Chương 1:khởi đầu
Chương 1: khởi đầu
Trong vũ trụ có rất nhiều vị diện lớn nhỏ, có những vị diện lớn nhỏ,có vị diện có sự sống,
Nhưng có vị diện không có dấu hiệu của sự sống. Thời thượng cổ, rất nhiều vị diện xảy ra c·hiến t·ranh được gọi là c·hiến t·ranh đa vị diện.
Vị diện lớn không ngừng thôn phệ vị diện nhỏ để bành trướng thế lực, vị diện nhỏ chỉ có 2 sự lựa chọn: 1 là trở thành thuộc địa của vị diện lớn, 2 là bị tiêu diệt hoàn toàn, trở thành 1 phần của vị diện lớn.
Tất cả vị diện đều không ngừng phát triển, trong cuộc đua khốc liệt này, cá lớn nuốt cá bé,thắng làm vua, thua bị tiêu diệt.Sẽ không bao giờ c·hiến t·ranh ngừng lại khi có 1 vị diện đứng lên thống trị tất cả.
Trải qua hàng triệu năm sẽ có 1 vị diện mới xuất hiện do tích tụ năng lượng trong vũ trụ mà hình thành.Trải qua tiếp tục hàng triệu năm, thậm chí hàng tỉ năm mới có sự sống sinh sôi.
Ở một nơi xa xôi ở rìa vũ trụ, một vị diện mới non trẻ được hình thành, gọi là thế giới ma pháp.
Hàng triệu năm trước, nơi đây là bãi chiến trường của hắc ám vị diện và ma pháp vị diện.Một vị diện vừa hình thành phải chịu tổn thất nặng nề do c·hiến t·ranh đem lại.Trải qua c·hiến t·ranh triền miên.Trải qua muôn vàn khó khăn, ma pháp vị diện đã đẩy lùi cuộc t·ấn c·ông của hắc ám vị diện.
Tiếp tục hàng triệu năm phát triển.Có thể nói sự sống ở đây đã phát triển rất phong phú, và không ngừng bành trướng vị diện.Nguồn năng lượng chính ở đây được những sinh vật sống trong vị diện gọi là ma pháp.Và Nguồn năng lượng của ma pháp được gọi là ma năng.
Mười vạn năm trước,hắc ám vị diện đã tiến hành xâm lược ma pháp vị diện.Một vị đứng trên đỉnh cao ma pháp vị diện đã hy sinh tính mạng bản thân để ngăn chặn cuộc xâm lược này.Nhờ vậy đã đem đến hòa bình trong suốt mười vạn năm nay.
Ở một vùng nông thôn nọ tên Lạc Viên Thôn, thuộc Hoàng Liên Sơn,một phần nhỏ rất nhỏ của nam châu có một cậu bé vừa sinh ra đã có ma năng cao hơn bình thường.Tên của cậu bé là Phong Thanh Dương.
15 năm sau
“Hiện nay là thời điểm học viện Đại Nam tuyển sinh, xin mời các thí sinh đăng ký đăng ký đầy đủ họ tên” Người tuyển sinh tên Mục Hầu nói
”Phong Thanh Dương,chúng ta đi đăng ký thôi” Ngô Hiền nắm tay Phong Thanh Dương nói
”Được chúng ta đi,muội xem người đông như vậy bao giờ mới đến chúng ta đây.”Phong Thanh Dương thở phào nói
‘‘Hôm nay là ngày trường cấp ba Đại Nam tuyển sinh, đối với chúng ta rất quan trọng, huynh đừng có như vậy.Bỏ lỡ cơ hội vào trường danh tiếng thế này không biết bao giờ mới có cơ hôi, phải cố gắng lên.’’Ngô Hiền vẻ mặt bực bội nói.
Được được, huynh nghe theo muội.
Từ đằng xa tiếng vọng lại tiếng những người hầu đi bên cạnh Mục Hạo quát: “tránh ra,tránh ra”
Một nữ tử nhìn thấy vậy lên tiếng:”hắn là ai vậy, bao nhiêu người sếp hàng mà lại chen ngang, không thấy mọi người đang đứng xếp hàng sao.”
