Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Vận Mệnh Chi Chủ

Chương 30: Ác ma xuất hiện.




Chương 30: Ác ma xuất hiện.

Vùng trời tịch mịch bóng đêm, tràn ngập dữ dội biển lửa hắc tím. Ngọn lửa phấp phới hư ảo thiêu đốt toàn bộ không gian. Vô số điểm nhỏ vặn vẹo thủng trời thông đạo với hư vô đêm đen.



Dưới trời cao, hắc phủ tầng tầng lớp lớp dòng dịch đen tuyền như thủy trào cuộn rào l·ũ l·ụt càn quét mọi vật nó đi qua.



Hàng dãy cây cối ngập tràn sinh cơ, tươi tốt từng trên cành lá, bỗng nhiên vụt tắt héo húa thành một đống tro tàn, bụi rơi hòa lẫn vào hắc thủy.



Đằng xa dòng chảy hắc thủy, một khoảng đen chân trời, dâng trào lên một thân ảnh khổng lồ bao trùm khí tức c·hết chóc cùng tiếng cười quái dị.



“Khặc khặc... Đây là Thực Giới sao? Thật tuyệt vời, ta có thể nhìn thấy, ta có thể cảm nhận được... Nguồn sinh mệnh dồi dào bên ngoài kia. Bọn chúng đang đón chờ ta.” Thân ảnh dừng nụ cười, đưa mũi lên, bay thẳng trời cao, dưới phản chiếu từ ánh sáng biển lửa, thân hình hiển hiện rõ ràng vóc dáng.



Dưới ánh sáng màu tím, ẩn hiện khuôn mặt dữ tợn cùng thân hình khô xơ biến dị hai đôi tay và ba chiếc chân, đôi mắt đen đục ngầu.



Thân ảnh chậm rãi bay lên, đột nhiên lấp léo một q·uả c·ầu l·ửa đỏ rực đột kích đến. Đường đi cầu lửa, t·hiêu r·ụi tất cả mọi thứ mà nó vụt qua, đến cả biển lửa hắc tím phải sợ hãi co rút ẩn tránh.



TOANG!



Thân ảnh quái dị trước sự bất ngờ, chưa kịp phản ứng, đón nhận toàn bộ q·uả c·ầu l·ửa, tạo lên nụ nổ ác liệt vang chấn không gian.



“AAAA...” Tiếng kêu đau thấu triệt truyền ra bên trong đám lửa đang cháy. Thân ảnh quái trật vận vùng vẫy, bốn bàn tay thay nhau cầm nắm sợi lửa tách chúng khỏi thân thể mình.



Chưa kịp thoát khỏi ngọn lửa ban đầu, lần nữa phía xa bay đến từng đám cầu lửa tiếp theo, dữ dội hơn trước.



TOANG! TOANG!



Thân ảnh sắc mặt ghê rợn hơi hoảng sợ, liều mình lao thẳng xuống hắc thủy, chìm sâu người trở lại ban cũ. Dòng hắc thủy bị ngọn lửa sót lại thiêu đốt b·ốc c·háy, bay hơi lên khí đám khí đen.



Phía cầu lửa bay đến, một q·uả c·ầu l·ửa to lớn hơn, đồ sộ hơn nhiều mấy quả cầu vừa nãy. Bên trong cầu lửa ẩn hiện tồn tại sinh vật sống.



Quả cầu dừng lại trước đối diện vị trí mà thân ảnh kia lặn xuống. Ngọn lửa bừng cháy chậm dần nhạt nhòa theo mắt thường nhìn thấy được. Bốn hình bóng bước ra, một con rồng phương tây khổng lồ, một con chim cỡ lớn và bên cạnh, hai sinh vật hình dáng đặc thù, nhưng cực kỳ uy phong dũng mạnh.



Con rồng tung đôi cánh rộng ngang, ngửa cổ vòng lên cao, khặc một tiếng thật sâu, hướng xuống dòng hắc thủy, thổi ra một q·uả c·ầu l·ửa.



