Chương 42: Hồng Hải Tửu
“Tiên Khách lâu này có rất nhiều mỹ nhân, hơn nữa công phu của người nào cũng rất tốt!!!” Cao Đại Minh nói đến đây, âm thanh bỗng giảm thấp xuống, cười nói với Vương.
Tuy bọn họ vẫn chưa đi vào, thế nhưng mùi rượu thơm từ bên trong tửu lâu phiêu dật ra khiến cho người ta có cảm giác vui vẻ thoải mái. Hai người đi vào tửu lâu, tìm chỗ ngồi gần cửa sổ trên lầu một để ngồi.
Tửu lưu có ba tầng. Sau khi ngồi xuống, Cao Đại Minh liền gọi tiểu nhị của tửu lâu đến.
“Ngày hôm nay còn bao nhiêu bình Hồng Hải tửu?” Cao Đại Minh hỏi.
Tiểu nhị của tửu lâu ngẩn ra, hồi đáp: “Vẫn còn hơn 5000 bình!”
“Cho ta 200 bình đến đây!” Cao Đại Minh mở miệng nói.
“200 bình ư?” Tiểu nhị của tửu lâu thất kinh, không dám tin tưởng nhìn Cao Đại Minh, hoài nghi mình có nghe lầm hay không. Một bình 5000 chiến kim, 200 bình chính là 1 triệu chiến kim, cho dù là thiếu chủ một vài gia tộc cũng không tiêu phí như vậy.
Lúc này, Cao Đại Minh lấy ra một tấm tinh tạp rồi ném cho tiểu nhị của tửu lâu: “Nhanh mang lên đây!”
Tiểu nhị của tửu lâu nhìn tấm tinh tạp trong tay, ngẩn ngơ, tiếp đó nhanh chóng gật đầu, hoảng sợ nói: “Thỉnh công tử chờ, tôi sẽ đưa Hồng Hải tửu đến đây!”
Nói xong nhanh chóng xoay người lui xuống.
Sau một lát, tiểu nhị của tửu lâu đã đem Hồng Hải tửu lên.
Cao Đại Minh cười nói: “Tới đây, nếm thử chút Hồng Hải tửu này, bảo đảm hôm nay sau khi ngươi uống xong, ngày sau sẽ tới mãi!”
Nói xong, tự mình mở ra một bình cho Vương. Mùi rượu thơm ngạt ngào bốn phía.
Vương nhận lấy, ngửi ngửi rồi uống một ngụm, chỉ cảm thấy cảm giác trong miệng ngọt thuần, rượu vào cổ họng, lưu hương trên lưỡi trên răng, thật làm cho người ta rất lâu vẫn còn day dưa không dứt với mùi vị rượu. Đúng như Cao Đại Minh nói, Hồng Hải tửu là thứ không thể thiếu hơn cả mỹ nhân.
“Ngon thật đấy, bao nhiêu chiến kim một bình Hồng Hải tửu vậy?” Vương hỏi.
“5000 chiến kim một bình!”
“Phụt...!” Vương ngay lập tức phun ngụm rượu trong miệng ra, hắn không ngờ rằng bình rượu mình vừa uống lại đắt như vậy. Mặc dù hắn có chiến kim sư phụ Vô Tử cho nhưng cũng không dám xài như thế, vậy mà tên Cao Đại Minh lại dám tiêu hơn 1 triệu chiến kim trong một lần uống rượu như thế.
“Ngươi ngạc nhiên như thế làm gì? Mau uống đi!”
Sau đó tiểu nhị của tửu lâu mang ra một bàn thức ăn ngon cho hai người Vương.
Sau khi uống xong hai người ra khỏi tửu lâu và trở về học viện.
...
Nội viện.
Nam Dương Hàn Thiên ngẩng đầu, ánh mắt rơi vào người Nam Dương Hoàng Phong, khi hắn nhìn thấy v·ết t·hương trên mặt Nam Dương Hoàng Phong, sắc mặt lập tức trầm xuống, quát lạnh hỏi:
“Chuyện gì xảy ra?”
“Ca, hôm nay ta giao thủ với một tên tân sinh, bị hắn c·ướp đi 400 điểm cống hiến, còn đánh ta ra dạng này!”
Nam Dương Hoàng Phong đi đến bên người Nam Dương Hàn Thiên, cắn răng nghiến lợi đem chuyện đã xảy ra nói ra.
“Hắn chẳng qua là một tân sinh, có thể đánh ngươi thành dạng này?”
