Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Vạn Mộng Huyễn Giới

Chương 8 Chọn bảo




Chương 8 Chọn bảo

Đợi đám người mở mắt ra cảnh tượng xung quanh hoàn toàn thay đổi .Bọn họ bay lơ lửng không cố định trong không gian .

Trong mắt mấy người phản chiếu một mảnh rộng lớn tinh vực, vô số quả cầu ánh sáng như là từng viên tinh thần lấp lánh chiếu rọi từ không biết bao xa soi sáng cả mảnh tinh vực.

Bạch sắc tinh thần chiếm cứ nhiều nhất rồi đến lam sắc huyết sắc hoàng kim ít nhất liền là tử sắc tử kim sắc liền càng là ít ỏi vô cùng thất thải liền càng là chỉ có không đến bảy viên .Nhưng tinh thần càng ít ánh sáng lại càng thêm mãnh liệt đặc biệt bảy viên thất thải tinh thần áp chế hết thảy mỗi một viên đều cách nhau rất xa độc bá nhất phương.

Giờ phút này mấy người giống như đang tại dạo chơi trong vũ trụ trời sao.

" Đây đây là tinh không à !! "

"Mẹ nó thật đúng huyền ảo ."

"Ta nằm mơ cũng không dám như vậy mơ à .Thật là quá đẹp ."

Từng tiếng cảm thán kinh ngạc không thôi vang lên .Nơi này không phải luôn là tinh không vũ trụ mà cả nhân loại vẫn luôn mong muốn khám phá đem chinh phục sao ?

Vậy mà bây giờ họ lại có thể tùy ý dạo chơi như không tuy là không biết có phải thật hay không.Nhưng chuyện mộng ảo này rồi lại hết lần này đến lần khác chân thật xảy ra làm họ khó có thể tưởng tượng .

"Ta càng ngày càng hồ đồ rồi.Đây rốt cuộc xem như văn minh khác xâm lấn hay lại là chuyện gì ? " Thương Phong cảm giác kinh nghiệm sống cả một đời người của mình đối với nơi này hoàn toàn không đủ dùng.

" Không rõ ràng nhưng mà dựa theo nữ tinh linh kia nói .Chúng ta có thể chọn lựa vật mình muốn nhưng nơi này rõ ràng là một mảnh tinh vực không có gì khác à !" Hơi lắc đầu Mạch Dương khó hiểu nói.

"Ai mà biết được .Trước vẫn là đi tìm kiếm à ."

"Cùng nhau đi chứ ? "

"Đi khó khắn lắm nơi này mới tụ nhiều người như vậy .Nói không chừng còn có thể hỗ trợ nhau ."Thương Phong dẫn đầu đám người bắt đầu đi loạn dò đường tại nơi này.

Do họ đang bay lơ lửng hơn nữa trong này là cả một mảnh tinh vực nên là không phân rõ đâu là phương hướng cũng không có ai nhắc nhở nữa.

Nên mấy người chỉ có thể như ruồi không đầu loạn đi .

Rất nhanh một lúc sau viên đầu tiên quang cầu xuất hiện .Theo mấy người tới gần rốt cuộc thấy rõ đây là một viên trắng bệnh quang cầu lớn đủ một người ôm.



"Đây là thứ mà chúng ta có thể chọn ? "

"Một cái quyển sách ?Đáng tiếc thấy không rõ tên ."

"Cứ như vậy bắt lấy nó là được rồi sao ?"

Mấy người vây quanh quang cầu khẽ nghị luận nhưng lại không có ai trước bắt lấy .Họ vẫn là nhớ kỹ nữ tinh linh dặn dò lúc nghiêm túc tựa hồ việc này rất trọng yếu.

"Xem ra những thứ xa xôi tinh thần kia hẳn là từng cái quang cầu chứa vật phẩm chứ không phải chân chính tinh cầu ." Mạch Dương phân tích nói .

"Có ai muốn thử sao ? Hay là tiếp tục tiến lên trước ." Thương Phong quét nhìn đám người nói.

Mấy người hai mặt nhìn nhau trong lòng ai cũng tò mò chọn lựa xong họ sẽ có chuyện gì xảy ra ? Sẽ thoát đi nơi đây trở lại hiện thực sao ?