BÙM!



Lần nữa, làn khói như màn sương đậm đặc bốc hơi, bay lên hướng phía bốn sinh vật. Làn khói tựa hồ ẩn chứa một màng lực lượng tà ác, tỏa ra khí tức làm cho không gian co rụt tỏ ra chán ghét vô cùng.





Màn sương đen vừa bay đến gần bốn sinh vật, một trong bốn sinh vật, con chim cỡ lớn hạ mình xuống, dang rộng đôi cánh đập mạnh vài lần, kết tạo một vòi rồng cuốn bay chùm hơi đen.



Điều ngỡ ngàng, ngoài ý muốn, bên trong màn sương đen còn mang theo vô số hạt hắc thủy. Chúng không bị ảnh hưởng bởi vòi rồng, mà lấy nó làm đòn cộng hưởng, lao nhanh bắn đến chú chim.



Trước sự bất ngờ, con chim tỏ ra bối rối không kịp phản ứng, nhưng may mắn, con rồng phía đằng sau nhanh nhạy tung hai đường hỏa trảo nóng rực đỡ lấy, bốc hơi hết thảy hạt hắc thủy.



Mọi thứ chưa kết thúc, chìm sâu dưới hắc thủy, truyền đến âm giọng khàn khàn, lớn tiếng:



“Con người!”



Mặt nước nhơn nhớt mà tĩnh lặng, bỗng nhiên thình lình phun trào bốn cột nước, thẳng đứng trấn trụ chung quanh bốn sinh vật. Trung tâm tứ trụ, dòng nước sôi sục, nổi lềnh bềnh vô vàn bong bóng.



Thân ảnh khổng lồ quái dĩ chậm rãi nổi trên mặt nước, cả người nhớt nhát, chảy xuôi dung dịch đen tuyền. Nó giống như một nước thuốc, có thể chữa lành v·ết t·hương tổn do cầu lửa gây lên.



Đưa ánh mắt lướt nhìn quanh bốn sinh vật trên cao, dừng lại trên người con rồng, thân ảnh quái dị cười khàn khàn, giọng nói cao điệu nói:



“Ta thấy tò mò, tại sao bốn sinh vật các ngươi lại ẩn chứa hơi thở của nhân loại... Mà không sao, ta nghĩ rằng các ngươi tụng lệnh đến đón chào sự trở lại của ta sao? Khặc khặc, ta rất hài lòng với màn đón chào cầu lửa vừa nãy đó...”



“Ngu xuẩn ác ma!” Sinh vật mang thân hình hùng dũng đầu gần giống cá sấu, mở miệng khinh miệt thân ảnh quái dị.



“Đừng nói thế, Chấn Phong...” Con chim lớn bật cười, bay quanh Chấn Phong, cười cười nói:



“Chúng ta phải lễ phép chào hỏi nó chứ. Mà không biết tên ác ma này có nghe hiểu chúng ta nói không? Nghe hay không thì hôm nay nó bắt buộc phải c·hết rồi, hahaha.”



“Đúng không, thưa ngài Long Tiến?” Con chim lớn chuyển ánh mắt lên con rồng lớn.



Rồng lớn, sắc mặt trầm chuyên chú đánh giá thân ảnh ác ma dưới mặt hắc thủy một hồi, không đáp lại con chim, nhàn nhạt mở miệng:



“Tinh Quang, Xuân Trường! Hai người các ngươi vòng về phía đằng sau chặn đường. Ta với Chấn Phong sẽ t·ấn c·ông trực diện với nó.”



“Vâng thưa ngài” Con chim lớn Tinh Quang với sinh vật còn lại Xuân Trường theo lời bay v·út về phía sau, dừng lại một khoảng không thấp, chờ đợi.



Tên ác ma, tuy không nghe hiểu gì ngôn ngữ bốn người Long Tiến, nhưng qua cách biểu hiệu làm ngơ câu hỏi bản thân, đã khiến lòng phẫn nộ.





