Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Vạn Bảo Tiên Tôn

Chương 78: Xông Vào Hàn Gia, Bị Đánh




Chương 78: Xông Vào Hàn Gia, Bị Đánh

Âm thanh đột nhiên vang lên hấp dẫn ánh mắt của tất cả mọi người.

Từ trong làn khói bụi mù mịt ba bóng người từ từ bước ra.

Nói đúng hơn là hai người bước ra, một người thì bị treo ở giữa không trung.

Trong mắt của bọn hắn thì người đi ra đầu tiên là một vị mỹ lệ thiếu nữ, trên người mặt phát sáng Linh Y, khuôn mặt dù hơi non nớt nhưng không che giấu được vẻ đẹp vốn có của nó.

Theo sau thì là một tên nam tử, sắc mặt của hắn tái nhợt không giống người sống, đôi mắt tinh hồng yêu dị, trong tay thì xách lấy cổ của một tên thanh niên trông rất quen mắt.

Tên thanh niên trông quen mắt trong tay hắn thì khuôn mặt bầm dập, quần áo rách nát, li ti máu tươi theo bước chân của yêu dị nam tử mà chảy xuống.

" Lão tổ !!!!!"

Hàn Nha sau khi thấy rõ hình dáng của người thanh niên thì sắc mặt trở nên kinh hoàng, hét lên thảm thiết.

" Cái quái gì ? Lão tổ ?"

" Lão tổ không phải đang bế quan sao, làm sao lại trong tay đối phương ?"

" Hàn Nha trưởng lão, đó thật sự là lão tổ sao ? ngươi không nhìn nhầm chứ "

Dù có người đặt câu hỏi nhưng Hàn Nha không hề quan tâm mà nhìn chòng chọc vào vị thiếu nữ đứng ở bên ngoài sơn cốc.

" Là ngươi !!! Sao ngươi lại ở đây "

Thần sắc của hắn cực kỳ phẫn nộ quát lớn, hắn tất nhiên là nhận ra Tử Nguyệt, dù sao cũng mới gặp mặt nửa ngày trước.

" Không đúng, là ngươi theo dõi ta có phải hay không ? "

Hàn Nha ngay lập tức đoán được, dù sao hắn vừa quay về tộc địa được vài phút thì Tử Nguyệt lập tức xuất hiện ở đây, vậy thì cũng quá trùng hợp rồi.

" Đủ rồi Hàn Nha, ngươi quá vô lễ. "

Hàn Nha còn chưa kịp nói gì thêm đã có người đứng ra răn dạy hắn.

" Bái kiến gia chủ "

" Gia chủ đến rồi "

" Còn không mau tránh đường "

Đám người tự động tách một con đường.



Từ phía sau một tên cường tráng nam tử đi đến, hắn cao hơn hai mét, đứng giữa đám người như hạc giữa bầy gà.

" Gia gia " Hàn Nha thấy hắn đi đến thì nhanh chóng chào hỏi.

" Cút ra đằng sau đi " Cường tráng nam tử quát nhẹ, ánh mắt lóe lên, trông cực kỳ đáng sợ.

" Ta, ta đi ngay " Hàn Nha bị dọa sợ, nhanh chóng chạy ra phía sau đám người.

Cường tráng nam tử đưa ánh mắt nhìn về phía ngoài, khi nhìn thấy tên thanh niên bị đối phương nắm trong tay như gà, khuôn mặt sưng như đầu heo thì run sợ trong lòng.

" Không biết mấy vị tiền bối tìm đến Hàn gia có mục đích gì ?"

Cường tráng nam tử trầm giọng dò hỏi, dù giả bộ bình tĩnh nhưng lại không che giấu được vẻ hoảng loạn trong ánh mắt.

" Quân nhi, ngươi đừng nói nhảm nữa, mời hai vị tiền bối vào trong sơn cốc nói chuyện đi."

Tên thanh niên bị Thi Vương bóp lấy cổ cảm giác cực kỳ khó chịu, lại nghe cường tráng nam tử nói nhảm nữa làm hắn càng bức bối hơn.

" Ta hiểu rồi thưa phụ thân." Nghe hắn nói thế thì cường tráng nam tử chỉ có thể đồng ý.

" Tiểu bối là Hàn gia đương nhiệm gia chủ Hàn Tư Quân, nơi đây không thích hợp nói chuyện mời hai vị tiền bối vào trong "

" Vậy thì tốt "

Tử Nguyệt nở nụ cười vui vẻ, nãy giờ nàng cũng chẳng muốn nói gì, chỉ để yên cho bọn hắn tự mình giao lưu, có kết quả như này đã là rất tốt.

Hai người Tử Nguyệt rất tự nhiên đi theo Hàn Tư Quân vào sơn cốc, cũng không sợ bọn hắn có âm mưu quỷ kế gì.

" Tiền bối... làm ơn thả ta xuống đất có được hay không ? "

Tên thanh niên b·ị t·hương không hề nhẹ, lại bị Thi Vương cầm trong tay quơ qua quơ lại làm hắn cực kỳ khó chịu.

Tử Nguyệt nghe thấy thế thì gật đầu đồng ý.

" Thả hắn xuống đi, à đúng rồi ta còn chưa hỏi tên ngươi nhỉ ?"

Bịch !!! Hắn ngay lập tức bị ném xuống mặt đất.

" Ui "

Tên thanh niên kêu lên đâu đớn, sau đó cố gắng trả lời.

