Chương 29: Đi săn
Hỏa Nghiêu được tộc trưởng gọi đến nói chuyện tại sảnh của Hỏa Phượng tộc.
Đây nói đúng hơn là một lâu đài khổng lồ mọc giữa rừng rậm, có thể nói lâu đài này to đến ngàn dăm, nhìn thôi cũng khiến lắc đầu về độ hoành tráng của nó.
Hỏa Nghiêu đứng trước đại sảnh hướng về phía Hỏa Nghiêm chắp tay nói:
“Cha, cha gọi con sao.”
Hỏa Nghiêm: “ừm, năm nay con vừa tròn trăm tuổi, vừa có tư cách tham gia đại chiến Tam nguyên sơn.Năm nay chỉ có tộc ta và Bạch xà tộc, mức độ nguy hiểm cũng đã giảm bớt.Tuy nhiên ta rất lo lắng về việc này.”
Hỏa Nghiêu nắm tay lại dơ nắm đấm lên rồi nói: “Cha, cha yên tâm, năm nay Hắc long tộc không tham gia, chúng ta nhất định chiến thắng, cha hãy tin con.”
Hỏa Nghiêm: “ta biết con rất mạnh, là thiên tài hiếm có nhất tộc ta, nhưng không vì vậy có thể coi thường Bạch Xà tộc được.Theo thông tin ta nhận được, Bạch xà tộc năm nay cũng có con trai của trưởng tộc Bạch Xà tham gia,cũng là thiên tài yêu nghiệt.”
Hỏa Nghiêu: “oh vậy sao, vậy con rất muốn xem tên đó có gì.Mà hắn tên gì vậy cha.”
Hỏa Nghiêm: “Bạch Lăng.”
Hỏa Nghiêu: “con sẽ nhớ tên này.”
Hỏa Nghiêm: “thời gian này con lên đi ra ngoài học cách săn bắt ma yêu ma thú đi.Con cũng không có kinh nghiệm nhiều trong việc này.”
Huống hồ ở trong Tam nguyên sơn ma thú nhiều vô kể, sức mạnh của chúng không phải bình thường, trải qua bao năm làm nơi săn bắt của 3 tộc, sức mạnh và trí thông minh của bọn yêu thú này tiến bộ không nhỏ.
Hỏa Nghiêu: “vâng thưa cha, con sẽ đem theo vài huynh đệ đi săn bắt.”
Xong rồi Hỏa Nghiêm quay sang hỏi Hỏa Lôi,một vị trưởng lão của Hỏa Phượng tộc: “Năm nay tộc ta có bao tộc viên tham dự.”
Hỏa Lôi: “tộc trưởng, năm nay chỉ có khoảng năm mươi mười nghìn tộc viên những tộc viên khác quá yếu không qua nổi bài kiểm tra nên không thể tham dự.”
Hỏa Nghiêm: “năm nay ít vậy thôi à, xem ra những năm gần đây tộc ta suy giảm không ít rồi.Việc này cần chỉnh đốn lại tất cả tộc viên trẻ, tăng cường luyện tập.Hỏa Nghiêu con hãy cố gắng đem về vinh dự cho tộc ta.”
Hỏa Nghiêu: “con đã rõ thưa cha, con nhất định đem về vinh dự cho tộc ta. Nếu không có gì thì con xin lui.”
Hỏa Nghiêm: “ừm, đi đi.”
...........................................................
Ra khỏi đại điện, Hỏa Nghiêu liền tập hợp huynh đệ khoảng hai mươi tộc viên của mình tiền vào rừng nguyên sinh săn bắt.
Rừng nguyên sinh nơi đây là nơi cổ xưa nhất của ma pháp vị diện này nằm giữa Bạch Xà tộc và Hỏa phượng tộc, rất nhiều ma thú cổ đại vẫn còn tồn tại nơi đây cũng không hề nghe theo bất kỳ chủng tộc này, nên nơi này rất nguy hiểm.
Một đám loi choi hỏa phượng bay về phía rừng nguyên sinh, khoảng nửa 10 ngày sao thì đến nơi.Mỗi một tộc viên cao khoảng 20 trượng, giương đôi cánh khoảng 50 trượng nhưng đứng trước nhưng cây cối ở rừng nguyên sinh này không khác gì một chiếc lá vàng óng ánh giữa muôn vàn chiếc lá.
Nửa tiếng sau tiến vào rừng càng đi vào sâu ánh nắng càng ít, rồi đến một tia nắng cũng không thể lọt được qua những tán cây kia.Nơi đây cũng là nơi rất thích hợp cho việc đi săn và bị săn.
Nếu như cấp độ trưởng lão trở lên tiến vào đây có thể khiến ma thú dè chừng, nhưng đây rõ ràng là bọn loi choi vừa lớn, trước ma thú bọn nó chả buồn để tâm.
Cả nhóm hỏa phượng do Hỏa Nghiêu dẫn đầu đang đi bỗng chốc Hỏa Nghiêu dơ tay lên, tất cả đều dừng lại.
Hỏa Nghiêu dừng lại nói: “có con mồi, mọi người chuyển bị chiến đấu.”
Vài phút sau một tiếng gầm gừ dần dần tiến đến đám người Hỏa Nghiêu.Một thân hình to lớn cao đến năm mươi trượng gấp đôi,gấp ba lần đám học viên này hiện ra.
