Chương 26: Thử thách
Về phía 4 người Yến Sam Sam, Cảnh Nhất Sinh Dương Tiêu Trung, Trần Đại Bá tiến vào cánh cửa màu hồng.Khi tiến vào cảnh tượng trước mắt hiện ra khiến bọn họ ngạc nhiên vô cùng.
Vốn nghĩ phải là một nơi rất nguy hiểm, nhưng không, trước mắt họ là một cánh đồng trải toàn hoa hồng, xa xa con có một cái hồ khá to, giữa hồ còn có một bệ đá.
Mọi người không khỏi ngạc nhiên về cảnh tượng này.Bỗng chốc việc phòng thủ của mọi người đều thả lỏng rồi tiến về phía trước.
Hoa hồng tỏa ra mùi thơm ngao ngát thật mê hoặc lòng người.
Đi ra giữa hồ, trên bệ đá được khắc hình một chiếc lông vũ.Đây cũng là vị trí nổi bật nhất nơi này.
Cả đám ngồi giữa hồ bắt đầu tu luyện.
Rất nhanh khí tức mọi người hấp thụ được khiến ai nấy đều trở lên hưng phấn.Nếu nói ở tịnh tâm tháp có thể hấp thụ 1 thì ở đây có thể hấp thụ 10.Lợi ích này chả ai có thể từ chối nổi.
Chỉ một ngày sau Cảnh Nhất Sinh đã thăng cấp từ 7 sao lên 8 sao, điều này khiến những người còn lại kích thích vô cùng.
Đến ngày thứ 5, mọi người đều cảm nhận được thực lực tăng rõ rệt,ai lấy đều tỏ ra vui sướng không thôi lúc này mọi người đều đã đột phá đến sơ cấp 9 sao.Riêng Yến Sam Sam đã lên đến sơ cấp 10 sao.
Nếu cứ vậy, việc đột phá lên trung cấp không còn xa.
15 ngày sau, Yến Sam Sam đã đột phá lên trung cấp, đến ngày 17 thì Cảnh Nhất Sinh và Dương Tiêu Trung đều đột phá lên trung cấp. Chỉ còn Trần Đại Bá đang ở mức sơ cấp 10 sao nhưng vẫn chưa có dấu hiệu đột phá trung cấp.
Bất chợt đầu óc mọi người trở lên đau quằn quại, có người còn hộc máu vội vã lấy lấy linh ấn đan sử dụng.Một thoáng sau, viện trưởng Gia Minh đã kịp có mặt cứ thoát bốn người này.
Gia ngoài mọi người như thất thần, chỉ vài tiếng ngắn ngủi thôi, thân thể họ dường như kiệt sức, nếu viện trưởng đến cứu muộn chút nữa thì rất có khả năng 4 người này đi gặp tổ tiên cũng nên.
Tuy nhiên lần này kết quả thật sự cũng rất khả thi, 3 người trung cấp, 1 người sơ cấp 10 sao.
Viện trưởng nhìn kết quả này cũng không khỏi vuốt râu cảm thán.
Về phía Ngô Hiền sau khi tiến vào cánh cửa màu đỏ, trước mắt họ hiện ra thật khiến người khác cảm thấy sững người.
Trước mắt họ là một khoảng trời mênh mông, dưới khoảng trời này chỉ nhìn thấy một đại dương đỏ lòm nhìn như màu máu.
Ngô Hiền cho tay chạm vào thì giống như nước biển bình thường nhưng lại có màu đỏ của máu, thật sự cảm thấy rất kỳ lạ. Nước biển ở đây chỉ khoảng đầu gối Ngô Hiền, dễ dàng có thể di chuyển dễ dàng.
Nhìn về nơi xa có thể nhìn thấy là tám cây cột giống như 8 cái trụ trời, thật sự rất hùng vĩ.
Nhìn xung quanh cũng không có gì ngoài 8 cột trụ kia, vậy là cả 11 người đều tiến về phía đó.
Cột trụ khổng lồ đến nỗi cả 11 người đứng trên đỉnh của một cột trụ không khác gì giọt nước giữa đại dương.Không hiểu người vĩ đại như thế nào mới có thể tạo ra công trình này.Trình độ này họ không thể tưởng tượng nổi.
Vài phút thẫn thờ trôi qua, nhóm người này bắt đầu tập trung vào việc tu luyện.
Chỉ mới vào tu luyện, những người ở cửa ải này đều cảm nhận được một nguồn năng lượng đang nhanh chóng tràn vào cơ thể họ cảm giác giống như thay máu vậy.
Ngô Hiền cảm thấy lúc này như đang trôi lang thang giữa đại dương bao la kia dù cố gắng cách nào cũng không thể nào dậy nổi.
Mặc dù có thể cảm nhận được là những nguồn năng kia không ngừng được hấp thu, một cách trong này cảm giác một năm bị tù đày, thật sự rất đau khổ.
Ngô Hiền cũng không khác gì những người kia, cũng cảm giác như vậy, trôi lênh bênh giữa đại dương bao la không điểm dừng.
