Chương 79: Nổ Lò Luyện Đan, Đùa Giỡn
Nhớ lại làm hắn vô cùng hối hận, lúc đó qua mức xung động, ỷ vào thực lực Giả Đan Kỳ mà cứ tưởng bản thân vô địch thiên hạ kết quả lại b·ị đ·ánh bầm dập.
" Còn không đi mang Linh Quả hay bánh ngọt gì đó ra cho tiền bối "
" Chút chuyện đó cũng không biết, đúng là ngu ngơ, thật không hiểu sao ngươi có thể lên chức gia chủ được nữa "
Hàn Tư Vũ lấy việc công trả thù riêng, tùy tiện tìm một việc liền mắng liên tục như tát nước vào mặt.
" Ta biết rồi phụ thân, ta lập tức đi lấy "
Hàn Tư Quân còn có thể làm sao, hắn chỉ có thể uất ức đi ra ngoài lấy một ít Linh Quả.
Nhìn thấy hắn uất ức làm tâm tình của Hàn Tư Vũ tốt hơn rất nhiều.
" Vẫn là ức h·iếp con của mình thoải mái hơn " Hắn cảm khái trong lòng cứ như tìm được chân lý.
...
Một tòa động phủ ở sâu trong sơn cốc, phía trên động phủ có ghi rõ hai chữ " Tư Yên Động Phủ ".
Đây chính là nơi ở của Hàn Tư Yên, giờ nàng đang rất bận vì chuẩn bị luyện chế một lò Tam giai đan dược.
Sau khi đặt một tờ phù lục có ghi thông báo " Bận rộn luyện đan, có việc ngoan ngoãn để lại lời nhắn nha !" sau đó thì bắt đầu luyện đan.
Theo nàng luyện đan rất đơn giản, chỉ cần đốt lửa nung nóng một lò luyện đan, tiếp đó bỏ dược liệu vào, sau đó ngưng hình thành đan là xong.
" Luyện đan quá dễ dàng nha, ta đúng là thiên tài "
Hàn Tư Yên nhàn nhã thoải mái, trong lòng thì tự khen mình một câu.
Rất nhanh nàng liền cảm nhận được dược liệu trong lò luyện đan đã tan hết.
" Tập trung tập trung " Nàng lẩm bẩm, vì đây là bước ngưng đan nên cần cẩn thận, bất cẩn là xảy ra chuyện đấy.
Bình thường thì mọi việc sẽ rất suôn sẻ thế nhưng hôm nay thì....
" Hàn Tư Yên !!!!! " Một tiếng hét thật lớn đột ngột vang lên.
Σ(°ロ°)
Tiếng hét làm nàng giật mình kinh sợ, thiếu chút nữa đã đem đầu đập vào lò luyện đan.
" Oa giật cả mình !!! Kẻ nào lại không có đạo đức như vậy, không biết ta đang luyện đan hay sao ? "
Đợi đến lúc nàng lấy lại tinh thần thì thấy lò luyện đan đang bốc lên khói đen.
Hàn Tư Yên thần sắc cứng đờ, tim đập thình thịch như muốn nhảy ra ngoài.
" Nổ lò rồi, chạy mau !!
" Chạy !!!!!"
Trong lòng nàng điên cuồng gầm thét, thân thể bên ngoài cũng động đậy, chạy té khói muốn rời xa lò luyện đan.
Oanh !!!!!!!!!!
Tiếng nổ thật lớn vang vọng khắp động phủ, cũng làm cho động phủ chấn động mạnh, run lắc dữ dội.
Lò luyện đan nổ thành hai mảnh, từ trong đó bốc lên cuồn cuộn khói đen.
Khói đen có mùi vị đáng sợ dọa người có thể sánh vai với v·ũ k·hí h·óa học, người thường ngửi phải sẽ lập tức c·hết bất đắc kỳ tử.
Hàn Tư Yên bị nổ đến hai mắt xuất hiện đom đóm, đầu óc choáng cáng, tầm nhìn mù mịt.
" A !!!"
Khó khăn lắm mới khôi phục lại như bình thường, nhưng khi thấy lò luyện đan nổ thành hai mảnh thì cực kỳ phẫn nộ.
" Bản cô nương đan dược mất hết rồi a a !!!!!!!"
" Ta mẹ nó @&@%%@%@&@%@%"
"#&@%@%@%@"
"@&@%&@%@"
Trong lòng điên cuồng mắng chửi ba đời tổ tông kẻ nào lúc nãy kêu lớn.
" Lại nữa ?"
Lúc này một nữ tử váy xanh mang mạn che mặt đang đứng bên ngoài động phủ, và đang không hiểu chuyện gì vừa xảy ra.
" Lại là t·iếng n·ổ ?"
" Đã xảy ra chuyện gì rồi sao ? " Trong ánh mắt của nàng hiện rõ sự lo lắng.
" Không thể chờ, phải vào xem mới được" Trong lòng đã quyết tâm, nàng liền ra tay đánh vào động phủ.
Thực lực của nàng rất mạnh mẽ trận pháp phòng ngự dễ dàng bị phá vỡ, nàng đưa tay đem cánh cửa bằng đá kéo ra sau đó bước vào bên trong.