Không mở miệng hạ thấp bản thân, Ác ma nắm trong tay dung dịch hắc thủy, vung mạnh thẳng hướng Long Tiến và Chấn Phong.



Trừng phạt! Đây là ý niệm duy nhất hắn muốn làm lúc này. Cần phải dùng hành động tàn nhẫn cho những sinh vật thấp kém trước mặt, biết vị trí đứng của mình.



Đón nhận hạt hắc thủy như ban nãy, Long Tiến bình thản trong thân xác con rồng, lần nữa trảo một đường lửa thiêu hủy mọi thứ nó đi qua.



Không dừng lại, hắn mở miệng nhắc nhở:



“Chấn Phong.”



Nghe được lệnh Long Tiến, Chấn Phong không chần chừ, ngoác miệng gầm một tiếng thật lớn, kéo dài vang dội không gian. Thân thể lập tức phóng ra vô số tầng sét, chằng chịt chồng chất lên nhau, tạo thành một lớp phòng phủ đáng sợ.



Không dừng nhịp, Chấn Phong bước lên một bước, hóa thành tia sét, chớp nhoáng vọt tới chỗ tên ác ma. Dưới bàn chân bao phủ tầng lớp sét, cộng hưởng với vận tốc cao, khiến sức công phá cú tát bạo tăng lên tầng lớp mới.



Khoảnh khắc Chấn Phong đến gần tên ác ma, mới thấy chênh lệch kích thước lớn cỡ nào, nhưng điều đó không ảnh hưởng đến đòn t·ấn c·ông vũ bão.



Chứng kiến đòn đánh bất ngờ từ Chấn Phong, tên tà ác giật mình đến kinh hoàng, tâm trí nhanh nhẹn chuyển sang thế phòng thủ, nhưng thể xác chậm chạp không phản xạ kịp, ăn nguyên cú tát trời giáng.



BÙM!



Chùm sét trùng trùng điệp điệp văng khắp mọi phía, mãnh liệt mà hủy diệt cùng âm thanh chấn động không gian, hắc thủy sợ hãi mà tránh lui.



Tên ác ma bay nghiêng sang bên một đoạn ngắn ngủi thì được cột nước hắc thủy vọt tới chống đỡ thân thể, tiện thể rút tia sét trong người, chữa lành thương tổn làn da cháy khét.



Không nghĩ tới bản thân lại t·ấn c·ông bất ngờ, càng phỉ báng hơn khi bản thân lại không tránh được đòn đánh.



Giết! Cấu xé, Chơi c·hết... Ba câu phán quyết mặc niệm liên tục trong đầu tên ác ma, khuôn mặt không ngừng biến dạng mà vặn vẹo.



Nhưng dù, nội tâm có phẫn nộ hay điên cuồng, thì ý chí vẫn còn, không cho phép cảm xúc lấn át lý trí, cần phải thật tỉnh táo mới thực hiện bước phản công, tên ác ma cấp tốc chuyển hướng suy tư tìm cách giải quyết.



Mình phải nhẫn nhịn, tìm cơ hội sau. Mấy kẻ này không phải con người bình thường, một kẻ đã có thứ sức mạnh như này rồi, vậy còn ba kẻ có lẽ sẽ không kém là nhiêu. Ở lại chỉ làm mình rơi vào thế hạ phong... Nhiều lần cân nhắc, kế hoạch sơ bộ hình thành, tên ác ma quyết định lùi sâu về hắc thủy.



Bất quá, đám người Long Tiến tất nhiên không để tên ác ma hoàn thành ý niệm của mình.



Khoảnh khắc quay người lặn sâu vào cột hắc thủy, bỗng xảy ra đột biến, tên ác ma ngạc nhiên, nghĩ chẳng tới bản thân lại không thể nào bước hòa vào dòng hắc thủy. Bởi vì lúc nào không hay dòng hắc thủy giờ đây đã đóng băng.





