Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Vị Diện Tranh Đấu

Chương 2: Hệ thống ma pháp




Chương 2: Hệ thống ma pháp

Chương 2: Hệ thống ma pháp

Vừa vào đến cả lớp, đám con gái ồ lên khi thấy thần tượng của mình xuất hiện.Chỉ có đám con trai tỏ ra khó chịu khi đi bên cạnh Phong Thanh Dương lại có mỹ nhân bên cạnh mà lại được đám con gái tỏ ra hâm mộ như vậy, với lại có thể thức tỉnh quang hệ, thật sự khiến người khác ghen tị mà.

Vừa hay Mục Hạo cũng ở trong lớp này, nhìn thấy Phong Thanh Dương, hắn đứng dạy nói: “ô chào học sinh mới nổi của trường, không ngờ số ngươi tốt như vậy, nhưng trong học viện này, chắc ngươi chẳng chịu nổi bao nhiêu đâu.”

Phong Thanh Dương không nói gì, chỉ lặng lặng đi vào bàn trống cuối lớp, Ngô Hiền cũng lẽo đẽo đi sau ngồi bên cạnh Phong Thanh Dương.

Một lúc sau, Mục Hạo vẫn nói xấu không ngừng về Phong Thanh Dương, Ngô Hiền ngồi dưới lớp càng nghe càng tức, tiện thể nhìn thấy Phong Thanh Dương lúc này đang vắt chân một bên.

“Ái, đứa nào dám ném tao.” Mục Hạo lúc này hét lên khi vừa bị một chiếc dép bay bốp vào sau gáy, nhưng không biết ai gây ra.

Ngô Hiền cũng chả vừa ngay lập tức trả lời: “ là ta, ta ném đó, dám nói xấu Phong Thanh Dương ca ca của ta thì ta sẽ còn ném nữa.”

Phong Thanh Dương bị tiếng cãi nhau làm chú ý, định khua dép đứng dậy thì phát hiện dép đã bất từ bao giờ.Nhìn về phía Mục Hạo bỗng thấy dép mình ở đó, vội vàng nhảy lò cò ra lấy.

Mục Hạo vừa cay vừa cú, từ trước tới giờ làm gì có ai dám dở trò với hắn, vậy mà vừa đi học đã bị.

Nhất là sau khi nhìn thấy Phong Thanh Dương tiến đến, liền dẫm chặt lên dép của Phong Thanh Dương.

Phong Thanh Dương thấy vậy cũng biết là Ngô Hiền gây chuyện nên cũng nhẹ nhàng nói:

“Bạn học, cho ta xin cái dép.”

Mục Hạo càng trở nên hống hách nói: “Bắt con nhỏ đó xin lỗi ta thì ta chả.”

Ngô Hiền thấy vậy liền nói: “ lêu lêu, còn lâu nha.” Nói rồi còn lè lưỡi ra trêu tức Mục Hạo.

Phong Thanh Dương đáp lại lời Mục Hạo: “Bạn học,xem ra không được rồi.”

Mục Hạo thản nhiên trả lời: “vậy thế không được rồi, xin lỗi bạn học nhé, mời bạn về chỗ cho nhé.”

Phong Thanh Dương bắt đầu trở nên cau mày: “ vậy là ngươi muốn ăn đòn sao?”

Mục Hạo quay sang cười với đám lâu la bên cạnh: “ôi, sợ quá, hắn sắp đánh ta kìa, làm sao giờ, làm sao giờ ha ha.”

Sau đó quay ra nói với Phong Thanh Dương: “chỉ dựa vào ngươi sao, đủ sức không?”

Phong Thanh Dương: “ vậy thì dùng nắm đấm giải quyết đi.”Vừa nói xong đang định dùng nắm đấm lên tẩn cho Mục Hạo một trân thì....