Nhưng mà không có ai thử cả mấy người vẫn là tiếp tục tiến lên.Lần này rất nhanh liền phát hiện quả thứ hai quanh cầu không có lâu như lúc trước.Dường như là họ đã bước vào khu vực chính trước đó là chỉ là vòng ngoài mà thôi.

Vật phẩm lần này là một cái cây đao trông vô cùng bình thường không khác gì bình thường. Thương Phong tò lò liếc mắt qua liền thôi mục tiêu của hắn là đi đến cuối cùng khám phá nơi này .

Giữa lúc đám người đang định tiếp tục tiến lên một vị nữ tử hơi chần chờ liền hướng quang cầu tóm tới .Làm bàn tay nàng chạm vào bên ngoài ánh sáng tan biến để lộ ra bên trong thanh đao.

Cùng lúc trong tay nữ tử lắm lấy lệnh bài tan biến hoá thành một cái cánh cửa trước mặt nàng .Thấy không rõ phía sau chỉ nhìn được một mảnh trắng sáng .

Bất thình lình một màn làm mấy người hơi kinh ngạc.Nữ tử cũng kinh ngạc đang định mở miệng nói chuyện liền thấy thân ảnh nàng chạy vội về cánh cổng biến mất không còn.

Mấy người n·hạy c·ảm bắt lại trên gương mặt nàng xuất hiện vẻ mừng rỡ .

"Nàng đây là thoát đi sao ?"

"Ai mà biết được nhưng mà nhìn nàng thần sắc chắc là vậy ."

Trong lúc nhất thời không ít người rục rịch tâm tư muốn lập tức chọn xong rời đi.Dù sao nơi này quá mức huyền ảo nhưng không ai có cảm giác an toàn cả ngoại trừ Thương Phong không tính.

Thương Phong không để ý lắm tiếp tục tiến lên dù sao hắn cũng không sợ .Vì hắn cũng chỉ là một cái lão già sắp c·hết mà thôi.Cùng với hắn là một người khác là Mạch Dương cũng không biết hắn gan lớn hay không sợ nữa.



Theo mấy người tiến lên tần suất gặp phải quang cầu ngày càng nhiều .Lại đều là bạch sắc quang cầu những viên kia từ lam sắc quang cầu tựa hồ còn cách họ rất xa.

Theo Thương Phong tiến lên chứng kiến đủ loại vật phẩm dạng gì đều có .Không biết đi bao xa cũng không biết đã qua bao lâu.Bên người cũng đã rời đi nữa 2 người chỉ còn 7 người .

Vẫn như thường tiến lên Thương Phong trên tay lệnh bài hơi rung động liền bình tĩnh trở lại .Cầm trên tay lệnh bài khó hiểu nhìn Thương Phong nhìn lại chung quanh .

Liền thấy bên cạnh chỉ còn lại ba người còn lại bốn người cách đó không xa mong muốn tiến lên lại bị một bức tường vô hình cản trở không thể xuyên qua.

"Đây là bắt đầu phân cách sao ? Trên lệnh bài các ngươi đều khắc mấy ấn ?" Mạch Dương tay giơ lệnh bài bốn đạo dấu ấn gạch ngang nói .

" Của ta là hai ấn " Vị nam tử trả lời đồng thời giơ ra lệnh bài.

" Còn của ta không có dấu ấn ." Thương Phong cũng giơ ra lệnh bài nói chỉ là trên đó khác biệt với hai người .Không có bất cái gì dấu ấn mà một vầng thái dương khắc lên .

Hai ngươi cũng không có hỏi tại sao mà chỉ có chút tò mò thôi.

" Giọng đó nói ta có thể bước vào tầng 4 .Nhưng mà nơi này lại là làm gì có bất kỳ tầng nào .Chả lẽ bức tường vô hình này là ngăn cách giữa các tầng sao ?"

"Chắc hẳn là vậy đi thôi ." Thương Phong nói xong tiếp tục tiến lên phía trước .Trong lòng cũng có chút phán đoán về nơi này.

Ba người tiến lên trong trầm mặc nơi này tựa như chân thật một toà tinh vực .Ngoài họ ra liền chỉ có nhữ thứ kia lấp lánh ánh sáng quang cầu .

Rất nhanh quanh cầu tiếp theo xuất hiện lần này là một cái lam sắc quang cầu .Bên trong nằm yên lấy một cây cỏ toàn thân xanh mướt dài như tới gần một mét.

