Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Vạn Mộng Huyễn Giới

Chương 7 Tinh Linh




Chương 7 Tinh Linh

Thương Phong đi tới gần toà phù đảo thời điểm một cỗ to lớn hấp lực bỗng nhiên kéo hắn vào trong.

Mở mắt ra liền đã thấy hắn đấy trong toà quảng trường này .Bốn phía rỗng tuếch không có bất kỳ vật gì xa xa thì thấy được một toà tháp cao đâm thẳng vào tầng mây xuất hiện.

Ngẩng đầu nhìn lại thì đã không thấy được tinh không hắc ám mà là một mảnh bầu trời xanh thẳm .Không khí nơi này vô cùng thoải mái một hít một thở ở giữa cũng làm người tinh thần sảng khoái.

Mang theo tò mò Thương Phong từng bước tiến lên hướng toà tháp xa xa.Không lâu từng bóng người thấp thoáng xuất hiện.

"Có người !?" Hơi kinh ngạc Thương Phong tăng nhanh bước chân tiến tới.

Làm hắn đến nơi thời điểm liền thấy ở đây có 9 người 4 nữ 5 nam thêm hắn liền vừa tròn 19 người.

Khoé mắt khẽ liếc Thương Phong thấy ở đây toàn bộ đều là người ngoại quốc .Lúc đầu hắn còn tưởng rằng nơi này chỉ có một mình hắn đâu không ngờ lại gặp được người khác.

Những người còn lại cũng âm thầm quan sát hắn có chút kinh ngạc là lại xuất hiện một ông lão già như vậy .Mà một thanh niên đẹp trai với mái tóc vàng ánh mắt nhìn Thương Phong có chút nghi ngờ không thôi.

Người này chính là Mạch Dương chỉ thấy hắn giống như nhớ ra thứ gì lại không dám xác định .

"Ngài có phải Thương tướng quân của Việt Nam chăng ?" Chần chờ một lát Mạch Dương hỏi Thương Phong.

Nghe vậy Thương Phong cũng là hơi kinh ngạc liếc nhìn hắn hơi cười cười nói.

"không nghĩ tới hiện tại lại còn có người trẻ tuổi nhận ra ta ."

Đám người nghe vậy đầu óc vận chuyển một lúc sau có người nói.

"Ngài là lão sư của Đỗ viện trưởng nha ! Trước đó ta từng được nghe nói về ngài qua miệng của Đỗ Viện trưởng ."



"Các ngươi hẳn là không biết Thương tướng quân nhưng mà hẳn là ít nhiều nghe nói qua Trần tổng thống lão sư à.Vị này chính là ." Mạch Dương nói thêm một câu khiến đám người nhớ lại.

"Bái kiến Thương tướng quân "

"Bái kiến Thương lão "

Mấy người vội vàng chào hỏi họ rốt cuộc nhớ ra vị này .Tuy Việt Nam hiện tại là một nước nhỏ nhưng tốc độ phát triển khá nhanh hơn nữa trong thời kì c·hiến t·ranh thế giới đất nước nhỏ bé này lại đã đánh bại đế quốc hùng mạnh nhất thời bấy giờ là Hoa Kỳ.

Cộng thêm chính sách ngoại giao khôn khéo hiện tại trên quốc tế nước Việt Nam đã có tiếng nói không nhỏ.

Biết được là nhóm người mình tiếp xúc đến nhân vật bậc nào .Mấy người đều có chút câu lệ khẩn trương dù sao trong bọn họ đa số chỉ là dân thường mà thôi.

" Không cần như vậy .Ta đã sớm nghỉ hưu hiện tại chỉ là một ông già sắp xuống mồ mà thôi ."Thương Phong hơi phất tay tùy ý nói.

"Khụ khụ cái kia chúng ta đây là kính trọng người già nha ." Khuôn mặt Mạch Dương hơi co quắt mở miệng nói .

Thấy vậy Thương Phong cũng lười để ý dù sao hiện tại hắn đối với thế tục mọi thứ đã không quá quan tâm .Vì hắn cũng chỉ ông già có thể xuống mồ bất cứ lúc nào.

"Lúc đầu ta tưởng rằng nơi này là chỗ đón tiếp ta trước khi c·hết đâu .Hiện tại xem ra không phải à." Nhìn mấy người Thương Phong bất chợt nói.

"Ngài không biết chuyện gì sao ?" Một vị nữ sinh hơi kinh ngạc hỏi.

"Chuyện gì cơ chứ ?" Thương Phong vẻ mặt khó hiểu nhìn nàng .

"Xem ra ngài hẳn là những người đầu tiên à ." Mạch Dương nhìn hắn nói.Rồi kể rõ mọi chuyện dần dần Thương Phong cũng hiểu rõ chuyện gì xảy ra.

Mấy người bắt đầu trao đổi với nhau những chuyện trải qua.Chỉ là đến phiên Thương Phong mọi người kỳ quái nhìn hắn .

"Các ngươi nhìn ta như vậy làm gì ? Có cái gì sai sao ?" Nhận ra được ánh mắt của mấy người Thương Phong hỏi .



"Ngài nói rằng trên độ mệnh cầu đó .Ngài không chỉ không mất đi trí nhớ còn không có gì hối tiếc sao ? " Mạch Dương mấy người kì quái nhìn hắn.

"Có cái gì không đúng sao ? Cũng không phải không mất trí nhớ.Mà là ta rất nhanh đã nhớ lại thật đúng là kỳ diệu vô cùng như là ta đã sống thêm nhất thế nữa vậy! " Thương Phong

than thở nói.