Từ phía cửa đi vào một cô giáo chỉ khoảng 18 tuổi bước vào,Chỉ vừa bước vào thôi mùi hương thơm phức từ trên người cô giáo tỏa ra khiến tất cả học viên nam ngây ngất.

Nhìn có thể thấy cô giáo cao khoảng 1 mét 7 vận chiếc áo dài quen thuộc, lộ ra ba vòng căng mọng của tuổi thanh xuân.

Đám con trai như thất thần, chúng có lẽ chưa bao giờ gặp được cảnh này, một vài kẻ không kiềm được nước dãi rơi lả tả vội lấy tay lau vội đi.

Mục Hạo cũng bị hớp hồn, chân tay từ lúc nào đang định đánh nhau với Phong Thanh Dương bỗng chốc mềm nhũn ra, rồi không biết lúc nào đã ngồi xuống ghế, vội vịn vào bàn cào cào vài cái.

Phong Thanh Dương thì cũng không kém, hai tay bỗng chốc từ từ hạ xuống như kẻ mất hồn, chân chủ động đi vào chiếc dép mà Mục Hạo lúc nào không hay.

Cô giáo bước vào yểu điệu rồi nhẹ nhàng mở miệng : “các em trật tự ổn định chỗ ngồi.”

Nói rồi đám nam nhân ai nấy nhanh như chó cún vội vàng về chỗ ngồi, hay tay đặt lên bàn nhìn rất chi này nọ.



Đám nữ nhân thấy vậy thì cười không ngớt miệng.

Còn về Phong Thanh Dương thì khá là khổ à, vừa ngồi xuống đã bị Ngô Hiền véo tai.

Phong Thanh Dương đang thất thần bỗng trở về hiện thực: “ ái, ái đau, muội làm gì thế.”

Ngô Hiền: “ huynh làm gì còn phải hỏi muội sao.”

Phong Thanh Dương: “ Huynh chỉ làm theo lời cô giáo nói thôi mà, tha cho huynh đi.”

Ngô Hiền bỏ tay ra rồi : “hưm, huynh liệu hồn đó.”

Phong Thanh Dương bỗng dưng mặt tái mét.

Cô giáo thấy vậy cũng nở ra một nụ cười, một nụ cười có sức hút vô cùng lớn, đủ đốn hạ bao nhiêu con tim nơi đây.

Mãi một lúc lâu sau cả lớp mới ổn định trở lại, cô giáo lúc này mới cất giọng nói: “Chào các em, cô là Tuyết Tuyết...”

Chưa kịp nói tiếp thì đám nam sinh đã chào lại ngay lập tức: “ dạ, chúng em chào cô giáo Tuyết Tuyết ạ.”

Cô giáo cũng cảm thấy lũ trẻ này thiệt tình là....

Rồi tiếp tục nói:

“cô là giáo viên sẽ phụ trách các em và là lớp A, là lớp ưu tú cô rất vui khi được dạy các em.Nghe nói còn có Phong Thanh Dương thức tỉnh được quang hệ. Mời bạn Phong Thanh Dương lên phát biểu.”

Phong Thanh Dương tiến lên bục giảng chân tay run rẩy đi không vững hướng về mọi người nói lắp bắp không lên lời: “xin,xin..xin chào các bạn, mình là Phong Thanh Dương, mong mọi người giúp đỡ.”Rồi lại đi nhanh về chỗ ngồi

Nhìn thấy màn này cô giáo chỉ biết ngán ngẩn rồi hướng mọi người nói: “ chắc Phong Thanh Dương bạn ấy có vẻ không làm chủ được bản thân à, các em cho tràng vỗ tay cổ vũ tinh thần bạn ấy.”

Lời cô giáo như mật ngọt rót vào tai khiến tất cả đều vỗ tay hưởng ứng, ngay cả đến Mục Hạo cũng vỗ tay mà không biết vì sao.

Ngô Hiền phát biểu câu xanh rờn: “Toàn một lũ mê gái không.”

