Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Văn Minh Hoang Dã

Chương 6: Thực lực của lão Hùng




Chương 6: Thực lực của lão Hùng

Điểm nhiệm vụ: 7

Nhiệm vụ: 0

Danh sách trao đổi:

50 chiến binh vũ trang tinh nhuệ: 50 điểm

Đại bàng sa mạc vô hạn đạn: 40 điểm

Bác sĩ thiên tài: 20 điểm

Nhà khoa học điên: 20 điểm

Phương pháp chế thuốc giải ngủ: 15 điểm

Đổi: 20 điểm (hết danh sách tự động đổi)

Mỗi lần đổi danh sách đều chỉ giới hạn năm thứ có thể mua. Nhìn vào năm dòng số liệu trao đổi, Trần Huỳnh Hải sáng mắt lên khát khao muốn mua hết chúng. Có hệ thống này, không biết tương lai đổi danh sách còn những thứ điên khùng không tưởng nào được nữa, phải biết bây giờ đã xuất hiện súng hiện đại vô hạn đạn, quả thật đây là công nghệ đen.

Công nghệ đen: Tương tự hắc khoa kỹ, là công nghệ tiên tiến ở tương lai xa xôi

Nhìn vào bảng số liệu, Trần Huỳnh Hải nghĩ thầm. Năm mươi chiến binh tinh nhuệ, khẳng định mua, lãnh địa đang không có nhân thủ ra ngoài mạo hiểm, có đội quân nhỏ này nhất định sẽ giúp lãnh địa phát triển nhanh chóng. Càng không cần nói bác sĩ thiên tài, ở đây còn chưa có ai gánh nổi chức thủ trưởng ngành y, vài người lành nghề còn đang nghiên cứu các dược thảo. Nhà khoa học điên chắc là không phải loại chế tạo những thứ gây hoạ, nhìn điểm mua bằng bác sĩ thì đủ năng lực rồi, lãnh địa có nhà khoa học thì nhiều kỹ thuật có thể triển khai.

Có những cái trên, Trần Huỳnh Hải tin rằng chỉ cần mình cố gắng kiếm điểm nhiệm vụ, không lâu xa hắn có thể nhìn ra bóng dáng lớn mạnh của lãnh địa Bách Việt. Không biết phải mất bao lâu để nơi đây có thể giống như trước khi cuộc d·iệt c·hủng diễn ra.

Ở dòng cuối danh sách trao đổi có phương pháp chế thuốc giải ngủ, Trần Huỳnh Hải suy đoán là thuốc giúp những người đang b·ất t·ỉnh do cuộc d·iệt c·hủng có thể tỉnh dậy. Nhưng điều đó đã không quan trọng, có được hệ thống hắn không lo lắng điều gì nữa.

Trước mắt cần kiếm điểm nhiệm vụ đã. Thoát khỏi màn hình hệ thống, Trần Huỳnh Hải nhìn vệ sĩ bảo tiêu ở bên trái.

Đây là một người đàn ông tầm tuổi ngoài ba mươi, dung mạo đại khái như người phương tây, mặc trang phục trung cổ, dáng người cao to hơn một mét chín. Trần Huỳnh Hải tò mò, hỏi: "Ông có biết vì sao mình xuất hiện ở đây không?"



Người đàn ông vẫn đứng nghiêm, mặt không cảm xúc đáp.

"Tôi là vệ binh của ngài, nhiệm vụ của tôi là bảo vệ ngài!"

Liệu có phải người máy nhân tạo không, Trần Huỳnh Hải nghĩ thầm.

"Ông tới đây bằng cách nào, hoặc là nói ai khiến ông ở đây. . ."

Trần Huỳnh Hải hỏi về tên tuổi thân phận của người vệ sĩ, nhưng ông ta lắc đầu nói tôi không nhớ, ông ta chỉ biết rằng mình tới đây là vì bảo vệ Trần Huỳnh Hải.

Trong lòng suy đoán không có chút lỗ hổng nào, Trần Huỳnh Hải gọi luôn cho ông ta là lão Hùng vì cơ thể ông ta quả thật như gấu.

Mọi người đã rời đi hết, đằng sau là nhà tộc trưởng, Trần Huỳnh Hải có thể về ngủ luôn. Hắn ta không dây dưa mất thời gian nữa, bảo ông cháu Ngũ Chí Thanh sắp xếp chỗ ngủ của lão Hùng ở gần mình rồi đi ngủ thôi.

