Chương 33: tiến vào bí cảnh Phượng tộc
Sáng sớm hôm sau cả nhóm nhanh chóng trở về Hỏa Phượng tộc.Mười ngày sau đã về đến nơi.
Thấm thoát đã hai tháng kể từ khi nhóm Hỏa Nghiêu rời đi.
Hỏa Nghiêu về nhà liền lập tức chạy đến yết kiến Hỏa Nghiêm:
“Cha, con đã về”
Hỏa Nghiêm: “oh, con về rồi sao, rất tốt, nhìn có vẻ 2 tháng này thu được thành quả không nhỏ nhỉ.”
Hỏa Nghiêu : “đúng vậy cha, chuyến đi này con gặt hái được rất nhiều, con sẽ kể cho cha về quá trình này của con.”
Mất nửa ngày Hỏa Nghiêu đã kể hết chuyện cho Hỏa Nghiêm nghe.Nghe đến việc làm Bạch
Lăng bẽ mặt Hỏa Nghiêm cảm thấy rất hài lòng về chuyện này.
Nghĩ một lúc Hỏa Nghiêm liền nói với Hỏa Nghiêu:
“Nghiêu nhi, ta muốn đưa con đến một nơi.”
Hỏa Nghiêu: “nơi nào?”
Hỏa Nghiêm nghiêm nghị nói: “Bí cảnh phượng tộc ta.”
Hỏa Nghiêu: “Bí cảnh phượng tộc thật sao, con có thể vào ư.”
Hỏa Nghiêm bình tĩnh nói: “theo ta được biết Bạch Lăng là kẻ không dễ đối phó, huống chi bị con làm mất mặt như vậy, hắn nhất định sẽ không bỏ qua.”
Trận chiến ở Tam nguyên sơn sẽ là trận tử chiến, vì vậy con cần được chuẩn bị tốt nhất.
Hỏa Nghiêu: “vậy bao giờ chúng ta đi?”
Hỏa Nghiêm: “ngay bây giờ.”
Nói rồi Hỏa Nghiêm bước đi về phía cửa, Hỏa Nghiêu lẽo đẽo theo sau.
......................................................
Đứng trước bí cảnh của Phượng tộc, Hỏa Nghiêu cảm nhận thấy một sức mạnh khủng kh·iếp toát ra.
Hỏa Nghiêu không khỏi cảm thán nói: “rốt cuộc cũng có thể vào bí cảnh.”
Cánh cổng dần dần mở ra, một nguồn năng lượng vô cùng khủng kh·iếp sộc thẳng vào mũi.
Hỏa Nghiêm nói với con trai: “vào đi.”
Hỏa Nghiêu: “vào đó rồi làm gì.”
Hỏa Nghiêm: “c·hết ta quên nói mục đích con vào đó.”
Hỏa Nghiêu: “vậy cha mau nói đi.”
Hỏa Nghiêm: “ta hy vọng con có thể nâng cấp Hỏa xích Thương giáo lên thành Hỏa Huyết Bích Linh Giáo ở trong này.Khi con luyện thành Hỏa Huyết Bích Linh Giáo thì sức mạnh của con sẽ tăng lên đáng kể. Hỏa Huyết Bích Linh Giáo sẽ trở thành một phần linh hồn của con không thể phá hủy.Cũng có thể nói liên kết của con và Hỏa Huyết Bích Linh Giáo là bất diệt.
Ngoài ra con chỉ có 20 ngày, 20 ngày sau sẽ xuất phát đến Tam nguyên sơn, đến muộn ráng chịu.”
Hỏa Nghiêu: “gấp vậy sao? Chỉ có 20 ngày trờiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii”
Hỏa Nghiêu dần dần tiến vào bí cảnh, cánh cửa cũng dần dần khép lại.
Bóng tối tối om bao trùm bên trong bí cảnh bỗng chốc rực sáng bởi muôn vàn ánh lửa.
Không gian bên trong bí cảnh cũng thật sự khổng lồ, nếu với kích thước 20 trượng của Hỏa Nghiêu vào đây cũng chỉ giống như con kiến giữa một dòng sông mà thôi.
Phía trước chỉ có một con đường bắt buộc phải đi, xung quanh thì chỉ toàn là nước màu đỏ sền sệt.
Hỏa Nghiêu cũng không suy nghĩ nhiều tiến về phía trước.
Bay khoảng 1 tiếng đồng hồ, Hỏa Nghiêu đã đến trung tâm vùng bí cảnh, nơi đây chỉ có một bệ đá hình ngôi sen lửa khổng lồ.
Hỏa Nghiêu tiến lại gần, chỉ nhìn thấy giữa ngôi sen là một hố khổng lồ.
Nhớ lại lời cha nói, Hỏa Nghiêu lập tức lấy ra Hỏa xích Thương giáo rồi đặt vào giữa ngôi sen.
Sau khi đặt Hỏa xích Thương giáo xuống, đại trận ngay lập tức được khởi động, Hỏa xích Thương giáo bỗng chốc phóng to cao đến trăm trượng.
Một quầng hỏa đỏ rực bao quanh tạo thành một vòm tròn bao phủ lấy đóa sen bao gồm cả Hỏa Nghiêu trong đó.
Hỏa Nghiêu bỏng rát vô cùng, mặc dù đã đến trình độ có thể điều khiển lửa như Hỏa Nghiêu nhưng vẫn cảm thấy vô cùng thống khổ.
Rồi từ bên ngoài truyền đến vô vàn ánh sáng lao đến xông thẳng vào não của Hỏa Nghiêu .Hắn có thể cảm nhận được thân thể được gột rửa bởi nguồn sáng kia qua từng chân tơ kẽ tóc làm cho hắn tiến bộ sức mạnh nhanh chóng, cơ thể cũng được cường hóa không ít.