Lúc này ở bên trên quay xuống một bạn nữ nhìn cũng rất xinh đẹp, không hề thua kém Ngô Hiền hướng về Phong Thanh Dương nói: “ Chào bạn, mình tên Thúy Kiều, mình cảm thấy bạn khi đối mặt với tên Mục Hạo kia rất là ngầu, kết bạn làm quen nhé.”

Phong Thanh Dương theo phản xạ gật đầu lia lịa, đang định dơ tay bắt tay, thì bất chợt từ sau gáy Ngô Hiền cho Phong Thanh Dương một cú bạt tai trời đánh.

Phong Thanh Dương đau đau gãi đầu không thôi.

Thúy Kiều thấy vậy hướng sang phía Ngô Hiền chọc tức: “ oh, bạn học, chúng ta chỉ là giao lưu kết bạn thôi mà, có nhất thiết phải như vậy không?”

Ngô Hiền: “Phong Thanh Dương là của ta, ngươi đừng có mơ tưởng đến huynh ấy.”

Thúy Kiều: “oh, vậy ta càng có hứng thú, nếu ngươi không giữ cẩn thận thì ta sẽ c·ướp mất huynh ấy đó.” Nói xong Thúy Kiều còn quay ra nháy mắt với Phong Thanh Dương một cái rồi quay lên.

Ngô Hiền tức vô cùng: “Ngươi....”

Phong Thanh Dương thấy vậy cạn lời, quay sang bảo Ngô Hiền thôi được rồi, sắp bắt đầu rồi, tập trung vào nào.

.......................................................



Lúc này cô giáo tiếp tục lên tiếng:

“Sau đây chúng ta sẽ bắt đầu buổi học, đầu tiên chúng ta sẽ làm quen với nhau trước nhé.

Các em lần lượt giới thiệu bản thân nào.”

Rất nhanh từng người một đứng lên giới thiệu.15 phút sau, toàn bộ 48 học viên đã giới thiệu xong.

Cô giáo tiếp tục nói: “Trước hết cô hỏi các em có ai đã biết sử dụng ma pháp.”

Cả lớp im lặng nhìn nhau rồi bất chợt Mục Hạo đứng dạy đáp: “ em biết.”

Tiêu điểm bỗng chốc hướng về Mục Hạo với vẻ ngưỡng mộ không thôi.Trên tay Mục Hạo là một ngọn lửa đỏ rực.

Cô giáo cười: “quả nhiên là con cháu Mục gia,có chút nổi bật.Rất tốt”

“Sau đây Cô sẽ giải thích cho các em một lượt về hệ thống ma pháp gồm có các bậc: sơ cấp trung cấp,cao cấp,siêu cấp,hạ vị cảnh,thượng vị cảnh và Nguyên thần cảnh.Ngoài ra phía trên còn có các cấp bậc ca hơn, nhưng đó chỉ là truyền thuyết.

Ngoài ra mỗi cấp bậc đều sẽ có 10 sao, các ngôi sẽ xoay quay hệ mà các em thức tỉnh,khi các em tiến vào thế giới tinh thần có thể nhìn thấy được.Khi các em đạt đến 10 sao có thể đột phá lên cấp tiếp theo.Nhưng đột phá lại không phải là chuyện đơn giản còn phải do vận may của các em.

Nói về các hệ thì hiện nay theo ghi chép được chia làm 3 loại khác nhau:

Phong thủy,thổ,băng được gọi là các hệ cơ bản.

Hỏa, lôi được sếp vào hệ đặc biệt

Quang ám thì được sếp vào hệ t·hiên t·ai, 2 hệ này cũng có tỉ lệ thức tỉnh thấp nhất, vô cùng quý hiếm.Vì vậy hai hệ này luôn luôn được trọng dụng.”

Nói đến đây Phong Thanh Dương chợt nhớ lại lúc trước đích thân viện trưởng còn vỗ vai mình đầy tự hào, thì ra là vậy.

