Chương 356: Kế hoạch báo thù
Ty Thông tin phủ Thiên Đức công bố rộng rãi thông tin 5 sát thủ hành thích Thần phi đã bị hành quyết vào một sớm rạng Tây thượng tuần tháng 4. Thực tế, 4 nam sát thủ bị đưa lên giam giữ ở Phượng Sơn đẽo núi làm đường trong 5 năm. Dương Yên Thư có thân phận mới, cô được đưa đến quản thúc tại thành Bát Vạn, lo cơm nước trong thành kèm theo lời hứa của Chương.
Từ chỉ điểm của Dương Yên Thư, Trần Nhật Tôn và Phạm Bỉnh Di bí mật tung quân mai phục gần những địa điểm chỉ định. Bên cạnh đó, những ngôi làng nằm ở phía Nam điểm chỉ định được theo dõi sát sao hòng tìm ra gian tế.
Chương, Yết Kiêu họp với Phạm Tu hoạch định kế sách đánh nhanh thắng nhanh trong tương lai bằng lực lượng thuỷ quân. Yết Kiêu có tối đa 6 tháng xây dựng lực lượng thuỷ quân tinh nhuệ không ít hơn tám nghìn người. Chương muốn đánh Đằng Châu trước vụ thu hoạch, đại ý là… thu hoạch giúp dân Đằng Châu vụ lúa cuối năm. Đây là kế hoạch tuyệt mật, hòng đảm bảo thành công, quân Thiên Đức sẽ lộ rõ ý định đánh lên phía Bắc.
Chẳng ai biết Dương Cự Vọng đã tung sang Nghĩa Trụ Thượng, Hạ và Kim Động bao nhiêu toán thích khách. Ngay sau tin Thiên Đức hành quyết thích khách loan rộng rãi, vài ngày sau. Huyện phó Nghĩa Trụ Hạ cùng ba thân tín b·ị s·át h·ại trong đêm tại huyện đường.
Trung tuần tháng 4, tin tức gây chấn động huyện Kim Động, Huyện phó Lý Tài bị á·m s·át hụt. Sát thủ là một nhóm khoảng năm người bịt mặt, tận dụng đêm tối đột nhập huyện đường, những kẻ này phóng phi đao á·m s·át phó huyện. Chỉ có may mắn mới khiến Lý Tài nhặt được một mạng. Cần phải biết, Lý Tài là con Lý Lệnh công, nếu Lý Tài c·hết, hẳn bách tính phủ Thiên Đức sẽ lời ra tiếng vào. Đáng nói hơn nữa, sát thủ lưu lại đâu vết như thể người của La phủ làm việc ấy.
La Đình Kính đích thân đến gặp Chương trình bày thực hư, thề sống thề c·hết không làm chuyện bỉ ổi như vậy. Chương giữ La Đình Kính ở lại dùng cơm, khuyên La Đình Kính hãy yên lòng, khẳng định đây là kế ly gián của địch. Trước khi La Đình Kính ra về, Chương biếu La Lệnh công nhân sâm do Giáp Đạo Nguyên tặng.
Hai hôm sau, Chương hay tin bên Ninh Hải cũng có lộn xộn. Hai nhân sĩ tích cực giúp việc Thiên Đức quân trong vùng đã mất tại nhà không rõ nguyên nhân. Một nhân sĩ thuộc Ty Giáo dục ở Nam Sách cũng b·ị s·át h·ại vào chiều muộn trên đường từ công sở trở về nhà.
Chương một mặt gửi thư thuyết hàng, một mặt ban lệnh Thiết quân luật trong các huyện như Tiên Minh, Ninh Hải, Kim Động, Nghĩa Trụ Thượng, Nghĩa Trụ Hạ, Siêu Loại. Bên cạnh có, Đại đoàn Thiên Đức và Đại Đoàn Thần Sách bí mật cắt cử quân sĩ bảo vệ chức sắc và gia quyến đang làm việc trong bộ máy hành chính tại các huyện này đến khi có lệnh mới.