Buổi đêm ẩm ướt sương lạnh, trong nhà tộc trưởng có cửa gỗ chính đóng mở, đây là đặc quyền của tộc trưởng. Trần Huỳnh Hải đóng cửa rồi nằm ườn lên đệm.

Một mùi hương kì lạ phát ra trong góc phòng, là một chậu cây nhỏ toát ra, để xua đuổi muỗi. Trước kia ngủ ở nhà gỗ bình thường vừa không được nằm giường vừa bị muỗi đốt, cực kì khó chịu.

Suy nghĩ một chút sắp xếp đầu óc, ý nghĩ của hắn ta ngày càng bay bổng cuối cùng ngủ th·iếp đi.

. . .

"Tộc trưởng, bây giờ ngài đã là người được chọn, ngài có thể biến ra một vài thứ giúp lãnh địa được không?"

"Đúng vậy, tộc trưởng có thể biến ra mấy thứ đồ hiện đại, như súng ống đạn dược để ra ngoài săn thú dữ, còn rất nhiều thứ. . ."

Mấy bô lão hào hứng, tất cả người ở đây kể cả Ngũ Chí Thanh cũng không nhịn được vui mừng, có điều câu nói của Trần Huỳnh Hải tiếp theo khiến bọn họ tỉnh mộng.

"Mọi người bình tĩnh, không phải ta không giúp mà là ta có muốn cũng không được, bất kể muốn có thứ gì, đều phải trả giá."

Trần Huỳnh Hải giải thích khiến mọi người có chút ủ rũ thất vọng, hắn không thể tiết lộ bản thân có hệ thống, mà kể rằng phải tiêu hao một loại năng lượng để biến ra đồ vật, tùy vào vật đó có giá trị như thế nào mà năng lượng nhiều hoặc ít.



Cách kiếm năng lượng là phải có sự cống hiến cho lãnh địa, có nghĩa hắn phải cùng mọi người giúp đỡ lãnh địa phát triển. Mọi người không hiểu tình hình cụ thể của tộc trưởng nên không nghi ngờ gì, trong lòng chỉ có tiếc nuối, vậy là vẫn phải từ từ.

Tuy nhiên bọn họ vẫn còn lòng tin vào hắn, chỉ cần có chút thời gian đảm bảo xung quanh vùng đất này dù là mấy lãnh địa lớn ở ngoài rừng cũng có thể không e ngại gì, nghĩ tới quang cảnh đám người trong lãnh địa người cầm súng người đi xe tank người bắn pháo, tới t·ấn c·ông địch nhân quả thật rung động.

Đám người này có chút phiền phức, Trần Huỳnh Hải may động não kịp.

Thấy mọi người không nói gì nữa, Trần Huỳnh Hải mở miệng: "Ta có chuyện thông báo, từ giờ trở đi có cuộc thương nghị nào mỗi ngày đều sẽ do lão Thanh chủ trì đại diện ta, còn ta phải ra ngoài giúp đỡ mọi người, như vậy mới lấy được nguồn năng lượng để tạo ra vài thứ đồ, mong mọi người hiểu cho."

"Chỉ khi nào có chuyện khẩn cấp mới được gọi ta."

Trần Huỳnh Hải nhìn mọi người, hiển nhiên không có ai lên tiếng phản đối, mọi người đều gật đầu với tộc trưởng.

Kết thúc buổi họp, Trần Huỳnh Hải ra ngoài định làm việc cùng người dân lãnh địa, tranh thủ kiếm nhiệm vụ, ai ngờ tới ngoài cửa thì thấy đội trưởng canh gác Đỗ Chấn Phong đang đứng chờ ngoài cửa chưa đi.

Sau khi hỏi mới biết được thì ra người này muốn thử xem thực lực của người bảo vệ Trần Huỳnh Hải, cũng thử xem lực lượng của thần như thế nào.

Đỗ Chấn Phong là người ít nói, tuổi cũng ngoài ba mươi, là giai đoạn cơ thể khoẻ nhất, đang trong thời đỉnh cao. Hẳn là gã rất muốn giao thủ với lão Hùng, nghe nói trước cuộc diệt vong gã từng làm trong bộ đội đặc chủng.