“Ngoài ra mỗi người chỉ có thể thức tỉnh duy nhất một hệ duy nhất, các hệ khác có thể học được thông qua kỹ pháp, nhưng không thể có sức mạnh lớn như hệ chính vì vậy được gọi là Phụ hệ.

Hiện tại lớp ta có 1 bạn quang hệ, 2 bạn hỏa hệ là 2 hệ đặc biệt, các hệ còn lại là thủy,băng phong,thổ. Vì vậy các hệ sẽ thành lập nhóm để có thể thuận tiện cho việc học tập và tiến bộ.Còn 2 em hỏa hệ là Mục Hạo và Ngô Hiền sẽ cùng với Phong Thanh Dương là một đội.”

Mục Hạo nghe vậy tỏ ra vô cùng khó chịu nhưng trước sức hấp dẫn của cô giáo hắn liền đồng ý.Khiến ai nấy không khỏi ngán ngẩm độ mê gái của tên này.

“Các em tuy đã thức tỉnh ma pháp tuy nhiên vẫn chưa biết cách sử dụng, nên đầu tiên các em cần học chính là học cách dùng ma pháp.

Đầu tiên các em cần tĩnh lặng, tập trung tinh thần để có thể tiến vào thế giới tinh thần của bản thân.Dựa vào đó mà có thể kích hoạt hệ các em đã thức tỉnh.”

Theo lời cô giáo nói, mọi người tập trung làm theo, Phong Thanh Dương cũng theo vậy tiến vào thế giới tinh thần.Chỉ có Mục Hạo đã biết sử dụng rồi nên có vẻ rất thờ ơ.

Một 1 lúc tĩnh tâm, hình ảnh 1 giọt nước nhỏ xuống một đại dương sâu thẳm, tiếng tách do nước rơi xuống làm sóng tràn ra, theo sau đó là thế giới tinh thần khai mở.Một khoảng không bao la trong vũ trụ tinh thần. Ở phía xa xa nhìn như một đốm nhỏ yếu ớt đang phát sáng.

Khi tiến lại gần phát hiện đây chính là quang hệ sơ khai,tiến vào bên trong không gian quang hệ,thì trên tay Phong Thanh Dương là hình ảnh 1 tia sáng trên bàn tay.

“Thành công rồi” Phong Thanh Dương vui mừng reo lên, theo sau là hàng loạt học sinh khác cũng đang vui mừng vì có thể sử dụng ma pháp.

Cô giáo tiếp tục nói: “Các em đừng vội mừng, con đường tu luyện của các em chỉ mới bắt đầu,sẽ còn rất nhiều gian nan phía trước.Tiếp theo là cô sẽ nói qua về cách hấp thu ma pháp, nhân loại chúng ta đều thông qua đan điền trong cơ thể để có thể hấp thu năng lượng truyền vào thế giới tinh thần.Cấp bậc các em càng cao thì hấp thụ càng mạnh.Sau khi tiến vào tịnh tâm tháp,các em sẽ học được cách hấp thu năng lượng.Vậy hôm nay đến đây thôi, ngày mai chúng ta tiếp tục.”

Nói rồi cả lớp ra về, ai nấy đều vô cùng vui mừng vì đã có thể mở ra thế giới tinh thần của mình, như vậy họ cũng chính trở thành pháp sư rồi.

Về phía Mục Hạo luôn cay cú chuyện trong lớp, nên đã dẫn theo thuộc hạ chặn đường về ký úc xá tính cho Phong Thanh Dương một trân, tuy nhiên đợi đến tận nhá nhem tối vẫn không thấy đâu.

Đợi cả nửa ngày không được, còn bị muỗi đốt ngứa ngáy khắp người, cuối cùng bực tức dẫn thuộc hạ đi về.



Mục Hạo từ lúc này lúc nào cũng muốn cho Phong Thanh Dương biết tay, tuy nhiên quy định của trường rất nghiêm khắc, không dám vi phạm.Chỉ chờ dịp.