Nam Dương Hàn Thiên nhướng mày, hiển nhiên không tin lời của Nam Dương Hoàng Phong.
“Ca, ngươi không biết! Tiểu tử kia mặc dù chỉ là tân sinh nhưng lại có thực lực của hắn lại đạt đến bát tinh Chiến Giả, hơn nữa thực lực lại vô cùng mạnh, ta căn bản không phải đối thủ của hắn!”
Nói đến đây, Nam Dương Hoàng Phong có vẻ hơi ủy khuất.
“Hừ...ngươi là cửu tinh Chiến Giả, vậy mà một tên tân sinh bát tinh Chiến Giả cũng đánh không lại, thật là đem mặt mũi của Nam Dương gia ta làm mất hết rồi!”
“Ca, ngươi phải làm chủ cho ta a!”
“Được rồi, việc này ta sẽ giải quyết giúp ngươi, còn nữa sắp đến kỳ kiểm tra mà ngươi còn không đột phá lên Chiến Sư thì cuốn khăn gói về nhà đi, đừng ở lại làm mất mặt Nam Dương gia!”
Nam Dương Hàn Thiên không vui quát lên.
...
“Nguyệt Vương, cút ngay ra đây cho ta!” Nhưng vào lúc này, một trận thanh âm gầm thét truyền đến từ bên ngoài.
“Là Nam Dương Hoàng Phong!” Vương nhướng mày, hắn biết Nam Dương Hoàng Phong chắc chắn sẽ không từ bỏ ý đồ, tuy nhiên lại không nghĩ tới bọn hắn lại tới nhanh như vậy.
Đi ra ngoài, Lăng Phong lập tức nhìn thấy hai người, một người trong đó chính là Nam Dương Hoàng Phong.
Người còn lại, từ đồng phục trên người hắn, cũng là học viên ngoại viện.
“Nam Dương Hoàng Phong, Tô Lăng, hai người các ngươi la lối om xòm ở đây làm gì?” Liễu Nguyệt Vân đi ra, mặt không vui nói.
“Xin lỗi Liễu đạo sư! Chỉ là hôm qua ta thấy Nguyệt Vương học đệ diễu võ dương oai, nên hôm nay mạo phạm đến đây để xin tỷ thí với Nguyệt Vương học đệ!” Lúc này, thanh niên gọi là Tô Lăng tiến đến, ôm quyền với Liễu Nguyệt Vân, mở miệng nói ra.
“Ngươi đã nhập học được 1 năm, lại còn đạt đến cửu tinh Chiến Giả, đi khiêu chiến một tân sinh không thấy xấu hổ sao?” Liễu Nguyệt Vân nhướng mày nói.
“Liễu đạo sư, việc này để ta giải quyết được rồi!” Vương tiến lên nói với Liễu Nguyệt Vân.
Tô Lăng như chim công cao cao tại thượng, biểu kình kiêu ngạo, ánh mắt nhìn xuống Vương, tự kỷ nói: “Tiểu tử ta không muốn làm khó ngươi, chỉ cần bây giờ ngươi cúi đầu tạ lỗi sau đó đem toàn bộ điểm cống hiến giao ra đây thì việc này coi như xí xóa!”
“Vậy sao? Nghe cũng hợp lý đấy!”
Dáng vẻ như lấy tiền đưa cho bọn chúng.
Tô Lăng trong lòng cười nhạt, mấy tên này chỉ biết bắt nạt mấy tên phế vật. Trước mặt hắn không phải ngoan ngoãn sao.
Đúng lúc này Vương đột ngột tung ra cú đấm không báo trước, chân bật nhanh về đằng trước, nắm quyền lúc này được bao bọc bởi ánh quang mờ nhạt. Quyền nhanh như tia chớp, thế như bổn lôi, không khí mơ hồ kêu lên ầm ầm, một đợt kình phong bắn ra. Tô Lăng thấy hoa mắt, kình phong ập đến, không kịp phản ứng, khó khăn giơ tay ra ngăn cản.
Mặt Tô Lăng đỏ rực, không đỡ được một giây đã b·ị đ·ánh bay. Hắn trượt ra sau.
Vương nhìn qua Nam Dương Hoàng Phong khiến hắn sỡ hãi run bần bật.
Chạy!!!
Trong đầu Nam Dương Hoàng Phong chỉ có hiện lên một từ chạy! Quân tử trả thù mười năm chưa muộn, chưa kể hắn cần gì mười năm. Giờ quay đầu bỏ chạy trước đã phục thù sau.