Cả đám tộc viên lặng thinh để xem quái vật nào xuất hiện.Khi thấy quái vật hiện lên cả đám đồng thanh nói: Lữ huyết u lang
Hỏa Nghiêu: “haha, xem ra chuyến đi săn này không tệ.Anh xem, xông lên.”
Nghe thấy hiệu lệnh của Hỏa Nghiêu ai lấy đầu lấy ra Hỏa Thương giáo rồi lao lên t·ấn c·ông Lữ huyết u lang. Còn Hỏa Nghiêu thì đứng ngoài quan sát.
Đám học viên liên tục dùng Hỏa Thương giáo t·ấn c·ông về phía Lữ huyết u lang, chỉ trong chốc lát Lữ huyết u lang đ·ã b·ị r·ơi vào thế gọng kìm. Vừa chặn được đứa này thì đứa sau lao lên t·ấn c·ông.
Tuy bị bao vây nhưng Lữ huyết u lang có thân thể vô cùng cứng rắn, liên tục bị đám hỏa phượng tộc t·ấn c·ông cũng chỉ gây nên sát thương ngoài da.
Hỏa Nghiêu liền nói: dùng hỏa hệ t·ấn c·ông.
Vừa nói xong cả nhóm liền dùng ma pháp tiến t·ấn c·ông liên hồi về phía Lữ huyết u lang.
Nếu sát thương của Hỏa Thương giáo gây ra sức sát thương một phần thì ma pháp của Họa Phượng nhóm này là mười phần.
Chỉ trong chốc nhát, Lữ huyết u lang đã rơi vào thế hạ phong, lùi lại vài dặm.
Trên thân thể Lữ huyết u lang đã bắt đầu xuất hiện v·ết t·hương, máu chảy ra thấm ướt bộ lông của nó.
Hỏa Nghiêu tiếp tục nói: “được rồi, đánh tự do, ai g·iết được nó sẽ là của người đó.”
Đối với Hỏa Nghiêu mà nói Lữ huyết u lang này chỉ coi là bữa tráng miệng, cũng không buồn để tâm nhiều.Nhưng đối với những tộc viên kia mà nói rất có giá trị, vì thế sau khi nghe được lời của Hỏa Nghiêu nói ra ai nấy đều phấn khởi hăng máu lao đến t·ấn c·ông.
Trước sự hung hãn này Lữ huyết u lang dường như cũng yếu thế, máu chảy ra đầm đìa.Nhưng không vì thế mà nó chịu nhường bước càng đánh nó càng hăng khiến cho nhóm học viên gặp không ít khó khăn.
Nửa tiếng sau, Lữ huyết u lang gần như kiệt sức,với sự t·ấn c·ông điên cuồng kia Lữ huyết u lang hoàn toàn bại trận, nằm gục xuống đất.
Một thanh niên thấy Lữ huyết u lang không còn sức kháng cự, buông lỏng cảnh giác đến gần định kết liễu Lữ huyết u lang.
Bất chợt Lữ huyết u lang mở trừng hai mắt, nhanh như chớp đứng dậy, dơ móng vuốt sắc nhọn, nhảy lên cây lấy đà rồi lao thẳng đến t·ấn c·ông thanh niên kia.
Thanh niên kia bỗng chốc tái mét mặt lại, giường như không kịp phản ứng gì đứng ngây người ra chịu c·hết.
Với tốc độ cuối cùng của Lữ huyết u lang thì đây dường như là đòn cuối cùng, nó muốn c·hết chung với kẻ này.
Thanh niên kia vẫn đứng đó, toàn thân bất động.
Lữ huyết u lang rất nhanh móng vuốt lao như vũ bão đến phía thanh niên kia.
Chỉ nghe thấy tiếng : keng.....
Thanh niên vội mở to mắt nhìn về phía trước rồi nói lên: “Hỏa Nghiêu thiếu tộc chủ”
Thanh niên bình tĩnh lại rồi nói: “cảm ơn thiếu tộc chủ giúp đỡ.”
Đúng vậy, lúc nguy cấp Hỏa Nghiêu đã kịp thời ngăn chặn đòn t·ấn c·ông cuối cùng của Lữ huyết u lang.Móng vuốt của Lữ huyết u lang chạm ngay vào Hỏa xích Thương giáo của Hỏa Nghiêu.
Ngay sau đó Hỏa Nghiêu đập cánh đẩy bay Lữ huyết u lang ra sau, lập tức dùng Hỏa xích Thương giáo một kích xuyên tim của Lữ huyết u lang.
Lần này thì Lữ huyết u lang thật sự m·ất m·ạng, không chút giãy dụa.
Hỏa Nghiêu vui cười cảm thán: “vẫn là Hỏa xích Thương giáo mạnh à,ha ha.”
Hỏa xích Thương giáo tuy chỉ nhiều hơn Hỏa Thương giáo một từ xích, nhưng sức mạnh mà nó đem lại khác hoàn hoàn so với Hỏa Thương giáo.Hỏa Thương giáo trong bộ tộc là v·ũ k·hí xếp hạng 3, một thứ hạng rất cao nếu không phải là Hỏa Nghiêu thân là con trai tộc trưởng, đám huynh đệ kia của hắn tuyệt đối không thể có được.
Còn về Hỏa xích Thương giáo hiển nhiên là do hắn là con trai tộc trưởng nên mới có rồi.Thời nào thì việc con ông cháu cha vẫn được ưu tiên mà.
Còn về v·ũ k·hí đứng đầu đương nhiên là Hỏa Huyết Bích Linh Giáo, chỉ có bậc trưởng lão trở nên mới có thể sở hữu.