" Tư Yên ngươi không sao chứ "
" Mùi gì vậy ? "
Nàng vừa bước vào thì ngay lập tức ngửi được mùi vị kinh khủng, may mà nàng có đủ thực lực nếu không thì đã ói mửa.
Tiện tay thi triển pháp thuật đem mùi vị c·ách l·y sau đó nàng tiếp tục đi vào trong.
" Tư Yên ngươi có làm sao không, sao lại ngồi ở đó ?"
Nàng rất nhanh gặp được Hàn Tư Yên, chỉ thấy nàng ta đang ngồi bệch dưới mặt đất, y phục xuất hiện vô số vế rách, lộ ra da thịt tuyết trắng mịn màng, xuân quang ngoại tiết.
Khuôn mặt dính chút ít cát bụi, miệng thì làu bàu thứ gì đó mà nàng không nghe được.
" Tam...tam cô ?"
" Đừng có nói với ta, ngươi là người lúc nãy đột nhiên hét lên đấy nhé "
Hàn Tư Yên khi nhìn thấy nữ tử váy xanh thì sắc mặt biến đổi liên tục, trong lòng âm thâm kêu khổ.
" Đúng vậy, ta đang kêu ngươi đấy. Nhị bá của ngươi dùng phù lục kêu mãi mà không thấy ngươi đáp lời, nên nhờ ta đến kiểm tra "
" A a a "
" Tam cô ngươi hại c·hết ta rồi, vì tiếng hét của ngươi mà làm ta nổ mất một lò Tam giai đan dược "
Hàn Tư Yên nghe thế thì than khóc kêu khổ, không để ý hình tượng mà lăn qua lăn lại trên mặt đất.
" Gia sản của ta mất ráo rồi.... Hu hu!!!"
Nữ tử váy xanh nghe thế rất kinh ngạc, sau đó lại thấy áy náy vì bất cẩn của mình mà làm cho Tư Yên bị nổ lò luyện đan.
" Vậy ngươi không sao chứ, có b·ị t·hương ở đâu không ?"
Nàng đi đến cạnh Hàn Tư Yên đem nàng ôm đứng lên, quan tâm sờ soạng người nàng từ trên xuống dưới, đến ngực cùng mông cũng không tha chỉ lo nàng b·ị t·hương để lại ẩn tật.
" Ai nha tam cô !!! ngươi sờ ở đó làm gì, ta n·hạy c·ảm lắm đấy "
" A chỗ đó cũng không được, thật ngứa !!! Ta không có b·ị t·hương đâu mà ."
" Đứng yên nào.."
" Ai ui nhột nhột, không có b·ị t·hương thật mà "
" Từ từ đã...."
Hai tên xinh đẹp mỹ nữ đùa giỡn sờ mó đúng là cảnh đẹp ý vui, không khác gì kỳ quan của thế giới nhưng tiếc là không có người ngoài đủ diễm phúc để nhìn thấy.
" Đúng là không có v·ết t·hương, xem ra ngươi chạy đủ nhanh..."
" ...nhưng sao lại có nước ở đây, chảy từ đâu ra vậy ? " Nữ tử váy xanh thấy tay mình ươn ướt thì kinh ngạc giơ tay lên.
Lòng hiếu kỳ của nàng rất nặng, thè lưỡi ra định nếm thử xem nó là nước gì.
" Khoan đã !!! Tam cô, ngươi động đậy "
Hàn Tư Yên biết đó là thứ gì, sắc mặt của nàng đột biến, ngay lập tức nhảy lên bắt lấy tay của đổi phương, sau đó đem bàn tay đó lau sạch sẽ.
" ? " Nữ tử váy xanh không hiểu cho lắm nhưng cũng không có truy hỏi đến cùng.
" Đúng rồi suýt thì quên mất, ngươi lập tức theo ta đi chủ điện "
Tự dưng lại đùa giỡn suýt nữa làm nàng quên mất lý do đi đến đây.
Hàn Tư Yên không hiểu lắm hỏi: " Tam cô có biết nhị bá kêu ta đến là để làm gì không ?"
Nữ tử váy xanh lắc đầu sau đó lại gật đầu làm cho Hàn Tư Yên càng khó hiểu hơn nữa.
" Không rõ ràng lắm, chỉ biết là có một vị tiền bối đem gia gia của ngươi đánh cho bầm dập"
" Sau đó xong vào Hàn gia nói là muốn tìm ngươi thì phải."
" Đem gia gia đánh trọng thương ? Gia gia vừa mới tìm đến ta không lâu nói đã bước vào Giả Đan rồi cơ mà, không lẽ kẻ đó là Kim Đan Chân Nhân ? "
" Rồi tìm đến ta làm gì nha ?"
Hàn Tư Yên bắt đầu hoảng sợ, nếu là Kim Đan Chân Nhân thật thì nếu đối phương muốn làm gì thì Hàn gia khó mà ngăn cản được.
Nàng hoảng như vậy là vì có thể được một vị Chân Nhân điểm mặt muốn gặp, sẽ không phải là chuyện tầm thường, cũng không thể nào là muốn tìm nàng nói nhảm chứ.