...........................................................

Ngày hôm sau

Sáng sớm ra, cả lớp đã có mặt đầy đủ.

Cô giáo Tuyết Tuyết nhẹ nhàng tiến vào lớp, trên người mặc một bộ váy đỏ chót đôi môi tô hồng, mái tóc xõa ra thơm phức, nở một nụ cười sức sống của cô gái trẻ 18 tuổi khiến bao nam nhân đắm nhìn.

Lớp A này vẫn như cũ không thể kháng lại nổi vẻ đẹp này, còn Phong Thanh Dương thì vẫn luôn bị Ngô Hiền cho ăn đòn vì tính này.

Sau khi ổn định cô giáo liền nói:

“Các em”

Học viên: “dạ, có chúng em.”

“Hôm nay cô sẽ phát thẻ tu luyện ma pháp cho mỗi người, trong trường ta có tịnh tâm tháp,các em có thể vào tháp để tu luyện, tháp có mười tầng, mỗi tầng sẽ có áp lực khác nhau,càng nên cao càng áp lực nên mọi người chú ý.”

Ai lấy nhận thẻ tu luyện đều tỏ ra phấn khích vô cùng.Chỉ nửa giờ sau đều hướng đến tịnh tâm tháp để tu luyện.

Đứng trước cửa tháp, ai lấy đều cảm thấy phấn khởi vô cùng.

Trước mặt mọi người là hình ảnh một ngôi tháp cao mười tầng hiện ra, có thể thấy rất đồ sộ, vượt qua mọi công trình trong học viện.

Đáng chú ý nhất là cửa vào học viện, 2 cánh cửa đá siêu to khổng lồ, cảm giác như phải cao đến 30m, trên cánh cửa là hình ảnh 2 con phượng 2 bên, trông thật nguy nga đồ sộ.

Phong Thanh Dương thầm nghĩ: “ công trình vĩ đại như thế này, không biết ai mới có thể tạo nên nổi.”

Đang cảm thán, 2 cánh cổng đã dần dần mở ra, 1 áp lực cũng theo đó tràn ra.

Sau khi cửa mở ra hoàn toàn,mọi người đều chen chúc đổ xô vào tháp.

Vào bên trong tháp,Phong Thanh Dương cảm thấy 1 áp lực không nhỏ hơn rất nhiều lần so với bên ngoài kia, Phong Thanh Dương nghĩ: “đây mới là tầng 1 thôi sao, áp lực thật là quá lớn,không biết có ai leo nổi lên tầng 10 của tòa tháp này, chắc thực lực phải rất kinh khủng.”

Vào trong tháp,Không gian tháp khiến tất cả mọi người cảm thấy thật sự ngạc nhiên:

“Rộng, quá rộng”

Ở giữa tháp là 4 cột trụ đá lớn, xem chừng phải đến chục người ôm mới hết kích thước của 1 trụ. Như vậy là phải 40 người mới có thể ôm hết được.

“Thật sự quá lớn.”Tiếu Tiếu không khỏi ngạc nhiên nói ra.

Xung quanh là vô số cột đá lớn nhỏ khác nhau,nhưng cũng chỉ làm phụ trợ cho 4 cột đá kia mà thôi.

Nhìn xuống dưới chân là hình ảnh những làn sương mở đang chảy thành dòng trong những khe suối bên dưới sàn tháp.

Những khe suối này dẫn đến những vị trí khác nhau trên sàn tháp, mà điểm cuối của mỗi dòng suối là nơi tu luyện.

Những học sinh lần lượt đi vào những nơi tu luyện, chọn vị trí đẹp nhất để ngồi.

Lớp A khóa 2023 cũng vậy không để lãng phí thời gian, chọn một chỗ để tu luyện.

Sau đó mọi người đều tiến hành tu luyện.Không gian trở lên tĩnh lặng vô cùng.