Nam tử đứng bên cạnh nghe thấy vội vàng thấy thế nói: “Bạn học, bạn muốn dước họa vào thân sao, hắn là Mục Hạo, là con trai duy nhất của gia tộc họ Mục, nghe nói chú của hắn còn làm phó viện trưởng ở học viện này đó.”
Nữ tử nói: “thật chả ra làm sao.”
Nam tử chỉ đành lắc đầu,kèm theo đó là vô số lời bàn tán từ phía mọi người xung quanh.
Mục Hạo đi đến trước Mục Hầu cúi đầu rồi lễ phép chào hỏi: “Mục bá bá, cháu đến báo danh.”
Mục Hầu nhìn thấy Mục Hạo tươi cười nói: “Nào Mục thiếu gia,mau lại đây, chúng ta đến khu thức tỉnh hệ nào.”
Nhìn thấy cảnh này không ít người lên tiếng nói: “Mục Hạo, đồ khốn nạn không thấy bao người ở đây xếp hàng sao mà ngươi không có ý thức.’’
Nghe thấy lời này đám người nọ mắng nhiếc Mục Hạo quay lại nườm, đám học sinh thấy thế sắc mặt tái mét, bởi vì bọn họ biết ở Lạc Viên Thôn này chả ai dám đối đầu với nhà họ Mục.
Sau đó Mục Hạo quay người lại tiến vào trong khu vực thức tỉnh.
Ở thế giới ma pháp, khi trẻ đạt 15 tuổi trở nên mới được phép thức tỉnh ma pháp, nếu thức tỉnh quá sớm sẽ dẫn đến việc không khống chế được ma pháp, dẫn đến phản phệ gây ra những hậu quả đáng tiếc.
Thức tỉnh thạch là một viên đá hình tròn, bên ngoài bóng, trong suốt,phảng phất to như một ngôi nhà có thể nhìn thấy bằng mắt trông rất đồ sộ.Mục Hạo đưa tay áp lên thức tỉnh thạch,mắt nhắm chặt tập trung tinh thần để thức tỉnh.
Ánh sáng lóe lên, một màu đỏ rực rỡ hiện lên bao trọn thức tỉnh thạch.
Một người thấy thế vội vàng kêu lên: là là hỏa hệ, là hỏa hệ
Mục Hạo nhìn thấy liền vuốt râu, vẻ mặt tươi cười: “chúc mừng Mục thiếu gia,không hổ danh là đại thiếu gia nhà họ Mục có thể thức tỉnh hỏa hệ,trong 10 năm qua tại học viện này chưa ai thức tỉnh được hỏa hệ,xin chúc mừng,xin chúc mừng.’’
Mục bạch thấy vậy, vẻ mặt cười to ha ha ha khiến ai nấy đều tỏ vẻ chán ghét: “ Nhà có điều kiện lại còn có thể thức tỉnh được hỏa hệ, thật là ông trời không có mắt mà.”
Các học viên khác lần lượt lên thức tỉnh thạch để thức tỉnh, nhưng cũng chỉ có thức tỉnh các hệ như thủy, thổ, băng,phong...
3 tiếng sau
“A,cuối cùng cũng đến lượt muội rồi, muội lên trước nhé’’ Ngô Hiền hớn hở nói
Đặt tay lên thức tỉnh thạch,Ngô Hiền vẻ mặt tươi cười, khẽ nhắm mắt lại ánh sáng đỏ rực lần nữa hiện lên, mọi người thấy vậy không hỏi hò hét: “lại là hỏa hệ,không ngờ lại là hỏa hệ, năm nay chúng ta lại có thêm một hỏa hệ nữa,thật không thể tin được.”
“Ngô Hiền, anh yêu em” một thanh niên quá khích hét lên
Ngô Hiền mặt đỏ ửng lặng lẽ đi về bên phía Phong Thanh Dương.Phong Thanh Dương nhìn thấy vậy cười tươi nói: “Ngô Hiền, chúc mừng muội, không ngờ muội có thể thức tỉnh Hỏa hệ.”