Ty Dân vận và Ty Thông tin tích cực tuyên truyền đến tận thôn xóm, đề nghị bà con nâng cao cảnh giác, nếu thấy bất cứ ai khả nghi lập tức báo cho trưởng làng hoặc dân binh gần nhất.
Chương cho gọi cha con Cao Mộc Viễn, Cao Mộc Lân đến điện Hưng Quốc. Yêu cầu Cao Mộc Viễn chọn giúp năm trăm quân thông thạo khu vực bờ sông huyện Nghĩa Trụ Hạ. Giao lại cho Cao Mộc Lân quân bản bộ trước đây, bổ sung thêm cho đủ năm trăm người.
-Anh Lân nghe đây, anh chỉ huy một nghìn người chia nhỏ, kín đáo cắm chốt tại các nơi hiểm yếu, dễ qua sông. Bên Hiến Doanh, Trung đoàn Kim Động và Tiểu đoàn Súng trường chỗ anh Sách sẽ làm hậu bị cho anh. Anh sẽ có trong tay cả thảy ba nghìn quân phong toả bờ sông. Ngăn cấm toàn bộ thuyền bè tấp vào bờ, cấm tất cả dân qua sông. Thương nhân, nông dân muốn sang Đằng Châu phải theo lối Hiến Doanh. Anh được quyền tiêu diệt bất cứ ai trái lệnh.
-Thưa Vương, ngài muốn tát nước bắt cá?
-Nếu không có Thần y Tuệ Tĩnh cứu giúp, Mộng Dao đã ra người thiên cổ cùng Thần phi. Nay ta giao cho anh nhiệm vụ bắt cá, trong ao chắc chắn có cá, cá bắt được ta cho anh quyền sinh quyền sát.
-Đội ơn Vương, tôi sẽ không phụ lòng tin của ngài.
-Anh cần huy động thêm người hãy gặp ông Lý An hoặc Triệu Quang Phục. Ta chọn anh vì anh người Tế Giang cũ, anh phải cho dân trong vùng thấy được anh đã làm gì cho họ.
-Rõ!
-Anh ra ngoài trước, ta cần hỏi riêng ông Viễn.
Còn lại Cao Mộc Viễn, Chương dặn:
-Ông thông luồng lạch bên Đằng Châu hơn cả, ông chọn giúp ta dăm ba chục người rõ địa thế, có thể tin tưởng được.
-Dạ bẩm, Vương muốn đưa người sang Đằng Châu ư?
Chương gật đầu, anh đáp:
-Chúng ta cần có câu trả lời cho Dương Cự Vọng, hắn lấy đầu văn quan, ta sẽ lấy đầu võ tướng của hắn. Hắn đang đùa với lửa.
Tiếp đó, Chương gọi Vi Thọ Kỳ, Ma Kê, Hùng Sơn, Ngô Phù Khê, Lưu Nhất Vạn và Nghiêm Đạt, những A trưởng Thân Vệ quân vào căn dặn riêng. Vài ngày sau, những người hay ra vào điện Hưng Quốc chẳng thấy bóng dáng bọn Vi Thọ Kỳ.
Lưu Cơ, Trịnh Tú, Trương Ma Nị, Đinh Điền, Linh Thông Thuận được triệu kiến sau cùng, nhóm năm người do Trương Ma Nị chỉ huy cũng lặng lẽ lặn không sủi tăm.
Suy nghĩ thêm, Chương gọi Phạm Thu Cúc, Triệu Nhã Lâm đến nhà gặp riêng, căn dặn hai cô gái kỹ càng mọi lẽ. Ngay sau đó, hai nàng tự phao tin sắp được Vương cử lên vùng Chi Lăng công cán. Ba ngày sau, ở Hiến Doanh có hai cô thôn nữ, một cô bị câm, theo người cha tuổi trạc ngũ tuần ăn vận rách nát lẳng lặng rời thương cảng trên một chiếc thuyền chài cũ kỹ cùng hai lồng chim bồ câu.