" Ta tên Hàn Tư Vũ, cũng là phụ thân của tên tiểu tử đó "



Hắn vừa nói vừa chỉ tráng hán nam tử.

" Đúng rồi"

" Xin tiền bối thứ lỗi, ta nghĩ ta cần thay một bộ y phục khác "

" Quân nhi, ngươi dẫn tiền bối đến chủ điện trước đi " Hàn Tư Vũ nói xong ngay lập tức rời đi, mặc một y phục rách nát như thế này làm hắn rất xấu hổ.

Hàn Tư Quân dẫn theo Tử Nguyệt đi đến một tòa đại điện to lớn, nằm ngay giữa sơn cốc.

Đợi đến khi mọi người đều ngồi xuống thì Hàn Tư Vũ cũng đã quay trở lại, hắn thay vào một bộ y phục khác.

Khí sắc cũng tốt hơn chút nhưng ở giữa ngực cho dù cách y phục vẫn có thể thấy rõ một vết lõm thật sâu.

Trong điện, Tử Nguyệt cùng Hàn Tư Vũ ngồi ở trên cùng, còn Hàn Tư Quân thì ngồi ở phía dưới, ngoại trừ Thi Vương đứng đó thì không còn người nào khác nữa.

" Khụ khụ " Hàn Tư Vũ ho khan, sau đó mở lời trước.

" Tiền bối..."

" Gọi ta Tử Nguyệt là được "

" Vậy được, xin hỏi Tử Nguyệt tiền bối tìm đến đây là để làm gì ?"

" Tiền bối cứ nói thẳng là được ."

Tử Nguyệt sờ sờ cầm âm thầm đánh giá hai người, sau đó hỏi:

" Trong hai người các ngươi có ai là Luyện Đan Sư không ?"

Cả hai cùng một lúc gật đầu.

" Cả hai đều là Luyện Đan Sư ?"

Hàn Tư Vũ cười nói: " Đúng vậy "

Tử Nguyệt nghe thế thì rấtkinh ngạc, sau đó nói thẳng.

" Vậy hai người các ngươi có thể luyện chế Tinh Hỏa Hồn Đan sao ?"

" Cái này..." Sự đắc ý của Hàn Tư Vũ ngay lập tức không còn.

" Ta chỉ là Tam giai hạ phẩm Luyện Đan Sư, nếu luyện chế Tinh Hỏa Hồn Đan thì tỷ lệ thành công có lẽ chỉ có hai thành "



" Quá thấp rồi !" Tử Nguyệt cau mày quay đầu sang nhìn Hàn Tư Quân.

" Tiền bối, ngài cũng đừng nhìn hắn làm gì, tiểu tử đó chỉ là Nhất giai Luyện Đan Sư, kém hơn ta mười vạn tám ngàn dặm "

"..."

" ??? "

" Không phải Hàn gia từng có người luyện chế thành công Tinh Hỏa Hồn Đan hay sao ?"

" À đúng rồi, từ lúc tiền bối nhắc đến Tinh Hỏa Hồn Đan ta phải nhớ đến rồi mới phải "

Hàn Tư Vũ lúc này mới tỉnh hồn, có lẽ là bị Thi Vương đánh choáng váng nên quên mất.

" Ý của tiền bối chắc là đang nhắc đến tôn nữ của ta "

" Nàng chính là đệ nhất thiên tài của Hàn gia, trong thế hệ trẻ tuổi không ai có thể sánh bằng "

Nhắc đến tôn nữ của mình thì trên mặt hắn không che giấu nỗi niềm tự hào, sau đó hắn đưa mắt ra hiệu cho Hàn Tư Quân.

Hàn Tư Quân hiểu ý lập tức lấy ra một tấm phù lục truyền tin, nhưng chỉ chốc lát hắn lại đột nhiên nhíu mày lấy ra một tấm phù lục khác.

" Tiền bối ngài chờ chốc lát, con bé rất nhanh sẽ tới "

"...." Sau đó mấy người cũng không có chủ đề gì để nói nữa, đại điện chìm vào tĩnh lặng.

Hàn Tư Quân cảm thấy không khí như này quá kìm nén, lại nhìn đến sắc mặt của Hàn Tư Vũ tái nhợt làm hắn rất hiếu kỳ.

" Phụ thân, sao ngươi lại bị hai vị tiền bối đánh b·ị t·hương thế ?"

Hắn hỏi rất vô tư, nhưng không hề biết câu hỏi này làm cho Hàn Tư Vũ rất chi là khó chịu.

Hàn Tư Vũ phát cáu quát nhẹ.

" Hỏi hỏi hỏi, ngươi hỏi làm cái gì, hiếu kỳ muốn biết phụ thân của ngươi vì cái gì mà b·ị đ·ánh bầm dập sao ?"

"..."

Hắn không hiểu vì sao đột nhiên lại bị mắng, há hốc miệng không nói nên lời.

Hàn Tư Vũ vẫn còn rất tức giận, cũng vì tên hiếu tử này mà làm hắn nhớ lại tình cảnh lúc nãy.

Lúc đầu hắn đang nằm trên một thân cây thì trùng hợp nhìn thấy Tử Nguyệt, thấy đối phương đang theo đuôi của Hàn Nha nên cứ tưởng nàng không có ý tốt nên đã ra tay chặn lại.

Sau đó hắn bị vị tiền bối với đôi mắt tinh hồng đánh tơi bời.

Chỉ một quyền đã đem hắn đánh hộc máu bay ngược, ngực cũng bị lõm vào một lỗ, cũng không biết đã bị gãy bao nhiêu cây xương cốt.