"Rất không đúng.Chúng ta hầu hết đều là bị xoá đi trí nhớ hoàn toàn không có bất kỳ cái gì ký ức.Đến lúc mấu chốt nào đó mới nhớ lại mà chúng ta lúc nhớ lại đã là thoát ra khỏi chỗ đó rồi."

Nghe đám người nói vậy Thương Phong cũng không hiểu cho lắm càng thêm nghi hoặc.

"Việc này e rằng chúng ta trong lúc nhất thời đều thể giải thích được.Cái chỗ như này e rằng chỉ có những thứ kia trong truyền thuyết thượng đế phật tổ hay tiên thần gì đó mới thể tạo ra đồng thời kéo nhiều người như vậy đi vào à.! " Một vị trung niên nhân than thở nói.

Đám người trầm mặc không có trả lời đến bây giờ họ đều cảm thấy không thể tin quá mức huyền ảo .Đã là không thể phân biệt nơi đây là thật hay giả.

" Sẽ không có bất kỳ cái gì thánh thần nguyện ý vì một đám phàm nhân làm chuyện này ." Bất chợt một tiếng thanh âm có chút tinh nghịch không biết từ đâu vang lên .

Thương Phong đám người giật mình ngẩng đầu nhìn quanh .Một cái quang cầu ánh sáng bỗng dưng xuất hiện trên không .Mấy người đều trợn mắt há hốc mồm nói.

" Tinh, tinh linh !! "

"Ngay cả thứ này đều xuất hiện sao ?!"

Quả cầu ánh sáng tán đi lộ ra bên trong một vị xinh xắn nhỏ nhắn nữ tinh linh.Nàng thân hình lớn chỉ bằng bàn tay người lớn cả người tán phát một loại nhu hoà ánh sáng .Mỗi lần chớp động đôi cách đều tại phát ra ánh sáng đẹp mắt .

"Không cần quá mức kinh ngạc ta biết các ngươi người trái đất chưa từng nhìn thấy tình linh bao giờ ." Bạch Sam thanh âm dễ nghe vang lên.



"Người trái đất ? Nói vậy ngươi không phải sinh linh trên trái đất sao ? Nơi này lại là chuyện gì xảy ra ?" Kinh ngạc qua đi Thương Phong nghe được Bạch Sam nói liền vội vàng hỏi.

"Thông minh ta đúng thật là không phải sinh linh trên trái đất ."

Nghe vậy đám người lại là càng thêm kinh ngạc Mạch Dương mắt nhìn chằm chằm xinh đẹp nữ tinh linh nói.

" Ngoài trái đất thật đúng là còn có sinh mệnh khác ? Chả lẽ chuyện này là do các ngươi làm ? Vì sao các ngươi lại làm vậy ?"

" Các ngươi thật đúng là phiền y hệt như nhóm người trước đó.Hơn nữa chuyện này các ngươi không cần biết chỉ cần biết đây là các ngươi ra khỏi lồng giam cơ hội duy nhất !"

Bạch Sam phiền muộn nói.

Mấy người hai mặt nhìn nhau kinh ngạc vì trước đó rõ ràng là đã có người đến nơi này.Lại là không hiểu rõ ý của Bạch Sam cho lắm.

"Lồng giam ? Đây là ý gì ? " Thương Phong ánh mắt nhìn chằm chằm Bạch Sam nói.

Nhưng mà không để ý đến đám người trên thân Bạch Sam phát ra một hồi vù vù gợn sóng mà mắt thường có thấy đến rõ ràng.Lan tràn càng lúc càng xa phía trước họ vân vụ bốc lên cuốn ngược cuộn trào.

Lập tức một toà tháp to lớn hiện ra trước mặt .Thân tháp không biết từ vật liệu gì tạo thành khắc đầy lấy cái hình thù kỳ quái.Tháp cao không biết bao nhiêu ngẩng đầu nhìn lên chỉ thấy được mây mù bao quanh nhưng đã đạt đến hơi nghìn mét cái.

Cả toà tháp cho đám người một loại giác cổ xưa vô cùng tựa hồ nó đã trải qua thời gian ma diệt mà vĩnh hằng bất biến.

"Nhớ cho kỹ đây.Đệ nhất tiến vào bên trong bất kỳ vật kỳ của ngươi thì sẽ là của ngươi không được cưỡng cầu cố bắt lấy.

Đệ nhị không được đánh mất lệnh bài cái thứ này là các ngươi giấy thông hành .

Đệ tam cẩn thận lựa chọn suy nghĩ kĩ rồi hãy chọn .Ta cho các biết thứ các ngươi lựa chọn sẽ thành các ngươi lớn nhất dựa vào cho sau này. "

Bạch Sam nhìn lấy đám người cẩn thận nói rõ từng thứ .Mấy người nghe vậy đều có chút khẩn trương tuy không rõ ràng cho lắm nhưng họ vẫn chăm chú nghe rõ đem Bạch Sam lời nói nhớ kỹ.

Không đợi đám người đặt thêm câu hỏi từng miếng lệnh bài trong tay nhao nhao rung rung động cộng minh với Thiên Tàng tháp.

Một chùm sáng từ thân tháp bắn xuống trực tiếp mang đám người vào trong.Mà Bạch Sam ánh mắt nhìn chăm chú một hồi liền thân ảnh tan biến rời khỏi nơi này.

...