Chương 31: miếng ăn là miếng nhục
Hỏa Nghiêu từ trong thân thể chợt bùng c·háy d·ữ d·ội, bản thân Hỏa Nghiêu đã bước vào cảnh giới có thể điều khiển lửa thành thạo của Hỏa Phượng tộc, vì vậy hắn mới được xưng là yêu nghiệt ở độ tuổi này.Thông thường muốn làm được điều này cũng phải mất đến hai trăm năm, hắn chỉ bằng nửa thời gian đã lĩnh ngộ được a.
Hỏa Nghiêu hét lên:
“Địa ngục hỏa tử viêm”
Xung quanh 2 dặm từ người của Hỏa Nghiêu lửa bùng c·háy d·ữ d·ội bao trùm mọi lối thoát của
Lữ huyết u lang tinh anh.Hỏa diễm mạnh đến nỗi đám tộc viên suýt bị nướng cháy vì quá gần chiền trường.
Hỏa Gia Viễn tươi cười nói:”Hỏa Nghiêu nghiêm túc rồi, xem ra trận chiến kết thúc rồi.”
Nói rồi cầm xiên thịt lên ăn ngấu nghiến hướng về các huynh đệ nói: “Thịt nướng ngon thật, ăn nhanh đi, không Hỏa Nghiêu ca đến chúng ta lại mất đi một xuất.”
Lữ huyết u lang tinh anh cũng cảm nhận mùi nguy hiểm, vì vậy cũng dùng hết sức t·ấn c·ông Hỏa Nghiêu.Nó há to mồm hét cỡ rồi bất chợt tạo thành một trận cuồng phong vô cùng lớn hướng về phía Hỏa Nghiêu mà đến.Bên trong trận cuồng phong, những lưỡi phong đao không ngừng gào thét, chỉ cần chạm vào thôi có thể m·ất m·ạng ngay lập lực.
Hỏa Nghiêu cũng không hề dám chủ quan, nếu là Lữ huyết u lang thông thường thì nhắm mắt đánh cũng thắng ha, còn đối với Lữ huyết u lang tinh anh quả thật khác biệt.
Hỏa Nghiêu liên tục thi triển ra hỏa diễm nhằm mục đích muốn kết liễu Lữ huyết u lang tinh anh, nhưng xung quanh Lữ huyết u lang tinh anh lửa đều bị dập tắt.
Tình hình hai bên giao chiến rất kịch liệt, bỗng chốc Hỏa Nghiêu nở nụ cười nham hiểm, hắn dơ tay lên như muốn nắm lấy thứ gì đó.
Bất chợt Hỏa xích Thương giáo đã phóng đi quay nhanh như chớp xiên qua thân thể của Lữ huyết u lang tinh anh rồi nằm gọn trong tay Hỏa Nghiêu.
Lữ huyết u lang tinh anh bị đòn vừa rồi quá bất ngờ t·ấn c·ông may mắn giữ lại một mạng, nhưng b·ị t·hương không hề nhẹ.Có thể thấy bằng mắt thường trên thân thể của Lữ huyết u lang tinh anh bị thủng một lỗ khá lớn.Máu rơi lả tả, nhìn đến là thảm hại.
Lữ huyết u lang tinh anh đau đớn kêu gào không ngừng, mắt không ngừng hướng về tên Hỏa Nghiêu nguyền rủa: tên tiểu tử nhà ngươi, chơi bẩn thật, lại còn dám dở thủ đoạn nham hiểm như vậy.
Hỏa Nghiêu : “oh, ngươi cũng biết nói sao, sao từ đầu đớn giờ không chịu nói.”
Lữ huyết u lang tinh anh: “kẻ như ngươi xứng đáng nói chuyện với bổn tọa sao?c·hết đi.”
Nói rồi Lữ huyết u lang tinh anh nhảy lao về phía trước, toàn thân bọc phong hệ để giảm bớt sức mạnh của hỏa diểm rồi hung hăng lao đến, bất chấp hỏa diểm của Hỏa Nghiêu t·ấn c·ông.
Dễ dàng nhìn thấy Lữ huyết u lang tinh anh muốn đồng quy vu tận.
Hỏa Nghiêu: “ha ha, hôm nay đến đây thôi, tạm biệt ngươi.”
“Quan tài lửa”
Một ngọn nửa ập đến hung hăng vây lấy Lữ huyết u lang tinh anh thành đúng một chiếc quan tài bao quanh toàn bằng lửa treo lơ lửng trên không trung.
Lữ huyết u lang tinh anh cố gắng gào thét, công phá ra ngoài nhưng vô ích, nửa tiếng trôi qua, tiếng kêu thất thanh bé dần rồi biến mất hoàn toàn.
Xác Lữ huyết u lang tinh anh rơi bụp xuống đất, hai mắt vẫn còn trợn tròn vì không can tâm thua trong tay một tên tiểu tử.
Chiêu thức ‘Quan tài lửa’ của Hỏa Nghiêu rất mạnh, chỉ là thi triển hơi lâu, đây cũng là điểm chí mạng của Hỏa Nghiêu.
Hỏa Nghiêu chỉ đang định thu hoạch xác của Lữ huyết u lang tinh anh rồi bỏ đi, bất chợt cảm thấy có gì đó sai sai.
Lại gần xác của Lữ huyết u lang tinh anh cảm thấy một vị vô cùng kích thích rồi vội vàng nói:
Là, là huyết ma thạch lần này thu hoạch quả nhiên nằm ngoài dự kiến ha ha.