Ba người đều cảm thấy nó khác với cỏ thường rồi lại không biết làm sao để miêu tả rõ cảm giác của mình.

Mà vị kia nam tử muốn đưa tay lấy thử trực giác trong đầu mách bảo hắn đây là hẳn là đồ tốt.Tuy là không rõ tại sao nhưng hắn vẫn lấy tay bắt lấy.

Đúng lúc này bị biến xuất hiện, chỉ thấy tay hắn sắp chạm vào lam sắc quang cầu.Thì "vèo" một cái nó trực tiếp chạy khỏi nơi này .Thấy vậy nam tử lập tức đuổi theo, bỏ lại Thương Phong cùng Mạch Dương hai người trố mắt nhìn nhau.

Càng kinh người hơn một màn xuất hiện, lam sắc quang cầu cứ như là có ý thức lại trêu đùa nam tử né tránh đồng thời lại dừng lại chờ đợi hắn tới gần lại lần nữa vọt đi.

"Những vật này còn có thể chạy.Như vậy biết chơi sao ?" Mạch Dương ngơ ngác nhìn một màn nói.



"Này chính là nữ tinh linh kia nói thuộc về mình đồ vật liền là của mình .Không phải liền không phải sao ?" Hơi suy nghĩ Thương Phong nói.

"Hẳn là à ?"

Hai người xem như là nhận biết càng rõ hơn về những lời Bạch Sam nói.Nơi này người chọn vật đồng thời sao lại không phải chúng đang chọn người đâu ?

Không để ý nam tử càng ngày càng xa hai người mỗi người tâm tư riêng biệt tiến lên ngắm nhìn từng cái quang cầu .

Mỗi cái lam sắc quang cầu nơi này mang lại cho hai người cảm giác khác biết với bạch sắc quang cầu. Lại là không rõ khác nhau ở nơi nào.

Trầm mặc tiến lên, không biết qua bao lâu lệnh bài lần nữa rung động .Hai người nhìn nhau đều rõ ràng là mình tiến nhập tầng tiếp theo .

Lần nữa nhìn thấy cái tiếp theo liền là huyết sắc quang cầu hai người đã là xác định một chuyện.

" Nơi này phân cấp mỗi cái khu vực đều chỉ là một cái màu sắc quang cầu." Mạch Dương suy nghĩ một chút mở miệng nói.

"Chỉ là các loại vật phẩm này có gì khác biệt ?Hẳn là càng đi sâu vào càng trân quý ?" Nhìn qua phía xa những viên kia ánh sáng mãnh liệt quang cầu Thương Phong nói.

" Không rõ ràng e rằng chỉ có chúng ta chọn xong mới có thể rõ ràng ." Hơi lắc đầu Mạch Dương nói.

Không đợi hai người nói thêm chỉ thấy cái kia huyết sắc quang cầu càng càng gần .Tựa hồ là chính nó đang lao tới phía hai người.

Lúc đầu hai người không phát hiện cho đến gần một mức nhất định.Liền có thể thấy huyết sắc quang cầu đang tại hướng phía một trong hai người phóng tới.

Đột ngột chuyển hướng rồi huyết sắc quang cầu tốc độ tăng vọt hướng phía Mạch Dương đâm tới .Bất thình lình một màn làm hắn giật mình.

Làm tới gần Mạch Dương thân thể huyết sắc quang cầu dừng lại tại chỗ vây quanh hắn xoay tròn .Có thể thấy rõ bên trong là một cây trường thương sáng loáng lấp loé ánh sáng

" Đây chuyện gì thế này ?".Mạch Dương kinh ngạc nói cảm thấy đầu óc mình không đủ dùng.

"Hẳn là nó chọn ngươi rồi ?Vật phẩm trong này chẳng lẽ có tự thân ý thức sao ?" Có chút không chắc chắn Thương Phong nói.

Hai người trong lòng kinh ngạc rung động cùng không hiểu .Một cây thường thương tử vật mà thôi làm sao lại có thể có được tự thân ý thức.

Chuyện này thật khó tin đã là đánh vỡ thế giới quan của hai người .

Nhưng mà không để ý hai người huyết sắc quang cầu không phải là trường thương này vẫn luôn vây quanh Mạch Dương .Tựa như đang mong đợi hắn lựa chọn nó.

...