Chương 28: Gặp Phượng lão
Phong Thanh Dương nhanh chóng nghỉ ngơi lấy lại sức và tìm hiểu nơi đây. Cũng không có gì đặc biệt.
Đứng lên bàn toạ kia Phong Thanh Dương thầm nghĩ: “có lẽ nào lần này không thu được kết quả gì? Ta đã đi gần 2 ngày rồi, như vậy thật sự là uổng phí.”
Nhìn lại lúc trước rõ ràng tiểu hắc có cảm ứng phía cánh cửa màu đen này, vậy mà vào trong rồi im bặt không lên tiếng, dù gọi thế nào cũng không dạy.
Hết cách.....
Đang không biết làm gì, Phong Thanh Dương đi xung quanh thêm một vào nữa rồi bất chợt chạm vào bộ khung sương.
Một nguồn năng lượng đột nhiên dâng trào toả ra khắp khung sương phượng hoàng.
Theo quán tính Phong Thanh Dương lùi lại.
Nguồn năng lượng nhanh chóng lan ra chóng mặt rồi lan đến đôi mắt phượng hoàng. Bất chợt từ mắt Phượng hoàng tạo ra kết giới quang hệ phóng ra bao gồm cả Phong Thanh Dương và Phượng hoàng.
Chợt một tiếng nói vang lên: “Cuối cùng cũng có người đến nơi này.”
Phong Thanh Dương giật mình vội nói: “Là ai vậy? Tiểu bối lần này đến nơi này là để tu luyện, nếu có gì thất kính xin lượng thứ.”
Cũng đúng lúc này tiểu Hắc thức giấc, rồi như hổ đói rung lên liên tục.
Phong Thanh Dương thầm nghĩ: “Sớm không ra, ta vất vả lắm mới tìm ra nơi này, còn ngươi lại ăn lo ngủ kỹ vật.” Nói rồi Phong Thanh Dương chỉ tay búng vào trán Tiểu Hắc cái.
Tiểu hắc không can tâm, giãy giụa phản kháng, nhưng nhìn Tiểu Hắc lúc này, tay chân không có không khác gì con lật đật, phản kháng vô tác dụng à.
Chợt từ trong mắt Phượng Hoàng đi ra một bóng người trung niên toàn thân rực cháy dần dần bay xuống chỗ Phong Thanh Dương.
Phong Thanh Dương thấy vậy liền thủ thế có thể giao chiến bất cứ lúc nào.
Nam tử kia thấy vậy liền cười nói: “đừng sợ, ta không có ý gì.Ta dù sao cũng chỉ là một tàn hồn. Nếu ta muốn làm gì ngươi thì dễ như trở bàn tay.”
Phong Thanh Dương thấy vậy liền thu hồi lại rồi chắp tay nói: “Tiền bối xin đa tạ, xin hỏi tiền bối là ai? sao lại xuất hiện ở nơi này?”
Nam tử kia trả lời: “ta là ai ư, quá lâu rồi không ai hỏi ta câu này, ta là ai nhỉ? Gọi ta là Phượng đi.Còn về vì sao ở đây, lát nữa ngươi sẽ hiểu.”
Phong Thanh Dương: “Phượng? Được rồi, ta sẽ gọi người là Phượng lão.”
Phượng lão: “được cứ như vậy đi.”
Phong Thanh Dương tò mò hỏi tiếp: “người ở đây bao lâu rồi, nhìn nơi này vừa mang khí tức viễn cổ vừa huyền bí tĩnh mịch khiến vãn bối bất an vô cùng.”
Phượng lão: bao lâu ư? rất rất lâu rồi, chính bản thân ta cũng không nhớ rõ, có thể nói là khi ta sinh ra vị diện này vẫn còn rất sơ khai.
Phong Thanh Dương: “sơ khai?”
Phong Thanh Dương bắt đầu mơ hồ, một kẻ như hắn chả biết gì về vị diện này, huống chi lão Phượng già này còn sống từ thủa sơ khai.Chuyện gì vậy trời.
Lấy lại bình tĩnh, Phong Thanh Dương hỏi tiếp: “vậy người còn sống sao ngần đó năm sao?”
Phượng lão suy nghĩ một lúc rồi nói: “ta vốn đ·ã c·hết từ lâu rồi, đây chỉ là một tàn hồn còn sót lại của ta, nhưng có lẽ sẽ không lâu nữa sẽ biến mất.”
Phong Thanh Dương: “chỉ một tàn hồn mà khí tức mạnh mẽ tỏa ra lớn như vậy,nếu còn sống lão Phượng già này mạnh đến nhường nào.”
Nghĩ đến đây Phong Thanh Dương không khỏi toát mồ hôi cảm thán vị Phượng già trước mặt này.
Xong rồi Phong Thanh Dương lại hỏi tiếp:
“Vậy tại sao người lại c·hết, với trình độ của người phải rất khủng kh·iếp, không thể dễ dàng bỏ mạng như vậy được.”
Phượng lão: “Ngươi hỏi hơi lắm rồi đó, nhưng không sao, lâu lắm rồi ta không có nói chuyện, hôm nay ta sẽ kể cho ngươi về quá khứ của ta.”
Nói rồi Phượng lão bắn một tia hỏa về phía Phong Thanh Dương rồi nhanh chóng chui vào người Phong Thanh Dương.Phong Thanh Dương trong đầu lập tức hiện lên vô số hình ảnh.
