Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Vấn Thiên Tiên Lộ

Chương 11 Tìm sống trong chỗ chết




Chương 11 Tìm sống trong chỗ chết

Thuyền xuôi dòng về phương Đông theo đúng như lộ trình mà Từ Trường Sinh đã vạch ra tiến thẳng đến sông lớn Mộc Giang. Thiếu niên nằm trên bè tre chẳng biết đã ngủ từ bao giờ chợt nghe thấy một tiếng gió huýt theo dòng nước, ầm một tiếng khiến bản thân hắn giật mình ngồi lồm cồm dậy. Tiếng gió ù ù thổi dập vào trong tai xuyên vào tận màn nhĩ, cả chiếc bè gỗ trôi chênh vênh giữa lòng sông rộng lớn rung lắc không ngừng khiến cho thiếu niên bất giác sản sinh cảm giác sợ hãi. Hắn nhìn quanh tứ phía, mênh mông đều là nước đen chảy cuồn cuộn lại thêm giờ đã là trời đêm cảnh vật đều tối tăm chẳng nhìn thấy phương hướng nào rõ ràng.

- C·hết rồi...

Thiếu niên nhất thời hoảng loạn nhưng hắn lập tức trấn định thân thể của mình, mắt quan sát cẩn thận khắp chung quanh hòng xác định rõ ràng vị trí của bản thân đang ở nơi nào giữa lòng sông. Cũng xem như may mắn cho thiếu niên ở bên bờ có một người đang đốt đuốc gánh củi. Hẳn liền hét ầm lên với người tiều phu kia.

- Cứu...cứu...cứu

Người tiều phu nghe thấy tiếng người vọng tới từ trong đêm đen tĩnh mịt, còn tưởng bản thân nghe nhầm. Nhưng âm thanh cầu cứu cứ liên tục dồn dập truyền tới thì ông mới giật mình quan sát tứ phía, dưới ánh trăng lập lòe nhìn thấy một thiếu niên đang đứng trên bè tre vẫy vẫy tay. Người này vừa nhìn thấy hắn thì liền giật mình kinh hô vừa nói lớn vừa vẫy vẫy cây đuốc sáng ra hiệu.

- Thiếu niên đứng nhảy xuống, sông này nước chảy xiết ngươi không bơi nổi đâu.

Tiếng gió áp đi tiếng người nói nhưng vẫn có thể nghe được vài chữ truyền đi trong không gian. Là hai chữ đừng nhảy, thiếu niên lập tức giữ tỉnh táo đầu óc lần nữa hắn lại lộ ra nụ cười đầy vẻ điên cuồng quyết liệt, khoảng cách từ đây đến nơi cây đuốc độ chừng hơn sáu trượng, nếu như dựa theo sức bật của mình cộng thêm đà lực của cây trúc kia có thể đi được khoảng gần bốn trượng, phần còn lại cầu may thôi.

Thiếu niên nghĩ đến liền làm, hắn lấy cây trúc mà bản thân dùng để chèo chống cái bè tre điên cuồng đục xuống lòng sông thầm cầu nguyện rằng may mắn trúng được một hốc đá nào đó. Bè tre trôi mỗi lúc một nhanh, tiếng tim thiếu niên đập mạnh thành từng nhịp đến hắn có thể nghe thấy nhưng sông lớn lòng sâu cây trúc của hắn cơ bản là không có ăn thua gì cả.

Người tiều phu cũng ở trên bờ bỏ luôn bó củi của mình đang gánh trên lưng, trong người lập tức lấy ra sợi dây thừng lớn cột một đầu vào khúc củi đang cháy chạy dọc bên bờ song song theo chiếc bè của Từ Trường Sinh bắt đầu quay quay khúc củi và cọng dây trong tay mình tạo ra trong không trung một cái vòng tròn lửa đỏ thẩm xuyên thấu màn đêm.

Thiếu niên vẫn chưa bỏ cuộc, nhưng lần này nghịch cảnh mới lại đến hắn rơi vào một cái xoáy nước tương đối khổng lồ. Không một chút hoảng loạn xuất hiện, mắt thiếu niên lập tức sáng trong đầu nảy số hắn đâm mạnh cây trúc dài xuống ngay bên mé của xoáy nước quả nhiên là đã có thể mắc được vào một hốc đá lớn tay nắm mạnh vào dây cột bè nhất thời kẹt cứng cả người lẫn bè lại trong xoáy nước điên cuồng.