Cảnh này làm cho tất cả mọi người trợn mắt há hốc mồm, Tô Lăng chính là cửu tinh Chiến Giả a, không ngờ bị một quyền đánh bay.
...
“Hỗn đản! Có việc thu thập một tên tân sinh cũng làm không xong!” Khi Nam Dương Hàn Thiên biết được việc này, giận tím mặt, đem cái chén trong tay hung hăng quẳng xuống đất.
Nam Dương Hàn Thiên không nghĩ tới thực lực của Vương vậy mà cường đại như thế.
“Hàn Thiên đại ca, ngươi nhất định phải bảo thù cho chúng ta!” Tô Lăng cùng Nam Dương Hoàng Phong một mặt ủy khuất nhìn Nam Dương Hàn Thiên, bọn hắn từ trước đến nay chưa từng nhận qua sỉ nhục như vậy.
Thời khắc này Nam Dương Hàn Thiên, sắc mặt có chút âm trầm, lúc đầu hắn coi là Tô Lăng có thể dễ dàng giải quyết, thật không nghĩ đến, Vương vậy mà khó gặm như vậy.
“Hừ, thật nghĩ ta không thu thập được hắn sao? Không thu thập được hắn, vậy mặt mũi Nam Dương gia để đâu?” Nam Dương Hàn Thiên hừ lạnh, trong đôi mắt có hàn quang lấp lóe, thế lực Nam Dương gia bọn hắn cường đại, rất nhiều học viên trong Học Viện Hoàng Gia đều là người của Nam Dương gia.
Khẩu khí này Nam Dương Hàn Thiên khẳng định nuối không trôi, nếu là hắn không nghĩ biện pháp giúp Nam Dương Hoàng Phong báo thù, Nam Dương gia khẳng định sẽ bị các thế lực khác chế giễu.
Nam Dương Hàn Thiên nhìn Nam Dương Hoàng Phong cùng Tô Lăng, nói ra: “Hai ngươi đều đi về trước đi, việc này tuyệt đối sẽ không bỏ qua, ta sẽ để cho Trần Phong Liệt xuất thủ!”
“Trần Phong Liệt?” Ánh mắt hai người Tô Lăng cùng Nam Dương Hoàng Phong lập tức phát sáng lên, bọn họ cũng đều biết Trần Phong Liệt rất lợi hại, dù Nguyệt Vương biểu hiện rất cường thế, nhưng bọn hắn không cho rằng thực lực Vương có thể so sánh được với Trần Phong Liệt.
Thực lực của Trần Phong Liệt, trong tất cả học viên ngoại viện, cũng tuyệt đối có thể xếp được Top 5.
...
Lúc này, Vương đang ngồi xếp bằng. Lấy ra mấy khối hạ phẩm linh thạch. Đống hạ phẩm linh thạch này là hắn được ban thưởng trong tỷ thí các gia tộc trấn Thanh Thủy, đến bây giờ mới có cơ hội sử dụng.
Linh thạch là một loại tiền được lưu thông phổ biến khi chiến kim đã không còn nhiều tác dụng, trừ đó ra, võ giả có thể hấp thu linh khí bên trong nó để tăng tu vi, còn có thể mượn nó để mở ra các loại pháp trận, tóm lại, tác dụng của linh thạch rất lớn. Mà linh thạch chia làm hạ phẩm linh thạch, trung phẩm linh thạch, thượng phẩm linh thạch, cực phẩm linh thạch, cuối cùng là tuyệt phẩm linh thạch.
Tuyệt phẩm linh thạch đặc biệt thưa thớt, một khối tuyệt phẩm linh thạch tương đương mười vạn khối cực phẩm linh thạch, một khối cực phẩm linh thạch tương đương một vạn khối thượng phẩm linh thạch, một khối thượng phẩm linh thạch tương đương một ngàn khối trung phẩm linh thạch, một khối trung phẩm linh thạch lại tương đương một trăm khối hạ phẩm linh thạch, một khối hạ phẩm linh thạch lại tương đương 100 vạn chiến kim.
(1 tuyệt = 100.000 cực, 1 cực = 10.000 thượng, 1 thượng = 1.000 trung, 1 trung = 100 hạ, 1 hạ = 1.000.000 chiến kim)
Chậm rãi mang tự thân tu vi lắng đọng, sau đó, bắt đầu yên lặng vận chuyển « Vô Ảnh Chiến Pháp »