Phong Thanh Dương vô cùng hững hờ trước cảnh tượng trước mắt: “đây là ký ức của phượng lão sao?”
..................................................................................
Hàng triệu năm trước khi vị diện vẫn còn sơ khai, lúc này đều trở về giống như là thời kỳ nguyên thủy, nơi đây chủ yếu chỉ có rừng rậm cao bạt ngàn nhìn không thấy đỉnh.
Về hướng phía nam của lục địa này có một bộ tộc hỏa phượng sinh sống, cực thịnh, thế là một trong ba thế lực lớn nhất thời viễn cổ là Hắc long, Hỏa Phượng và Bạch xà.
Ba thế lực lớn này chia nhau thống trị ma pháp vị diện,bên dưới trướng của mỗi tộc có vô số chủng loại ma yêu, ma thú sinh sống,được sự bảo kê của ba tộc lớn này
Lúc này loài người vốn chưa hề xuất hiện, ma thú ma yêu cũng không yếu đuối như bây giờ,tất cả đều có kích thước to khổng lồ.Cuộc sống lúc này chỉ có săn hoặc bị săn, vì vậy các cuộc c·hiến t·ranh diễn ra ở đây như cơm bữa.Cũng có thể gọi đây là thời kỳ hỗn loạn của ma pháp vị diện.
Lúc này ở trong lều trại, một thanh niên đi ra, mặc dù đã huyễn hóa giống người, nhưng gương mặt vẫn là mỏ chim trông đầy kiêu hãnh.
Vị này cũng chính là tộc trưởng của tộc Hỏa Phượng.
Lúc này vị tộc trưởng này liền biến hóa trở thành một con hỏa phượng hoàng khổng lồ to đến hàng trăm trượng rồi bay trên đỉnh đầu tất cả mọi người.Hỏa phượng hoàng đi đến đâu, bầu trời trở lên rực sáng, bên dưới là tiếng hò reo của thần dân Hỏa phượng tộc hò reo đến đó.
Vị tộc trưởng này được gọi với tên gọi là: Hỏa Nghiêm.
Có thể thấy vị tộc trưởng này rất được lòng tộc viên.
Khí tức toát ra đủ cả một phương cảm thấy rợn tóc gáy.Những ma yêu,ma thú đứng trước nó thật không đáng để vị tộc trưởng này để tâm.
Hắc long, Hỏa Phượng và Bạch xà tộc vốn dĩ nước sông không chạm nước giếng.
Nhưng những năm gần đây Bạch xà tộc và Hỏa Phượng tộc liên tiếp xảy ra mâu thuẫn, mâu thuẫn không những không được hóa giải mà ngược lại như là một ngòi thuốc nổ dần dần châm ngòi cho cuộc chiến kinh thiên động địa này.
Còn Hắc long tộc cũng không quan tâm gì đến giao tranh giữa hai tộc này.Miễn là không ảnh hưởng đến long tộc thì long tộc sẽ thờ ơ bỏ qua như không có chuyện gì.Thực lực long tộc rất mạnh, có thể nói là mạnh nhất trong 3 tộc tạo thành thế chân kiềng của ma pháp vị diện này.
Cũng chính vì sự kiêu ngạo này nên long tộc vốn không để ý đến hai tộc còn lại.
Ranh giới giữa ba tộcHắc long, Hỏa Phượng và Bạch xà là một khu rừng rộng lớn vô cùng.
Vì địa hình đặc thù, xung quanh khu rừng rộng lớn này đều là những dãy núi cao chót vót, ngăn cách giữa các bộ tộc.
Ở điểm giao lộ giữa ba bộ tộc, có một vùng rừng rậm nguyên sinh vô cùng lớn, xung quanh đây được bao phủ bởi những dãy núi cao chót vót tạo thành một hình tròn khổng lồ. Và được gọi với tên gọi là: ‘Tam nguyên sơn’.
Và nơi này cũng là nơi giao lưu của 3 bộ tộc này.
Cứ cách một trăm năm sẽ diễn ra trận so tài đối với người trẻ tuổi của 3 tộc được ở Tam nguyên sơn.Tuy nhiên Hắc long tộc nhiều năm liền giành chiến thắng liên tiếp khiến họ không có hứng thú việc tổ chức nữa.
Vì thế năm nay chỉ có 2 tộc Hỏa Phượng và Bạch Xà tham gia thi đấu.
Cách 3 tháng trước khi đại hội bắt đầu, con trai tộc trưởng Hỏa Nghiêm là Hỏa Nghiêu vô cùng háo hức tham gia.
Hỏa Nghiêu lúc này vừa tròn một trăm tuổi, bắt đầu có tư cách tham gia cuộc so tài ở Tam nguyên sơn.
Mà nói đi cũng phải nói lại, tuổi thọ của những tộc viễn cổ này khác hoàn toàn với con người.
Một trăm tuổi có thể là số tuổi rất lớn so với loài người, nhưng ở đây thì chỉ là trẻ con vừa mới lớn.Tuổi thọ của tộc viên Hỏa Phượng có thể lên đến hàng nghìn hàng vạn tuổi.
Có những người cảnh giới cao hơn có thể sống đến hàng chục vạn tuổi.
Một trăm tuổi, nói ra thì nhiều, nhưng đúng là trẻ con .....