Huyết ma thạch là loại ma thạch chỉ có ma thú cấp cao mới có thể tạo ra, tỉ lệ rất hiếm, đối với ma thú mà nói là một liều thuốc đại bổ trong quá trình tu luyện, khó có thể cưỡng nổi.
Hỏa Nghiêu sau khi lấy huyết ma thạch xong, cười tươi vô cùng, rồi thu xác Lữ huyết u lang tinh anh về rồi tiến về đám huynh đệ đang nướng thịt.Khá là đói rồi ha.
Vừa thấy Hỏa Nghiêu đến, cả nhóm vui mừng như mở hội nói: “đại ca, huynh về rồi à, mau ngồi xuống đi.”
Hỏa Nghiêu: “thịt đâu?
Cả nhóm nói: “hết rồi.”
Hỏa Nghiêu: “ta chiến đấu vất vả như vậy, các ngươi ăn không phần ta tí gì, như vậy còn dám gọi ta là đại ca.”
Hỏa Gia Viễn thấy vậy cười cười rồi lấy ra một khung xương vừa nướng còn dính lại chút thịt trên đó nói: “đây,bọn đệ phần huynh, huynh ăn đi.”
Hỏa Nghiêu cay cú nói: “các ngươi, tính cho chó gặm sương à, đem một bộ khung xương cho ta ăn???? ta đường đường là Phượng hoàng làm sao có thể.”
Hỏa Nghiêu muốn ăn thịt nướng thôi mà cảm thấy cay cay sống mũi, đúng là miếng ăn là miếng nhục, haizz.
Huynh đệ như cái......
Hỏa Nghiêu bình tĩnh lại, nở nụ cười đầy nham hiểm nói: “Ta coi các ngươi là huynh đệ, vừa nãy khi đánh nhau với Lữ huyết u lang tinh anh ta có thu được một viên Huyết ma thạch, ta vốn định đem nó cho các ngươi, nhưng mà thôi đi....”
Cả nhóm nghe vậy mắt sáng bừng tinh mơ: “Huyết ma thạch? Huynh thật sự thu được Huyết ma thạch sao?”
Hỏa Nghiêu: “tất nhiên rồi.”
Nói rồi Hỏa Nghiêu lấy huyết ma thạch ra, vất vất lên cho mọi người xem.
Cả nhóm thấy vậy như bị hút hồn, rồi cười khanh khách: “rồi trong túi lấy ra rất nhiều thịt nướng, hoa quả.”
Cả nhóm còn nhanh chóng kết thành chiếc nệm rồi lập tức vật Hỏa Nghiêu ra nằm trên đó.
Nhanh như chớp hai kẻ đến bóp tay, hai kẻ bóp chân, một kẻ bóp đầu.Hơn thế nữa một kẻ đút cho ăn.
Chỉ trong chớp mắt địa vị của Hỏa Nghiêu như trở thành vua, kẻ bưng người hầu, cứ như vậy cho đến rất lâu sau.
Ăn uống no say, Hỏa Nghiêu mới vứt Huyết ma thạch cho đám huynh đệ.
Hỏa Nghiêu thầm nghĩ: “cùng là huynh đệ cả, cho đi cũng chả thiệt thòi gì.”
Cả nhóm vui mừng khôn siết, nhưng khi vừa lấy được Huyết ma thạch bỗng cả nhóm bỏ mặc Hỏa Nghiêu luôn, như không có chuyện gì sảy ra.
Hỏa Nghiêu: “haizz, coi như ta nghĩ sai đám huynh đệ này.”
....................................................................
Một lúc lâu sau mọi chuyện trở lại bình thường, Hỏa Nghiêu tập hợp mọi người lại nói: hôm nay mệt rồi, nghỉ ngơi hồi sức mai lại tiếp tục.Nếu như đi gặp ma thú cấp cao rất nguy hiểm.
Cả nhóm trả lời: “ừm, theo lời đại ca nói.”
Cả đêm hôm ấy, cả nhóm người vừa ngủ vừa ngáy vang hết cả khu rừng.Nhưng cũng không có ma thú nào đến gần.
..........................................................................
Những ngày sau lên đường, cả nhóm của Hỏa Nghiêu nhờ vào tinh thần chiến đấu tập thể đã gạ gục rất nhiều ma thú kể cả những ma thú có thực lực mạnh hơn họ cũng bị họ hạ gục.
Kinh nghiệm chiến đấu của đám người đã tăng lên đáng kể.
Chỉ có điều không thể thu được Huyết ma thạch quý hiếm như lần đầu tiên.
Đã 15 ngày nhóm của Hỏa Nghiêu tiến sâu vào rừng nguyên sinh, bằng sức lực của bản thân đã tiêu diệt vô số ma thú.
Chả mấy chốc đã tiến vào vũng trung tâm của rừng nguyên sinh.Nơi này ma thú cường hãn hơn, sức mạnh cũng kinh khủng hơn rất nhiều.Vì vậy mỗi bước đi của nhóm Hỏa Nghiêu đều rất cẩn thận, nếu không có thể m·ất m·ạng bất cứ lúc nào.
Đi khoảng nửa tiếng sau, nhóm Hỏa Nghiêu phát hiện phía trước có tiếng đánh nhau, cả nhóm cẩn thận lại gần quan sát.