Sao có thể!... Tên ác ma bật thốt, chuyển rời ánh mắt lên loài quái thú mang hình thái y hệt một thần thú “Côn Bằng” trong truyền thuyết.



Là do tên này làm ra? Khốn kiếp, theo tin tức loài người đâu có mạnh như này. Chuyện gì xảy ra với cái Thực Giới này vậy?... Tên ác ma sắc mặt trầm, phán đoán được tình thế nguy cấp, lợi thế của mình đã mất, thầm nghĩ.



“Thôi kệ, mình cần quay trở lại âm giới, bẩm báo tin tức về nơi đây mới được.”



Không nghĩ nhiều, quyết định nhanh chóng bước tiếp theo, tên ác ma chưa đầy vài hô hấp, gầm một tiếng, vội vàng điều khiển hai đôi tay tiết ra giọt dịch màu nâu thâm huyễn.



Bốn cánh tay uyển chuyển vẽ một đường tròn, sau đó từng ấn ký kỳ lạ khắc vào bên trong khung tròn. Chỉ đầy một hô hấp, mọi thứ hoàn thành, tên ác ma theo đó kiệt sức và uể oải.



Hình vẽ hoàn thiện không đầy một giây, bỗng nhiên vỡ vụn, mỗi mảnh vỡ vụn ẩn chứa một nguồn năng lượng kỳ bí, đâm thủng không gian, kiến tạo một lỗ hổng rộng lớn, kết nối với chiều không gian khác.



Trông thấy cơ hội trước mắt, buông xuống mệt mỏi, tên ác ma không điểm do dực bước chân nhanh vào đường hầm không gian.



Nhưng biết cố thay nhau ập đến, từ đâu bay đến nhiều sợi xích bạc ánh, ngắm chúng tên ác ma khóa chặn lại, phong trấn lại trước đoạn ngắn ngủi trước lỗ hổng không gian.



Dưới sự ngạc nhiên, tên ác ma co rút con mắt, nội tâm bắt đầu sinh ra sợ hãi, chuyển ánh nhìn dọc đường xích tới chỗ Chấn Phong, phát hiện tên này đã hóa lại dạng người.



Trên khuôn mặt anh tuấn, thần sắc lạnh lùng không để tâm đến thân thể t·rần c·huồng không mảnh vải, đứng dưới mặt dòng hắc thủy đang bị đóng băng.



Cầm lấy một thanh kiếm bằng hai tay, thân hình kiên cố vững chắc, Chấn Phong cắm sâu đầu thanh kiếm xuống mặt băng.



Dưới tò mò lẫn tham lam trước thanh kiếm, tên ác ma lập tức đảo ngược suy nghĩ tìm tòi cách thoát khỏi xiềng xích. Thân thể to khỏe với bốn đôi tay cố gắng cầm từng sợi xích kéo căng ra, nhưng đều không hiệu quả gì.



PHẬP!



“AAAA!” Theo bản năng, tên tà ác ngửa mặt gầm thét, một đôi tay run rẩy lắm lấy thứ gì đó đâm xuyên thân xác mình từ phía sau, điều quan trọng hơn thứ đó tự hồ là khắc tinh bản thân, đang nhanh dần thiêu đốt ý thức của mình.



PHẬP! PHẬP!



Không đợi thêm, lần nữa thân thể cảm nhận trên người bị xuyên thủng rất nhiều chỗ.



Tâm cảnh hoảng sợ, hỗn loạn dập tắt mọi điều suy nghĩ, tên ác ma đờ đẫn trong ánh mắt, nhẹ nhàng cúi xuống trông thấy có bảy mũi tên được bọc bằng ánh quang huy rực rỡ xuyên thủng thân xác mình, lan rộng từng nhánh ra khắp cơ thể.



Trước khi ý thức sụp đổ, tên ác ma quay nghiêng mặt về sau, trong tầm nhìn mơ hồ, để mắt thấy một thành cung ánh quang tỏa ra khí tức đang bài xích bản thân, tựa như quang minh và hắc ám.