Trong quá trình Chương gặp tất cả những người cần gặp, bên cạnh Chương ngoài Trần Nhật Tôn chú ý ghi chép còn có Đoàn Nhữ Hài và Hoàng Như Hổ. Hai chàng trai trẻ giúp Tôn nắm bắt công việc của các nhóm được cử đi. Trần Minh Dũng đảm bảo liên lạc thông suốt.
Trong gần một tháng trời, những người nhận mật lệnh bằng nhiều cách khác nhau đã vận chuyển sang Đằng Châu gần một nghìn quả lựu đạn. Mỗi toán sẽ có ám hiệu riêng để nhận ra nhau, giờ G sẽ cùng hành động và chỉ được phép hành động trong tối đa một khắc, bất luận thành bại đều phải rút. Sống thấy người, mất thấy xác, không được bỏ ai lại.
Thiên Bình thấy vắng đội Thân Vệ, đồ rằng Chương đã có chủ ý hành động với bên Đằng Châu, song khi Duệ đề cập, Thiên Bình cũng chối bay.
-Đừng vì một mình chị mà phiền luỵ bao người như vậy, chắc chắn chồng của chị em ta đang làm gì đó mà chị không biết. Chị không thấy bóng đội Thân Vệ đâu cả.
-Anh ấy tối ngày bận việc, chị không tin cứ vào điện mà xem, văn bản giấy tờ ngập đầu, đến ông Nhậm, ông Mạnh còn phải trải chiếu ngủ tại chỗ kia kìa.
Duệ thở dài:
-Tại chị bất cẩn, đáng ra mấy việc ấy của chị.
-Thôi, thôi! Chị lo tĩnh dưỡng, khoẻ hẳn mới được làm chứ tham công tiếc việc chả được.
Duệ nắm tay Thiên Bình dặn:
-Chị chắc chắn anh ấy sẽ làm gì đó báo thù, em đừng nhìn anh ấy thản nhiên như không mà tưởng cho qua. Dương Cự Vọng vuốt râu hùm, động vảy ngược thì anh ấy không bỏ qua đâu. Anh ấy chối nhưng chị tin là vậy.
-Em có thấy gì đâu. Nhã Lâm với Thu Cúc phải lên Chi Lăng vì ở cánh đồng gần doanh trại phát hiện mỏ quặng sắt.
-Thiếu gì người mà lại sai hai em ấy.
-À, do Nhã Lâm thao tiếng người phương Bắc. Anh Chương muốn bồi dưỡng Thu Cúc vì Thu Vân cấn thai, chẳng thể đi xa.
Thiên Bình chuồn êm đến gặp Chương, cảnh báo anh rằng Duệ vẫn nghi ngờ anh sẽ trả thù vụ hành thích. Chương chối biến, Thiên Bình nhỏ giọng:
-Anh qua mắt được bao người sao qua mắt được những người đầu gối tay ấp với anh. Nếu anh có làm gì hãy vả vỡ mặt bọn nó.
-Anh chẳng làm gì, bọn Đằng Châu hãy để cuối năm, giờ lo đám Tam Đái còn chưa xong.
Sở dĩ Chương phải giấu ngay cả bốn cô vợ là bởi anh không muốn Duệ ưu phiền, ảnh hưởng đến sức khoẻ. Thiên Bình hạch bọn Tôn, Hổ, Hài song cả ba đều ngơ ngác không hiểu Thiên Bình đang đề cập chuyện gì. Thiên Bình nheo mắt, nói:
-Các người cứ giấu ta đi, anh em các người nhất định đang toan tính gì đó không muốn ta tham gia. Cứ liệu thần hồn, lệnh ông không bằng cồng bà đâu.
Quân lệnh như núi, bọn Tôn đều giả ngây ngốc, đến ngay thuộc hạ của Tôn làm việc tại điện Hưng Quốc còn chẳng hay biết.