm nhanh chóng hợp thành Hỏa Phụng Cửu Diễm Trận.

Nửa ngày sau, dường như mọi việc an bài, Bích Xa Hoàng Hạt đã nằm xuống, chiến thắng thuộc về nhóm người Hỏa Nghiêu.

Buổi tối, cả nhóm lại nướng thịt ăn mừng chiến thắng này.

Hỏa Gia Viễn hướng về phía Hỏa Nghiêu vừa cười vừa nói: đại ca, hôm nay vui quá đi, có thể làm cho bọn khốn Bạch xà tộc mất mặt thảm hại như vậy, không biết nếu để tộc trưởng biết chuyện này sẽ vui thế nào.

Hỏa Nghiêu: nhìn thấy vẻ mặt tên khốn Bạch Lăng đó ta chỉ muốn cười vào hắn lúc đó. Đúng là lũ vô dụng ha.

Cả nhóm vui đùa suốt cả buổi tối vì việc này.

Gần sáng tiệc tàn, Hỏa Nghiêu mới nói với các huynh đệ:

các huynh đệ, thực lực của Bích Xa Hoàng Hạt rất mạnh, ta cảm thấy đám người Bạch Xà tộc kia không thua kém gì chúng ta, nếu Bích Xa Hoàng Hạt lúc xung sức đánh với chúng ta thì kết quả của chúng ta chẳng khác gì đám người Bạch Xà tộc.

Với lại, Bạch Lăng là một thiên tài xuất chúng, cũng là con trai tộc trưởng Bạch Xà tộc, vì vậy lần tới cuộc chiến dẫn ra ở Tam nguyên sơn sẽ rất nguy hiểm, mọi người phải thật sự cẩn thận.

Một thanh niên nói: thế sao lúc đó không g·iết hắn luôn?

Hỏa Nghiêu cười nói:g·iết hắn nếu tin tức lọt ra ngoài sẽ gây ra đại chiến hai tộc, thật không đáng, nếu hắn c·hết ở Tam nguyên sơn thì lại là chuyện khác.Hắn chắc chắn sẽ nhằm vào ta trả thù.

Ở vùng trung tâm Rừng nguyên sinh này thật sự rất nguy hiểm, ta nghĩ chuyến đi săn này cũng đủ rồi, chúng ta nên về thôi.

Cả nhóm đều đồng thanh nói: vâng, thưa đại ca.