Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Vạn Bảo Tiên Tôn

Chương 77: Tìm Thấy Hàn Gia




Chương 77: Tìm Thấy Hàn Gia

" Hắn để ngươi chờ ở đây sao ?" Tử Nguyệt nhìn một vòng xung quanh sau đó kỳ quái nói.

" Đúng vậy, hắn bảo ta ở đây đợi chốc lát hắn sẽ đến ngay"

Hai người đang đứng trước cửa của một tòa thành trì.

Bên ngoài có vô số người đang xếp hàng đi vào trong thành.

Tử Nguyệt đứng đây quan sát gần nửa ngày thì thấy những người này phần lớn là phàm nhân cùng võ giả.

Còn tu tiên giả quý hiếm cứ như là phượng mao lân giác, mãi mới thấy được vài người, thực lực thì không cần phải nói làm gì nó yếu đến mức làm người rơi lệ.

Lại chờ thêm vài giờ, mặt trời cũng đã lên cao, trời quá nóng nên bên ngoài cổng thành ngoại trừ mấy tên binh sĩ thì cũng không còn ai nữa.

Người vẫn chưa thấy đến, đừng nói là người đến cái bóng cũng không thấy.

Tử Nguyệt rất thiếu kiên nhẫn, miệng làu bàu quay sang nhìn Trường Nhạc biểu đạt bất mãn trong lòng.

" Người đâu "

Trường Nhạc giang rộng hai tay biểu thị mình rất vô tội, đối phương không đến thì nàng cũng không có cách nào.

...

Thời nhanh trôi qua nhanh chóng bầu trời cũng đã chạng vạng tối.

Lúc này trên bầu trờt bay đến một đạo độn quang, bên trong đó ẩn chứa một thân hình.

" Không biết vị nào là Ly Hỏa Thượng Nhân tam đệ tử ?"

Người chưa đến nhưng lời nói đã vang vọng đến trước.

" Tiền bối là Hàn gia Trưởng Lão sao ?" Trường Lăng nghe thấy thế thì bước ra đáp lại.

Độn quang rơi xuống mặt đất, từ trong đó đi ra một tên lão giả.

" Lão phu là Hàn Nha, cũng là Hàn gia Nhị trưởng lão "

Hàn Nha lão giả đưa mắt quan sát hai người từ trên xuống dưới.

" Không nhìn ra tu vi, là chưa bước vào Luyện khí vẫn là che giấu tu vi ?" Hàn Nha lão giả thầm nghĩ.

Hắn có thể dễ dàng nhìn ra tu vi của Trường Nhạc, nhưng khi nhìn đến Tử Nguyệt thì chỉ thấy một mảnh sương mù mịt mờ.

" Tiểu bối chính là Trường Nhạc, cũng là tam đệ tử của Ly Hỏa Thượng Nhân "



Hàn Nha lão giả gật đầu tỏ ra đã hiểu, sau đó lại quay sang nhìn Tử Nguyệt dò hỏi.

" Còn vị tiểu cô nương này là..."

" Tử Nguyệt "

" Hàn trưởng lão không cần quan tâm, ta chỉ là đi cùng Trường Nhạc đạo hữu mà thôi "

Hàn Nha lão giả cau mày, trong lòng thấy rất không vui nhưng cũng không nói gì thêm, mà quay sang nói với Trường Nhạc:

" Trường Nhạc tiểu hữu, nơi đây cũng không tốt để nói chuyện, ta cùng ngươi vào thành tìm nơi thích hợp thế nào ?"

" Cái này..." Trường Nhạc đưa mắt sang nhìn Tử Nguyệt, ý là muốn hỏi ý kiến của nàng.

Tử Nguyệt hiểu ý gật đầu. " Trường Nhạc đạo hữu cứ tùy ý, ta còn có việc nên sẽ không đi theo "

" Vậy được, Hàn Nha trưởng lão chúng ta đi thôi "

Nếu Tử Nguyệt đã nói thế thì nàng tất nhiên sẽ không có ý kiến.

" Mời " Hàn Nha lão giả thuận miệng nói, sau đó đi trước dẫn đường.

Binh lính thủ thành thấy hai người đi đến thì vội vàng tránh đường, cung kính mời hai người bọn họ vào trong thành.

Tử Nguyệt đưa mắt nhìn theo, cho đến khi thân hình của cả hai biến mất thì nàng mới thu lại tầm mắt.

...

Thời gian dần dần trôi qua.

Tử Nguyệt cũng không có nhàm chán chờ đợi, mà là đi tìm một chỗ thích hợp để tu luyện.

" A " Đang tĩnh tọa hấp thu linh thạch thì đột nhiên bị cắt đứt giữa.

Đợi đến lúc Tử Nguyệt mở mắt ra thì thấy Thi Vương đang đứng trước mặt mình.

Thấy vậy nàng ngay lập tức đưa ánh mắt nhìn về phía thành trì thì thấy từ đó có một luồng ánh sáng bay ra.

Nàng nở một nụ cười thỏa mãn, sau đó nhìn sang Thi Vương nói :

" Đuổi theo, cẩn thận một chút đừng để cho hắn phát hiện "

Vút !!!

Vừa dứt lời cả hai ngay lập tức hóa thành một đám sương đen bay v·út lên bầu trời.



...

" Âm Sát ma nữ, Âm Sát Chân Nhân, Bạo Phong Chân Nhân...."

Hàn Nha vừa bay vừa lẩm bẩm mấy cái tên khác nhau.

Nhớ lại những chuyện dò hỏi được lúc nãy làm trong lòng của hắn cực kỳ rung động.