Tiện thể cũng xem thực lực của lão Hùng, Trần Huỳnh Hải không có lí do gì từ chối, hắn bảo lão Hùng tới đấu giao lưu với Đỗ Chấn Phong.

"Anh Hùng, xin chỉ giáo."

Đỗ Chấn Phong thấy tộc trưởng gọi người này là lão Hùng bèn gọi là anh thể hiện sự tôn trọng, dù sao hắn cũng tầm tuổi mình.

Đây là trung tâm lãnh địa, tất nhiên có chỗ đất trống để bọn họ chiến đấu. Trần Huỳnh Hải kêu bắt đầu thôi, lão Hùng cũng không nói không động, khuôn mặt lạnh lùng, Đỗ Chấn Phong bèn chậm rãi tới gần đối thủ.

Đỗ Chấn Phong đi vòng quanh lão Hùng, từ từ tìm thời cơ ra tay khi đối thủ lộ sơ hở. Tới sau lưng vẫn không thấy ông ta quay người nhìn để đề phòng, Đỗ Chấn Phong nhếch miệng cười, không do dự dứt khoát lấy thế sét đánh, nắm đấm theo quán tính cơ thể mang lực đạo nặng nề đấm vào eo sườn hông ông ta.

Trần Huỳnh Hải trợn mắt, chỉ thấy lão Hùng đột nhiên biến hoá rất nhanh, cơ thể lùi sang một bên rất vững trãi, ông ta lùi lại xoay người nắm chặt lấy cánh tay rắn chắc cơ bắp của Đỗ Chấn Phong.

Tốc độ này đến người tộc trưởng của chúng ta kia còn hoa mắt, Đỗ Chấn Phong căng cứng người, biến sắc mà thấy trời đất quay cuồng. Lão Hùng đã dùng một loại thế khoá rồi vật đội trưởng canh gác này xuống đất.



Kết quả khá bất ngờ, Trần Huỳnh Hải không biết rằng người vệ sĩ của hệ thống lại mạnh như thế, chỉ một đòn đã khiến đội trưởng canh gác thua cuộc. Hắn đi tới đỡ Đỗ Chấn Phong, lão Hùng vẫn lạnh lùng đứng một bên sau lưng hắn.

Đỗ Chấn Phong cười khoát tay từ chối tộc trưởng không cần đỡ, cảm giác ngực có chút nhức, may mà cơ thể gã ta khoẻ, lão Hùng ra tay cũng không nặng. Gã không phải kẻ ngạo mạn, thua dưới tay sức mạnh của thần, kẻ bảo vệ người được chọn của thần không tới nỗi nhục.

Lần này thua tâm phục khẩu phục.

Trần Huỳnh Hải định khuyên nhủ Đỗ Chấn Phong điều gì đó, hệ thống lại lập tức phát động nhiệm vụ khiến hắn vui mừng.

Điểm nhiệm vụ: 7

Nhiệm vụ:

1.Động viên Đỗ Chấn Phong. Nhận thưởng 2 điển

2.Mặc kệ Đỗ Chấn Phong mà bỏ đi. Nhận thưởng 8 điểm.

3.Chế giễu Đỗ Chấn Phong. Nhận thưởng 15 điểm.

Danh sách trao đổi:

50 chiến binh vũ trang tinh nhuệ: 50 điểm

Đại bàng sa mạc vô hạn đạn: 40 điểm

Bác sĩ thiên tài: 20 điểm

Nhà khoa học điên: 20 điểm

Phương pháp chế thuốc giải ngủ: 15 điểm

Đổi: 20 điểm (hết danh sách tự động đổi)

Nhìn bảng hệ thống, rồi nhìn sang Đỗ Chấn Phong, Trần Huỳnh Hải chợt muốn chế giễu gã. Nhưng suy xét về lâu dài, điểm có thể kiếm từ từ chứ người là cùng một nhà, không thể khiến người khác mất lòng về tộc trưởng hắn.

Trần Huỳnh Hải khích lệ Đỗ Chấn Phong, nhận được hai điểm nhiệm vụ mà tiếc nuối. Sau đó hắn và lão Hùng cùng rời đi, tới chỗ các bác dân phu đang làm việc.