Chỉ có điều những đâu đớn mà hắn chịu đựng không phải ít, thật sự rất thống khổ.Những tia sáng kia là ký ức của mỗi tộc viên hỏa phượng, khi ngã xuống sẽ trở về nơi đây để bồi dưỡng cho thế hệ sau.NHưng nếu ai không đủ mạnh mẽ chống lại đau đớn này thì cũng sẽ nằm lại nơi đây.
Về phía Hỏa xích Thương giáo biến to trăm trượng cắm thẳng xuống đài sen, nước trong hồ giao động cực mạnh, dưới đáy hồ vô số hài cốt phượng hoàng tan ra, biến thành những hạt bụi nhỏ liên tiến hướng về phía Hỏa xích Thương giáo rồi tạo thành một lớp mô ngấm trực tiếp vào Hỏa xích Thương giáo.
Quá trình này đơn giản chỉ là lấy sức mạnh tôi luyện thân thể, lấy xương cường hóa thương.Nhưng quá trình này thật sự thống khổ đối với người tu luyện.
Cứ như vậy khiến Hỏa Nghiêu dần dần mất dần ý thức, không rõ thời gian đã qua bao lâu, một ngày trong này cảm giác như 10 năm bị t·ra t·ấn tinh thần trong địa ngục.
...............................................................
Đã 20 ngày kể từ ngày Hỏa Nghiêu vào bí cảnh nhưng không một động tĩnh gì phát ra, Hỏa Nghiêm thì cũng thờ ơ như không có gì, vẫn tiếp tục công việc tổ chức cho đại chiến Tam nguyên sơn.
Hỏa Nghiêm tập hợp toàn bộ đội ngũ trẻ tham gia đại chiến lần này.Ai nấy đều háo hức lập công thể hiện mình, rất nhanh đều có mặt đầy đủ.
Hỏa Nghiêm hô to giọng nói: Hôm nay chúng ta sẽ tham gia Tam nguyên sơn đại chiến, các ngươi đã sẵn sàng chưa?
Đội ngũ trẻ này ai lấy đều đồng thanh hô: “sẵn sàng, sẵn sàng.”
Hỏa Nghiêm: “ai sẽ là tộc chiến thắng?”
Đội ngũ trẻ: “Hỏa phượng, Hỏa phượng”
Tất cả những thanh niên trẻ này đều mang trong mình sự nhiệt huyết, sự quyết tâm khiến ai lấy không được tham gia đều ngưỡng mộ không thôi.
Hỏa Nghiêm cười tươi rồi nói: “xuất phát.”
Lời của Hỏa Nghiêm vừa nói xong lập tức nhận được hưởng ứng vô cùng lớn của tất cả tộc viên, Khi đang chuẩn bị xuất phát một giọng nói vang lên:
“Khoan”
Tất cả mọi người đều dừng lại hướng về phía nơi giọng nói phát ra.
Một con phượng hoàng lửa to khoảng 50 trượng đang bay về hướng Hỏa Nghiêm tiến tới, trên tay còn cầm Hỏa Huyết Bích Linh Giáo.Người này không ai khác chính là Hỏa Nghiêu.
Tất cả ánh mắt đều dồn về Hỏa Nghiêu,không những kích thước to gấp đôi lúc trước mà còn có thể luyện hóa thành Hỏa Huyết Bích Linh Giáo, thật sự không phải chuyện dễ dàng gì.
Mà nói đi cũng phải chỉ có 20 ngày ngắn ngủi mà thôi.
Hỏa Nghiêu khoai khoái thầm nghĩ:” cảnh này thật sự ngầu quá đi, hay bay thêm vài vòng nữa rồi đi cho tỏa sáng.”
Nói rồi Hỏa Nghiêu liên tục bay lượn thêm vài vòng nữa mới chịu thôi.
Ở bên dưới không ít thanh niên thần tượng đều hô lấy hô để, nhất là đám huynh đệ của Hỏa Nghiêu thì không khác gì bị phát cuồng.
Hỏa Nghiêm thấy vậy cạn lời: “không ngờ đứa con này cũng biết làm trò đến vậy, chưa gì c·ướp mất hào quang của ta rồi.
Ha ha, đúng là con hơn cha là nhà có phúc.”
Một lúc sau Hỏa Nghiêu bay đến trước mặt Hỏa Nghiêm nói: “cha thấy con ngầu không?”
Hỏa Nghiêm: “thằng tiểu tử này, xuất phát thôi.”
Hỏa Nghiêu cười nói: “vâng, xuất phát thưa cha, cũng may con đến kịp.”
Nói rồi Hỏa Nghiêu hướng về mọi người hô lớn: “xuất phát.”
Hỏa Nghiêu biến thành ngọn lửa rực cháy quanh người, lao nhanh vun v·út về phía trước như dẫn đầu trận quyết đấu này.Đúng là khí tức của bậc thủ lĩnh ha.
Ngay theo sau là đám huynh đệ thân thiết của Hỏa Nghiêu, và năm mươi nghìn tộc viên nhiệt huyết.Bay đi đến đau, bầu trời rực lửa đến đó, những tộc ma thú khác thấy vậy cũng chỉ biết ngao ngán lắc đầu nhường đường.Một số loài đơn lẻ sợ quá liền chui rúc vào hang,không dám thò đầu ra.Hỏa Nghiêu thấy những cảnh này cũng chỉ mỉm cười đầy tự hào, quá ngầu đi.
10 ngày sau toàn bộ tộc viên hỏa tộc đã đến Tam nguyên sơn,rồi nhanh chóng di chuyển đến chỗ gặp mặt của ba tộc.