Không ngờ đường đường là Thiên Phong Tông lão tổ thực lực cường hoành Bạo Phong Chân Nhân lại b·ị t·ruy s·át chạy khắp nơi không khác gì chó nhà có tang.

" Còn có Âm Sát ma nữ à không Âm Sát Chân Nhân đúng là đáng sợ "

Hàn Nha nghĩ đến vị này thì lập tức sợ hãi lạnh sống lưng.

" Âm Sát Chân Nhân không động đậy còn tốt, một khi tức giận chắc chắn sẽ máu chảy thành sông, ai cũng dám g·iết...."

" Đứa cháu mà Bạo Phong Chân Nhân yêu thương nhất thì lại thế nào, cũng suýt nữa đã bị Âm Sát Chân Nhân g·iết c·hết...."

Trường Nhạc thêm mắm thêm muối, đổ dầu vào lửa suýt nữa thì đã đem Tử Nguyệt tả thành tuyệt thế đại ma đầu, không sợ trời không sợ đất gặp ai g·iết ai.

Nàng làm như vậy cũng chỉ có ý muốn hỗ trợ Tử Nguyệt dọa Hàn gia, làm cho bọn hắn sau này nếu biết Âm Sát Chân Nhân là ai thì tất nhiên không dám từ chối yêu cầu.

Kỳ thật nàng làm vậy không có tác dụng gì, Hàn Nha đã biết là hai người đi chung nên nếu biết Tử Nguyệt là Âm Sát Chân Nhân có khi lại nghĩ hai người tự biên tự diễn có ý đồ khác.

Nhưng hắn nghĩ thế nào không quan trọng, đứng trước thực lực tuyệt đối thì phiền phức sẽ không còn là phiền phức, mọi chuyện rất dễ giải quyết.

Hàn Nha tốc độ cũng không chậm, chỉ mấy giờ đã về đến tộc địa.

" Không có "

Bay ngang qua một đỉnh núi thì hắn đưa mắt nhìn xuống nhưng không tìm thấy tên thanh niên lười biếng lúc nãy.

Hàn Nha cũng không có đi tìm mà đi thẳng vào trong sơn cốc.

Đi thẳng đên trước một tòa lầu các, phía trên cổng có ba chữ " Linh Dược Các".

Kéo cửa bước vào, Hàn Nha vừa vào trong lập tức có một nữ tử mang váy ngắn màu xanh bước lên tiếp đón.

" Nhị trưởng lão, không biết có dặn dò gì không ? "

Hàn Nha gật đầu, từ trên người lấy ra một chiếc nhẫn trữ vật đưa cho váy xanh nữ tử, sau đó nói.

" Đem nhóm linh dược này đi giám định đi, nhớ ghi rõ là của Âm Ly Thành "

Oanh !!!!!!!!!!!!! Tiếng nổ rung trời đột nhiên vang lên, nó lớn đến mức làm cho lầu các rung mạnh như muốn sụp xuống.



" A "

Nữ tử nhận lấy nhẫn trữ vật từ tay trưởng lão, nàng còn chưa kịp mở miệng nói chuyện thì đã bị một t·iếng n·ổ thật lớn làm choáng váng đầu óc, chân đứng không vững ngồi xuống mặt đất.

" Chuyện gì xảy ra ?"

Hàn Nha cau mày, vội vàng chạy ra ngoài, trong lòng cực kỳ bất an.

" Với sự bảo hộ của trận pháp thì dù có đ·ộng đ·ất cũng khó mà tác động đến bên trong sơn cốc, nhưng t·iếng n·ổ lúc nãy...."

" Tiếng nổ gì vậy "

" Có kẻ nào tập kích sao "

Bên trong sơn cốc cũng có không ít tu sĩ bị kinh động mà chạy ra ngoài xem xét tình hình.

" ? " Hàn Nha chạy ra thì thấy khói bụi bay mù mịt bên ngoài sơn cốc, đất đá vụn rớt ở khắp mọi nơi.

" Giống như thiếu cái gì ?" Hắn cứ có cảm giác không đúng lắm.

" Mẹ của ta, dãy núi bên trái đâu rồi " Hàn Nha hai mắt trợn tròn, không thể tin được.

Lúc đầu sơn cốc là bị hai dãy núi kẹp ở giữa, những giờ thì chỉ còn lại một dãy núi bên phải còn dãy núi bên trái đã biến mất không thấy dấu vết.

Trận pháp được thiết lập ở sơn cốc cũng đã được kích hoạt.

Sơn cốc thoáng chốc đã bị vô số cây cỏ hoa lá đâm chồi nảy lộc bao phủ.

" Là Thiên Thụ Thiên Sinh Đại Trận"

" Có kẻ địch thật hay sao mà trận pháp lại xuất hiện ? "

Xoẹt !!!!!

Đúng vào lúc này một cột ánh sáng màu đen từ xa bay đến đụng vào trận pháp.

Trong nháy mắt vô số cây cỏ hoa lá như mất đi sinh mệnh, nhanh chóng héo úa tàn lụi.

Trận pháp bị phá vỡ.

" Trận pháp bị hủy ?"

" Sao có thể, mau cho mời mấy vị lão tổ !!!"

Đám tu sĩ bên trong sơn cốc sợ hãi nhìn xem trận pháp dễ dàng b·ị đ·ánh vỡ, nhưng rất nhanh đã có người phản ứng kịp vội vàng chạy đi thông báo.

" Khục khục.. "

" Nhẹ nhẹ chút !!"

Lúc này đột nhiên một tiếng nói vang lên từ trong làn cát bụi.