Bây giờ mới là thời khắc quyết định tìm sống trong chỗ c·hết, thiếu niên một tay nắm vào dây buộc của bè, một tay khác nghiến chặc lấy thanh trúc. Dựa vào lực xoáy đẩy đi của xoáy nước tác dụng lên cái bè, khiến cho thanh trúc cong đến mức hình chữ u. Quả nhiên là thiết trúc tốt sức dẻo dai cũng quá mức bá đạo, không uổng bảy ngày ta kiên trì chặt ngươi. Bây giờ bay nào.

Thiếu niên răng cắn chặc, đạp mạnh vào bè tre thêm lực rồi nương theo sức búng của cây trúc mà bay thẳng người lên trên lao như mũi tên rời nỏ ra khỏi xoáy nước khổng lồ. Người tiều phu nhìn thấy một màn này cũng thật muốn há hốc miệng kính phục, bàn tay đang quay lập tức ném mạnh đi, hét vang lên

- Thiếu niên, bám vào cây củi ta kéo ngươi.

Từ Trường Sinh nhìn thấy một đốm sáng lóe lên trong không trung đi ngay theo sau đó là một cọng dây lớn, lập tức hiểu ý. Tại thời điểm hắn cùng với cây đuốc lửa đồng loạt rơi xuống nước, thiếu niên đã xác định được vị trí của nó, lập tức trong cơ thể phát xuất ra loại lực lượng kinh người giống như cá trích ngược dòng hô hấp như rồng cuộn, một lần phát lực lập tức thế dữ như phá núi lướt mạnh trên mặt nước dữ dội chụp lấy cây củi cột dây.

Tiều phu trên bờ đã nắm một đầu đợi sẵn cảm nhận được sức giật mạnh làm căng sợi dây thừng, lập tức trên miệng lần nữa lộ ra cười khoái chí, nhìn thấy tiểu tử kia một đường vật lộn giữa hai nửa sống c·hết một cảm giác cuộn trào dâng lên trong cơ thể. Ông ta nắm mạnh, từng thớ cơ bắp trên cơ thể lập tức bung ra căng tràn sức sống xé rách toàn bộ lớp áo ngoài của người tiều phu để lộ một cơ thể tráng kiện không giống như người đốn củi thông thường, gầm lên một tiếng.

- Lên cho ta

Lập tức ra sức mà kéo. Dưới luồng nước dữ dội của xoáy nước tử thần ở sông Mộc Giang thiếu niên vẫn nghiến chặc răng cố toàn lực mà nắm, bây giờ đây sợi dây thừng này chính là sinh cơ là con đường sống duy nhất của hắn, hai người một trên một dưới vật lộn cùng tử thần tròn hai phút thì vào đến gần bờ, thiếu niên được tiều phu kéo lên thành công, trong miệng ói ra một bụng đểu là nước với nước ho sặc sụa thành từng cơn như muốn rơi luôn cả phổi ra bên ngoài, nhưng trong tầm mắt chỉ có sự điên cuồng cùng chiến ý là hiện rõ mồn một.

- Thiếu niên ngươi cừ lắm. Lúc nãy gọi là gì nhỉ, à chính là tìm sống trong chỗ c·hết. Cầu phú quý trong nguy hiểm, bước một chân vào địa ngục rồi cảm giác như thế nào.

Hắn đưa bàn tay lên đầu, rồi một cái thở phào nhẹ nhõm mà đáp tiếp cùng ông

- Sảng khoái...cực kì sảng khoái.

Thiếu niên ánh mắt sáng lên, đứng dậy ôm quyền cảm tạ. Người tiều phu chỉ cùng hắn mỉm cười, rồi mới đi lại cầm lên bó củi của mình.

- Theo về nhà ta đi, vừa hay hôm nay con trai ta đã lên kinh đô ứng thí nhà còn thừa một phòng trống ngày mai muốn đi đâu thì đi.

Thiếu niên nghe đến liền gật đầu vui vẻ đồng ý cùng ông, tự giác gánh giúp ông một bó củi rồi cả hai cùng nhau lên đường.