Ngô Hiền ngượng ngùng nói:đến lượt huynh rồi kìa, mau lên xem huynh thức tỉnh hệ gì nào.
Phong Thanh Dương mỉn cười nói: “để huynh, hãy xem huynh đây.”
Đặt tay lên thức tỉnh thạch,nhắm mắt lại,Phong Thanh Dương tĩnh tâm thức tỉnh ma pháp cho bản thân mình.Đến 3 phút sau, thức tỉnh thạch vẫn không có động tĩnh gì.Mọi người bắt đầu thấy bất ngờ vì chưa ai không thể thức tỉnh được.
Bắt đầu có tiếng cười nói của 1 đám thanh niên: “mau xuống đi, đến thức tỉnh ma pháp cũng không làm nổi, thật mất mặt quá đi.”
“Ta còn nghe nói hắn sinh ra năng lượng còn cao hơn bình thường ha ha ha
Ta mà là hắn ta nhảy xuống sông t·ự s·át cho rồi,vẫn còn ở đó mong có cơ hội thức tỉnh ma pháp,thật nực cười.”
Phong Thanh Dương vẫn kiên định không để người khác có thể ảnh hưởng đến tâm trạng của mình
2 phút sau, bầu trời đột nhiên tối sầm lại, gió thổi càng lúc càng mạnh,đồng thời lúc này,ánh sáng trắng hiện lên từ thức tỉnh thạch như phá tan mọi không gian u ám trên bầu trời.
Mọi người đứng ngây ra, thất thần nhìn vào thanh niên trước mặt này.
Viện trưởng học viện Đại Nam đang ngồi uống trà đột nhiên tay không tự chủ rơi tách trà xuống đất thất thần nói: “là là, là quang hệ, thật không thể tin được từ trước tới nay ở học viện Đai Nam chưa từng có ai thức tỉnh quang hệ.”
Quay sang bên cảnh hỏi phó viện trưởng hỏi: “có phải ta nhìn nhầm không, véo ta 1 cái xem nào.”
Phó viện trưởng Mục Thành véo viện trưởng Gia Minh 1 cái, hiệu trưởng cảm thấy đau đau rồi chuyển sang vui mừng hét lên: “ là thật rồi,là thật rồi, không ngờ lại có quang hệ thức tỉnh ở học viện chúng ta.”
Viện trưởng Gia Minh vội vã đi xuống vỗ vai Phong Thanh Dương nói: “làm tốt lắm, không thể ngờ trò có thể thức tỉnh được quang hệ,rất tốt,rất tốt,xem ra sau này học viện chúng ta có thể mở mày mở mặt rồi.”
Phía xa xa, Mục Hạo nhìn thấy cảnh này không ngừng tỏ ra ganh tị, phủi áo rồi bỏ đi.
Kèm theo đó là không ít ánh mắt của đám học sinh, ghen tị có, ngưỡng mộ có.
Thời gian qua đi được một tuần, Phong Thanh Dương và Ngô Hiền chào tạm biệt người thân trong gia đình lên đường đến học viện Đại Nam
Học viện này là nơi mơ ước của bao nhiêu học viên, những người kém may mắn chỉ có thể học tại những học viện kém danh tiếng hơn ở những nơi xa xôi khác, hoặc là không được đi học.
Đứng trước cổng học viện, danh tiếng đồn xa của Phong Thanh Dương thức tỉnh quang hệ đã lan rộng.
Càng đi vào sâu trong trường càng nhiều ánh mắt nữ nhân nhìn đầy vẻ ngưỡng mộ nó nói: “nhìn kìa, kia là Phong Thanh Dương,người thức tỉnh quang hệ duy nhất trong học viện ta, nhìn vừa đẹp trai lại có tài, ước gì mình được bên cạnh cậu ấy.”
Đến trước bàn báo danh, Phong Thanh Dương và Ngô Hiền được phân và lớp A khóa 2023.
Theo sự phân công của giáo viên báo danh, 2 người đi vào lớp mình.