"Nếu như không thoát khỏi đây được, vậy thì làm sao có thể thoát ra được."
Ngô Hiền nghĩ một hồi dùng đủ mọi cách vẫn không có hy vọng.
Lúc tuyệt vọng nhất Ngô Hiền lại cảm thấy một cảm giác quen thuộc lúc trước giúp Ngô Hiền đột phá sơ cấp 8 sao.Một nguồn sức mạnh đánh tan thế giới đầy máu này.
Ngô Hiền giật mình mở mắt, những người tu luyện cũng không khá hơn, sắc mặt nhăn nhó, tinh thần xa sút, có người mồ hôi chảy ròng ròng.
Lúc này Ngô Hiền không khỏi cảm ơn sức mạnh thần bí kia, nếu không thì không biết điều gì xảy ra.
Một lúc sau Ngô Hiền đã gọi dạy được hết 10 người còn lại tỉnh lại.
Ai nấy đều cảm ơn Ngô Hiền, đến Nguyệt Nhã Nhi cũng ngượng ngượng hướng về phía Ngô Hiền nói: “cảm ơn.”
Lời Nguyệt Nhã Nhi nói ra khiến tất cả không khỏi ngạc nhiên, vì ai ai cũng biết hai người này ganh đua nhau từng tí một, lẽ nào lại dễ làm hoà thế sao.
Ai cũng thấy có vẻ như lần này là Nguyệt Nhã Nhi nói thật lòng.
Khi mọi người đều tỉnh lại hết một tia sáng quang hệ từ trên cao bắt đầu chiếu rọi xuống,phá tan mộng cảnh hiện tại.
Một đại dương bao la nhuốm đỏ bỗng chốc trở nên xanh biếc có thể nhìn thấy đáy biển một cách dễ dàng.
Tuy nhiên 8 cây cột giữa trời kia vẫn sừng sững đứng đỏ hiên ngang giữa trời.
Lúc này mọi người đều thả lỏng người, dần dần tiến vào tu luyện.Khái niệm thời gian ở đây đã bị màn vừa rồi khiến họ đã đánh rơi mất ý thức về khái niệm thời gian nơi đây.
Cũng không ai quan tâm nhiều lắm, chỉ tập trung vào tu luyện.
Tốc độ tu luyện của mọi người trong này thật sự nhanh hơn so với cửa màu hồng đáng kể.
Rất nhanh thời gian trôi đi, cả 11 người này đều đã tiến vào trung cấp. Ai lấy đều vui mừng khôn siết.
Đến ngày thứ 11, có hai người không chịu nổi nữa đầu đau như búa bổ, miệng bắt đầu chảy ra máu, vội vàng sử dụng linh ấn đan.
Ngày 16,17 liên tiếp 6 người tiếp theo dời đi, Nguyệt Nhã Nhi nhìn Ngô Hiền không cam lòng, vì Nguyệt Nhã Nhi biết lần này đã triệt để thua Ngô Hiền mất rồi.Ánh mắt lúc này lại hướng về tỷ tỷ Nguyệt Nhã Trinh.
Lúc này chỉ còn 3 người là Tống Viên Nhạc,Nguyệt Nhã Trinh và Ngô Hiền.
Đến ngày thứ 20, cơ thể của Ngô Hiền bắt đầu xuất hiện mệt mỏi, áp lực càng ngày càng lớn.
Tình trạng của 2 người còn lại cũng không khá hơn.
Vì vậy cả 3 cùng quyết định sử dụng Linh ấn đan, và Gia Minh viện trưởng không lâu sau đưa mọi người ra ngoài.
Tập kết bên ngoài là 15 gương mặt đã từ trong Thông Linh Tháp đi ra ai lấy đều đạt được thành tựu đánh kể.
Chỉ có duy nhất Trần Đại Bá là vẫn ở sơ cấp 10 sao, nhưng đã có dấu hiệu đột phá, nếu dùng đá ngũ sắc thì việc lên trung cấp không khó gì.
Ngoài ra còn có Tống Viên Nhạc và Nguyệt Nhã Trinh đạt được trung cấp 2 sao, còn có Ngô Hiền và Mục Hạo cũng đang cảm thấy rất gần 2 sao.
Sau khi tất cả báo cáo xong kết quả khi rời khỏi Thông Linh tháp, Viện trưởng và các trưởng lão vui mừng không ngớt.
Viện phó lúc này hớn hở nhìn Mục Hạo bước ra liền đến gần nói: “không ngờ cháu có thể làm tốt đến nhường này, Mục gia thật tự hào khi có cháu.”
Mục Hạo cười cười đáp: “thúc thúc cũng là do cháu may mắn thôi.”
Mục Thành thấy vậy càng vui hơn nói : “vừa khiêm tốn lại có tài, sau này Mục gia nhất định sẽ nhờ cháu rất nhiều”
Mục Hạo: Thúc thúc Mục Hạo: “thúc thúc quá khen.”